Hoa Sữa & Em
Thu về
Thu về nhè nhẹ bước chân
Ngẩn ngơ tôi với những vần thơ phai
Thu về khe khẽ chạm vai
Giật mình lại tưởng ai đang chạm mình
Thu về cành liễu rung rinh
Hồn thơ tôi đã vô tình đánh rơi
Lá thu rơi rụng tả tơi
Thấy mình đang bước giữa trời cô đơn
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:14:49 bởi bluestarhcm11 >
Lỡ bước
Yêu em yêu cả một đời
Nhớ em nhớ cả những nơi hẹn hò
Một lần trời đổ mưa to
Một ngày không gặp chẳng ngờ mất nhau
Xa em chôn chặt niềm đau
Vắng em vắng cả nhịp cầu yêu thương
Bây giờ lẻ bước riêng đường
Người đi kẻ ở mỗi phương một người
Trách chi duyên bởi ông trời
Gặp nhau cũng đủ một đời nhớ nhau
Bây giờ trầu vẫn là trầu
Và cau cũng vẫn là cau thuở nào
Duyên tình anh vẫn gửi trao
Cho người con gái thuở nào anh thương
Chúc em vững bước trên đường
Mong em hạnh phúc ở phương trời hồng
BMH - 20/11/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:16:07 bởi bluestarhcm11 >
Sông Quê
Dòng sông hiền hòa chẩy
Lòng mang lặng phù xa
Cây bên dường đứng vẫy
Giữa đất trời bao la
Sông uốn quanh triền núi
Trôi về miền quê xa
Gió bứt từng chiếc lá
Gửi tình đến quê nhà
Dòng sông êm đềm lắm
Nước sông rất xanh trong
Xa quê từ dạo ấy
Nỗi nhớ quê vơi đầy
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:17:09 bởi bluestarhcm11 >
Ước Vọng Miền Trung
Mưa vẫn rơi và gió vẫn lay
Miền Trung lũ lụt nỗi đau này
Muôn vạn dân tình đang khổ cực
Gom góp một đời cũng trắng tay
Bão về làm xáo động trời xanh
Làm chim xa tổ lá xa cành
Con thơ xa mẹ sầu thương nhớ
Vợ phải xa chồng em xa anh
Tủi nhục chi bằng nhà không có
Bão lũ tràn về đã cuốn trôi
Người dân không còn nơi trú ngụ
Trách chi số kiếp bởi ông trời
Cơn bão về rồi bão cũng qua
Thương dân vùng lũ cảnh không nhà
Màn trời chiếu đất đành đắp tạm
Ai ghé nhìn vào chẳng xót xa
Ước mong một ngày mai tươi sáng
Cho dân vùng lũ ở miền quê
Không còn đói rét trong cơ cực
Chén cơm manh áo chốn đi về…
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:18:50 bởi bluestarhcm11 >
Bông Hồng Xanh
Em bông hồng xanh băng giá
Tự giam mình trong vỏ ốc cô đơn
Quên đi em đau khổ giận hờn
Bởi cuộc sống biết bao điều đáng nhớ
Đường tình duyên mấy ai không trắc trở
Thế gian này đâu chi có mình em
Những khi buồn xin em cứ gọi tên
Người đã khiến trái tim em tan vỡ
Có thể rằng trong lòng em sẽ nhớ
Sẽ rất buồn và sẽ rất cô đơn
Nhưng em ơi như thế hãy còn hơn
Em cứ để trong lòng mình như thế
Anh không muốn trái tim em đẫm lệ
Vì một người đã hết nhớ thương em
Anh mong em sẽ có giấc ngủ yên
Qua ngày mai sẽ không còn mộng mị
Qua ngày mai sẽ không còn suy nghĩ
Tất cả đã qua rồi xin bỏ lại phía sau
Vẫn biết rằng còn đó một nỗi đau
Nhưng em hãy mạnh mẽ lên em nhé
Trên đời này không có gì không thể
Vết thương nào rồi cũng sẽ liền da
Nỗi buồm nào rồi cũng sẽ trôi qua
Và niềm vui sẽ có ngày trở lại
Anh tin rằng tình yêu luôn còn mãi
Trong tim mình và trong cả tim em
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2010 09:36:59 bởi bluestarhcm11 >
Thi Sỹ
Tôi không là thi sỹ
Nhưng vẫn muốn làm thơ
Để tặng người con gái
Mà tôi đã mong chờ
*******************
Em cứ vui cười như thế nhé
Bởi vì em cô bé của tôi
Mỗi khi em hé nở nụ cười
Làm biết bao người ngây ngất đó
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:21:35 bởi bluestarhcm11 >
Thu về
Thu về nhè nhẹ bước chân
Ngẩn ngơ tôi với những vần thơ phai
Thu về khe khẽ chạm vai
Giật mình lại tưởng ai đang chạm mình
Thu về cành liễu rung rinh
Hồn thơ tôi đã vô tình đánh rơi
Lá thu rơi rụng tả tơi
Thấy mình đang bước giữa trời cô đơn
BMH
THU XA MƠ
Lá Thu bay vướng tóc ai
Sợi dài sợ vắn bay bay chiều buồn
Gợi sầu mưa mãi giọt tuôn
Cho lòng ngơ ngẩn trời buông tím màu
Giẫm lên xác lá lao xao
Nhớ về dĩ vãng lòng nao chín chiều
Trở trăn con gió đìu hiu
Phất phơ đồi vắng rừng chiều thu phai
Khẽ khàng lá rớt chạm vai
Giật mình thản thốt chim bay gọi đàn
Chiều nay mây tím lang thang
Gió đâu đưa đẩy cánh hoang tím chiều
Hắt hiu gió thổi dặt dìu
Lá vàng vẫn rớt bao điều Thu qua
Vòm trời cánh nhạn vẫn xa
Vần buồn Thu vẫn mãi là tím mơ
Poem
(xin mở ngoặc : Vì thấy trang thơ bác ít bài và chưa ai ghé qua, nên thằng Nhóc Poem mạo muội ngấp nghé ngoài cổng rào, lén đọc thơ bác, xúc cảm thơ hay của bác , nên mới cảm tác hoạ cùng. Nếu có gì không thích, thì bác pm cho Poem vào xoá nhé !)
!!! Hừ hừ hừ...run quá ! Vì cái tật mê thơ hay và cái giò chạy lung tung ngắm nghé trước cổng nhà thơ hay và lén đọc thơ hay, rồi ngứa tay hoạ thơ hay... nhưng hồi hộp sợ bị chủ gia quát mắng như con Nhóc Nhỏ K N T bên kia đấy ! Hic ...Vái trời phật độ con, đừng bị la, Chiều bố mẹ tan ca bệnh viện về, xin bố mẹ mua nãi chuối cúng vợ chồng ông Địa ! Hừ hừ hừ...sợ đến phát lạnh run luôn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 15:23:33 bởi poem >
Họa Thu Xa Mơ
“Chiều nay mây tím giăng ngang”
Lá vàng rơi giữa Thu vàng xác xơ
Giật mình như tỉnh cơn mơ
Bữa nay lại có “ngươi thơ” họa…mình
Thôi thì bắc nhịp cầu xinh
Cho tôi gởi một chút tình trong thơ
Ngoài kia mây tím giăng mờ
Trong đây tôi vẫn hồn thơ dại dào
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:22:45 bởi bluestarhcm11 >
Thuyền Không Bến
Thuyền không bến lênh đênh theo dòng nước
Gái không chồng biết xuôi ngược về đâu
Từ khi em chót lỡ mối duyên đầu
Em đã quyết không đâu là bến cả
Ngóng đò
Em đứng bên nầy bờ thương nhớ
Người đi, người cũng đã xa rồi
Con đò ngang qua Sông Tương ấy
Biết đến khi nào trở lại đây?!
Lòng nghe mac mác sầu vời vợi
Lữ khách bên sông đứng ngóng đò
Mắt buồn nhìn lục bình trôi nổi
Đọng lại trong lòng một nỗi lo…
Người đi còn nhớ về thăm bến
Con đò năm ấy khách qua sông
Lẳng lặng người em rời bến vắng
Cô gái năm xưa đã theo chồng
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:23:47 bởi bluestarhcm11 >
Đau Khổ
Đau khổ làm tôi hóa dạn dày
Như dòng sông lạnh buốt tê tay
Từ nay tôi không than thở nữa
Tôi chỉ cười lên ôi đắng cay
***
Tôi chỉ cười lên ôi đắng cay
Mặc cho số phận trớ trêu này
Xô đẩy đời tôi đi nghiêng ngả
Như gió qua đường hoa bắp lay
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2013 10:07:07 bởi bluestarhcm11 >
Thu Kỷ Niệm
Trời thu rợp lá vàng bay
Khung trời kỷ niệm còn say hương nồng
Trách người sao vội lấy chồng
Khách xưa giờ vẫn còn mong con đò
Người đi để lại hồn thơ
Cho người ở lại mong chờ thu sang
Thôi đành duyên kiếp bẽ bàng
Tình duyên cách trở lỡ làng từ đây
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:27:04 bởi bluestarhcm11 >
Thu Phai
Tôi đem cành hoa đến trao nàng
Nụ hồng nho nhỏ độ thu sang
Nàng nào hay biết tình tôi đó
Để lá thu phai cũng úa tàn…
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:28:11 bởi bluestarhcm11 >
Lỡ Duyên
Ánh trăng chênh chếch đầu đình
Người ngồi mong đợi sao mình chẳng sang
Để cho muôn ánh trăng vàng
Rơi vào nỗi nhớ lỡ làng tình duyên
BMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2010 13:29:41 bởi bluestarhcm11 >
Lỡ Duyên
Ánh trăng chênh chếch đầu đình
Người ngồi mong đợi sao mình chẳng sang
Để cho muôn ánh trăng vàng
Rơi vào nỗi nhớ lỡ làng tình duyên
BMH
Vì đâu tách rẻ đôi uyên
Chim bay biển Bắc người tìm trời Nam
Vì đâu duyên lỡ , bẽ bàng
Để mưa ngập lối miên man đường về
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: