Hoa Sữa & Em
Trích đoạn: bluestarhcm11
Nỗi Niềm
Lệ buồn hòa trong tiếng mưa rơi
Người về bên ấy bỏ mình tôi
Cô đơn một bóng chiều thu bước
Mặc gió u hoài mây vẫn trôi
Vương vấn chi nhiều cũng thế thôi
Người đi, người cũng đã đi rồi
Sao tôi còn mãi trong thương nhớ
Thiên hạ hiểu tôi được mấy người
NÔNG SÂU Thiên hạ hiểu Anh chỉ có...Anh Lời Mưa tiếng hát dạ chân thành Mưa vỗ về Anh say giấc ngủ Ngủ tròn giấc đầy dậy làm thơ Cuộc đời thi sỹ sống với mơ Dẫu giấc mơ kia ảo hư mờ Dẫu nát tim ta vẫn phải cầu Yêu thơ phải yêu hơn tất cả Tình bền thơ mới -nghĩa nông sâu. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/1EA8BC89E79A48438F544DF7243D78F5.jpg[/image]
Bến Đợi
Bến vẫn đợi thuyền trên bến sông
Ngày đi anh nói: ‘’chớ trông mong
Anh như con sóng ra biển lớn
Đi khắp muôn nơi thỏa cõi lòng ‘’...
Anh là lữ khách vui đây đó
Phiêu bạt giang hồ vốn mênh mông
Tình em một mảnh trôi theo gió
Như chiếc thuyền nan lạc giữa dòng
Bao giờ anh sẽ quay về lại ?
Em vẫn đợi anh ở bến sông
Nơi này em sẽ chờ anh mãi
Thủy chung son sắc một tấm lòng
Mưa Phố Núi...Ơi
Mưa rơi nhạt nhòa trên lối xưa
Phố buồn hiu hắt ngập trong mưa
Núi xanh xa khuất vì mây phủ
Ơi gió xa xăm thổi mấy mùa
Mùa Đông Lạnh Một mình anh ôm mùa đông giá lạnh ấm cõi lòng bằng nỗi nhớ mong manh Nhớ mắt biếc trong chiều thu năm ấy Nụ cười em như nắng sớm yên lành Em e ấp đôi má hồng ửng đỏ Lời yêu thương anh chưa tỏ thành câu Để đông đến trong ngập tràn nỗi nhớ Anh yêu em từ giây phút ban đầu
Hồ Nhân Tạo Mặt hồ trải rộng nước xanh lơ Soi bóng thiên nhiên dưới đáy hồ Gió thổi rì rào cây đứng vẫy Chim về bay lượn cảnh nên thơ Đường đi uống khúc quanh bờ nhỏ Non bộ rêu phong vẫn đứng chờ Lạc vào tiên cảnh do nhân tạo Cũng khiến cho lòng bỗng ngẩn ngơ
Đón Nhận
Anh đã biết tình em không nguyên vẹn
Anh đã biết tình ta chẳng vuông tròn
Anh chấp nhận đón tình yêu em đến
Để đôi mình từ bữa ấy nên duyên
Happy Vietnam's Woman Day!
Thay mặt các bạn nam trong trang Thơ Tình chúc chị em phụ nữ luôn xinh đẹp và hạnh phúc nhé!
Mừng Ngày 20/10 Nhành hoa này tặng mẹ Bông hồng này tặng em Chúc mẹ luôn mạnh khỏe Chúc em càng đẹp thêm Những ngày tháng ấm êm Sẽ không ngừng theo mãi Niềm vui xin ở lại Nỗi buồn hãy lùi xa Hạnh phúc sẽ nở hoa Cho cây đời xanh thắm Yêu thương này gửi gắm Cho mẹ và cho em...
Hẹn Ước Chưa Phai
Phai màu nhung nhớ tắt hồn thơ
Tự độ xa nhau bỗng dại khờ
Lòng anh vẫn trắng như màu giấy
Không còn lãng mạn chẳng mộng mơ
Từ bữa em đi tắt nắng vàng
Gió chiều thổi nhẹ tiết đông sang
Gió hỡi! đưa mây về đâu nhỉ?
Một chút ân tình đã dở dang
Đông về cho giá rét sang chơi
Tình cảm trong em lạc mất rồi
Còn đâu đốm lửa khơi duyên mới
Tình chít khăn tang lạnh thấu người
Em ạ, sang xuân nếu quay về
Tình anh một mảnh trải trên đê
Lời hẹn năm xưa anh còn giữ
Xuân ấy, cùng nhau ước hẹn thề
Màu Trắng Màu trắng tinh khôi thuở học trò Trắng ngần trang vở những ước mơ Trắng trong màu áo em đến lớp Trắng hồn mơ mộng tuổi ngây thơ Màu trắng tinh khôi lúc tới trường Trắng tình trong sáng mối tơ vương Hoa trắng trao tay tình chớm nở Trắng đêm thao thức nhớ người thương
NIỀM TIN Có những niềm tin bất chợt
Gọi em về giữa hư không
Có những khát khao cháy lòng
Hoá thân vào thiên đường rộng
Đường trần chẳng như giấc mộng
Ta tự dệt lấy mộng thôi
Cháy mãi niềm tin giữa đời
Dệt thêu chuyện tình hoa gấm
Em vẫn như hoa mắc cỡ
Ngại ngùng e ấp cong môi
Chẳng phải vô tình quá đỗi
Để người bối rối đãi bôi.
Xin hãy vững tin là thế
Tình thơ duyên dáng lên ngôi
Chẳng lo cách ngăn sông núi
Thả hồn theo áng thơ trôi
Từ Đó Đông Sang Niềm thương yêu ấy mãi không phai Từ độ xa nhau tháng năm dài Em đi biền biệt mờ sương khói Tôi vẫn một mình trông bóng ai Em đi theo gió chớm vào thu Từ đó đông sang phủ mây mù Buốt giá cây khô tàn lá rụng Tôi bỗng trở thành khách lãng du Đông về nên có gió heo may Lạnh buốt tim tôi lạc dấu giày Tôi đi trong gió đông hiu hắt Tôi nhớ em nhiều em có hay? Gió chiều thổi lạnh buốt tê tay Em đã quên tôi ở chốn này Cho đông sầu héo buồn muôn thuở Xuân chẳng sang cho đến một ngày
Anh Chẳng Thể Sống Nếu Thiếu Em
Anh chẳng thể sống nếu thiếu em Đó là điều thâm tâm anh vẫn nghĩ Bởi ngàn năm hợp duyên thành tri kỷ Và trăm năm mới hợp ý chung tình Bởi vì rằng: đời duyên nợ ba sinh Do duyên số nên đôi mình gặp gỡ Ai ngờ đâu duyên tình kia tan vỡ Em âm thầm hạnh phúc với người ta Công anh bón trồng cây trái chẳng ra hoa Cây vẫn tốt tươi nhưng mình anh vun vén Chỉ anh thôi vẫn chưa quên ước hẹn Và mình anh ôm gối mộng mong chờ Anh biết rồi: tình đâu tựa bài thơ Có cú pháp với câu, vần, âm điệu Chỉ mong sao tấm lòng anh, em hiểu Trái tim này riêng chỉ có mình em Có lẽ nào ta sẽ chẳng nên duyên? Ngày mai đây mỗi người đi một ngả Rồi em sẽ xem anh như một người xa lạ Cách biệt phương trời chẳng hề quen nhau Có lẽ nào em trao trọn nỗi đau Cho một người em từng yêu thương nhất? Hạnh phúc mong manh quẩn quanh được - mất Và yêu thương không ở cuối con đường Có lẽ nào em đã hết luyến thương Những vấn vương khi xưa giờ tan thành cơn gió Niềm vui qua như mưa về trước ngõ Thấm ướt vai gầy, thấm ướt bờ môi Vẫn biết rằng ta chẳng thể nên đôi Không như gió trăng cận kề nhau mỗi tối Tình cảm trong anh trước giờ không đổi Chỉ em thôi đã quên một câu thề Ánh trăng vàng rơi xuống bến sông quê Anh đã biết tình ta là bọt sóng Anh sẽ thôi không còn mơ với mộng Để cho em vui trọn vẹn bên người... Anh chẳng thể sống nếu thiếu em Đó là điều trước kia anh vẫn nghĩ Giờ anh hiểu đó chỉ là mộng mị Mà bấy lâu anh đã tự dối lòng
Chữ Sầu Đâu Chỉ Mình Tôi
Cám ơn bạn hữu ghé sang chơi Bớt chút thời gian ngỏ một lời Thu qua đông tới tàn lá rụng Xuân về hoa nở khắp muôn nơi Cảnh sắc thiên nhiên kỳ thú lắm Tình đây duyên đó bởi ý trời Cho nên làm người vui bút mực Đâu dễ cho lòng lệ tuôn rơi Chỉ là lấy cớ để làm vui Sầu héo chi đâu phải ngậm ngùi Cảm xúc xin dành cho người khác Chữ sầu đâu ám chỉ mình tôi
Vắng Em
Vắng em lạnh buốt hai vai
Đêm thu trăng sáng một vài đốm sao
Đêm nay, trời thấp hay cao?
Sao tình tôi lại rơi vào thiên thu?
Vắng em trăng bỗng xa mờ
Mưa buồn giăng lối, câu thơ lạc vần
Vắng em đời chẳng còn xuân
Mong sao cho hết một tuần...đến lâu
Chị Tôi
Chị tôi ngày ấy xinh tươi lắm Như cánh hoa mơ trắng trong ngần Tuổi chừng đôi tám nhiều mơ mộng Chị cùng thơ, truyện kết tình thân Ngày ấy chị tôi đẹp nhất làng Nên nhiều trai tráng tối hay sang Nhà tôi đông đúc người qua lại Nhiều lứa trai tân chịu lỡ làng Rồi thì chị tôi cũng có người Tâm đầu ý hợp ghé sang chơi Người này nho nhã thư sinh lắm Thư thái phong lưu cũng kiệm lời Người ấy chung thôn lại láng giềng Trai tài gái sắc mới nên duyên Nhưng đời ai biết rằng không nợ Để một đời chịu cảnh truân chuyên Ngỡ tưởng kim lang kết một nhà Xuân về cây trái sẽ đơm hoa Ngờ đâu trong tiết trời xuân ấy Người ấy sang sông, mắt chị nhòa Đã biết hồng nhan bạc phận rồi Chị đành đau khổ một mình thôi Tôi thì còn nhỏ nên đâu biết Nhìn thấy chị, tôi cũng ngậm ngùi Từ đó chị tôi chẳng lấy chồng Sống đời cô quạnh buổi chiều đông Nhiều người ướm hỏi nhưng chị chối Ôi xót xa thay phận má hồng Biết làm sao được, biết làm sao Lòng người đen bạc, trời thì cao Chị đành chôn mộng vào dĩ vãng Người ngay, sóng gió lại khơi mào... Chị ơi ! nếu chị đọc thơ em Xin đừng nhỏ lệ với tơ duyên Chuyện cũ xa xưa giờ nhắc lại Em chẳng mong đâu chị ưu phiền
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: