Hoa Sữa & Em
Mưa
Mây đen che kín chân trời
Mưa rơi, rồi lại mưa rơi thật buồn
Xa rồi em nhớ anh luôn
Tình bay theo gió, ngõ hồn trống tênh
Giờ đây chỉ có một mình
Cho mưa thấm ướt cuộc tình đôi ta
Mưa rơi rơi khắp sơn hà
Ướt mưa ướt cả tình ta một miền...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2011 13:45:22 bởi bluestarhcm11 >
Vắng Nhà Đã mấy hôm rồi không làm thơ Chẳng biết nhân gian có mong chờ? Tình thơ một mảnh treo đầu núi Trăng tà một bóng đứng chơ vơ Bận việc nên đành nghiêng bút mực Nhà vắng thênh thang gió hững hờ Thi hữu đâu rồi sao chẳng thấy? Chỉ thấy quanh vườn bướm nhởn nhơ
Ngu Ngơ Anh mộng mơ em cũng mộng mơ Một kẻ ngu ngơ kẻ dại khờ Tạo hóa do trời nên vận số Anh dệt thơ tình em dệt tơ Đêm nay trăng sáng ngời như mộng Anh thả thuyền tình xuống sông sâu Gió khẽ mơn man đùa con sóng Nước vẫn trong xanh biếc một mầu...
Vững Tin
Em đừng sợ gió mưa bay
Dù trời giông bão có ngày mưa tan
Dù cho mây tím giăng ngang
Ngày mai trời sẽ đi mang nắng về
Trăng vàng ghé bến sông quê
Gió lùa khe khẽ mây nhè nhẹ trôi
Tình nồng nghĩa đậm em ơi
Vững tin em nhé, trọn đời bên nhau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2011 10:54:29 bởi bluestarhcm11 >
Tản mạn về chữ DUYÊN (Theo st của Anh Đào)
Trong những cuộc gặp gỡ ,hay những lúc cùng ngồi bên nhau ôn kỷ niệm ,chắc chắn ai cũng thường nói với nhau 2 câu thơ vốn rất nổi tiếng :
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ ,
Vô duyên diện kiến bất tương phùng …
Nhưng có mấy ai biết được xuất xứ hay truyền thuyết về nguyên nhâncó những câu thơ ấy …hôm nay ,nhân tiết đông trên quê hương ,xuân sắp về ,ADN xin được chia xẻ cùng bạn bè trên facebook về câu chuyện đã từ rất lâu ấy ,nay kể lại bằng ký ức …
Ngày xưa ..lâu lắm rồi …ở một thủ phủ thuộc tỉnh Triết Giang (Trung Quốc ).có 1 viên ngoại giàu có .Vợ mất sớm ,để lại cho ông cô con gái xinh đẹp .Theo thời gian ,ông chăm sóc con rất kỹ .Đến tuổi cập kê ,cô gái đã cầm ,kỳ ,thi ,họa ..đủ cả …viên ngoại cũng bắt đầu kén rể …nhưng chưa có một chàng trai nào khả dĩ có thể làm cho viên ngoại hài lòng khi giao cô con gái rượu của mình …
Một hôm ,trong sân nhà viên ngoại xuất hiện cùng lúc 3 chàng trai ,người nào cũng khôi ngô tuấn tú .đặc biệt ,mỗi chàng đều có 1 biệt tài khó ai sánh bằng ..chàng trai thứ nhất có đôi chân thiên lý mã ,có thể chạy cả ngàn dặm không biết mỏi .Chàng trai thứ 2 có tài bắn cung bách phát bách trúng ,đến Dương Bá Đương đời Đường cũng thua xa …Chàng trai thứ 3 có tài làm thơ ,chàng có thể làm 1 lúc cả ngàn bài thơ hay với nét chữ rồng bay phượng múa …
Viên ngoại phân vân lắm ,khi con gái chỉ có 1 …ông hẹn cùng 3 chàng trai ,sang mai ,phải có mặt ở sân nhà ông từ sớm để đua tài .ai hơn ,sẽ được ông chọn làm rể ..
Sáng sớm hôm sau ,khi ánh bình minh chưa lan hết sân nhà viên ngoại ,thì 3 chàng trai đã có mặt ,sẵn sang chờ đợi …trong sân ,cả đêm hôm qua ,gia nhân nhà viên ngoại gần như không ngủ ,để vót cho xong bó cung tên lớn ,để mài cho đầy 1 nghiên mực tàu cũng thật lớn …
Viên ngoại ra lệnh ;chàng trai thứ nhất ,phải chạy đến kinh thành Tràng An ,mượn cho bằng được chiếc trống Tràng An về cho ông .chàng trai thứ 2 ,phải bắn cho rụng hết lá của 2 cây ngô đồng trươc ngõ nhà ông .chàng trai thứ 3 ,phải viết cho xong 3.000 bài thơ trên giấy hoa tiên ,không được trùng ý …
Sau tiếng trống lệnh ,.loáng một cái ,chàng trai có đôi chân thiên lý mã đã mất hút ,không để lại dù một dấu bụi hồng .và ..người ta chỉ còn nghe từng âm thanh ..vút ..tách của cung tên tra vào nỏ ..bắn đi ..lá ngô đồng rụng lả tả …
Riêng chàng trai thứ 3 ,được mời đến giàn hoa thiên lý ,nơi đã để sẵn bút nghiên cho chàng làm thơ .Bên hiên ,giai nhân đang e ấp mỉm cười ,nghiêng đầu thêu cặp gối rồng phụng cho ngày vu quy …chàng trai cắm cúi múa bút ,từng tờ giấy hoa tiên bay xuống như bướm lượn ,gia nhân nhà viên ngoại cũng sẵn sang đón lấy ,xếp lại ngay ngắn …
Trời đã quá trưa ,chàng thi sĩ vươn vai đứng dậy .chàng đã hoàn tất nhiệm vụ của mình rất sớm …nhìn ra ngoài ngỏ ,lá ngô đồng mới rụng hơn một nửa ,bóng dáng người có đôi chân thiên lý vẫn mịt mù …
Cô gái cũng vừa nghỉ tay ,nhẹ nhàng đến bên giàn hoa lý ,mỉm cười cúi xuống rót trà mời chàng trai .trước khung cảnh thơ mộng ,cùng nụ cười đẹp như thơ kia ,chàng trai đã viết (nguyên văn thì AD không nhớ ,nhưng có thể tạm dịch ) :
Ung dung trời đã xế trưa ,
Thơ ba ngàn bản cũng vừa viết xong
Ngoài kia xa dấu bụi hồng ,
Bên hiên cành lá ngô đồng chưa vơi
Dấu yêu nhẹ mỉm môi cười
Ta nghe đồng vọng một lời phu thê !
Chàng thi sĩ tính ngâm tặng nàng ,người mà chàng nghĩ chắc chắn là vợ mình .Thì ..ô kìa …đất trời như sụp lở dưới chân …bên tai chàng ầm vang tiếng trống cùng tiếng hét lên vui mừng của chàng trai có đôi chân ngàn dặm :
-Thưa nhạc gia ,con đã đem được trống Tràng An về đây rồi !
Cô gái nhìn chàng thi sỉ ,ngậm ngùi ,người mà mới vài phút trước thôi ,cô cũng nghĩ sẽ là phu quân .để an ủi chàng trai ,cô đã tặng chàng 4 câu thơ :
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ ,
Vô duyên diện kiến bất tương phùng
Ẳm thị ngã trà hoàn ngã trản
Tràng An chi cổ dĩ bồng bồng .
AD xin được tạm dịch :
Ngàn năm duyên may tình vẫn gặp
Vô duyên đối mặt sự không thành
Chàng uống trà xong ,xin trả chén
Tràng An đã giục ,trống liên thanh
Thế đấy ,chén trà cũng xin chàng trả lại ,vì…người ngọc đã thuộc về người nhanh nhất ,thực tế nhất …
Từ đó ,2 câu thơ đầu luôn thấm thía với từng cuộc gặp gỡ trong nhân gian ,người ta dần quên 2 câu cuối cũng là kết cấu của truyền thuyết đã lâu …
DUYÊN khởi tất duyên thành …
DUYÊN tụ rồi duyên tán …
DUYÊN tán tất duyên sinh …
Tất cả do DUYÊN !
***********************************
Chữ Duyên ( Hoạ thơ )
Thực tế nhiều khi lắm phũ phàng Thơ tình anh viết cả ngàn trang Không bằng tiếng trống Tràng An giục Trà uống chưa xong vội trả nàng... Cũng bởi chữ duyên khéo vẽ bày Hợp tình chưa hẳn hợp duyên đây Thôi đành đổ tội do phận số Sầu vương khóe mắt lệ rơi đầy
Chữ Tình & Chữ Duyên Chữ duyên nói với chữ tình: Bạn muốn tiến tới nhưng mình chẳng cho Chữ tình cảm thấy âu lo: Không cho chôn dưới nấm mồ cho xong Chữ duyên cũng chẳng bằng lòng: Đã yêu là phải cất công kiên trì Dù cho tình đến duyên đi Cũng không nản trí chỉ vì chữ duyên Chữ tình tỏ vẻ ưu phiền: Yêu chi không biết giờ điên cái đầu Đời người là cuộc bể dâu Duyên tình không trọn cưỡng cầu làm chi Thôi thì cứ để duyên đi Ta yêu người ấy chỉ vì...ta yêu
Cảnh Quê Thuyền ai lướt nhẹ trên bến mơ Đêm thanh trăng sáng lòng ngẩn ngơ Gió khẽ lung lay cành liễu rủ Trên sông sương phủ áng mây mờ Cảnh quê thanh vắng lòng cứ ngỡ Lạc chốn bồng lai ngát hồn thơ Cảnh khuya như bức tranh sơn thủy Ai chót yêu thơ lại hững hờ
Tình Xuân Xuân về cho lá cũng thêm xanh Lắng đọng hơi sương sớm trong lành Anh đến cho lòng em chợt thức Em biết xuân này... em có anh Ngoài kia chim én về trước ngõ Nắng cũng xôn xao chiếu qua mành Tình yêu sâu kín dù chưa tỏ Giữ mãi nguyên màu xanh rất xanh
Đợi Anh Lá vẫn trên cành lá vẫn xanh Em vẫn nơi đây vẫn đợi anh Ngày mong tháng nhớ dài vô tận Tình như sương sớm quá mỏng manh... Có thể tình yêu vốn dại khờ Có thể lòng người vốn thờ ơ Nhưng tình em đã trao người hết Chỉ biết tin yêu với đợi chờ Có thể rằng em sẽ xa người Có thể hai đứa chẳng nên đôi Tình ơi thôi nhé đành chôn giấu Cất giữ trong tim bóng một người
Thân mến chào Anh Bluestar !
Vui vì thấy Anh vẫn sáng tác đều đặn ,khỏe luôn anh nhé ! Thêm một niềm vui nữa là biết Anh rất có hiếu với Mẹ . Đàn ông có hiếu với mẹ thường có tình cảm sâu sắc với người tình . Loạt thơ lệ vương trên đây của Mưa là dòng thơ họa ,hình như cái chiêu này cũng do anh dạy cho Mưa chứ ai - Thương vay khóc mướn ! hehehe . Anh có thích uống rượu không ? em mời .
DÂNG RƯỢU
Chàng thi sĩ bỏ bút nghiên lặng lẽ
Mất tăm hơi về tận bến bờ nao
Đời dong đuổi thoắt bóng câu qua cửa
Thi sĩ ơi ! Còn ngóng cố nhân sao ?
Một năm trường có biết bao thay đổi
Trái tim kia cũng thay khối bóng hồng
Người con gái năm xưa chừ khất bóng...
Vẫn sẵn đây một cô học trò ngoan !
Thưa sư phụ nếu lòng người đón nhận
Đây rượu ngon em kính - Nữ Nhi Hồng .
Mời nhấp môi để lòng bừng ngọn lửa ,
Thảo tặng đời dòng Lục Bát cha ông
--Tiểu sinh Mưa phố núi kính chào -- Cùng Say (Bài Họa)
Rượu đã cạn bình chếnh choáng say Nữ Nhi Hồng tửu quả là hay Làm người quân tử thêm thi hứng Xuất khẩu thành thơ đặng tỏ bày Một năm 365 ngày Ngày nào anh chẳng ở nơi đây Cố nhân nào có mà trông ngóng Chỉ thấm men tình với men cay Một năm thay đổi cũng khá nhiều Thơ tình viết được chẳng bao nhiêu Có đâu dám nhận làm sư phụ Để có trò ngoan...họ bảo ...liều Nếu như Mưa Phố Núi có lòng Cùng nhau thi phú thỏa ước mong Mưa làm đến đâu anh theo đó “Thảo tặng đời dòng lục bát cha ông”
* Cám ơn Mưa đã khen. Rượu ngon quá uống say mất rồi nè hihi. CHúc mưa Một mùa Giáng SInh vui vẻ hạnh phúc và an lành nhé!
Nhắn Gửi Người Yêu Giá rét lại về anh biết không? Hết thu trờ trở gió sang đông Chỉ còn đông nay là đông cuối Có lẽ... sang xuân em lấy chồng
Bao năm đơn chiếc sầu riêng bóng Đợi người em đã mỏi mòn trông Người đâu như bóng chim tăm cá Để gió đông sang lạnh cõi lòng
Tình Thơ Trăng lên đỉnh núi trăng mờ Nhớ thương chỉ biết làm thơ tặng nàng Cùng nhau vui đón xuân sang Tình thơ anh viết ngàn trang thơ tình... Xuân về trong nắng lung linh Cho hoa khoe sắc cho mình nên đôi Xua đi giá lạnh thấu người Cùng nhau sánh bước giữa trời đầy hoa
Em Nhớ Anh Đông về mang theo gió heo may Gió thổi qua người lạnh buốt tay Em đã quàng thêm nhiều áo ấm Nhưng chẳng vơi đi giá lạnh đầy... Nỗi nhớ về anh chẳng hao gầy Làm sao em hết nhớ anh đây? Những mùa yếu dấu xưa tìm đến Dâng ngập trong lòng anh có hay? Em nhớ về anh nhớ rất nhiều Nhớ về kỷ niệm lúc ta yêu Hình thương bóng nhớ làm sao xóa Lạc bước em về bóng cô liêu Ngoài kia cơn gió vô tình quá Cứ thổi vào em lạnh xé lòng Đời chia hai lối đường hai ngả Em nhớ anh nhiều, anh biết không?
Vững Tin Em đừng sợ gió mưa bay Dù trời giông bão có ngày mưa tan Dù cho mây tím giăng ngang Ngày mai trời sẽ đi mang nắng về Trăng vàng ghé bến sông quê Gió lùa khe khẽ mây nhè nhẹ trôi Tình nồng nghĩa đậm em ơi Vững tin em nhé, trọn đời bên nhau... Thời gian dù có phai màu Riêng anh xin giữ một câu chung tình Xuân về hoa thắm lung linh Sang xuân em nhé đôi mình nên đôi Hạnh phúc rồi sẽ sinh sôi Như cây xanh thắm đâm trồi nở hoa Đêm nay trăng sáng hiên nhà Gió hiu hiu thổi mây là là bay Nhấp môi uống cạn men say Ước chi em ở nơi này...ước chi
Vì Sao Trong Tôi
Em là vì sao trong tim anh tỏa sáng
Cứ mãi lung linh diễm kiều lãng mạn
Anh muốn gom hết sao trời dành nơi ấy riêng em
Nhưng lại sợ em buồn vì thao thức mỗi đêm
Em sẽ cô đơn và trống vắng
Giữa mênh mông cả khoảng trời yên lặng
Em có âm thầm nhớ đến anh không
Anh muốn xua đi giá lạnh mùa đông
Và truyền cho em hơi ấm
Muốn thời gian đêm nay trôi thật chậm
Để ngắm nhìn em lung linh dưới mây trời
Em hãy làm vì sao nhỏ trong tôi
Vì sao muôn đời nhỏ bé
Nhưng với anh vì sao kia có thể
Cháy hết mình trong đêm tối mênh mông...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: