Hoa Sữa & Em
Bao giờ em sẽ trở về đây Cùng nhau vui đón tết sum vầy Vắng em xuân không còn tươi thắm Nhấp cạn men nồng dạ quắt quay...
Em Về Ngày Xuân Em về qua ngõ thơ Tình em mùa xuân thắm Anh đứng đó mong chờ Giữa mây trời xanh thẳm Em về ngang lối nhỏ Đường hoa trước nhà anh Tóc em lùa theo gió Mắt em cười long lanh Em về trong ý thơ Em về trong câu hát Tình anh - sóng xỗ bờ Giữa trùng khơi dào dạt Em về du giấc mộng Em về ngát hương say Tình mơn man con sóng Xuân thắm vui bao ngày...
Chúc Xuân Xuân đến đây rồi xuân đến đây Vui xuân ta cạn chén men say Chúc mừng bạn hữu sang năm mới Phúc – Lộc – Thọ - Khang vẹn đủ đầy
Chữ An Hãy gửi cho tôi một chữ An Giữ Tâm thanh tịnh chốn hồng phàm An nhiên tự tại lòng thư thái Chẳng bận tâm nhiều chuyện thế gian
Chữ An Đầu Xuân Xuân đến chúc nhau một chữ An Bình An vui sống chốn trần phàm An Cư Lạc nghiệp - nhà sung túc An Bài - phận số chẳng gian nan An Nhiên tự tại đời thư thái An Phước tuổi già chẳng oán than An Phận thủ thường không ganh gét An Nhàn, Anh Phú với An Khang...
Bộ Tứ Xuân – Hạ - Thu – Đông đủ bốn mùa Long – Lân – Quy – Phụng tứ linh đua Mai – Tùng – Cúc – Trúc dòng tứ quý Cầm – Kỳ - Thi – Họa đủ bộ chưa?
Đời Người Đời người là một giấc mơ Thời gan vội bước chẳng chờ một ai Thức đêm sao thấy đêm dài Ngoảnh qua ngoảnh lại tóc phai bạc màu...
Nợ Đời Đời người như gió thoảng qua mau Tóc xanh nay đã đổi thay màu Nợ đời ta còn chưa trả hết Ân tình thôi nhé hẹn kiếp sau...
********************
Đời người ai chẳng nợ vay Tích lâu một chút sẽ đầy lên thôi Nếu như không nợ ở đời Không màng thế sự hẳn người đi tu
************************
Dù không vay nhưng đời ta đang nợ Kẻ có lòng nghe nợ chất thêm cao Người vô tâm đâu biết nợ ai nào Nợ ơn nghĩa cũng là ta mang nợ
**********************
Có đôi khi nợ không trả được Như sợ tơ trói buộc chân mình Bởi rằng trong kiếp nhân sinh Vô tình ta nợ vô tình lãng quên
Nợ Duyên
Ai đem tơ cột chữ duyên
Đem ta cột với tình em làm gì
Khi người quay gót ra đi
Lòng ta trống vắng... xuân thì trôi qua
Bây giờ tình đã phôi pha
Cột ta với rượu vậy là...ta say
Đêm nay trăng sáng vơi đầy
Lồng trong chén rượu men cay tình đời
Xuân về lòng bỗng chơi vơi
Gió ơi đừng thổi, hoa ơi đừng tàn
Cho ta về giữa miên man
Tình thơ ta viết chứa chan ân tình
Nợ Nợ người trong một chữ duyên Nợ đời chưa trả ưu phiền đeo mang Nợ cha mẹ, nợ họ hàng Nợ quê hương nợ xóm làng người quen Nợ bạn bè, nợ cả em Xem ra một kiếp đáp đền là bao...
Duyên Nợ Ai đem em cột vào tôi Đem thơ tôi dải giữa trời xuân sang Tình tôi ngày ấy riêng mang Để mình tôi đứng bên đàng mà trông Tình em bên ấy lạnh lòng Cho hoa xuân gặp gió đông nhạt màu...
Kỷ Niệm Quê Hương
Quê cũ xa rồi thương nhớ ơi Nhớ về kỷ niệm thuở đôi mươi Ngày ấy sao mình vô tâm quá Từ giã quê hương chẳng một lời
Bao nhiêu ký ức ngày tươi đẹp Giờ đã chan hòa nước mắt rơi Bạn cũ thôi đành xa cách nhé Mỗi đứa một phương vạn nẻo đời...
Nhớ Xuân Xưa
Xuân về em có nhớ mong không? Trông bánh trưng xanh ánh lửa hồng Anh hồi tưởng lại xuân năm trước Nhớ người anh đã mỏi mòn trông Xuân về anh lại nhớ xuân xưa Hái lộc đầu năm lễ giao thừa Bàn tay anh ấm tay em lạnh Gió thổi liên hồi lất phất mưa Xuân về sao bỗng thấy cô đơn Chẳng có ai đây để dỗi hờn Cà phê đã đắng càng thêm đắng Gió cuốn theo về lạnh từng cơn...
Yêu Khi Ta Sống Hãy yêu tôi khi tôi còn hơi thở Đừng tiếc thương khi tôi đã không còn Khi tôi chết xin em đừng thương nhớ Một chữ tình in đậm dấu chân son... Tình đã chết chôn vùi vào nấm mộ Ngàn yêu thương xin trả lại cho người Em đừng khóc đời còn nhiều ước hẹn Chỉ duyên mình chia lối mộng mà thôi Đời là thế trăm vạn ngàn bi lụy Lụy yêu thương lụy cả những ân tình Trong cuộc sống mình còn nhiều nông nổi Một chữ tình muôn vạn sự điêu linh
Giọt Tình Đau Có lần hai đứa cánh xa nhau Vì mưa hay dòng lệ hoen sầu Em khóc trong chiều đông lạnh giá Ngẹn ngào trong ký ức hằn sâu... Anh hỡi anh ơi đường xa quá Yêu anh từ gây phút ban đầu Bây giờ ta thành người xa lạ Lệ buồn trong mắt giọt tình đau
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: