Hoa Sữa & Em
Thơ Vui Bên này hừng hực lửa ngút ngàn Bên kia heo hút gió đông sang Bên đây đồi núi cao vời vợi Bên ấy trơ cành một khúc... ngang
Mừng Ngày 8/ 3 Một đóa hoa trong vạn đóa hoa Chúc mừng ngày mồng tám tháng ba Chúc mẹ sống vui bên con cháu Chúc chị xin tươi đẹp mặn mà Chúc em hạnh phúc tình yêu đến Mượt mà duyên dáng tựa Hằng Nga Trong ánh mai vàng ươm xanh lá Tươi thắm như là muôn cánh hoa
* Chúc chị em phụ nữ luôn trẻ đẹp, nhiều niềm vui và hạnh phúc!
Tình Đã Cách Xa Trời thanh gió mát cảnh phiêu bồng Trăng vàng in bóng dưới lòng sông Thoang thoảng đâu đây hương hoa sữa Gợi nhớ trong tôi một bóng hồng Trăng sáng cho ta nhớ thương người Môi hồng e ấp nụ hoa tươi Mười năm một thoáng như mây gió Vội lướt qua mau chẳng kịp cười Ta đã xa rồi xa rất xa Cách lòng cách mặt cách sơn hà Hữu duyên ngỡ tưởng năng tương ngộ Ai ngờ mây nước lững lờ qua
Bao lâu chưa thấy tiếng em cười?
Bao lâu chưa được một ngày vui?
Sống là tồn tại hay là sống?
Cũng chóng qua thôi một kiếp người...
Phố đã lên đèn trời đã khuya
Vé số còn đây chẳng dám về
Em đành ngồi lại nơi góc phố
Mơ thấy em về thăm chốn quê
Thời gian Năm có thừa, có thiếu
Trăng tháng khuyết, tháng tròn
Tình lúc nặng, lúc nhẹ
Đời khúc thịnh, khúc suy
Chân còn bước, còn nợ…
Tai còn nghe, còn yêu….
Tim nằm ôm nỗi nhớ
Từng nhịp đếm bóng chiều.
Cám ơn hồng Tuyên nhiều...
Say Trăng thanh gió mát cảnh đêm nay Bạn hữu cùng chung chén rượu đầy Thơ tình đối ẩm nghêu ngao đọc Uống chửa cạn bình rượu đã say... * Sao chị gọi e là Hồng Tuyên? em không hiểu??? hihi
Nếu Nếu cuộc sống chỉ còn là giả tạo Nếu yêu thương cũng chỉ có dối lừa Thì tôi quyết sẽ không làm thơ nữa Mặc đêm tàn len lỏi ánh trăng thưa
Một Lần Lầm Lỡ Đã bảo rằng thôi chẳng nhớ mong Mà sao cứ thấy thiếu trong lòng Đã biết người ta không yêu nữa Sao mình vẫn mãi đợi chờ trông Đã nhủ lòng thôi chẳng nhớ thương Sao tình yêu ấy vẫn còn vương Thôi thôi đừng nhớ mong chi nữa Chỉ chuốc đau thương khổ lụy trường Đã bảo rằng thôi chẳng yêu người Mà sao nước mắt lại tuôn rơi Bao lâu em khóc cho tình nhớ Là bây nhiêu lâu chẳng tiếng cười
Chữ Ngờ Ai trói tim ta với dại khờ Buộc hồn ta lại với ngu ngơ Cho ta gánh chịu nhiều thua thiệt Thế gian ai học được chữ ngờ...
Nhóc & Anh
( Sao Băng – Thơ Tình)
Nhóc nhớ anh nhiều anh chẳng biết được đâu
Dù tình anh không còn là của nhóc
Nhóc dại khờ nhưng không bao giờ khóc
Bới vì anh giờ là của người ta
Xa anh rồi nhóc vẫn cứ tỏ ra
Mình mạnh mẽ, anh chỉ là con gió
Thoảng qua thôi, nhưng nao lòng hoa cỏ
Anh đâu biết được rằng : trái tim nhóc rất đau...
Ừ, thì thôi, kỉ niệm cũng qua mau ...
Trong kí ức lãng quên của Anh và Nhóc
Nhóc vẫn thế thôi, sẽ "không bao giờ khóc"....
Duy chỉ có một lần... vì anh đấy... biết không
Nhóc phải nói quên dù lòng có trông mong
Dù rằng nhóc vẫn còn đang rất nhớ
Bởi vì anh chẳng bao giờ hiểu rõ
Nhóc yêu anh bằng cả trái tim mình
Anh biết nhóc yêu những cánh hoa xinh
Yêu những buổi chiều khi hoàng hôn phai nắng
Anh biết nhóc nghĩ gì trong những chiều xa vắng
Chỉ không biết một điều... trái tim nhóc có anh...
Anh đâu biết nhóc nhìn anh bằng đôi mắt màu xanh
Bằng mơ ước và khung trời có màu xanh như thế
Anh quay đi, quên nhóc... nhanh hơn những gì có thể
Anh đến bên người trong khoảnh khắc không xa ....
Với anh, nhóc chỉ là cơn gió thoảng qua
Nhưng với nhóc... nói thế nào được nhỉ...?
Biết anh không thực yêu nhưng vẫn nhiều mộng mị
Ðể bất chợt đau lòng, anh - người ấy chung đôi
Sự thật phũ phàng, Ừ, như thế...thì thôi...
Anh đừng đến bên giấc mơ nhóc nữa
Kỉ niệm ơi đừng về bên khung cửa
Mối tình đầu lặng lẽ ngủ trong tim
Không nhớ anh nhóc sẽ sống bình yên
Trong giấc mơ sẽ không còn mộng mị
Anh cứ vui với những điều anh nghĩ
Nhóc sẽ âm thầm chúc phúc cho anh...
Giáng sinh này nhóc chẳng có anh đâu
Ðông lạnh lẽo trên con đường nhóc bước
Nhóc còn lại chi sau hai từ Mất - Ðược...
Yêu là không, bạn cũng chỉ là... không
Giáng sinh năm nào nhóc đã từng ước mong:
Kể từ hôm nay cuộc đời anh có nhóc
Vậy mà anh biết không, nhóc một lần đã khóc
Giọt nước mắt tủi buồn vì anh quá thờ ơ ....
Có thể nào tình là một giấc mơ
Đối với Nhóc không bao giờ trọn vẹn
Trao hết yêu thương, tình không vời đến
Có yêu nhiều, mơ mộng cũng bằng không
Nhóc nhớ anh, nhớ anh đến nao lòng
Nhưng rồi chẳng biết làm thế nào được cả
Con đường chúng ta đi mãi chia làm hai ngã
Anh có bao giờ là của nhóc nữa đâu...
Nhóc sẽ phải quên thôi bóng dáng thân quen
Cao lớn nghênh ngang trong đôi giày xanh bé tý
Anh đã đi của nhóc hôm nào... còn nhớ không anh nhỉ
Chiếc áo anh mang che nhóc khỏi sương trời
Dẫu mai này trời nổi gió mưa rơi
Như những lần anh đến bên nhóc vậy
Ướt nước mưa, ướt cuộc tình xa ấy
Ướt lối ta về, ướt cả những ước ao
Anh yêu à... nhóc sẽ phải quên sao?
những gì có trong nhau nay phai màu thương nhớ
Chỉ nhóc thôi từ trước giờ cứ ngỡ
Giọt mưa ngâu không mặn đắng bao giờ...
Giáng sinh này nhóc chẳng có anh đâu
Và cũng sẽ không Giáng sinh nào có cả
Ở nơi đây... dầu trong lòng buốt giá
Nhưng vẫn mơ hoài nơi anh đấy... Bình yên...
Lặng lẽ gói những gì thuộc về kỉ niệm riêng
Cất trong trái tim ở một nơi sâu thẳm
Nước mắt rơi từng giọt sầu thấm đẫm
Nhóc thấy trái tim mình lạnh quá đi thôi
Nhóc biết rằng rồi sẽ phải quên thôi
Vậy mà chẳng biết đâu là phương hướng nữa
Chẳng biết mai này nhóc tìm đâu một nửa
Thay thế anh đi đến hết cuộc đời
Với người ta nhóc vẫn nói vẫn cười
Nhưng ai biết lòng nhóc nhiều tâm sự
Chẳng biết mai này nhóc sẽ sống ra sao nữa
Nhóc vẫn chỉ là con bé tự cao
Nhóc ước mình được như những vì sao
Cứ vô tư nơi chân trời tỏa sáng
Không nghĩ suy, sống cuộc đời lãng mạn
Như bạn bè thường gọi:
Nhóc...
Vô tâm....
Có mấy ai hiểu được nhóc đâu
Khi vỏ ốc kia nhóc bao quanh quá kĩ
Cũng bởi nhóc không rộng lòng với ai... có thể
Nên đến giờ nhóc chỉ có mình thôi...
Một mình mình ôm chặt nỗi đơn côi
Nhóc không muốn khóc
Không muốn nhớ...
Không muốn gì hết nữa...
Chỉ mong có ai đó thôi trả lời cho nhóc biết
Làm sao để quên anh...?
Quên một người với ánh mắt màu xanh
Quên tất cả những gì thuộc về ngày xưa ấy
Quên tất cả đi như anh quên nhóc vậy
Quên tất cả những gì nhóc đã có trong tim ...
Và cho dù năm tháng có lặng im
Cho dù yêu là khổ đau bất hạnh
Tình yêu bắt đầu cả khi cơn giông chưa tạnh
Anh có tin rằng năm tháng biết yêu không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2012 17:21:36 bởi bluestarhcm11 >
Nhóc Nhóc chẳng nói gì chỉ lặng im Làm tôi nhỏ lệ đớn đau tim Trước tôi khoảng trống mênh mông quá Biết nhóc ở đâu đặng kiếm tìm ? Nhóc là cô bé nhiều mộng mơ Tôi chỉ là tôi một gã khờ Nhóc là trăng sáng nhiều huyễn hoặc Soi lòng tôi đó nước xanh lơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2012 13:55:41 bởi bluestarhcm11 >
Mặt Nạ Cười ( Sao Băng – Thơ Tình)
Hôm nay có người hỏi nhóc tại sao
nhóc ‘’vô tâm ‘’ lại hay cười như thế do vô tư hay tuổi đời còn trẻ ?
chắc xưa nay nhóc không có gì buồn ? Chẳng bao giờ phải chịu cảnh cô đơn ?
chắc là nhóc cũng đang nhiều hạnh phúc ? nhóc chỉ lặng im đưa tay mình lên ngực đáp lại người kia bằng một nụ cười
Nhóc vẫn cười như những cánh hoa tươi nở vàng ươm khi mùa thu đang đến có phải không những yêu thương chìu mến đã tan rồi theo ký ức xa xưa... từ lâu rồi nhóc bỗng ghét trời mưa mưa rả rích làm cho lòng trống trải nước mắt đã khô trong cõi lòng tê dại nhóc sẽ cười vì khóc được nữa đâu đừng hỏi tại sao nhóc chẳng âu sầu vì nước mắt không làm nên hạnh phúc nhóc không có gì buồn ư ? có thực ? hay chỉ là vui nét vẻ bên ngoài... ừ thì cứ cho là vậy đi cũng chẳng chết ai có ai nhìn thấu tâm can mình đâu mà sợ đứng trước gương soi hình mình trong đó mới thấy mình cười giả tạo quá đi thôi
Tháng ngày buồn cứ lặng lẽ êm trôi nhóc đã mang theo mặt nạ cười vui vẻ chỉ lừa được người thôi, dối lòng mình đâu dễ vì hạnh phúc kia đâu phải ở môi cười Nhìn hoa vàng cứ ngỡ tưởng hoa tươi nào ai biết cánh hoa thời đã héo nhóc vẫn bước đi trên đường đời vạn nẻo mang theo nụ cười giả tạo trên môi
Trước kia nhóc cứ tưởng cười là hạnh phúc đấy thôi
bây giờ nhóc hiểu : đôi khi khóc cũng là hạnh phúc
có nhiều khi chịu đắng cay tủi nhục muốn khóc thật nhiều nhưng nước mắt không rơi ừ thì thôi...nhóc sẽ lại cười tươi trong những lúc cô đơn lúc buồn lúc giận... tất cả đã trôi qua còn gì đâu vương vấn xin khép lại tấm chân tình của nhóc trao anh
Tình Cờ Tình cờ tôi đã gặp em Tình cờ tôi đã yêu em mất rồi Kể từ bữa ấy tim tôi Hóa thành muôn ánh sao trời vì em
Chữ “ Ngờ “ Em buộc tim ta với chữ ngờ Giả thần giả quỷ giả ngu ngơ Tình ta em biến thành cát bụi Yêu thương một chốc thoáng xa mờ Ta biết rằng ta quá dại khờ Tơ tình dệt mộng với trang thơ Thì thôi em nhé thì thôi nhé Đã hết yêu thương chẳng đợi chờ
Lời Yêu Mỗi ngày anh ngắm em Để hàng đêm mơ mộng Mỗi ngày anh nhớ em Tình muôn ngàn lớp sóng Như trời cao biển rộng Tình anh đã mênh mông Em ơi dù cách trở Tình ta mãi chung lòng Như sóng xô bờ cát Như gió hát lời yêu Em là vầng mây tím Xa xa dưới nắng chiều Một lần thôi xin được Bên em và yêu em Một lần thôi anh ước Cùng em thức thâu đêm Gió lùa theo con gió Mây vời theo làn mây Trăng đêm nay sáng tỏ Tình xanh thắm lên đầy
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/B205B7199CE74EC1BB93A98404C4730C.jpg[/image]
Đừng gọi em là... Nhóc !
Em chẳng thích anh gọi em là nhóc
Chẳng điệu đàng , chẳng giống con gái đâu !
Em chỉ muốn ...được gọi là cô bé .
Hoặc đơn giản là ...em như mọi người .
Anh gọi nhóc , nghe sao mà lóc chóc ,
Chẳng nên thơ ,lãng mạn , chẳng hiền ngoan
Rất ngổ ngáo khó ưa bờ tóc ngắn ,
Giống con trai lại dữ như bà chằn ...
Anh có yêu cứ trêu hoài cô bé
Dẫu một ngày chẳng bé bỏng nữa đâu
Anh vẫn mãi giữ trong tim nỗi nhớ
Bờ tóc duyên dài theo nỗi dại khờ .
Mà có khi em già hơn anh đấy !
Chẳng hề chi cũng vẫn em đấy thôi
Hương hoa Sữa vẫn nồng nàn trên lối
Dẫu thời gian hờ hững chẳng ngừng trôi .
Hay thử gọi em là con gái đi !
Anh con trai ấp ủ mối tình si
Chất nam nhi hiền lành vô số tội ...
Con gái em vì thế sẽ mê tơi !
Hỏi thật nhé , có thương màu áo trắng ?
Giữ tinh khôi đem nguyện ước vào đời
Pha mực tím , bỏ chút tình bối rối ...
Chẳng riêng em - con gái . Vì cuộc đời .
---muaphonui---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2012 10:11:06 bởi mưa phố núi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: