Hoa Sữa & Em
Thơ Xưa Thơ từ mười mấy năm qua Đọc xong ngỡ tưởng như là mới đây Xanh xao ngày tháng hao gày Thu xưa về giữa nơi này... buồn thiu Gió mưa đâu đợi tới chiều Nhớ nhung nào biết bao nhiêu cho vừa Thơ tình thấm đẫm trong mưa Còn nguyên kỷ niệm khi xưa đậm màu Chút buồn chút nhớ về nhau Tóc xanh nay đã phai màu thời gian Đời ta cay đắng muôn vàn Nhớ em ta lại thở than...với mình
Cô Hàng Xóm Hỡi cô hàng xóm kia ơi Dừng chân tôi hỏi đôi lời được không Vườn Cam vườn Quýt vườn Hồng Vườn nào chưa có người trông tôi nhờ ? Tằm tôi nuôi đã nhả tơ Ngô xanh thắm khắp bến bờ nhà tôi Tôi đà để ý cô rồi Thấy cô trung hậu làm tôi siêu lòng Hai nhà cách một vườn hồng Mắc chi cứ phải đi vòng cho xa Hay là ta ghép chung nhà Cho cây sai trái cho hoa nở đầy Bây giờ tôi gặp cô đây Lòng tôi xin được tỏ bày cùng cô
Ngả Nghiêng
Nghiêng bên này
Ngó biên kia
Bên này hờ hững
Bên kia có tình
Bên này cô ấy rất xinh
Bên kia cô ấy có tình với ta
Bên này cô ấy kiêu sa
Bên kia cô ấy thật thà dễ thương
Giờ tui đứng giữa hai đường
Nghiêng bên đó lại vấn vương bên này
Đau đầu quá biết sao đây
Thì thôi chịu khó vươn tay...hai đằng.... khà khà...
* Chúc cả nhà cùng vui nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2012 10:41:29 bởi bluestarhcm11 >
Nhớ Anh chẳng biết từ đâu mà nỗi nhớ Cứ hồn nhiên ào ạt đến trong lòng Anh chẳng biết từ đâu ngàn con sóng Cứ vỗ về... anh ôm trọn nhớ mong
Bên Kia Con Dốc Từ bữa anh đi nắng bớt vàng Thu buồn kêu khóc gió than van Lá khô xao xác bay muôn lối Hoa chẳng đơm bông lá vội tàn Em thường thơ thẩn trước mái hiên Lòng em nhung nhớ trộn ưu phiền Có phải xa nhau là ta sẽ Hết tình hết nghĩa chẳng nợ duyên ? Thu về rồi đó anh có hay Đường xưa lối cũ lá me bay Chân em lạc lõng rơi trên lá Kỷ niệm về qua ngập lối này Còn lại mình em trong nhớ thương Lặng lẽ đi cho hết con đường Chẳng biết bên kia sườn con dốc Tình có trông chờ, hạnh phúc vương?
Lạnh Lùng Tôi van em đấy đừng hờ hững Đừng xem tôi như kẻ qua đường Và coi tôi như người xa lạ Chẳng chút ân tình chẳng nhớ thương... Em hờ hững, tôi nghe hồn tê dại Em lạnh lùng, tôi cay đắng bờ môi Em im lặng, thời gian ngừng trôi mãi Và tim tôi như hóa đá muôn đời Đừng bắt tôi đợi chờ trong vô vọng Để nỗi đau cào xé trái tim mình Đừng bắt tôi bước chân về lạc lõng Đêm mơ màng đôi mắt biếc, môi xinh...
Tôi Trong Mắt Em Hãy yêu tôi cho dù là thoáng chốc Đến bên tôi trong những lúc tôi vui Đừng ghé đến những khi nào tôi khóc Đừng tiếc thương khi tôi khuất xa rồi Hãy yêu tôi cho dù trong giây lát Đến bên tôi trong những lúc tôi say Đừng ghé đến những khi mưa nặng hạt Để cho tôi thơ thẩn với trời mây Hãy yêu tôi cho dù trong giấc mộng Đến bên tôi trong những lúc tôi cười Đừng ghé đến những khi trời nổi sóng Trong mắt người sẽ thấy mãi... tôi vui
Đôi Mắt Đôi mắt em là cửa sổ tâm hồn Soi sáng lòng anh những đêm dài không ngủ Cho nhớ thương tìm về nơi trú ngụ Cho anh không làm chủ trái tim mình... Mất em rồi anh trơ trọi giữa hành tinh Chỉ đôi mắt em dõi theo anh suốt chiều dài năm tháng Chim bay muôn phương Mây về đâu lãng đãng Ta về đâu trong giông tố địa đàng... Cõi vô thường giữa trời đất thênh thang Không bến đậu tình yêu Không mưu cầu hạnh phúc Không tị hiềm ganh đua Không bon chen, vinh - nhục Không có em... ta chẳng thiết thân mình Nhớ mắt em xinh Nhớ môi em thắm Làn tóc em bay trong chiều xanh thẳm Giọng nói em chầm chậm ru tình Ta mơ màng trong cõi mộng điêu linh Ngỡ như nắm tay em Ta giật mình tỉnh giấc Thì ra chỉ là mơ trong thoáng chốc Một giấc mơ không có thực trên đời
Thân mời thi hữu ghé vô đây Cùng tôi nâng cạn chén men say Yêu thơ viết vội vài câu lẻ Vẽ tình vẽ cảnh đặng tỏ bày
****************
Đường thênh thang lối ta bước đi Thế sự đổi thay có là gì Chân trời mãi sáng trong tâm tưởng Thả hồn mơ mộng với đường thi
Dáng Hoa Xưa Nhớ em nhớ thuở ngọc ngà Tóc dài thắt bím làn da trắng hồng Mắt buồn vời vợi nhớ mong Em cười chúm chím nụ hồng trên môi Em cười mỗi lúc gặp tôi Cho tôi cảm giác bồi hồi xuyến xao Duyên tình tôi đã gửi trao Em đưa tay đón bước vào tuổi yêu Tình ta đẹp biết bao nhiêu Như ngàn sóng vỗ lúc chiều dần buông Nhưng rồi mỗi đưa một phương Xa em tình cũng lệ vương gót hài Hình thương bóng nhớ không phai Gót buồn phiêu lãng một vài năm qua Nhớ thương đâu dễ phai nhòa Em là hoa của muôn hoa trắng ngần...
Thân mời thi hữu ghé vô đây
Cùng tôi nâng cạn chén men say
Yêu thơ viết vội vài câu lẻ
Vẽ tình vẽ cảnh đặng tỏ bày
Lang thang lạc lối tôi tới đây
Xin cùng nâng cạn chén men say.
Mong được góp đôi câu thơ lẻ,
Làm quen cùng bạn xin tỏ bày!
Tài Vang
Cô Hàng Xóm
Hỡi cô hàng xóm kia ơi
Dừng chân tôi hỏi đôi lời được không
Vườn Cam vườn Quýt vườn Hồng
Vườn nào chưa có người trông tôi nhờ ?
Tằm tôi nuôi đã nhả tơ
Ngô xanh thắm khắp bến bờ nhà tôi
Tôi đà để ý cô rồi
Thấy cô trung hậu làm tôi siêu lòng
Hai nhà cách một vườn hồng
Mắc chi cứ phải đi vòng cho xa
Hay là ta ghép chung nhà
Cho cây sai trái cho hoa nở đầy
Bây giờ tôi gặp cô đây
Lòng tôi xin được tỏ bày cùng cô
XƯỚNG HỌA
Ới anh hàng xóm kia ơi!
Dừng chân anh hỏi ? một lời cũng không!
Vườn tôi cam, quýt, đào, hồng,
Vườn nào chẳng có người trông tôi nhờ!
Chưa có người chăm vườn thơ,
Hoa thơm cỏ lạ đang chờ mà thôi!
Nếu đã để ý đến tôi?
Xin mời xướng họa sao tôi siêu lòng!
Hai nhà chỉ cách vườn hồng,
Cài thơ qua vách đâu vòng cho xa?
Cớ sao đòi ghép chung nhà?
Vần thơ chưa vẹn cho hoa nở đầy!
Bây giờ ta gặp nhau đây,
Xin mời anh họa tỏ bày ý anh!
Tài Vang
Tình Thơ Xưa Thơ tình em viết còn đây Xanh xanh nét chữ tròn đầy chưa phai Duyên tình ta gãy làm hai Vắng em tôi biết cùng ai tỏ bày Nhớ thương cũng đã hao gày Người xưa còn biết về đây mà chờ Đêm buồn tôi thả vần thơ Trăng lồng một bóng hững hờ bên song...
Cà Mau Ai từng ghé đến Cà Mau Rừng xanh biêng biếc một màu yêu thương Năm Căn, Đất Mũi vấn vương Sông dài, biển rộng quê hương đẹp giàu... Cây Bần, cây Đước đua nhau Lấn ra biển lớn mỡ màu phù sa Rừng U Minh đậm sắc hoa Dây leo chằng chịt, gỗ già trăm năm Dưới sông cá lội sủi tăm Níu chân lữ khách ghé thăm đôi lần...
Tình Thơ Xưa
Thơ tình em viết còn đây
Xanh xanh nét chữ tròn đầy chưa phai
Duyên tình ta gãy làm hai
Vắng em tôi biết cùng ai tỏ bày
Nhớ thương cũng đã hao gày
Người xưa còn biết về đây mà chờ
Đêm buồn tôi thả vần thơ
Trăng lồng một bóng hững hờ bên song...
TÌNH MƠ Thơ anh mực viết còn đây!
Nét bút rắn giỏi tròn đầy sao phai.
Một lòng chung ý cả hai,
Muốn thưa bố mẹ nhờ ai tỏ bày?
Tạm xa mà đã hao gày,
Chàng ơi lo liệu , em đây đợi chờ.
Tình em đem gửi vào thơ,
Gửi trăng gửi gió mong chờ bên song ….
Anh về em thỏa ước mong,
Hai nhà qua lại tình trong đã thành.
Tài Vang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: