Hoa Sữa & Em
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 47 của 73 trang, bài viết từ 691 đến 705 trên tổng số 1094 bài trong đề mục
taivang 23.04.2012 14:41:16 (permalink)
0

Tình ơi!

Tình ơi xin hãy ngủ im
Đừng khơi lên nhé, đừng tìm đến tôi
Lãng quên cũng lãng quên rồi
Thì thôi tình ạ thì thôi đừng về


Sao lòng lại não nề đến thế,
Tình yêu thương không thể quên về,
Tình qua khắp mọi làng quê,
Gom thương yêu thắm, trở về ngay đây!

Tài Vang
bluestarhcm11 25.04.2012 13:03:08 (permalink)
0

Quá Khứ
 
Từ nay tôi sẽ không buồn nữa
Tôi trả tình em với gió ngàn
Tình em đã sớm phai màu úa
Nửa hồn trăng lạnh gió mơn man
 
Tôi hiểu tình em là sương khói
Là dối gian từ phút ban đầu
Là đau thương trăm ngàn bi lụy
Để cả một đời ta mất nhau

bluestarhcm11 25.04.2012 13:07:21 (permalink)
0

Quên Em Rồi
 
Em đừng về bên giấc mơ tôi nữa
Đừng bắt tôi phải nhớ mãi về em
Kỷ niệm ơi đừng về bên khung cửa
Năm canh dài tôi thức với sao đêm
 
Sao vẫn sáng còn lòng tôi mờ tối
Người đã xa tình cũng đã xa rồi
Sao em mãi gieo sầu lên hờn tủi
Để bây giờ tôi nhớ một người thôi
 
Em đừng về bên giấc mơ tôi nữa
Để tim tôi không nhức nhối trong lòng
Để cho tôi không lệ sầu chan chứa
Quên em rồi em có biết hay không

bluestarhcm11 25.04.2012 13:14:43 (permalink)
0

Thả Hồn
 
Tôi xóa đau thương với hận thù
Để hồn không lạnh giữa chiều thu
Để chân nhẹ bước trên lá cỏ
Và để cho mình thôi lãng du
 
Tôi thả hồn mình giữa mênh mông
Giữa nắng thu phai một sắc hồng
Giữa đời tôi thả thơ tình ái
Để thấy bên đời tôi sắc - không

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 08:08:05 bởi Huyền Băng >
bluestarhcm11 25.04.2012 13:35:59 (permalink)
0

Cũng Một Kiếp Hoa
 
Hoa đẹp là khi rộ sắc hương
Tàn phai nhan sắc bởi bụi đường
Cũng giống như hoa, kiều nhi nữ
Đường đời đau khổ lệ sầu vương
 
Bắc phương gió thổi, thân khô héo
Thề thốt khi xưa khổ lụy trường
Đêm đêm một bóng tương tư nhớ
Trăng tà bóng nguyệt phủ mờ sương

bluestarhcm11 25.04.2012 14:05:25 (permalink)
0

Mơ Thấy Em
 
Tôi mơ thấy dáng em về
Môi cười tươi thắm đứng kề bên tôi
Cầm tay em bỗng bồi hồi
Hồn tôi như thể mây trôi bềnh bồng
 
Nhớ hoa nhớ một sắc hồng
Nhớ em tôi nhớ mắt trong dịu huyền
Phải chăng trời đã se duyên
Em là bến đợi cho thuyền anh neo
 

taivang 25.04.2012 17:57:10 (permalink)
0

Quá Khứ

Từ nay tôi sẽ không buồn nữa
Tôi trả tình em với gió ngàn
Tình em đã sớm phai màu úa
Nửa hồn trăng lạnh gió mơn man

Tôi hiểu tình em là sương khói
Là dối gian từ phút ban đầu
Là đau thương trăm ngàn bi lụy
Để cả một đời ta mất nhau


VỀ ĐÂU?

Từ nay em lại buồn thêm nữa
Sao tình đầu, trả với thở than,
Đuổi em về sống trên ngàn
Cho đời gió lạnh với làn sương rơi!

Tình đầu đẹp, hỡi ơ sao thế?
Mong xa rồi sao kể dối gian?
Yêu anh tình cảm chứa chan,
Sao giờ anh chẳng hỏi han nữa rồi

Tài Vang

Lê Hoàng Trúc 26.04.2012 16:41:37 (permalink)
0
Hoa của một bàn tay


Xin lệ đừng rơi khi nhắm mắt!

Cho đêm nay giấc ngủ êm đềm

Và ai đó, cũng đừng mơ mộng!

Để biển đời trong tiếng rít rên


em nhắm mắt che bờ hụt hẩn

Trái tim đau thổn thức reo tìm

Nơi rừng vắng có mùa thu rụng

Vàng vết tình, mây gió cuốn trôi


hạt bụi xưa bay về lẫn trốn

Sợ tình em sống dậy điên cuồng

Động đậy nhẹ, lay hàng dương liễu

Khép hình hài lạnh dưới mưa tuôn


Em đưa tay vẫy chào sương gió

Cây lá buồn, nghiêng ngã giận hờn

Tận đáy mắt người xa đã hiều…

Hoa bây giờ của một bà
n tay.
bluestarhcm11 27.04.2012 10:18:29 (permalink)
0

 
Tôi Mơ
 
Gió đưa mây tận chân trời
Nơi đây tôi nhớ một người là em
Đêm qua tôi đã gặp em
Cười như hoa trắng bên thềm...tôi mơ...
 
***

Ngỡ rằng sẽ có được em
Ngờ đâu giông tố, mây đen kéo về
Đã đành chỉ một cơn mê
Mà sao em cũng không về bên anh


***

Duyên tình kia quá mỏng manh
Giống như sương khói tan nhanh bên đời
Trách chi duyên cũng lỡ rồi
Thì thôi em ạ thì thôi đừng buồn...

***
Hôm qua mưa đổ... se lòng
Tôi đang đứng nhớ ngồi mong một người
Môi em hé nụ hoa tươi
Tôi mơ, tôi thấy em cười...đêm qua...


<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 10:19:46 bởi bluestarhcm11 >
bluestarhcm11 27.04.2012 10:26:28 (permalink)
0

Quá Khứ Trong Nhau
 
Ta đã trở thành quá khứ của nhau
Chia tay anh bằng một câu từ giã
Đường tình yêu chia ra làm hai ngả
Em chọn con đường về phía không anh
 
Đường em đi trên những đám cỏ xanh
Còn anh bước trên đường đời sỏi đá
Kể từ đây ta thành người xa lạ
Yêu thương xưa giờ cũng hóa xa vời
 
Em đi về phương trời ấy xa xôi
Hạnh phúc nhé với những gì em có
Anh nơi đây đường về qua lối nhỏ
Với kỷ niệm năm nào hai đứa bên nhau
 
Sẽ chẳng bao giờ em hiểu được anh đâu
Tình cảm trong anh dành cho em là thật
Em chỉ hiểu một điều và duy nhất
Anh không mang đến cho em những thứ em cần
 
Anh vẫn nơi này trong lạc lõng bước chân
Trên con phố quen trong những lần mưa đổ
Trời đang mưa hay lòng anh bão tố
Mà bước chân anh nặng tựa đeo chì
 
Ừ thì em hãy cứ quên anh đi
Anh không trách em bởi vì anh không thể
Ai bảo anh yêu em nhiều đến thế
Bởi rằng đời đâu dễ lãng quên nhau
 
Mình anh thôi xin gánh chịu nỗi đau
Để niềm vui xin dành cho em cả
Anh sẽ sống vui với cuộc đời của lá
Để muôn đời ôm ấp cánh hoa em


Thơ: Lam Hoa Quynh

bài hoạ




Em chọn con đường không ở bên anh
Đâu có nghĩa đời rợp đầy hoa lá

Dẫu đôi ta đã trở thành xa lạ

Nỗi nhớ này không êm ả đâu anh


Đường em đi không chỉ có màu xanh

Mưa phủ trắng...lòng buồn hơn tiếng thở

Ta trở thành quá khứ...ừ...dang dở

Câu giã từ thừa thãi ở trong nhau


Lối em về trĩu nặng một niềm đau

Dù tình yêu ấy đã từng rất thật

Anh có hiểu em chỉ cần duy nhất

Chính là anh-không ai khác ngoài anh


Vầng trăng xưa ngiêng ngã vỡ tan tành

Cơn bão tố lướt qua đời quá vội

Dẫu anh có trách hờn hay giận dỗi

Cũng chỉ còn là kỉ niệm xa xăm...


Sao anh cứ bảo rằng em hãy lãng quên?

Dễ thế ư anh? Lẽ nào đơn giản thế?

Vậy quên em đi cho nhẹ lòng anh nhé

Sao phải tự mình gánh chịu nỗi đau?


Còn chi đâu quá khứ đã nát nhàu

Trang thư cũ ghi vài dòng ly biệt

Lẽ ra ngay từ đầu em phải biết

Sau lưng tình yêu luôn có một nỗi buồn


Thôi san sẻ đều, đừng tính thiệt hơn

Buồn hay vui cũng dành riêng nhau cả

Anh cứ sống trọn màu xanh của lá

Mặc kệ đời em- một đóa hoa tàn...




<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 10:28:28 bởi bluestarhcm11 >
bluestarhcm11 27.04.2012 10:35:58 (permalink)
0

Đâu Dễ Lãng Quên
 
Biết rằng đời đâu dễ lãng quên nhau
Nhưng con sóng cứ xô về hai ngả
Phía bên anh là dòng đời nghiệt ngã
Ở bên người nơi đó có vui không?
 
Con sóng tình yêu vùi dập trong lòng
Anh đã cố quên mình không biết nữa
Anh ném tình yêu của mình qua khung cửa
Nó lại đi về qua cửa chính thênh thang
 
Tự nhủ thầm...thôi sẽ chẳng riêng mang
Tình yêu đó rồi sẽ thành kỷ niệm
Hạnh phúc do ta tự mình tìm kiếm
Chẳng thể nào ngồi đó đợi chờ sung...
 
Đã biết rằng ta chẳng có điểm chung
Khi suy nghĩ hai ta không đồng điệu
Vậy thì thôi... còn gì mà níu kéo
Em cứ vui đi...hạnh phúc bên người
 
Nắng vẫn trải đầy trên lá cỏ xanh tươi
Anh sẽ giữ mãi nụ cười em khi đó
Em vô tư vui đùa cùng hoa cỏ
Để bây giờ hoa lá cũng cô đơn
 
Anh chỉ buồn thôi, không giận, không hờn
Không trách em, không trách trời trách đất
Anh tiếc cho tình mình không duyên phận
Để suốt đời ta sánh bước cùng nhau
 
Tự gieo vào lòng một vết thương sâu
Nên nỗi đau anh tự mình nhận lấy
Ai bảo anh yêu em nhiều đến vậy
Dấu yêu ơi! Thôi ta vẫy tay chào...

Lê Hoàng Trúc 27.04.2012 11:47:39 (permalink)
0

Quên Em Rồi
 
Em đừng về bên giấc mơ tôi nữa
Đừng bắt tôi phải nhớ mãi về em
Kỷ niệm ơi đừng về bên khung cửa
Năm canh dài tôi thức với sao đêm
 
Sao vẫn sáng còn lòng tôi mờ tối
Người đã xa tình cũng đã xa rồi
Sao em mãi gieo sầu lên hờn tủi
Để bây giờ tôi nhớ một người thôi
 
Em đừng về bên giấc mơ tôi nữa
Để tim tôi không nhức nhối trong lòng
Để cho tôi không lệ sầu chan chứa
Quên em rồi em có biết hay không



Hoa mùa hạ


Em sẽ đi! không về bên giấc mộng

Đêm bình yên, anh khỏi trở trăn nhiều

Đây mảnh hồn, đành gieo vào trăng nước

Còn biết mình có chỗ để lang thang.


ở nơi ấy! chắc niềm vui rộng lắm…

Mỗi sáng chiều, chim chóc đến hân hoan

Còn đâu nữa… một khoảng đêm chờ đợi…

Rụi qua mau, trái nhớ đã hết mùa


Thôi cứ để cây sầu bên góc gió

Rảy lời thơ vớ vẫn chảy về trời

Rụng xuống giấy một vệt hôn của nắng

Giữa hạ buồn, hoa nở dưới sương mai.
Lê Hoàng Trúc 02.05.2012 12:46:36 (permalink)
0
Cô láng giềng

Ai bảo anh, gọi em là cô bé!
Để bây giờ ánh mắt buồn xa xăm
Nếu ngày ấy cho lời ru dịu nhẹ
Thì hôm nay em là của anh rồi

Em vẫn nhớ như in màu trăng cũ!
Em còn yêu cái bóng của một thời
Và mùa xuân với bao niềm khát vọng
Giữa đất trời đã sanh nở “anh em”

Em còn nhớ mùa đông cơn gió rét!
Lạnh đơn côi cơn mộng chẳng tìm về
Nhà bên ấy có người không chờ đợi
Cô láng giềng nay đã đón xuân xa.

Chúc đệ chơi lễ vui nhiều nhé!...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2012 12:47:52 bởi Lê Hoàng Trúc >
taivang 03.05.2012 10:57:41 (permalink)
0

Mơ Thấy Em

Tôi mơ thấy dáng em về
Môi cười tươi thắm đứng kề bên tôi
Cầm tay em bỗng bồi hồi
Hồn tôi như thể mây trôi bềnh bồng

Nhớ hoa nhớ một sắc hồng
Nhớ em tôi nhớ mắt trong dịu huyền
Phải chăng trời đã se duyên
Em là bến đợi cho thuyền anh neo


LÒNG YÊU!

Vượt qua gềnh thác cheo neo,
Về đây xin hãy thả neo bến này,
Bến em không rượu mà say,
Cầm tay đâu chỉ thế này hay sao?

Tay cầm lòng dạ lao sao,
Tình yêu nổi dậy đổi trao mắt nhìn,
Yêu thương tràn ngập trái tim,
Một lời hò hẹn anh tìm nơi em!

TÀI VANG
Lê Hoàng Trúc 04.05.2012 08:54:19 (permalink)
0

Quá Khứ Trong Nhau
 
Ta đã trở thành quá khứ của nhau
Chia tay anh bằng một câu từ giã
Đường tình yêu chia ra làm hai ngả
Em chọn con đường về phía không anh




ảO GIÁC
Lục tìm trong giấc chiêm bao
Mới hay tình trước rơi vào cõi thu
Chiều nay vắng tiếng chim gù
Bóng ai lãng đãng hoang vu rợn mình
Thật hư… Cười … Biển điêu linh
Hồn xưa thổi lại, mộng sinh gợn sầu.

Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 47 của 73 trang, bài viết từ 691 đến 705 trên tổng số 1094 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9