Hoa Sữa & Em
Đánh Mất Niềm Vui Hôm qua còn thấy em cười Hôm nay hoa chẳng còn tươi nữa rồi Em làm sầu héo tim tôi Vắng em thơ cũng đánh rơi nửa vần... Vắng em đời chẳng còn xuân Vắng em chẳng biết bao lần tôi say Vắng em đêm cũng như ngày Đời tôi như cánh vạc bay lạc đàn
Đêm Trăng Trời cao trăng sáng ngập nơi này Rượu nồng ta cạn chén cho say Hỏi người tri kỷ đi đâu vắng Nỡ để mình tôi ở chốn đây Cơn gió vui đùa trên mái tóc Đêm lạnh sương khuya đã rơi đầy Thoảng thoảng hương nhài tan trong gió Một mình tôi cạn chén men cay
Mưa về phố hạ Mưa xa về phố lạ
Tắm ướt bờ môi anh
Lời ru em vào hạ
Dìu anh giấc mộng lành
Trông lên trời mở rộng
Hoàng hôn nào muốn xa
Nghe hương hoa rạo rực
Hồn anh chìm nỗi nhớ
Tình nào? Đã lên ngôi…
Yêu nào? không hớn hở…
Em về gió đi qua
Người trên phố đợi chờ
Kìa làn tóc ai bay
Chiều kia em bỏ hẹn
Một lời hứa em trao
Để anh vướng nỗi buồn.
Bài thơ này tỷ đã phổ nhạc rồi, vài bưa sẽ gời cho đệ nghe nhé!.... chúc đệ vui nhiều
Có Em Có em, anh thấy yêu đời Có em, anh sẽ cười tươi mỗi ngày Có em, không rượu mà say Có em lòng bỗng tràn đầy ý thơ
Không Em Không em trăng sẻ làm hai Gió hiu hắt gió đêm dài buồn thiu Không em ai nói lời yêu Mình anh chống chếnh một chiều tương tư * Cảm ơn sư Tỷ nhé, hy vọng được thưởng thức sớm ca khúc này của Tỷ.
Viết Cho Em... Yêu thương cũng một chữ tình Khổ đau cũng bởi duyên tình mà ra Nhìn em, anh thấy xót xa Vui hay sầu khổ cũng qua một đời Vậy thì tay hãy buông lơi Chữ tình không lụy cho đời nở hoa Nhớ thương rồi sẽ phai nhòa Như vầng mây xám trôi qua trong đời Hãy vui lên nhé người ơi Và trân trọng nhé một thời ta yêu * Mưa Phố Núi: tiếc là chưa được nghe ca khúc Mưa hát, save vô máy rồi mà mở không ra hix...sao quanh mình nhiều tài năng thế nhỉ hihi
Xuân nay Đưa tay nhẹ chạm lại mình
Hoàng hôn tắt vội bóng xinh dần mờ
Đâu rồi, cái bóng ngây thơ?...
Nấp trong bụi rập đợi chờ nắng mưa
Đâu rồi, cái bóng thời xưa?...
Nhông nhông theo mẹ, sớm trưa chợ làng
Nghêu ngao ngắm áng mây vàng
Nhốn chân kéo vội ngỡ ngàng xuân nay
Biết buồn nhặt cánh mai gày!
Biết thương, biết đợi, biết ngày dài ghê!....
Tỷ chạy hụt cẳng theo đệ lượm mấy vần lục bát.... hi hi
Vì Nhau Ta sẽ phải xa nhau Vì tình đầu là thế Biết rằng quên không dễ Ta vẫn phải quên nhau Xin em đừng buồn đau Xin em đừng rơi lệ Hãy cười lên em nhé Cho tim chẳng u sầu Rồi ta sẽ quên mau Mối tình đầu dang dở Hãy quên dù vẫn nhớ Vì cuộc tình vì nhau * Tiểu đệ chạy theo Tỷ mới đúng chứ hihi, thơ Tỷ hay và nhiều cảm xúc mà :)
Còn Lại Mình Tôi Em đi bỏ cuộc tình đau Em đi bỏ lại một câu dối lừa Đâu rồi ký ức ngày xưa Em ngây thơ quá... lúc vừa biết yêu Giờ đây lòng xót xa nhiều Giờ đây thương nhớ một chiều... nhớ thương Chỉ còn tôi với vấn vương Chỉ mình tôi với con đường ngày xưa
Sài Gòn Chẳng có nơi nào như nơi đây Sài Gòn rợp nắng sắc hương bay Sài gòn đỏng đảnh như con gái Anh ngỡ như mình ôm đắm say Sài gòn quặn đỏ sôi sục máu Một thời oanh liệt cũng nơi này Lang thang anh dạo từng con phố Chợt thấy trong lòng yêu ngất ngây (Chợt thấy trong lòng vơi đắng cay )
Ăn Mày Chẳng có hôm nào như hôm nay Vui – buồn – chua chát – xót xa – cay Bao nhiêu cảm xúc dồn vào cả Một tấm thân tàn đã quắt quay Bước chân rệu rã trên hè phố Ước chóng qua mau kiếp đọa đày Thân tàn ma dại như cây cỏ Đổ dạt ven đường mấy ai hay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2012 17:26:54 bởi bluestarhcm11 >
Nợ Ân Tình Em lại tìm về nỗi nhớ trong tôi Tôi muốn quên mà mãi hoài không thể Quên một người với tôi sao khó thế? Ví là em, chắc em đã quên rồi... Em nhập vào hộ khẩu trái tim tôi Muốn tách ra... không tài nào tách được Ân tình này nợ em từ kiếp trước Nên bây giờ tôi phải trả cho em Dẫu lỡ làng, dẫu ta chẳng nợ duyên Em lãng quên... nhưng còn tôi vẫn nhớ Tôi trả cho em, trả hoài còn nợ Nghĩa ân tình cho một cuộc trả vay Ừ thì chúng ta giờ đã chia tay Mỗi người một phương, duyên tình đã lỡ Em quên đi... để một mình tôi nhớ Món nợ này, tôi gánh trọn trăm năm
Tặng Bluestar nè
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/CEC13D32864946CE8C71A84C801B39DF.jpg[/image]
Có Em Trong Đời
Rồi một ngày anh đến thăm em
Trời khuya con phố đã lên đèn
Đường xa hun hút, dài thăm thẳm
Gió thổi lưng trời trăng nhô lên
Tình vẫn tràn đầy vẫn đắm say
Như vầng trăng sáng đã lên đầy
Có em anh thấy trời cao rộng
Đời có em rồi quên đắng cay
YÊU THƯƠNG Đời có em rồi quên đắng cay, Lòng vui luôn ngập tràn mê say Gắng công ca ngợi qua thơ thẩn, Ngàn lần vui sướng, đời đẹp thay! Cho anh mang lễ trầu với cau, Xin đón em về sống với nhau. Tình yêu năm tháng càng thêm đậm, Luôn luôn nồng thắm trước như sau! Tài Vang
Hạ nhớ
Anh sẽ nhớ, em trong giấc ngủ?...
Gọi tên nhau mộng vẫn bình thường
Hai miền đất, một trời thơ rộng
Trong muộn màng, tình trổi vấn vương
Em đã biết! lòng anh chớm nở…
Nói yêu em… sợ nợ tình xưa…
Đôi câu hát lẫn nhầm sau trước
Im lặng… “buồn” trộn tiếng gió mưa
Ôi! khóe mắt trần gian nhỏ hẹp
Nhấn linh hồn hố lệ vô biên
Trong như nước biển tình không đáy
Em gọi anh! lời gió dịu hiền
Xa xôi quá bóng người tôi mộng
Tay với tìm, giường chiếu quạnh hiu
Ngày mới đến, mênh mông nắng ấm
Mình thương nhau, hạ nhớ thật nhiều.
Hết Duyên Có không em chữ ân tình ? Cớ sao em để đôi mình xa nhau Tình nào đứt đoạn không đau Tim nào không nhộm một màu đỏ tươi ? Niềm vui em tặng cho đời Niềm đau em tặng một người là anh Hết duyên không nợ thôi đành Em đi đi để mình anh với đời... * Xin cảm ơn Mưa Phố Núi đã tặng thơ, cảm ơn chị Hoàng Trúc và Tài Vang đã vô hoạ thơ cùng, chúc mọi người nhiều niềm vui!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2012 13:16:30 bởi bluestarhcm11 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: