Hoa Sữa & Em
Ta Say
Em là ai trong thế gian này
Men tình hay rượu để ta say?
Từ độ quen em lòng ta đã
Thấm đậm men nồng đến ngất ngây
Ta đã say rồi ta say em
Từ khi gặp gỡ lúc mới quen
Em là cô gái nhiều mơ mộng
Gieo xuống đời ta những ảo huyền
Mưa Rớt Vào Tim
Mưa rơi giữa dòng đời đang hối hả
Hạt mưa nào thấm đẫm trái tim tôi
Đưa tay với mà cõi lòng băng giá
Vì tình em xa tận cuối chân trời…
Tôi đã muốn quên rồi không nhớ nữa
Nhưng tình yêu như lửa cháy trong lòng
Tôi cố gắng để tim mình khép cửa
Tim dại khờ nên vẫn mãi nhớ mong
Mưa cứ rớt vào tim tôi lạnh quá
Chót yêu em nên tôi đã mong chờ
Tôi chẳng biết ở phương trời xa lạ
Mưa có về thấm đẫm mấy dòng thơ
Gửi Em - Người Yêu Của Chồng Chị!
Người em yêu nay thuộc vòng tay chị
Nhưng tâm hồn vẫn ở mãi nơi em
Quá khứ một thời chị chẳng muốn ghen
Nhưng cũng thấy trong lòng mình ấm ức
Chị cũng như em, yêu anh là thực
Từ đáy lòng mình và rung cảm con tim
Nhiều khi buồn ôm gối khóc cả đêm
Vì anh ấy gọi tên em trong mộng
Vì gia đình vì con chị gượng sống
Không để hờn ghen che mất cả linh hồn
Anh thường ngồi buồn vào mỗi lúc hoàng hôn
Chị nghĩ rằng anh đang nhớ về em khi ấy
Hai người khi xưa yêu nhau nhiều đến vậy
Sao không giữ tình mình mà để vuột mất nhau?
Em để đau buồn cho kẻ đến sau
Chị không trách em nhưng thấy đời tàn nhẫn
Gạt nước mắt rơi mỉm cười cho số phận
Anh ấy yêu em chẳng phải yêu mình…
Chị cũng một thời hoa mộng tươi xinh
Bao kẻ đón đưa nhưng tuyệt tình không chịu
Nào có ngờ đâu nợ tình bám víu
Chị lại yêu anh say đắm điên cuồng
Cưới nhau rồi chị cảm thấy buồn hơn
Khi anh ấy không mặn mà bên chị
Không phải thánh nhân… chị đem lòng ích kỷ
Chị cũng hờn ghen bóng gió xa vời
Đêm lạnh lùng hai đứa ngoảnh hai nơi
Cũng đã bao phen chị viết đơn ly dị
Nhìn con ngủ say chị đau lòng không ký
Rồi vo tròn vứt đống rác cho qua
Anh ấy vẫn làm tròn bổn phận của người cha
Chỉ có điều không làm chồng bên chị
Chị phải làm sao? Em tự mình suy nghĩ…
Mong em trả anh về nơi mái ấm thương yêu
Để anh ấy cùng con cùng chị sớm chiều
Để chị có một gia đình trọn vẹn
Thơ Vui :))
Chiều buồn nhặt lá vàng rơi
Xếp thành bốn chữ: Hận đời vì yêu
Chiều thu lá rụng rơi nhiều
Xóa đi xếp lại: Vì yêu hận đời
Là Tôi
Tôi vẫn là tôi của ngày xưa
Thích nhìn sao sáng, ngắm trời mưa
Tôi yêu thơ phú và ca hát
Thích ngắm mây trôi lúc chuyển mùa
Bước Qua Đời Nhau
Khi ta bước qua đời nhau
Bỏ lại phía sau một giấc mơ và niềm tin đã cũ
Khi tình yêu mơ màng trong giấc ngủ
Ánh mắt cười cũng chẳng còn trong…
Em hiểu thương yêu là chuyện của lòng
Không gượng ép mà đến từ hai phía
Tình cảm xưa nay có khi nào tròn trịa
Không kiếm bên này cũng sẽ khuyết bên kia
Ta đến với nhau bằng sự sẻ chia
Bằng cảm xúc và tin yêu vốn có
Bằng tấm lòng trong và con tim máu đỏ
Em có khi nào hờn trách anh đâu
Cũng chỉ là ta chưa thực hiểu về nhau
Nên đường chúng ta đi đã bắt đầu chia làm hai lối
Khoảng cách hai ta cứ dần xa vời vợi
Dù không nói bằng lời cũng đủ trái tim đau
Rồi ta sẽ trở thành quá khứ của nhau
Khi nhắc đến được kêu bằng kỷ niệm
Ta bước qua nhau tình chỉ là phù phiếm
Em dám mơ đâu mộng giữa đời thường
Khi Em Bước Qua Đời Anh…
Khi em bước qua đời anh
Trời không còn xanh như ngày ta chung lối
Cây lá lao xao ngược chiều gió thổi
Và đường về vì thế cũng dài hơn…
Em vẫn là em hay giận hay hờn
Những vết xám của khoảng trời nông nổi
Của những hờn ghen thường tình vô tội
Của những nghĩ suy trăn trở đời thường
Em bước qua rồi một khoảng lặng yêu thương
Đang dần thấm vào tim anh buốt giá
Quá khứ ngủ quên ta thành người xa lạ
Giáp mặt nhau sao chẳng thấy nụ cười…
Em đi xa rồi nắng cũng chẳng còn tươi
Con đường xưa đã rêu xanh màu úa
Mây gió chơi vơi trăng khuya còn một nửa
Nụ Quỳnh Hương khô héo tự bao giờ…
Trăng Mơ
Đêm qua mơ ánh trăng về
Thấy trăng ghé xuống nằm kề bên tôi
Quàng tay ôm ấp để rồi
Chợt vùng tỉnh giấc trăng rời tầm tay
Gió mùa thu thổi qua đây
Đem lòng tôi nhớ quắt qay một người
Xuân thì một đóa hoa tươi
Yêu em tôi khóc tôi cười vì em
Trăng
Trăng có còn thương, có nhớ đến tôi
Nắng tắt hoàng hôn phủ tận chân đồi
Trăng trên cành gió đẩy ra khơi
Trăng nằm cho áng mây trôi
Sao bảo cùng ta gối mộng đời!
đau đớn tình duyên giấc cuội vỡ tan
đêm vắng đìu hiu thu giục lá vàng
Khi trăng tàn về cuối chân mây
Tôi còn đứng ngóng đâu đây
Cứ ngở người xưa ở chốn này.
Thăm đệ, đệ khỏe không?
Hồn Thơ
Lâu lâu chấp bút mấy dòng thơ
Kẻo kẻo thi nhân bạn hữu chờ
Du hồn thả mộng từng câu chữ
Đan tình kết nghĩa dệt mộng mơ
* Chào Tỷ Hoàng Trúc, đệ vẫn khỏe ạ :)
Đêm Thu
Đêm dài thức với sao đêm
Để nghe đâu đó nỗi niềm về qua
Hỏi ai mua những thật thà
Để tôi không bị người ta dối lừa
Mơ hoài mộng đã tỉnh chưa
Để Thu thả gió vui đùa cùng mây
Nghiêng nghiêng một mảnh trăng gầy
Ánh trăng đậu xuống bàn tay dịu dàng
Pha Lê
Em là hoa giữ muôn hoa
Là vì sao sáng cho ta ngắm nhìn
Nơi ta gửi trọn niềm tin
Mong em em hãy giữ gìn lòng trong
Thu Nhớ
Thu đã sang rồi phải không em
Chiều thu phai lá rụng bên thềm
Xào xạc gió đưa mềm thân lá
Lá nhớ cây còn anh nhớ em
Cây & Lá
Lá thuộc về cây rồi có ngày lá rụng
Theo gió trời phiêu bạt đến nơi xa
Cây muốn níu cho lá bên cây mãi
Nhưng yêu thương kỷ niệm cũng vỡ òa
Thì lá hỡi! hãy luôn bình yên nhé!
Sống vui tươi và hạnh phúc với đời
Nếu một ngày bước chân chùn gối mỏi
Cây vẫn chờ bên lối hẹn mà thôi
*
Lá vô tình đùa vui cùng cơn gió
Đâu biết rằng cây héo hắt trong lòng
Giông bão đến cây gồng mình gánh chịu
Để bảo toàn cho lá đó biết không...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2012 18:02:50 bởi bluestarhcm11 >
Nửa Trái Tim
Em từng nói trái tim em nguyên vẹn
Trao cho anh và chỉ có anh thôi
Anh tin tưởng không bao giờ ngờ đến
Trái tim em dành một nửa cho người
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: