Hoa Sữa & Em
Quê hương em Mời anh đỗ bước ngắm quê em
đà Nẵng Miền Trung dãi đất mền
Mưa gió bốn mùa luân chuyên đổi
đông tràn lũ tấp, đất xanh thêm.
Thu sang sông núi chia màu lá
Vào hạ biển hòa bãi cát êm
Hải sản thú rừng quanh năm đủ
Xuân nay mai nở rộ bên thềm
mình cũng có quê hương đó,chúc mừng giáng sinh một năm mới yên lành ,mình ganh tỵ bài quê hương của bạn đấy.
Đà Nẵng Quê Em Đà Nẵng quê em anh đến rồi Sông Hàn, núi Ngũ vốn xa xôi Nhưng anh yêu thích miền quê ấy Biển xanh xa tít cuối chân trời Mỹ Khê sóng vỗ dào dạt sóng Bà Nà mây phủ bát ngát mây Chứng tích Chiêm Thành xưa lừng lẫy Cầu Quay, Non Nước vốn nơi này Đông đến Hải Vân dang tay phủ Hạ về gió biển bát ngát bay Dừng chân trên bến Sông Hàn đó Mới biết trời thiên vị xứ này Cám ơn bạn Hoàng Trúc đã ghé thăm và để lại bài thơ hay. Xin được họa lại bạn nhé! Chúc giáng SInh vui vẻ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 17:04:24 bởi bluestarhcm11 >
Em Ở Đâu Dù rằng hai đứa xa cách nhau Trăng xưa vẫn sáng bạc mái đầu Anh tìm về lại thăm chốn cũ Cảnh cũ đây rồi em nơi đâu? Anh hỏi người thân hỏi bạn bè Hỏi con đò nhỏ bến sông quê Nhưng nào ai biết em xa vắng Liệu đến trăng sau có trở về? Anh đành lê bước trong đêm vắng Mặc gió đông thổi lạnh bên đời Trong lòng nghĩ đến ngày xưa ấy Đâu biết bên đường ánh trăng rơi...
Tình Mãi Đắm Say
Vai anh mở rộng cho em dựa
Che chở cho em giấc ngủ say
Em để lòng mình bình yên nhé
Đông qua rồi Xuân đến có ngày...
Có thể rằng trời sẽ đổi thay
Cho mưa giăng ngập khắp chốn này
Nhưng tình anh mãi không thay đổi
Sẽ mãi nồng nàn mãi đắm say
_____________________________
Phiêu lãng nơi này dấu chân xưa
Còn in trên cỏ đến bây giờ
Để đóa hoa Xuân quên không nở
Đọng lại trong lòng muôn ý thơ
***************************
Lữ Khách BMH
Em cũng muốn
Em cũng muốn tìm chỗ dựa vững ấm
Sưởi lòng tin đang băng đóng trong em
Cho em đón những mùa yêu dịu êm
Từ thủa nào ai đưa vào dĩ vãng.?
Em cũng muốn thoát khỏi cõi hoang vắng
Nỗ lực tìm lối cũ vừa đi qua
Loay hoay hoài chẳng thấy chỗ mà ra
Chân ngập ngừng đường này hay đường khác.
Em muốn lắm cơn mưa nhanh dịu mát
Từ nơi anh gửi tới tắm đời em
Mà giờ này, trời chuyển xuống nhá nhem
Phải chăng gió quên đường về lối cũ?.
Lại đêm nữa em ngằm nghe sóng vỗ
Ngồi dậy hoài tưởng dáng hình người quen
Nhưng lại nằm , lòng vẫn thắp niềm tin
Có thê anh về trong mơ ...vậy nhỉ ?.
Chỉ Còn Một Nửa Trăng sáng như em đó Trong ngần chẳng chút mây Tình đôi ta ngày ấy Tựa như ánh trăng đầy... Trăng khi đầy khi khuyết Tình tan vỡ ai hay Người có duyên không phận Rồi cũng phải chia tay Ánh trăng thì vẫn sáng Nhưng tình tan vỡ rồi Em muôn đời vẫn thế Đâu hiểu được lòng tôi Ánh trăng đang tỏa sáng Ai nỡ cát làm đôi Ai đem giông tố đến Phủ lấp ánh trăng rồi?
Thơ Kẻ làm thơ thì có gì mạo phạm
Tặng cho nhau những lời lẻ ngọt ngào
Một túi linh hồn đang bay bổng tầng cao
Gởi đến ta miềm không gian hư ảo .
Nếu có người đọc thơ mà điên đảo
Thì thơ kia là một phép nhuộm màu,
Tôi yêu thơ chẳng biết tả thế nào,
Yêu thơ bạn và những bài thơ khác đấy!
Mỗi linh hồn gôm nhặt vào trang giấy
Nào! ai đêm giận dỗi khối vô hình.
ban hãy viết lên lời ca cử trái tim mình đi, tôi đang chờ những lời thơ hay đấy!
Hoa lộc vừng Em vẫn nơi này ngắm trăng rơi
Hận anh nên giấu mặt không lời
Dù trăng có sáng nhưng nào tỏa
Cho lá còn xanh vàng tả tơi.
Anh hỏi người xưa để làm gì?
Cô đào ngày ấy chẳng còn chi
Bao mùa thu chết rồi thu chết
Một bóng chân quê nhạt má thì
Anh đừng đến nữa tìm em nữa
Em giân em hờn đứng dưới mưa
Em khóc đây này mi rụng cả
Không ai lau giúp giọt lệ vừa,( đổ)
Xin họa bài: em ở đâu?
Có Em Ảo ảnh hay là sương khói đây? Cho anh lạc giữa cơn mê này Có em như có mùa xuân mới Thêm chút nắng hồng thêm đắm say Em đến bên anh như cơn gió Thổi vào hồn anh nhưng đam mê Cho anh quên hết mùa đông giá Rét lạnh lòng anh mỗi đêm về Em có biết rằng anh nhớ em Như đông nhớ nắng rụng bên thềm Như trời hạn hán mong mưa đến Như giữa đêm buồn trăng nhô lên...
Dối Lòng Em hận anh ư? Hận được gì Lệ sầu em khóc ướt hoen mi Không anh ai lau dòng dư lệ Em tự dạn lòng: Hãy quên đi Em chẳng buồn đâu, chẳng giận đâu Buồn chi cho dạ úa mi sầu Buồn chi cho má hồng phai nhạt Lặng khóc một mình suốt đêm thâu Em chẳng hờn ai chẳng trách ai Chỉ thao thức thôi những canh dài Em tự bảo mình: quên đi nhé Nhưng vẫn mơ về một sớm mai...
Giận Anh Em vẫn nơi này ngắm trăng rơi Giận anh, em giấu mặt không lời Vầng trăng vẫn sáng nhưng không tỏa Cho lá thu vàng rụng tả tơi Anh hỏi người xưa để làm gì? Hồng hoa ngày ấy đã ra đi Bao mùa thu chết em không nhớ Lẻ bóng trăng khuya nhạt má thì Anh đừng có đến tìm em nữa! Em giận anh rồi, khóc dưới mưa Mưa ướt cho lòng em se lạnh Không ai lau giúp, lệ dư thừa Xin được họa bài Hoa Lộc Vùng của bạn Hoàng Trúc, mong bạn vui!
Cảnh Tiên Trăng trắng từng làn sương khói bay Lành lạnh heo may thổi sớm ngày Xa xa thấp thoáng cô thôn nữ Quần đen áo trắng tựa làn mây Có chàng Lữ Khách từ xa đến Thấy cảnh tiên bồng dạ ngất ngây Bồi hồi chàng hỏi cô thôn nữ Có phải rằng em ở chốn này? Họa bài Chốn này của beluoi nhé! Chúc beluoi một mùa giáng sinh vui vẻ!
Yêu Thương Xin Hãy Quay Về Yêu thương ơi xin hãy quay về Xin đừng để gió cuốn bay đi Để người ở lại trong nhung nhớ Lỡ duyên con gái tuổi xuân thì Xin nỗi buồn đừng đến với tôi Hãy cho tôi khổ một lần thôi Đừng khơi nữa nhé niềm đau ấy Nước mắt trong tôi đã cạn rồi Yêu thương ơi hãy quay về nhé Cho tôi thấy lại được tình yêu Cho tôi hạnh phúc như xưa ấy Lòng lại bâng khuâng mỗi buổi chiều
quote:
Cảnh Tiên
Trăng trắng từng làn sương khói bay
Lành lạnh heo may thổi sớm ngày
Xa xa thấp thoáng cô thôn nữ
Quần đen áo trắng tựa làn mây
Có chàng lữ khách từ xa đến
Thấy cảnh tiên bồng dạ ngất ngây
Bồi hồi chàng hỏi cô thôn nữ
Có phải rằng em ở chốn này?
Họa bài chốn này của beluoi nhé. Chúc beluoi một mùa giáng sinh vui ve và hạnh phúc!
< Sửa đổi bởi: bluestarhcm11 -- 17.12.2010 10:31:52 >
_____________________________
Phiêu lãng nơi này dấu chân xưa
Còn in trên cỏ đến bây giờ
Để đóa hoa Xuân quên không nở
Đọng lại trong lòng muôn ý thơ
***************************
Lữ Khách BMH
Thật nha
Có chàng khách lạ đứng ngẩn ngơ
Gặp cô thôn nữ tưởng tiên mơ
Ngất ngây chàng đã dừng chân lại
Loay hoay chàng đứng , mãi thẫn thờ.
Cô gái nhoẻn cười nhìn e lệ
Môi hồng mọng đỏ chàng đê mê
Sương trăng không quen phủ tóc mượt
Bỗng chàng quên mất đường về quê. hiii.
Chàng hỏi làm chi có thừa không?
Hãy chỉ qua đường tạm cõi lòng
Mong người có có ghẹo em đó
Sẽ dẫn chàng về mẹ khỏi mong. ( sợ không nè Hii Thơ zui tí nha anh ..)
Có Em
Ảo ảnh hay là sương khói đây?
Cho anh lạc giữa cơn mê này
Có em như có mùa xuân mới
Thêm chút nắng hồng thêm đắm say
Em đến bên anh như cơn gió
Thổi vào hồn anh nhưng đam mê
Cho anh quên hết mùa đông giá
Rét lạnh lòng anh mỗi đêm về
Em có biết rằng anh nhớ em
Như đông nhớ nắng rụng bên thềm
Như trời hạn hán mong mưa đến
Như giữa đêm buồn trăng nhô lên...
_____________________________
Phiêu lãng nơi này dấu chân xưa
Còn in trên cỏ đến bây giờ
Để đóa hoa Xuân quên không nở
Đọng lại trong lòng muôn ý thơ
***************************
Lữ Khách BMH
Sợi nhớ sợi thương Vườn dâu tằm cắn đã ba thu
Lá cứng, tằm già, kéo chổng khu
Dệt sáng, dệt chiều, em lo quá
Sợi dày, sợi mỏng nó rối bù.
Biết anh đàn ấy đông về lạnh
Sót dạ, em đây ngũ chẳng đành
Sợi nhớ đêm ngày em cố chắp
Mong rằng áo mới gởi tay anh.
Chiếc nút cuối cùng em đã kết
Bao lời thương nhớ gởi vào trong
Mảnh tình nho nhỏ em xin tặng
Sưởi ấm tim anh bớt lạnh lòng. Có áo rồi đấy bớt lạnh nhé!( cười)
Gửi Hà Nội Anh ở trong này không có mùa đông Xin được gởi cho em một chút nắng Gởi cho em một khoảng trời hoa trắng Hy vọng là em sẽ thấy ấm lên Gửi Huế Huế ơi! Huế có lạnh lắm không? Làm sao để Huế ấm trong lòng? Có phải anh mang ra chút nắng Cho trời đông Huế chẳng còn đông
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: