 
    
  
    
    
    
        
        
     Hoa Sữa & Em
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
  Yêu & Hận 
   
  Tôi đi giữa hoàng hôn vừa tắt nắng 
  Giữa dòng đời cho lạc lõng đôi tay 
  Giữa tình yêu và giữa lòng thù hận 
  Giờ trong tôi thu rụng lá bao ngày… 
   
  Tôi ngỡ tưởng trái tim mình bằng đá 
  Chưa trải đời chưa từng nếm men cay 
  Tôi và em từ hai người xa lạ 
  Gặp nhau rồi bỗng chếnh choáng cơn say 
   
  Niềm hạnh phúc tưởng chừng như bất tận 
  Và theo tôi trong suốt cuộc đời này 
  Nhưng cuộc sống hay đùa trên số phận 
  Để bây giờ tôi bỗng trắng đôi tay 
   
  Em vẫn thế vẫn vui cười trong nắng 
  Nhưng giờ em đã là của người ta 
  Tôi lặng bước mà nghe lòng cay đắng 
  Yêu thương xưa nào đâu dễ phai nhòa 
  *** 
  Tôi ngỡ tưởng niềm vui bên tôi mãi 
  Nhưng yêu thương cứ lần lượt rời xa 
  Tôi gặm nhấm niềm đau còn xót lại 
  Hạnh phúc nào rồi cũng sẽ trôi qua 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Hương Ngọc Lan 
   
  Ngọc Lan theo gió qua thềm 
  Hương thơm ngào ngạt say mềm hồn thơ 
  Cho người thi sĩ ngẩn ngơ 
  Đêm nay trăng sáng hững hờ bên song 
   
  Hương tình say ngất bên lòng 
  Thương em anh đã ngóng trông bao ngày 
  Rồi mùa thu cũ qua đây 
  Thơm nồng trong gió vương đầy Ngọc Lan 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Chia Đôi Đường Tình 
   
  Người hỡi yêu thương cũng hết rồi 
  Một lần đau sót một lần thôi 
  Em đừng nhắc lại làm chi nữa 
  Hãy để duyên thừa lặng lẽ trôi 
   
  Ngày ấy em đi tình đã hết 
  Còn lại trong anh nỗi đau đời 
  Tạ từ nhau nhé lời ly biệt 
  Đường tình lối mộng đã chia đôi 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Trúc Xanh 
  ( Thân tặng chị: Nữ thi sĩ Lê Hoàng Trúc) 
   
  Mượn thơ chị kể về đời 
  Cho tròn câu chữ thay lời từ tim 
  Thanh thanh dáng Trúc bên thềm 
  Tóc xanh xõa bóng phủ mềm bờ vai 
   
  •	Chiều hôm qua Thơ Tình có dịp được hộ ngộ cùng hai nhà thơ là: nhà thơ Lê hoàng Trúc và nhà thơ Mai Chiêu Sương. Và được chị Trúc tặng cho hai tập thơ kèm theo bút ký làm kỷ niệm, TT rất vui nên cùng chia sẻ với các bạn.   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Sao Không Tìm Nhau 
   
  Còn chiếc lá cuối thu 
  Rơi vào lòng đêm vắng 
  Còn nỗi buồn thầm lặng 
  Rơi vào đáy mắt trong… 
   
  Còn đó những đợi mong 
  Trong tháng ngày thương nhớ 
  Là duyên hay là nợ 
  Sao ta chẳng gần nhau? 
   
  Em chôn chặt niềm đau 
  Dưới đáy hồn cảm xúc 
  Yêu thương này là thực 
  Sao ta chẳng tìm nhau?! 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tam Nhân Thi Hữu 
   
  Bước ai phiêu lãng đường trần 
  Ngõ chiều mưa xuống một lần thu qua 
  Hương bay phảng phất khói trà 
  Thi nhân hội tụ mặn mà tình thơ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2012 13:43:17 bởi bluestarhcm11 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hội Ngộ 
   
  Gặp nhau giữa buổi xế chiều 
  Cơn mưa nặng hạt đổ liêu xiêu về 
  Thơm nồng hương vị cà phê 
  Thu vàng lá rụng bên lề ngõ qua 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Mai Chiêu Sương 
  (thân tặng anh) 
   
  Dặm xa anh đến mảnh đất này 
  Sài Gòn đô thị ngát hương say 
  Anh là thi sĩ chân không mỏi 
  Đậm chất phong trần vui đó đây 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Sao Không Tìm Nhau 
   
  Còn chiếc lá cuối thu 
  Rơi vào lòng đêm vắng 
  Còn nỗi buồn thầm lặng 
  Rơi vào đáy mắt trong… 
   
  Còn đó những đợi mong 
  Trong tháng ngày thương nhớ 
  Là duyên hay là nợ 
  Sao ta chẳng gần nhau? 
   
  Em chôn chặt niềm đau 
  Dưới đáy hồn cảm xúc 
  Yêu thương này là thực 
  Sao ta chẳng tìm nhau?!             
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2012 14:39:57 bởi diên vỹ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Sống 
   
  Em hãy tin vào ngày mai tươi sáng 
  Hãy nguyện cầu cho thế giới bình yên 
  Em hãy tin tình yêu là có thật 
  Lạc quan lên sẽ vơi bớt ưu phiền 
   
  Em hãy nhớ trái đất không tròn trịa 
  Và dòng sông không phẳng lặng bao giờ 
  Em đừng bắt mọi điều đều vuông vắn 
  Bởi cuộc đời không phải một bài thơ 
   
  Khi ta sống trong tháng ngày u tối 
  Hãy nhìn về nơi ánh sáng bình minh 
  Ta bất hạnh không nghĩa là không đổi 
  Và yêu thương sẽ trở lại bên mình 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Còn Đó Yêu Thương 
   
  Hoàng hôn vẫn ẩn sau băng giá 
  Ấm áp tình em mỏi mòn trông ( Sao Băng) 
  Tôi người lữ khách phương xa lạ 
  Giấu vội tình em tận đáy lòng (Tầm Xuân) 
   
  Em đốt lửa lòng tìm hạnh phúc 
  Thương người,người có nhớ ta kg? (Sao Băng) 
   
  Thương em tôi thương từ dạo ấy 
  Nhuốm cả tim tôi một sắc hồng 
  Em cứ giả đò như không thấy 
  Để trái tim buồn với gió đông ( Tầm Xuân) 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Con Đường Tình Yêu 
   
  Khi em đi với người yêu 
  Mong em hãy nhớ một điều nhỏ thôi 
  Con đường ta đã chung đôi 
  Xin em đừng đến cùng người yêu em 
   
  Bởi vì nơi ấy thân quen 
  Nơi anh thả lại nỗi niềm tâm tư 
  Hôm qua nơi ấy hình như 
  Có vì sao sáng rơi từ sông ngân 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Vâng, Tôi Nhà Quê 
   
  Vâng, tôi già 
  Tôi xấu 
  Tôi quê 
  Tôi chỉ có một tâm hồn nhỏ bé 
  Em là hoa trên đường đời rất trẻ 
  Còn tôi thì… 
  Sỏi đá cũ rêu phong 
   
  Tôi thê lương 
  Tôi thảm hại  
  đèo bòng 
  Tôi nặng gánh với thơ đời rất thực 
  Trong đêm khuya tôi một mình chờ thức 
  Đón vì sao xa tít tận chân trời 
   
  Tôi phiêu bồng 
  Tôi lãng đãng 
  Rong chơi 
  Hồn ngơ ngẩn ngược xuôi cùng mây gió 
  Em là sao hay là trăng sáng tỏ 
  Em hiểu thế nào là cảm xúc không em?… 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Bóng Mây 
   
  Bên đời hoa mộng tươi xinh 
  Lá vờn theo gió đa tình từng không 
  Trời Thu khoe một sắc hồng 
  Mây chiều lãng đãng trong dòng nước xanh * 
   
  Em là ai giữa đời anh 
  Là duyên hay nợ trời dành cho ta? 
  Yêu gần trói cuộc tình xa 
  Mây bay bay khắp sơn hà vì đâu…? 
   
  * Bóng mây trong nước … 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Mộng Đêm Trăng  
   
  Em là hoa giữ đời thường 
  Em là hoa tỏa ngát hương trời chiều 
  Để tôi ngắm mãi…tôi yêu 
  Tôi say em bởi những điều hiển nhiên 
   
  Thu về mưa đổ triền miên 
  Ướt tay em ướt nỗi niềm trong tôi 
  Thì ra tôi đã yêu rồi 
  Thì ra tôi nhớ một người là em 
   
  Đêm khuya trăng rụng trước thềm 
  Có vì sao sáng trên nền trời xanh 
  Cho tôi mơ giấc mơ lành 
  Cho tôi dệt mộng trăng thanh cùng người 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: