Hoa Sữa & Em
Mộng Đêm Trăng
Em là hoa giữ đời thường
Em là hoa tỏa ngát hương trời chiều
Để tôi ngắm mãi…tôi yêu
........................
Có vì sao sáng trên nền trời xanh
Cho tôi mơ giấc mơ lành
Cho tôi dệt mộng trăng thanh cùng người
MỘNG MƠ
Anh là hiệp sĩ đời thường,
Anh là trai tráng tỏa hương trời chiều!
Để em chiêm ngưỡng thầm yêu,
Mê say anh đó cũng điều hiển nhiên!
Thu về tưởng nhớ triền miên,
Ngỡ như anh hiểu nỗi niềm anh ơi …
Thì ra em đã yêu rồi,
Vậy sao anh có nhớ người là em?
Chớm khuya một bóng trước thềm,
Một đôi sao sáng trên nền trời xanh.
Chung một giấc mơ an lành,
Em anh cùng dệt bức tranh gia đình …!!
Tài Vang
Quán Thơ Tình
Quán thơ mở giữa đời trần
Đón chào Lữ Khách dừng chân ghé vào
Ly trà chung rượu tay trao
Hồn thơ thắm đượm ngọt ngào tình thân…
Quán thơ mơ mộng giữa đời
Cho tôi gởi lại vài lời tri âm
Đò ngang khách lạ ghé thăm
Người phương xa nhớ về thăm nơi này… * xin cảm ơn bài họa hay của bác Tài Vang, chúc bác vui, thơ hay!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2012 14:36:02 bởi bluestarhcm11 >
Mỹ Nhân
Thuyền tình thả bến sông thơ
Tròng trành sóng vỗ đôi bờ rêu xanh
Chiều thu gió mát trong lành
Nàng ngồi xõa tóc long lanh mắt cười…
Mỹ miều trong dáng xuân tươi
Eo thon da trắng như phơi nét ngà
Bướm mơ mộng gặp hồng hoa
Dù không men rượu cũng ngà ngà say
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2012 11:09:09 bởi bluestarhcm11 >
Gieo Mầm Xanh
Khi tôi gieo xuống đất những mầm xanh
Tôi không mong được một mùa sai trái
Tôi chỉ mong cây vươn mình xanh mãi
Và mong sao hoa nở ngát hương đời
Khi tôi gieo việc thiện ở muôn nơi
Tôi không mong sẽ có người đáp lại
Hạnh phúc là cho để lòng mình êm ái
Tâm bình yên không vướng bận ưu phiền
Khi gieo vào cuộc sống nỗi niềm riêng
Tôi không muốn nhận được lòng thương hại
Tôi chỉ mong trên đường xa vạn ngãi
Đừng ai đi theo những bước chân mình
Khi gieo vào trong đáy mắt lung linh
Một niềm tin và tình yêu chân thật
Mong người tin đừng bao giờ đánh mất
Để môi xin luôn nở mãi nụ cười
Khi gieo vào nhân thế những niềm vui
Tôi sẽ nhận những tiếng cười đáp lại
Tất cả sẽ trôi đi không gì là mãi mãi
Ngàn yêu thương xin gửi lại cho đời
Hoa Hướng Dương
Cây vươn mình trong nắng
Hoa khoe sắc giữa đời
Long lanh giọt sương trắng
Đọng trên cánh hoa tươi
Hoa Hướng Dương rực rỡ
Vàng như ánh mặt trời
Chỉ một lần hoa nở
Nhưng đẹp mãi trong tôi
Em như là hoa ấy
Rạng rỡ nét xuân thời
Chẳng bao giờ tôi thấy
Giọt buồn trên khóe môi…
Em là hoa Hướng Dương
Sắc vàng tươi rất lạ
Tôi là những gọt sương
Đậu mềm trên cành lá
Hương tình sao lạ quá
Thơm nồng ngát men say
Dù tim tôi bằng đá
Cũng vụn vỡ nơi này
Một Kiếp Người
Tàu khuất xa dần bóng hoàng hôn
Phủ xuống đời đau một mảnh hồn
Sân ga vắng lặng buồn tê tái
Lặng lẽ tôi về với cô đơn
Tàu chở về đâu một kiếp người
Dãi dầu nhân thế với đơn côi
Đời người sương gió bao đêm khóc
Nước mắt lăn tròn trên khóe môi
Đan Áo Mùa Đông
Tôi đến thăm em buổi chiều đông
Giá lạnh mà sao chợt ấm lòng
Ngồi bên khung cửa em đan áo
Áo tình áo nghĩa áo thương mong
Áo này em đan để tặng tôi
Sợ mùa đông lạnh mãi không ngơi
Tôi thương em quá yêu em quá
Ở mãi bên em chẳng muốn rời
Tình Biết Về Đâu
Tôi ngắm nhìn em buổi xế chiều
Ngắm hoài ngắm mãi thấy yêu yêu
Vì yêu tôi ngắm nhiều thêm nữa
Ngắm nữa thêm yêu buổi xế chiều…
Tôi nhớ về em một bóng hình
Tóc thề buông xõa nụ cười xinh
Yêu màu hoa tím nhiều mơ mộng
Tôi bước vào yêu rất thực tình
Tôi dệt vần thơ gửi đến em
Gửi người trong mộng ánh sao đêm
Gửi em tất cả thương và nhớ
Cả trái tim tôi đã ướt mềm…
Nhưng nào ai biết tình yêu ấy
Nàng chẳng nhận cho để tôi sầu
Thu đến thu đi rồi vẫn vậy
Tình này tôi biết gửi về đâu???
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2012 12:59:35 bởi bluestarhcm11 >
Ma Trơi
Đêm dài nghe kể chuyện ma
Làm tui ớn lạnh da gà hết chơn
Đâu đây phảng phất oan hồn
Tiếng cười tiếng khóc gió luồn qua song…
Đêm khuya trăng lạnh cô phòng
Bóng ai thấp thoáng lẩn trong sương mờ
Lạnh người mồm miệng cứng đơ
Tiếng ai gõ cửa bây giờ làm sao…?
Miệng tôi khấn phật thì thào
Dường như ai đó đi vào bên trong
Mình tôi cuộn kén trong phòng
Dường như ai đó đi vòng qua tôi
Rồi thì cứ thế hắn lôi
Cái mền tôi đắp… để rồi trống trơ
Mắt tôi nhắm tịt đâu ngờ
Một bàn tay lạnh đang sờ vào tôi
Hoảng hồn tôi đạp liên hồi
Miệng thì ú ớ: tha tôi đi mà
Bỗng nghe một tiếng kêu la
Làm tôi mở mắt ra là …bạn tôi
Nó đang ôm bụng than trời:
Làm gì như gặp Ma Trơi vậy mày…:))
Thơ Tôi
Thơ tôi em ạ rất đời thường
Cũng lắm phong trần với gió sương
Cũng cay cũng đắng đời chua chát
Cũng mặn cũng nồng cũng luyến thương
Hoa & Gió
Hoa hồng nở rộ ngỡ môi hôn
Gió thổi từ đâu bỗng dập dồn
Ghẹo cuống lay cành vin cánh mỏng
Đùa nhành tán lá lả lơi hôn
Hồn Thi Sĩ
Còn lại trong tôi một mảnh hồn
Nửa thời đem tặng nửa đem chôn
Thế nhân ai thấu đời thi sĩ
Bạc bẽo câu vần với thất ngôn
Thơ Thất Ngôn
Vần gì không lựa lựa vần ôn
Cứ thế mà gieo… sợ hết hồn
Em cứ xướng đi cho anh họa
Bốn dòng bẩy chữ thể thất ngôn…
Vần Ôn
Thôi thôi đừng họa nữa vần ôn
Kẻo kẻo người ghe lại hoảng hồn
Bao từ bay bướm sao không họa
Lại cứ nhằm vào chữ… ác hôn
Lộng Ngôn…
Thơ tình đâu có dám lộng ngôn
Để khách thi nhân quở lạnh hồn
Tứ thơ nó thế đành thôi thế…
Cũng cố gieo vần thể thất ngôn
Con Cua
Bụng lớn nên ăn mấy chẳng vừa
Công trình, ngân quỹ đã no chưa?
Chúng bay thấp cổ đừng to tiếng
Vạch lá tìm sâu đánh cho chừa
Đói khổ nhà ai nhà nấy chịu
Đừng hòng đả động quyết hơn thua
Tiền chùa cứ thế thi nhau đớp
Mồm thì leo lẻo …cái con cua
Rùa Cụ
( Lê Hoàng Trúc )
Thụt ra no đủ lại thụt vô
Một khúc cỏn con đùa mấy cô
Lúc lắc lầm lì trong bể cấm
Nắng mưa chi ngại cứ rì rồ
Đêm thu lội nước đôi ba bận
Đông lạnh nằm co dưới cỏ khô
Sợ ngón tay nàng mơm mớn vuốt
Xin chớ mân mê chiếc vỏ đồ.
Cụ Rùa
(Bài họa: Thơ Tình )
Thò cổ ra rồi lại thụt vô
Đầu thì bóng lưỡng ghẹo mấy cô
Mắt ngó láo liên cười toét miệng
Chân tay quờ quạng cỏ ven hồ
Không kể nắng mưa ngày ba bận
Xá chi sớm tối thụt vỏ đồ
Tuy tuổi đã già nhưng còn khỏe
Đạp nước mu rùa vẫn nhấp nhô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2012 16:02:45 bởi bluestarhcm11 >
Hồi Ức Của Cụ Rùa
Nằm dạng phơi mình với cỏ khô
Đầu tròn ngoe nguẩy cứ thụt vô
Lâu lâu liếc mắt đưa tình tứ
Rồi đá lông mày với mấy cô
Tuổi già sức yếu đành chép miệng
Nhớ lại ngày xưa cũng pờ rồ ( pro )
Vượt gió vẫy vùng nơi sóng cả
Phiêu bạt theo làn sóng nhấp nhô
Bướm & Hoa
Bướm vàng cánh mỏng lượn qua đây
Chợt thấy hoa hồng ngát hương say
Xanh xanh cành lá tre nụ thắm
Tim tím chiều phai mộng vương đầy
Ngồi bên khung cửa nàng thơ thẩn
Cơn gió mơ màng cơn gió lay
Tóc nàng phơ phất đùa trong gió
Chẳng có men nồng tôi vẫn say
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: