Chương hai
Năng lực của nữ giới
1- Nữ giới không thấp hèn hơn nam giới * “Kẻ yếu, tên bạn là nam giới” Có một câu cách ngôn của Shakespeare “Frailty, The name is woman” thông thường đều dịch ra là “Kẻ yếu, tên bạn là đàn bà”. Đem nữ giới giới hạn ở “kẻ yếu”, tôi có chút bình luận khác. Bởi vì về phưng diện sinh vật học và tâm lý học, nữ giới có rất nhiều chỗ được cho là mạnh hn nam giới.
Điều tra về thống kê nhân khẩu học của Pôlixư Ulanixư nhà học gi nhân khẩu học của Liên Xô cũ nói, độ dẻo dai lớn của nữ giới khi mới sinh ra đã biểu hiện rõ ràng. Ví dụ như năm 1966 trong 1000 đứa bé trai sinh ra ở Liên Xô có 26 đứa bị chết trong vòng 1 năm sau khi sinh, mà số tử vong của bé gái thì không quá 23 đứa. Điều đó có nhiều lý do, nhưng điều rõ ràng là do c thể của nữ giới có sức đề kháng sinh vật so với cấu tạo của nam giới mạnh hn. Hn nữa, sức đề kháng sinh vật của nữ giới kinh qua tiến triển mấy chục vạn năm, sinh mệnh của nữ giới đối với sự tồn tại tiếp tục của nhân loại có giá trị tồn tại tưng đối quan trọng, so với sinh mệnh của nam giới càng có phân lượng hn, điều này cũng cần phi nhận thức được.
Vả lại về mặt thức ăn để duy trì sinh mệnh, trước nay nữ giới cũng bằng lòng ăn thức ăn thô. Đây là kinh nghiệm thu nhận được từ việc nuôi dạy con cái nhiều năm, con trai không có dinh dưỡng đầy đủ không thể cáng đáng nổi trách nhiệm giữ gìn miếng ăn, còn con gái thì cho thức ăn tưng đối kém một ít cũng có thể nuôi lớn được.
Điều này về phương diện sinh lý học cũng có thể được chứng minh, trọng lượng bình quân của nam giới là 56 kg, còn nữ giới là 49 kg, bằng 87% của nam giới. Vấn đề này ở chỗ phân lượng của chất prôtêin, nam giới có 10 kg, còn nữ giới chỉ có 7 kg, chỉ bằng 70% của nam giới. Tỷ lệ phân lượng của chất prôtêin của nam nữ là ở trên trọng lượng. Điều này cũng có nghĩa là để duy trì thân thể của mình, nam giới phi hấp thụ chất dinh dưỡng của các loại cá, thịt nhiều hn nữ giới.
Còn về mặt bình quân tuổi thọ, nữ giới sống lâu hn nam giới, điều này cũng là hiện tượng chung ở các nước trên thế giới. Đưng nhiên, lý do về mặt sinh vật học mà chúng ta bàn đến ở trên cũng là một trong những điều đó. Ngoài ra, yếu tố tâm lý học thích ứng với môi trường cũng là một nhân tố lớn. Đến một nước mà phong tục tập quán hoàn toàn khác nhau, người có thể ngay lập tức thích ứng với tập quán đó là nữ giới, còn năng lực nữ giới học tập ngôn ngữ cũng mạnh hn nam giới. Mặc dù vậy, tình hình của xã hội hiện đại lại như thế nào? Nam giới ở ni công tác bận rộn tíu tít, hàng ngày đều phi đối mặt với mọi việc biến đổi phức tạp. Ngược lại, nữ giới ở nhà, sức ép của cuộc sống phi nói là tưng đối nhẹ hn. Về phưng diện này, nam giới là tưng đối thiệt thòi.
Như vậy, xem ra về phưng diện sinh vật học và tâm lý học nên nói là: “Kẻ yếu, tên của bạn là nam giới”.
đ Đối mặt với nguy c của sinh mệnh và cuộc sống, nữ giới có thể phát huy sức mạnh không thể tưởng tượng nổi
Tháng 6 năm 1972, sự kiện ri máy bay của Hãng Hàng không Nhật Bn xy ra tại ngoại ô Niu Đêli, ấn Độ đến nay vẫn làm cho người ta nhớ như in. Sự kiện này đã làm chết rất nhiều người, nhưng có mấy người vẫn có thể sống như một kỳ tích, mà những người còn sống sót này đều là nữ giới. Việc này đã gây được sự chú ý của toàn thế giới.
Trước đây có những người may mắn sống sót ở rất nhiều vụ tai nạn lớn đều là nữ giới chiếm đa số, còn những nguyên nhân có liên quan đến những phụ nữ này có thể sinh tồn được tiếp tục cũng trở thành một vấn đề khó trong khoa học nhân thể.
Giá như những sự kiện này không phải là ngẫu nhiên đn thuần, chúng ta có thể nói nữ giới trong những giờ phút sống chết mất còn, bản năng bảo vệ bản thân mình là thần bí, họ có một tiềm lực không thể nghi ngờ được. Sức mạnh này có lẽ là bn năng động vật bẩm sinh vốn có của nữ giới, có lẽ là lực sinh mệnh để sinh ra con cái dưới tiền đề giữ gìn sinh mệnh loài người được phát huy ra hoặc là nguyên nhân sức đề kháng tưng đối mạnh về sinh vật học và tâm lý học đã nói ở trên. Đáp án của nó không thể xác định, nhưng chúng ta biết rằng khi đối mặt với nguy c của sinh mệnh và nguy c của cuộc sống có liên quan, nữ giới có phn ứng tưng đối nhạy cm, hn thế cũng có thể phát huy sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
ở đây có một ví dụ rất hay. Khi Đại chiến thế giới lần thứ nhất sắp kết thúc, 300 người vợ của các ngư phủ huyện Toyama Nhật Bn đã tập kích vào trạm phân phát thóc gạo và gây nên sự kiện cướp lưng thực, tri qua 3 tháng đã lan ra 3 phủ 32 huyện khắp nước Nhật, càng nh hưởng đến Hokkaido, sự kiện cướp lưng thực là nguyên nhân quan trọng làm cho Nội các Jinai bị đổ lúc đó.
Lúc ấy, chiến tranh đã làm cho không ít người mới phất, nạn lạm phát và thất nghiệp cũng khiến cho rất nhiều người sống cuộc sống bi thm. Trong khi đó, các nước Âu Mỹ nhân khẩu đô thị tăng lên, lưng thực không đủ đã phi mua thóc gạo của Nhật Bn, mà nông dân ni sn xuất lại sợ nạn sưng tuyết mùa đông, không dám bán gạo, bọn thưng nhân lại thừa c ráo riết thu mua tích trữ, như thế, thóc gạo cần thiết để đm bo sinh tồn đã trở thành việc cần lo liệu trước mắt. Mà người nhạy cm nhất đối với nguy c cuộc sống này chính là những nữ giới.
Bất kể xưa nay, trong phong trào của những người tiêu dùng nhằm vào sự uy hiếp của cuộc sống hàng ngày, nữ giới đã phát huy được sức chịu đựng dẻo dai vốn có. Nữ giới không can dự vào tranh luận tư tưởng chủ nghĩa.
Trong lịch sử dài đằng đẵng của nhân loại, nam giới khi ri vào cnh ngộ thiếu thốn khốn khổ, thường thường mất ý chí cố gắng phấn đấu, mà đa số làm cho anh ta đứng dậy một cách ngoan cường là lực sinh mệnh dẻo dai này của nữ giới.
Đưng nhiên nữ giới không phải là ở mọi mặt đều mạnh hn nam giới. Nhưng cái mạnh này ít nhất có thể nói là tiềm lực trời phú cho của bn thân nữ giới.
đ Nữ giới nếu như muốn “trở thành thiên tài”, sẽ phi bỏ ra một sự hy sinh tưng đối lớn mới được
Sự khác biệt c bn nam nữ bắt nguồn từ sự khác biệt chức năng về sinh vật học, về phưng diện trí năng cũng có thể nói như thế.
Về sinh vật học, mỗi người nữ giới đều có sứ mệnh bo tồn chủng tộc sinh con đẻ cái. Giá như có người có thể sinh sn, lại có người không thể sinh sn, như thế thì nhân loại sẽ có nguy c gim bớt ngay tức khắc, đứng trước sự diệt vong. Ngược lại, về phưng diện này nam giới không cần thiết phát huy năng lực sinh dục. Cách nghĩ này cũng là do sự khác biệt của số lượng tinh trùng phóng ra (1 lần khong 4 tỷ con) và số lượng trứng rụng (1 lần 1 - 2 trứng) mà có.
Nữ giới so với nam giới, các mặt đều tưng đối bình quân, rất ít có đột xuất. Từ thực nghiệm của khỉ có thể rõ ràng, con đực có thể xa rời quần thể biến thành một con khỉ đực đn độc, còn khỉ cái thì không có ví dụ này. Người nguyên thủy cũng như vậy, nữ giới đều có thể kết thành bầy đàn làm cùng một việc, còn nam giới thì đều từng người từng người đi ra ngoài săn bắn, tự hoạt động một mình.
Về phưng diện trí năng cũng có thể nói như vậy. Kết qu việc kiểm tra thống kê trí năng nam nữ và kết qu của vô số lần nghiên cứu đã chỉ rõ, về chỉ số trí năng nam nữ tuy không có sự sai khác lớn, nhưng do sai lệch tiêu chuẩn, tức là từ tình hình điểm số phân tán để xét, về phía nam giới rõ ràng tưng đối lớn. Điều này có nghĩa là, về mặt trí năng nam giới có sự sai khác của cá nhân, còn sự sai khác cá nhân của nữ giới rất ít, phần lớn đều là bình quân, chất lượng bằng nhau.
Do những điều này, chúng ta có thể biết, nữ giới không có tài năng thật đột xuất, tưng tự cũng không có người đặc biệt thấp kém. Trong bài vở ở nhà trường, có thể viết ra được những đáp án ưu tú đại đa số là nam giới, ngược lại đến tên của mình cũng không biết, vẽ vời lung tung trên giấy cũng đa số đều là nam giới. Đem so sánh ta thấy, kh năng tr lời vấn đề của nữ giới sẽ nằm giữa có thể và không thể, phát triển rất bình quân.
Những sai khác này đã nói lên rằng cần các nhân vật “thiên tài” có tính sáng tạo là không thể trông chờ ở nữ giới. Tục ngữ có câu: “Thiên tài và người tiên chỉ cách nhau một lớp giấy”, có thể thấy thiên tài đa số là lập dị, một loại biến dị đột biến, khác với người bình thường. Do đó trên nguyên tắc sinh vật học, nữ giới rất ít có loại biến dị này.
Đã từng có một nữ học giả “thiên tài” rất có uy tín được mời đến Nhật Bn tham quan, vốn bà ta là một người tính cách đặc biệt khác thường không thể nói chuyện với người bình thường. Nữ giới nếu như vì muốn trở thành “thiên tài” sẽ phi bỏ ra một sự hy sinh tưng đối lớn mới được.
* Mỗi người phụ nữ đều là đối tượng ghen của cô ta Từ xưa đến nay, nữ giới được người ta đánh giá là ghen quá nặng. Trong tiểu thuyết cổ điển nổi tiếng của Nhật Bn Nguyên thị vật ngữ có miêu tả rất sâu sắc về sự ghen tuông của nữ giới.
Từ sự phân tích về tâm lý học, cái gọi là ghen là nghi ngờ vật sở hữu của mình có thể bị xâm phạm, nên gây ra một tình cm hong sợ hoặc không yên. Cho nên nó không hạn chế giữa tình yêu nam nữ, đã xuất hiện kẻ cạnh tranh mạnh hn mình hoặc khi uy hiếp đến phạm vi phòng thủ hoặc địa vị của mình, sn sinh lòng ghen tuông và lòng căm ghét đối với kẻ cạnh tranh. Những việc này đều có thể nói là ghen. Còn ghen tuông thật ra không phi cái gì vốn có của phụ nữ, nó không có liên quan với giới tính nam nữ, nhưng nội dung ghen của nam nữ có chỗ khác nhau, đây cũng là một sự thực.
Xét về nam giới, đối phưng cạnh tranh gây nên ghen là có hạn định. Đây là vì các điều kiện như quá trình học tập, kinh nghiệm và thành tích quá khứ của nam giới khiến cho địa vị xã hội của họ có sự phân định rõ ràng. Nói cách khác là sự khác nhau rất rõ ràng, họ có thể thấy rõ thực lực và địa vị của mình, do đó sẽ không thể tùy tiện ghen tỵ đối phưng. Ghen tỵ của nam giới đại khái đều là những bạn cùng thời kỳ vào công ty phục vụ hoặc là bạn đồng nghiệp đang mong đợi cùng một vị trí.
Ngược lại, năng lực của nữ giới không có sự sai khác rất rõ ràng. Các bạn gái tốt nghiệp đại học và trung học, trong cuộc sống thường nhật lấy gia đình làm trung tâm, gần như đều sống những ngày không có gì biến đổi. Cái quyết định giá trị của nữ giới thà nói là năng lực may vá, nấu nướng còn hn nói là tư cách học lực. Mặc dù có một số nữ giới làm lãnh đạo, cũng chẳng qua chỉ là một thiểu số trong thiểu số mà thôi. Sự chênh lệch của nữ giới có như không có, sự sai khác rất nhỏ bé này chỉ cần vừa gặp được sự kiện ngẫu nhiên đã có thể thay đổi, nó là sự chênh lệch, sai khác không ổn định, do đó đối với nữ giới, những người phụ nữ khác đều là đối thủ cạnh tranh, họ đều có sẵn điều kiện bị ghen.
Ngoài ra, lập trường của nữ giới không ổn định. Mặc dù trên pháp luật nói nam nữ bình đẳng, phong trào nữ quyền cũng rất thịnh hành, nhưng hiện trạng thực tế của phụ nữ phưng Đông là ở chặt trong gia đình, không có sức hoạt động, là dựa vào nam giới để sống. Một khi không có sự che chở của nam giới, thường thường ri vào cnh sống vắng lặng, mà còn từ trong tay họ bị cướp đi cuộc sống an định, đa số là những người phụ nữ khác vốn không có gì khác với mình.
Vì vậy, nữ giới để bo hộ vật sở hữu mình yêu không bị tước đoạt đi, họ sẽ đốt cháy lên ngọn lửa ghen tuông để bo vệ cuộc sống của mình.
* Nữ giới không hiểu được lời nói đùa Có một câu chuyện như thế này: Có một chàng trai khi làm chủ tịch một cuộc họp nhìn thấy một cô gái đang chi rất say sưa chiếc khóa ở trên tay, mà không tham gia cuộc tho luận của người khác. Anh ta liền nói: “Này cô X., bạn đang nghiên cứu khóa, tương lai sẽ làm “nữ đạo tặc” (kẻ trộm) phi không?” Sau khi họp xong, anh ta bị người mẹ của cô gái đó gọi nói: “Tôi không cho phép anh gọi con gái tôi là “đạo tặc!” Anh ta suýt nữa bị đánh.
Một người mẹ dẫn đứa con đến bệnh viện khám bệnh, đứa con trai của chị mặc rất nhiều quần áo. Bác sĩ nói đùa: “Ô, cháu mặc nhiều như thế này, đem toàn bộ gia sản của cả nhà ra mặc à!” Về sau, người mẹ này đã không muốn đi khám bác sĩ này nữa, lý do của chị là thế này: “Mặc dù chúng tôi là nghèo một chút, nhưng chỉ là mặc nhiều hơn hai ba chiếc áo mà thôi, nói chúng tôi đem toàn bộ tài sản ra mặc hết, đây thật là hà hiếp người quá đáng!”
Có một thầy giáo thường hay đi cùng với các bạn nữ sinh một trường đại học đến quán kem hoặc nhà hàng ăn uống, có một hôm trên đường phố ông ta gặp một bạn trong họ, cô nói: “Thường hay làm cho thầy giáo móc ví...”. Thầy giáo nói đùa: “Người nghèo thường không có tiền, một khi có tiền viết báo sẽ đặc biệt hứng thú đối với việc tiêu tiền. Mà những người có tiền họ đã nhìn tiền quen, họ cho rằng chẳng có gì kỳ lạ, cho nên họ không thích tiêu tiền”. Cô ta lại tr lời với vẻ mặt không chút tình cm: “ừ, thật là như thế ư”.
Từ mấy ví dụ trên, có thể biết nữ giới không biết nói đùa, vì sao lại có thể như thế? Nói tóm lại nữ giới là hiện thực, nhìn thấy các sự việc trước mắt, lập tức sẽ đem mình hoặc những vấn đề hiện thực gặp ở quanh mình liên kết lại với nhau, họ chỉ suy xét những việc trước mắt.
Sự việc thứ nhất ở trước là có điều thầm kín bên trong, gia đình của cô gái này đã để lại ấn tượng cho hàng xóm không tốt, vì thế mẹ cô gái nghe được những lời của chàng trai đó ngay tức khắc đã liên tưởng đến gia đình của mình, cho là anh ta đang châm biếm họ.
Ví dụ thứ hai cũng như thế, cô ta cho những lời nói đùa của bác sĩ là thật, liền liên kết với cuộc sống hiện thực của mình lại với nhau, nên bị cách nghĩ nông cạn kia của mình dằn vặt. Ví dụ cuối cùng, phi chăng cô nữ sinh này cũng nghèo không biết được, nhưng ít nhất khi cô ta nói “là”, thì sẽ cho rằng đối phương là nghèo.
Từ các ví dụ trên ta thấy, khi muốn nói đùa với nữ giới, tốt nhất chọn những chuyện không thể làm cho cô ta liên tưởng đến những việc hiện thực của chính cô. Đưng nhiên, bn thân phụ nữ có thể làm thay đổi cách nghĩ nông cạn này thì không gì tốt bằng.
* Nữ giới thường “do dự không quyết đoán” và “mơ hồ” Những từ ngữ “do dự không quyết”, “thái độ không rõ ràng”, “mơ hồ” hầu như là tạo ra riêng cho nữ giới. Bởi vì trong hành động của nữ giới, có rất nhiều đều là thái độ do dự không dám quyết đoán như trù trừ, hồ nghi, m hồ không rõ ràng.
Ví dụ như bạn cùng đi mua hàng với một phụ nữ, cô ta sẽ dùng dằng rất lâu, rốt cuộc mua hay không mua, mua cái này hay mua cái kia, còn thời gian chờ đợi cô ta quyết định, gần như bạn có thể dùng để ghi nhớ hết toàn bộ tên các cô bán hàng của c cửa hàng bách hóa mà vẫn còn dư. Nguyên nhân của nó đại để đều là như thế này: chiếc áo len này giá 200 đồng (nhân dân tệ), nhưng chiếc áo khác làm cho cô ta vừa ý hn giá 220 đồng, rốt cuộc là mua cái rẻ hn? Hay là mua cái đắt hn một ít? Cô ta sẽ chạy đi chạy lại giữa hai thứ áo này, trù trừ mãi không quyết nổi.
Nhưng tính cách trù trừ không quyết, không có sức quyết đoán này của nữ giới, chúng ta cũng không thể quá trách móc họ. Bởi vì đại đa số trường hợp, nữ giới đều phi tính toán ví tiền của họ, không thể muốn gì thì làm, họ phải lường thu để chi. Thu nhập của họ không những phi dựa vào người chồng, thậm chí khi thi hành trách nhiệm xã hội hoặc công nợ, họ cũng phi dựa vào chồng hoặc bạn bè thân thích. Vì nguyên nhân đó, nữ giới bất cứ lúc nào năng lực đem trách nhiệm gánh vác lên người mình để hoàn thành nhiệm vụ ấy không cao cường như nam giới. Cứ lấy ví dụ đi mua hàng vừa rồi ra để xét, giả thiết khi cô ta mua loại hàng xấu không dùng được, dựa theo quyền hạn của mình, cô ta sẽ không thể tùy tiện lại mua một thứ hàng khác, do đó họ là người đã thận trọng lại càng thận trọng trong việc “lựa chọn”. Thái độ này vẫn tiếp tục duy trì lâu dài, đã trở thành bn tính của nữ giới rồi.
Lý do này cũng không chỉ hạn chế ở nữ giới mà thôi. Các viên chức nhỏ trong công ty cũng như thế, bởi vì họ không có trách nhiệm hoặc quyền hạn, gặp phi khi yêu cầu họ thi hành trách nhiệm hoặc quyền lợi, năng lực của họ sẽ tỏ ra không cao siêu lắm. Họ bắt buộc phi thận trọng phán đoán, đây cũng là lẽ đưng nhiên. Chúng ta không thể quở trách họ không có sức qu đoán. Việc đó không có liên quan với tố chất cá nhân, có trách nhiệm mới có sức quyết đoán, đây là thường thức phổ thông, giá như “năng lực xã hội” không gánh chịu trách nhiệm, thì không thể đưa ra quyết đoán được. Đây là một sự thực rất rõ ràng.
Giá như muốn nữ giới loại bỏ tính cách dễ hồ nghi, không có sức quyết đoán, trước tiên phi giành cho nữ giới sự cho phép hoặc quyền hạn ở mức độ nào đó, đây là điều kiện tiên quyết.
* Nữ giới thích hỏi “tại sao” Khi tham quan triển lãm, nghe giảng giải của người thuyết minh, nữ giới vẫn thường luôn luôn hỏi nam giới cùng hàng “Vì sao?” Còn khi xem bn tin thời sự trên truyền hình, nữ giới hi không hiểu một chút lập tức sẽ hỏi ngay chồng “Vì sao?” Nói chung, số lần nữ giới hỏi “Vì sao” không biết cao gấp mấy lần nam giới. Đây là vì nguyên cớ gì?
Đây là vì bản thân phụ nữ không suy nghĩ, muốn mượn kiến thức của người khác, không phải vất vả mà có được để làm tiêu tan điều thắc mắc của mình, cũng chính là nguyên do của tính ỷ lại tưng đối mạnh. Cái “Vì sao” của nam giới đem so sánh với cái “Vì sao” của nữ giới thì cái “Vì sao” của nam giới là sự việc không biết, sau khi suy nghĩ một hồi lâu khi thật sự không biết mới hỏi “vì sao”, còn nữ giới thì không có ý muốn suy nghĩ này, cô ta vừa có thắc mắc, mình không chịu suy nghĩ đã lập tức hỏi “Vì sao”. Mà đối với lời gii đáp của người khác đưa ra không những không dám hoài nghi, trái lại có thể coi như của mình.
Sự biểu hiện tính ỷ lại của loại phụ nữ này, phần nhiều là chịu nh hưởng của môi trường thông tin xã hội hiện đại và môi giới truyền bá mở mang. Tất c mọi môi giới thông tin đều có thể làm cho sự “lười biếng” của nữ giới được thuận tiện, do đó tinh thần “ứng phó”, “tạm dùng” của họ sẽ dần dần phát triển lên. Điều này khác với nam giới, phần nhiều nam giới đều không muốn dễ dàng hỏi người khác, có lẽ vì lòng “tự tôn” sĩ diện hão thôi. Còn đối với nữ giới đưa ra hỏi không biết cm thấy ngượng thì quá nhiều, việc này khiến cho các nghề đại loại như cố vấn, chỉ đạo trở nên hưng thịnh, việc này cũng chính do nữ giới thúc đẩy nó trưởng thành. Đưng nhiên, thái độ gặp cái gì cũng đều muốn hỏi, cũng có cái là bắt nguồn từ lòng mong muốn có tri thức đầy đủ và phong phú.
Trong nam giới cũng có một số người như thế, nhưng việc này chỉ là ngoại lệ của thiểu số, nhưng dựa vào thái độ cần hiểu biết “bất sỉ hạ vấn” (không thẹn hỏi kẻ dưới) để xét thì tinh thần học tập của nữ giới mạnh hn nam giới. Nhưng việc đó không phi có nghĩa là việc bồi dưỡng học vấn mạnh hn nam giới.
đ Các bạn nữ sinh ưu tú những năm đó đi đâu?
Nói chung, một số bạn học nữ nào đó ở thời tiểu học đều biểu hiện đặc biệt xuất sắc, đến thời trung học thì không còn làm cho người ta chú ý như thế nữa, có phi bạn cũng có kinh nghiệm này không?
Khuynh hướng này là rất phổ biến. Khi học ở các lớp 5, 6 tiểu học, các bạn nữ sinh bất kể ở môn học nào đều có biểu hiện khá giỏi. Nhưng khi lên trung học, các bạn nữ sinh ở một số môn học nào đó tưng đối nổi bật, một số môn học nào đó thì không lý tưởng lắm.
Việc này có quan hệ rất sâu sắc với sự phát dục thân thể của nữ giới. Bởi vì lúc này đang là thời kỳ đặc tính sinh dục biểu hiện hình thể nữ giới bắt đầu hiện ra như lần đầu thấy kinh nguyệt, mọc lông và đôi vú phồng to. Đồng thời hoạt động tinh thần của họ cũng nhanh chóng biểu hiện ra những đặc tính của nữ giới, sự hướng về sự vật đẹp và khuynh hướng tâm tư tình cm dịu dàng, tình cm ủy mị đặc biệt phát triển. Các đặc trưng về thân thể và tinh thần mà tưng lai là một phụ nữ trưởng thành cần có chính là bắt đầu phát sinh ở lúc này. Do đó chúng ta có thể biết rằng, càng là nữ tính càng có mối quan tâm tưng đối sâu sắc đối với sự việc thuộc tâm tư, nhưng mặt khác, đối với sự việc thuộc lý luận hay phân tích thì không cm thấy hứng thú như thế. Cùng với sự phát dục thành phụ nữ, các môn học như vật lý, hóa học, toán học sẽ trở thành đối tượng làm họ đau đầu. Đây chính là chứng minh chân thực nhất của khuynh hướng này.
Đương nhiên nữ giới ở thời kỳ này giá như được chỉ đạo thích đáng, không làm cho hứng thú của họ thiên về bất cứ một bên nào, về phưng diện lý luận và phân tích, họ cũng có thể đạt được thành tích rất tốt, ví như bà Mari Quyri phát hiện ra Radium là một ví dụ tốt nhất. Nhưng chúng ta không thể quên rằng, người cổ vũ và chỉ đạo ngay bên cạnh bà Mari Quyri là chồng bà, ông Quyri (Pierre Curie). Trên thực tế, sau khi ông Quyri tạ thế, việc nghiên cứu của bà Mari Quyri đã không có những tiến bộ đặc biệt.
Còn cùng làm việc ở bộ phận lý luận và phân tích, hoặc phưng diện có tính lý luận và tính trừu tượng thuộc tầng lớp cao hn như các phưng diện tho luận nghiên cứu và chứng minh số học thuần túy, định lý hoặc tiên đề thì nam giới cũng tưng tự cm thấy lực bất tòng tâm.
Từ quan điểm này để xét, những phụ nữ có đặc biệt hứng thú với vật lý, toán học, nói điều hi “thất lễ”, đại khái đều là những người chưa phát dục hoàn toàn, đa số là những phụ nữ thiếu dịu dàng và quan tâm về mặt tâm tư tình cm. Đưng nhiên, mặc dù như vậy, giá trị họ làm một con người vẫn không hề sai khác, tuy nhiên bà ta không phi phụ nữ, giá như bà ta có thể hoàn toàn phát huy năng lực của con người cũng sẽ rất tốt.
* Nữ giới tưng đối thích hợp đm nhiệm công việc lặt vặt Có người nói, trên thế giới có những nhà diễn tấu nữ nổi tiếng, nhưng lại không có nhà soạn nhạc lớn là nữ. Câu nói này đã biểu hiện một cách đầy đủ đặc trưng tư chất của nữ giới. Nhưng về mặt cm tính nữ giới đã ưu tú thì diễn tấu tốt là việc đưng nhiên, còn việc soạn nhạc chẳng phi cũng rất giỏi phi không? Thử nghĩ lại một chút, có lẽ bạn đọc sẽ có điều thắc mắc này.
Đúng thế, nữ giới về phưng diện biểu diễn tình cm như nhạc khí, ca hát qu thật là có năng lực, về phưng diện âm nhạc biểu hiện tình cm tinh tế có nam giới năng lực theo không kịp, đây là thế giới của họ.
Nhưng soạn nhạc, ngoài việc phi có tình cm phong phú ra, còn phải có năng lực về các phưng diện khác nữa.
ở một số phưng diện nào đó, soạn nhạc cũng giống như kiến trúc, giai điệu đẹp chỉ chẳng qua là một chủ đề mà thôi, xoay quanh chủ đề này, giai điệu và thanh âm là những bắp thịt bám trên bộ xưng cốt. Muốn hoàn thành một bn nhạc có khởi đầu, nối tiếp đoạn trên, chuyển tiếp và kết thúc sẽ giống như số học thuần túy, đó là cần phi có tổ hợp tích tụ lý thuyết, soạn nhạc sẽ giống như “cấu tạo” mà ta thường nói đến, nó đòi hỏi một số lực kết cấu nào đó. Mà đối với nữ giới để xét, muốn kiến tạo một tòa cung điện âm nhạc chu đáo là việc làm rất khó khăn.
Một sự việc dưới đây là do một nhà báo nam của một tờ tạp chí kể lại. Anh nói Tạp chí đưa ra một chuyên đề, các nhà báo nữ đều chọn tài liệu rất kỹ càng, nhưng ở giai đoạn chỉnh lý tổng hợp, họ đem các tư liệu đều đặt ở dưới chủ đề này, mà không hiểu được nên chọn lọc, cắt gim như thế nào, trái lại họ đã trở nên do dự không quyết, rất dễ dàng đi lạc “tiêu điểm”. Từ sự việc này, chúng ta có thể biết, nữ giới là thiếu năng lực cấu tạo, nhưng thiếu năng lực cấu tạo, thật ra không phi nói họ không có “trí lực”.
Ngày nay, trong các bộ môn có phân công hợp tác, có rất nhiều nữ giới năng nổ, thậm chí ngồi ở vị trí chỉ đạo, họ đều có thể phát huy năng lực vốn có của nữ giới, vận dụng năng lực thần kinh nhạy cm, tỉ mỉ của họ chú ý đến từng ni từng chỗ nhỏ nhất.
Mà thiếu năng lực cấu tạo, nói ngược lại chính là sự nhạy bén theo cm tính, rất dễ cố chấp những bộ phận nhỏ vụn vặt, mà không có kh năng dư dật để chiếu cố đến toàn cục lớn hn.
Do đó, đối với nữ giới, thà để cho họ phát huy những trường hợp sở trường, còn hn để họ khó xử, đây mới là biện pháp thông minh, mà họ cũng có thể chuyên tâm, an tâm làm công việc của họ.
* “Xe chuyên dùng cho phụ nữ” đầy hứng thú Mặc dù lòng yêu thương của cha và mẹ có chỗ khác nhau, nhưng cha không thể đan dệt tất tay và áo len cho con cái về ban đêm, lời ru và bài ca phần nhiều là phát ra từ miệng người mẹ, điều này có thể nói là đặc sắc tình yêu của người mẹ. Bởi vì nữ giới về thể xác và tinh thần thích hợp với công việc tỉ mỉ thời gian kéo dài và có vần điệu thơ.
Chúng ta thông thường đều cho rằng về thể lực và tinh thần, nữ giới yếu hn nam giới, còn mức độ chịu gian lao cũng kém nam giới. Đưng nhiên ở một số chỗ của mặt này, nữ giới có kém hn một chút, nhưng tịnh không hoàn toàn yếu hn nam giới. Về tâm lý, nữ giới đối với những sự việc “lập đi lập lại” tưng đối có cm giác an toàn. Còn về mặt thể lực, nam giới tuy có thể vác nặng và phát huy tốc độ chạy ở một trăm mét, nhưng về phưng diện dùng thể lực thời gian dài và sức giữ được lâu thì có phần kém hn nữ giới. Trước kia nam giới đi săn bắn nữ giới làm ruộng, sự khác biệt của việc phân công công việc này cũng là do sự sai khác về tâm lý và về thể xác mà có.
Nhưng về thể xác nữ giới thua nam giới, xã hội phần lớn đều có thể giành cho phụ nữ sự thuận tiện. Ví dụ “xe chuyên dùng cho phụ nữ” do đường sắt Nhật Bn lập ra là một ví dụ. Gốc tích của chiếc “xe chuyên dùng cho phụ nữ” này kinh qua như thế nào, chúng ta không thể biết được, đại khái vào khong năm Chiêu Hòa thứ 22, 23, tuyến đường sắt trung ưng và tuyến đông bắc Kyohama khách đi tàu xe rất nhiều, ngoài các xe điện đầy khách ra, lại đặc biệt lập ra một hai toa “xe chuyên dùng cho phụ nữ”, để làm cho họ có thể ung dung không phi vội vàng lên tàu xe. Việc này e rằng cũng là chuyện chuẩn bị cho phụ nữ vì thể lực họ kém nam giới chăng?
Nhưng trắc nghiệm thể lực hoặc thực nghiệm tâm lý đã chỉ rõ, nữ giới trong tàu điện đầy khách thật ra không mỏi mệt hn nam giới. Nhưng lại vì sao phi lập ra chiếc “xe chuyên dùng cho phụ nữ” này? Lý do duy nhất có kh năng vì họ là phụ nữ chăng? Đặc biệt vì họ mà thiết lập “xe chuyên dùng cho phụ nữ” đã chứng minh nhà đưng cục đường sắt không thật hiểu sức chịu đựng dẻo dai của nữ giới.
Đưng nhiên, việc này không hạn chế ở đầu đề “xe chuyên dùng cho phụ nữ”, chúng ta vẫn luôn có thiên kiến chiếm địa vị chủ yếu là “thể lực của nữ giới yếu hn nam giới”, cho nên mới vì họ đã thiết lập chiếc xe chuyên dùng này. Giá như không hiểu tính chất đặc biệt của nam giới và nữ giới mà một mực chiều chuộng nữ giới, đây cũng không phi là cách đối đãi đúng đắn với phụ nữ. Đây là việc nam giới cần phải biết.
* Nữ giới dễ tin lời đánh giá của người khác, nhưng những lời ca ngợi của nam giới đối với nữ giới lại không thể nói năng tùy tiện lung tung được Huân tước Ferro nước Anh đã từng nói những lời sau đây:
“Khi thưởng thức một người xinh đẹp hoặc người xấu xí, phi tán thưởng năng lực và tính cách của họ. Nhưng đối với người phụ nữ bình thường (tức không đẹp không xấu) thì phi ca ngợi vẻ đẹp của họ. Bởi vì người đẹp không cần người khác ca ngợi vẻ đẹp của họ, mà người xấu dù bạn nói họ đẹp, họ cũng chẳng tin, chỉ có người phụ nữ không đẹp không xấu ở trung gian, bạn hi ca ngợi vẻ bề ngoài của họ một tí, họ đã vui sướng muôn phần rồi”.
Những lời nói này qu là thấu hiểu tâm lý của nữ giới, phụ nữ trung gian xuất hiện ở đây lại đại biểu cho đại đa số nữ giới, họ là những người phụ nữ không thể đánh giá mình một cách chính xác. Những phụ nữ có đặc tính rõ ràng và khách quan giống như người cực đẹp và xấu như huân tước Ferro nói, họ đều có lòng tin đối với đánh giá mình và đánh giá người khác, chính họ cũng biết mình có đặc điểm gì. Nhưng phụ nữ bình thường, đối với năng lực, dáng vẻ bề ngoài, tính cách của mình vốn có, không thể làm việc đánh giá chính xác được. Đó là vì, phụ nữ trong xã hội tưng đối ít gặp c hội kho nghiệm năng lực của mình nghiêm khắc. Những phụ nữ chưa từng tri qua huấn luyện làm thế nào để biết năng lực của mình, cũng không biết tự xử lý ra sao, tất nhiên sẽ thiếu kh năng tiến hành đánh giá đối với mình.
Do đó, đối với việc đánh giá người khác, phụ nữ không những tất c ghi chặt trong lòng, cũng có khuynh hướng hoặc lo hoặc vui xuất hiện. Ví dụ như nam giới, giá như được nịnh nọt tâng bốc cũng không nhất định cm thấy vui thích. Khi nội dung nịnh nọt của người khác giá như sai khác với sự đánh giá của mình tưng đối xa, anh ta sẽ có thể cm thấy không thoi mái, hn thế còn có kh năng hoài nghi ý thật của đối phưng. Mặc dù sự tâng bốc của đối phưng là xuất phát từ ý tốt, anh ta cũng có thể khước từ ý tốt đó, không tin lời đánh giá của đối phưng. Ngay c khi tin rồi, nhưng anh ta cũng có thể đưa ra lời phán đoán: “Mặc dù anh ta nói như thế, nhưng chắc gì đã hoàn toàn thật lòng?”
Nhưng nữ giới thì hoàn toàn khác, cô ta đối với nội dung nịnh có phù hợp với mình hay không, không có một chuẩn gốc để đối chiếu so sánh, cô ta không thể tự phê bình, cô ta sẽ nghĩ: “Mặc dù lời nịnh của anh ta không có tính chân thật hoàn toàn, đại khái cũng có tính chân thật 80% chứ!”
Ngược lại, khi nữ giới nhận được sự phê bình không thỏa đáng so với đánh giá khách quan thấp hn, cô ta sẽ như thế nào? Ví dụ có một phụ nữ nhan sắc bình thường, người khác thường nói cô ta: “Cô không đẹp, cô xấu quá đấy...” phê bình cô ta nhiều lần lập đi lập lại như thế, cho mãi tới lúc lớn lên thành người, đối với việc gì cô ta đều cảm thấy e ngại rụt rè, hình thành tính cách tiêu cực.
Như thế xem ra chúng ta không nên tùy tiện phê bình, nói những lời nói đùa cợt và nịnh nọt tâng bốc đối với phụ nữ, đối với cuộc đời của họ có nh hưởng có tính quyết định, không thể nói năng tùy tiện bừa bãi.