Thư gởi anh Tư Được
lê huy 04.12.2010 08:35:05 (permalink)
Thư gởi anh Tư Được
 
(trong bài Tâm tình người lính Địa Phương Quân)
 
Xóm nhỏ… , ngày… tháng… năm…

Ba con Học nhớ !

Nhận được thư ba con Học, tui mừng húm, mừng vì ông vẫn mạnh khỏe và được bằng an trong lần tụi giặc tấn công cầu… Mừng thí mừng vậy, chứ nỗi lo lúc nào cũng canh cánh bên lòng. Thời buổi giặc giã chiến tranh, thiệt hổng biết làm sao nói hết nhưng cực khổ, gian nan mà các ông phải gánh chịu.

Nhớ cái buổi chiều chủ nhật ông đưa mấy má con tui ra bến xe, về bên nội ! Nghĩ đến mà đau thắt cả ruột gan! Xe chạy xa lắc, xa lơ rồi, mà ông vẫn còn đứng đó nhìn theo, bóng ông mờ dần, mờ dần… không biêt tại lớp bụi sau xe, hay tại nước mắt tui…

Nói thiệt nhe, lúc đó tui muốn kêu xe ngừng chạy, dắt các con trở lại với ông, có nguy hiểm bao nhiêu thì cả gia đình minh cùng chia sẻ, chứ có đâu tui đưa các con về chốn an toàn, lại dửng dưng nhìn ông ở lại nơi nguy hiểm. Đã dậy, thằng Hành nó cứ mè nheo

- Má ơi ! Chừng nào lên thăm ba nữa má ? Con nhớ ba quá hà !... -- Làm tui thêm đứt ruột ! Nhưng nhớ lời ông dặn, phải chăm lo cho các con nên người, dẫu có ông hay không, nên tui hổng dám cãi… Đi về mà trong bụng hổng yên… Thấy thương ông và mấy anh em ở trong đồn quá đi thôi !

Ông còn nhớ hồi nhỏ, tụi mình được ông bà kể cho nghe mấy chuyện Tam Quốc, Phong Thần chi chi đó, họ nói cách phòng thủ tốt nhất là tấn công- vậy mà ở đây, các ông chỉ nằm co cụm gìn giữ, cầu cống đường xá, thiệt là hạ sách vô cùng. Nên chi tối ngày phải lo đối diện với những âu lo, căng thẳng, đã thế mà cuộc sống có được chăm sóc đầy đủ đâu ! Anh em người nào người nấy đang sức trai, đã phải bỏ cả tương lai, bỏ ruộng nương vườn tược, bỏ cuộc sống ấm êm với gia đình, bên vợ hiền con thảo, đi đến đây, để ngày đêm căng mắt ra canh chừng mấy thằng cắn trộm, in hệt lũ chuột bọ…

Nhắc tới anh Anh Đẻn, thấy càng thương tâm hơn. Chú thím Hai Dừa chỉ có một người con trai độc nhất. Ảnh được hoãn dịch vì lý do gia cảnh, vậy mà cũng tình nguyện đi Hạ Sĩ Quan để phục vụ đất nước tấm lòng của ảnh thật đáng quý trọng vô cùng .

Mấy hôm ở trong đồn với ông, tui cũng có dịp nói chuyện với ảnh.

- Thím Tư biết không, khi tui đi lính ai cũng nói tui khùng. Vậy bao nhiêu người hy sinh từ trước đến nay đều khùng hết sao ? Ông bà Tổ Tiên tụi mình : Bà Trưng , bà Triệu nè, Ngô Quyền, Hưng Đạo Vương nè, Lê lợi, Quang Trung nè đều khùng hết à ? Nếu đất nước này chỉ toàn người không khùng thì ai sẽ là người giữ làng giữ xóm, giữ cầu, giữ cống ? Đất nước là đất nước chung, ai có điều kiện phục vụ thì cứ thi hành, theo hoàn cảnh của từng người. Có dzậy mới mong có ngày dân mình được ấm no hạnh phúc chứ, phải không thím Tư ?

….

Nghe nói ảnh đã đi dạm ngỏ một cô gái nào đó ở xóm dưới. Thiệt là tội nghiệp…

Tui đã nghe lời ông, đến viếng thăm gia đình chú Hai Dừa rồi. Ổng Bả khóc quá chừng, làm tui cũng khóc theo tới đỏ hoe con mắt luôn.

Hai ông bà già, bây giờ như hai thân cây không có trái.

Bác gái dẫn tui ra phía sau vườn, chỉ vô hai con heo đang nằm trong chuồng, to bộn, nói

- Bác nuôi sẵn hai con heo này, một con cuối năm nay đi hỏi vợ cho thằng Đẻn còn một con sang năm làm đám cưới… vậy mà… hu… hu…

Bác khóc vật vã bên chuồng heo, làm tui thấy đau lòng hết sức. Đã vậy, tui lại nhớ tới lời ông dặn

- Nếu anh có bề gì thì em cũng cố gắng nuôi con ăn học, cho nên người hữu dụng nhe em ! Khiến lòng tui càng đau đớn và lo sợ biết chừng nào…

Ông biết hôn, mỗi đêm, tui vẫn ra trước bàn thờ Ông Thiên thắp nhang khấn vái cho ông được sự che chở của ơn trên, vượt qua những hiểm nguy tên đạn vô tình…



Ối ! Hơi sức đâu ông để ý đến ba cái chuyện miệng đời nhân thế. Tại họ chưa trải qua những gian nan, hiểm nguy như các ông từng chịu đựng nên họ mới nói là các ông Điạ Phương Quân đánh giặc dở ẹc… nhát như thỏ…

Ba con Học à ! Đúng như lời anh Đẻn và ông đã nói

- Tổ Quốc là Tổ Quốc chung, ai cũng có nhiệm vụ để bảo vệ, gìn giữ tùy theo điều kiện và khả năng của mình. Tất cả mọi đóng góp cho đất nước đều đáng trân quý hết á !

Thôi thư đã dài, tui phải đi ngủ để mai ra đồng xuống mạ sớm…

Cầu xin Phật Trời phù hộ cho ông và cho tất cả anh em, những người trai đang ngày đêm gác giặc cho người hậu phương có được giấc ngủ êm đềm…

Tui,
Út Lệ…

TB : Con Học , thằng Hành nói “Nếu má có biên thư cho ba, thì biên thêm là tụi con nhớ ba lắm…”.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9