HƯƠNG QUÊ
Bé Lười 06.12.2010 10:26:33 (permalink)
0
NHỚ ! Đông về


Đêm đông, em lại nhớ nhà.
Nhớ vườn cải ngọt ,cuộn tròn phía sau.

Nhớ mẹ, bàn tay gầy hao
Nhặt từng nhánh cỏ ,vun nhiều đất tơi.

Cho vườn cải mãi xanh tươi,
Vươn lên chịu với ,sương hơi lạnh về.

Lại nhớ khói bếp chiều quê,
Thơm mùi khoai bắp, hả hê ngon lành.

Nhớ lắm, những mái nhà tranh,
Gương mặt hiền, lành vọng ngắm xa xăm.

Thương con, qua mấy trăng rằm
Nghẹn ngào lệ ,có chảy trào được đâu.
#1
    Bé Lười 06.12.2010 16:39:55 (permalink)
    0
    Nhớ Dáng Quê

    Văng vẳng đâu đây lời mẹ ru
    Chim hót ở sau rặng tre gù
    Sương rơi mềm hạt thấm lá mỏng
    Man mác buồn theo tiễn mùa thu.

    Đưa em về lại miền chốn cũ
    Miên man ngỡ tưởng lối hoang vu
    Sương mù vây kín chân buốt giá
    Làm tim ta bỗng thành ngục tù.

    Kỷ niệm ngày xưa vẫn còn đó.
    Trong gió trong cây lớn theo về
    Nghe lời ru nhẹ buồn lệ kể
    Nhớ lắm dáng quê nghẹn lời thề.

    #2
      Bé Lười 08.12.2010 22:25:35 (permalink)
      0
      Quê tôi ( 1)

      Tôi lớn lên cùng với cánh đồng vàng
      Nghe thánh thót chim về xây tổ ấm
      Theo chân mẹ ra đồng còn mờ trắng.
      Theo gót cha mỗi buổi sáng đi cày.

      Con trâu mộng trong sương cũng vui cười.
      Cúi nhấm nháp ngọn cỏ dài lóng lánh
      Chờ cha tôi bỏ vai cày lưng mạnh
      Kéo nhịp nhàng từng luống đất xốp tơi.

      Để mẹ tôi gieo hạt giống mộng tươi
      Nuôi tôi lớn những thời gian thơ ấu.
      Để giờ này mùa xuân tôi biết giấu
      Những tâm tư ,tuổi con gái mới thì.

      Những cành đào cứ thế nở hoa thi
      Tỏa hương mộng tô màu hương dâng mẹ.
      Còn cha già con nói lời khe khẽ
      Thơm nồng nàn lặng lẽ gửi lại cha.

      #3
        Bé Lười 09.12.2010 12:24:08 (permalink)
        0
        Vườn hồng

        Anh lỡ bước tới vườn hồng
        Lại mang nắng ấm rượu nồng thoảng qua.
        Bóng tiên ẩn hiện thướt tha
        Nghe nồng hơi ấm rượu pha hương hồng.

        Đêm về tiên lại ngóng trông
        Bước lại vườn hồng lẹ nhỏ thầm thương.
        Sao anh lại ác bất thường
        Mang đến chút ít , vội vàng mang đi.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2010 12:25:31 bởi beluoi >
        #4
          Bé Lười 16.12.2010 11:34:35 (permalink)
          0


          Ta sắp về thăm lại miền yêu dấu
          Hai năm qua không ở cạnh mi rồi
          Đếm từng ngày, từng giờ thời gian trôi
          Sao lâu qua, thời gian trôi lâu quá.

          Mi biết chăng thời gian không vội vã
          Với những người đau đáu trở về nhà
          Sao nó cứ dủng dẳng nhẹ nhàng qua
          Sao ghét thế, ghét thời gian đến thế.



          #5
            Bé Lười 16.12.2010 15:35:17 (permalink)
            0
            Mùa Đông Quê Em


            Lời chia sẻ  quê nghèo em chờ đợi.
            Suốt bốn mùa xuân hạ, chuyển thu đông
            Em tưởng như chẳng ai nhìn , ai mong
            Tới quê nghèo ,em lớn lên từ ấy.

            Em e thẹn mỗi khi nghe khơi dậy
            Hỏi rằng em đang sống ở nơi đâu ?
            Em lặng thinh , nhoẻn miệng cười u sầu
            KHông nhắc tới, lảng qua chuyện khác lẹ.

            Em không nói sợ người ta trọc ghẹo
            Không chơi cùng người thành phố như anh
            Ở chốn này toàn đèn điện màu xanh
            Đâu giống quê , bắt đóm đêm làm đèn soi sách.

            KHi mùa đông áo manh chỉ một cánh
            Mỏng manh bay theo con gió lạnh căm
            Run cầm cập bờ môi mềm dịu êm
            Đâu đủ có , mua thêm hơi ấm lại.

            Không rồi sau này anh có phải
            Bỏ quê em về lại với thị thành
            Em mong anh suy nghĩ đừng quá nhanh
            Em vẫn chờ, khi nghe lời anh đáp

            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9