BÀI MỴ NƯƠNG Anh gác chèo chưa, đêm thủy tinh,
Ngoài song hoa nguyệt đã giao tình.
Em như mây lạc hờn hiu quạnh,
Thèm khúc tiêu sầu gợn tử sinh.
*
Anh gác chèo chưa, trời mù sương,
Lẻ loi cánh vạc động canh trường.
Em theo con nước dòng mê mải,
Chờ chuỗi âm buồn dậy tiếc thương.
*
Anh gác chèo chưa, khuya trăng phai,
Lầu son lệ nến đọng thêm dài.
Em nương gió lộng lùa khung cửa,
Tìm chút cung trầm biệt thiên thai.
*
Anh gác chèo chưa, ngày hừng đông,
Đầu hiên rộn rã đám chim lồng.
Em ôm gối mộng tim mòn mỏi,
Đợi tiếng ân tình vọng cuối sông.
*
Anh gác chèo chưa, chiều mưa đan,
Bãi xa heo hút sếu gọi đàn.
Em vẫn một mình bên bến lở,
Vắng thuyền khói sóng lạnh không gian.
LAN ĐÀM
11/97 THE MANDARIN’S DAUGHTER’S SONG Bản Dịch Anh Ngữ của PHẠM TRỌNG LỆ Have you rested the oar for mooring?
The night is crystal-clear.
Outside the window bars, flowers and moonlight intertwine.
I am a lost cloud, soaked in loneliness,
Longing for a sad air where life reaches death.
*
Have you rested the oar for mooring?
Mist fills the sky.
The lonesome heron caws in the long night.
I follow the tide unconsciously,
Waiting for the sad sounds of silence to arouse my griefs.
*
Have you rested the oar for mooring?
The moon wanes.
In my red chamber, candles shed their long teardrops.
I seek in the piercing wind that blows through the window,
The faint tune of farewell from the land of bliss.
*
Have you rested the oar for mooring?
Dawn has broken gold.
At one end of the verandah, the caged birds twitter.
I hold fast to my pillow for dreams I seek in vain,
And long for the music of love to echo from the river.
*
Have you rested the oar for mooring?
Rain has woven silk threads across the evening.
Far on the desolate long sand beach, cranes call their mates.
But I am still alone by the riverside,
Missing the boat I want to be in.
Wave foam fills the cold air.
PHẠM TRỌNG LỆ
BÀI TRƯƠNG CHI
Ta về rũ sạch phồn hoa,
Đập tiêu, gõ nhịp trăng tà nghêu ngao.
Rượu say đếm rụng nghìn sao,
Nghe con nước chẩy quên đào nguyên xưa.
Thuyền trôi theo lớp sóng đưa,
Nửa khuya bình cạn, tóc mưa sương dầy.
Mịt mùng mái đỏ lầu tây,
Cũng xong- tình đó chưa đầy đã vơi.
Mắt người thôi hết lệ rơi,
Hồn ta vỡ mấy mảnh đời xót xa.
*
Ta về rũ sạch phồn hoa,
Đập tiêu, gõ nhịp trăng tà nghêu ngao.
Bến này thu nặng chiêm bao,
Mai ôm muôn đợt ba đào nhẹ tênh.
LAN ĐÀM
TRĂNG, EM
Từ đêm em là trăng
Ta nghìn khuya vọng nguyệt
Xa cách mãi cung Hằng
Sao lời nguyền tha thiết
*
Từ đêm em là trăng
Ta mở đời đã khép
Ở dạ khúc mênh mang
Có trăm cơn mê đẹp
*
Từ đêm em là trăng
Ta thèm đôi môi ngọt
Trong vòng tay thênh thang
Ấm tình yêu chất ngất
*
Từ đêm em là trăng
Ta quên ngày phiêu bạt
-Lan Đàm -
6/07
