TÀN THU.
Thế là sắp hết mùa thu
Rừng cây trơ trội sương mù nhẹ bay
Núi cao đón gió heo mây
Lặng nhìn nuối tiếc những ngày thu đi
***Tim ta chẳng biết nghĩ gì
Âm thầm, nhỏ lệ thôi thì chia tay***
Tàn thu, còn lại cội cây
Cành vươn điểm trắng thương thay một màu
Trách sao thu vội qua mau
Lá vàng đã rụng chưa vào trang thơ
Một tà áo trắng thẩn thờ
Thu đi vội vã, ta chờ mùa sau.
Lâm Ngân
CHỜ THU ?
Ai về mấy thế kỉ sau
Nhặt Thu còn có vàng màu như xưa
Hay là mùa cũ phai thưa
Trang thơ nhung nhớ nắng mưa hanh mờ
Bút sầu điểm nét bơ vơ
Rừng Thu vẳng tiếng ai chờ mùa sau
Sương Thu
@ Thơ nhẹ nhàng và hay quá ! Xin phép được hoạ cùng ạ !