THẦM LẶNG...
Mắt biếc mang hồn thơ viễn xứ.
Mây bàng bạc tịnh nhớ tự hư không.
Gió đưa hoài giấc phiêu bồng,
Ai về gói bóng trăng tà tặng tôi?
Để chấp khúc, cung trầm cứu rỗi!
Xa xôi đang sám hối bên đời,
Lụy vương hằn dấu chưa vơi,
Bỏ quên từ thuở đất trời hoang khai.
Chợt hôm nay người về nhặt lại.
Kỷ niệm xưa, vung vãi phai mầu.
Đi qua niềm nhớ chôn sâu,
Đắng cay vùi gốc dây trầu héo khô.
Chờ chiếc bóng thề nguyền đến dỗ.
Đưa câu thơ chuốc rượu tạ hờn,
Nhắc lời thệ hải minh sơn,
Bóng say ngả ngớn, đong vần tứ thi.
Tìm trong nhân thế, tình chung thủy.
Trọn kiếp cho nhau mỹ cảm nồng,
Thuyền xuôi êm ả trên sông,
Diều buông sáo gió, cuốn dòng phù vân.
Cho trao lần cuối một duyên phận.
Lối ngõ qua truông, lắng dịu lòng!
Mai về ân sủng, được không?
Tà dương khuất lấp, non ghì bước chân.
Mong người đừng để tôi xa vắng.
Cuôc sống trôi đi thật lắm buồn,
(Ai biết nỗi lòng người xa xứ?
Mùa sang hiu quạnh, nước mắt tuôn).
Vuì trong chớp bể mưa nguồn,
Trần gian lôi cuốn vỡ oà lệ sa.
HUYNHTHOMY
2010