BUỒN SAU THÁNG HẠ
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 79 bài trong đề mục
Huynhthomy 14.12.2010 00:47:00 (permalink)
0
HUỲNH THỌ MỸ (Thành viên mới vừa gia nhập)
Xin được gởi lời chào đến BĐH của d/đ VN THƯ QUÁN và cùng tất cả quý Thi hữu.
Nhân mùa NOEL & Năm mới 2011
Chúc quý Anh Chị Em trong Gia đình Thi đàn luôn Vạn sự Như Ý.
Mong quý thi nhân vào thăm nhà của HuỳnhthọMỹ cùng giao lưu Thơ, đa tạ.



BUỒN SAU THÁNG HẠ.

Ta lớn vươn lên, từ dòng nước đỏ.
Thân thế phù sa, xuôi ngược sông hồ
Chôn dấu bao năm bên triền, trầm tích
Từng lớp chất chồng, trải giá sương khô.

Sương khô rạn nứt dấu hằn môi mắt.
Em đến cho ta chuỗi ngắm phai lòng
Nhân dáng năm xưa, oại oằn ký ức
Ảo mộng tan rồi, chìm lắng hư không!

Hư không che chở từng ngày, tháng lụn.
Một ánh sao giăng quay mặt hững hờ
Dù phút sau cùng cho lại hơi thở
Ngõ trở về lạc lõng, thân bơ vơ.

Bơ vơ niệm khúc, lòng vương cay đắng.
Lầm lũi đi qua cho hết cuộc đời!
Quả thật gặp nhau, bên kia thế giới?
Còn lại chăng là, đôi bóng ma trơi.

Ma trơi đã hết buồn hay luyến nhớ.
Vẫn thâm trôi qua ải đến tận nguồn
Xa xôi lắm, có về trong quá khứ
Mảng mây trời, không đủ để vấn vương.

Vấn vương mãi, cho bận lòng đi ở.
Thời gian lăn từng buổi cũng nhạt mờ
Ngõ đường ngập, lớp bụi đời bám rám
Triền nước tuôn, mài phiến đá xác xơ.

Xác xơ che dấu nỗi lòng!
Bao giờ cho lại môi hồng thân yêu.
HUỲNH THỌ MỸ
14.12.2010 12.46 pm


<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2010 00:55:16 bởi Huynhthomy >
#1
    Huynhthomy 14.12.2010 05:23:26 (permalink)
    0

    MƯA BUỒN BẾN HẠ.

    Bến Hạ, mãi ru hồn.
    Nhiều lúc đang vui tươi bật cười,
    như pha lê vụn vỡ.
    Chợt khóc oà, nhung nhớ cõi nào xa?

    Ngõ đường đời đang đi, có lần trời ân thí.
    Nhưng chẳng còn chi, dù chút mộng nhỏ xuân thì!
    Vẫn lặng lẽ, âm thầm của người xa xứ.
    Lưu lạc miên buồn, trong giấc ngủ an cư.

    Anh mang gì niềm riêng, đi bên đời hiu quạnh?
    Trong vòng tay không bóng nhỏ, ôm tròn.
    Ôi, cuộc sống nầy tạm thần tiên.
    mà vẫn còn chua chát?
    Cho thế sự thăng trầm, vương vấn những héo hon.

    Đã mỏi gối chùn chân, luồn lỏi chen bon.
    Như cánh chim vẫy vùng một thời, rủ cánh!
    Thời gian đi, tiếc nuối đến nhạt nhoà.
    Cùng đất trời, chạnh lòng nào dám tỏ?
    Ngày tháng trôi qua, dìm thầm lắng nguyên do.

    Cố mang đổi mùa xuân cho tháng hạ!
    Áo chiến quên rồi, tiển bước cho khuất xa.
    Bỏ nhớ những lần cột chắc gút giày sô.
    Xa vội những cuộc tình vô bổ.
    Trầm trong mơ, cho nhập bước hải hồ.

    Được trở lại đội mưa, chờ góc phố.
    Mưa hắt hiu, gió chở lạnh đâu về.
    Ở nơi đó, không còn gì, trống trải.
    Thành phố hoang vu, đã quên thắp những ngọn đèn.
    Những giọt mưa buồn, mắt môi lên men.
    Ban giúp hạt bụi về, lần cuối lịm say.

    Huỳnh thọ Mỹ
    Lập đông 09


    #2
      BĂNG NGUYỆT 14.12.2010 12:34:49 (permalink)
      0
      Chào mừng Huỳnh Thọ Mỹ đến với dd VNTQ nha,hy vọng nơi này bạn sẽ làm cho bạn cảm thấy ấm áp, chúc vui và sáng tác đều ha. 
       
      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/187AE186EA3342F29C734A4B9CAD0E72.gif[/image]



      Anh mang gì niềm riêng, đi bên đời hiu quạnh?
      Trong vòng tay không bóng nhỏ, ôm tròn.
      Ôi, cuộc sống nầy tạm thần tiên.
      mà vẫn còn chua chát?
      Cho thế sự thăng trầm, vương vấn những héo hon.

      Đã mỏi gối chùn chân, luồn lỏi chen bon.
      Như cánh chim vẫy vùng một thời, rủ cánh!
      Thời gian đi, tiếc nuối đến nhạt nhoà.
      Cùng đất trời, chạnh lòng nào dám tỏ?
      Ngày tháng trôi qua, dìm thầm lắng nguyên do.

      Cố mang đổi mùa xuân cho tháng hạ!
      Áo chiến quên rồi, tiển bước cho khuất xa.
      Bỏ nhớ những lần cột chắc gút giày sô.
      Xa vội những cuộc tình vô bổ.
      Trầm trong mơ, cho nhập bước hải hồ.


       
      NHỚ VỀ BẾN HẠ THĂM NHAU
       
       
      Thời áo chiến đi qua những vùng đất khô
      Mà trong lòng có mùa xuân khấp khởi
      Thuở xưa mà, cánh chim trời chưa mỏi
      Bóng trong tim nhắn gửi buổi tương hồi,
       
      Hình như phút ấy anh gọi hòa bình ơi,
      Sao lại dấu những nguyên do chưa nói?
      Nếu đã mộng đưa nhau qua bóng tối,
      Thì cứ đưa mùa xuân sang nắng hạ chờ Người.
       
      Không có nơi nào là thiên đường chói lọi
      Khi cô đơn đang trùm phủ quanh đời,
      Dẫu có xa không phải là khó tới,
      Bước hải hồ, đừng quên lối mòn xưa.


       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2010 12:36:23 bởi BĂNG NGUYỆT >
      Attached Image(s)
      #3
        Nguyên Hoang 15.12.2010 07:00:52 (permalink)
        0

        NH xin gởi tặng bạn HTM một bài thơ đồng cảm.

        NẮNG HẠ.

        Con thuyền mây, chở người về chốn cũ!
        Thăm lại đường mòn, dốc núi cao nguyên.
        Sương trắng giải, bản thôn nghèo, buốt giá.
        Triền non bâng quơ, ngắm lũng ngân tuyền.

        Bụi đỏ, giày sô vương vây, số kiếp!
        Như nông phu, tay chân thấm nước phèn,
        Tình yêu không(đi )qua, cho đời binh nghiệp.
        Còn lại núi rừng, trao đổi nhớ quen.

        Từ thay áo Dân, Quân chẳng (còn) ngày hẹn.
        Cả bầu trời cũng quên thắp ngọn đèn!
        Cái buốt rét, đỗ về không (cần) mùa lạnh.
        Gát bỏ tình, treo hồn bên suối giá.
        Nhìn khoảng không nào ? Nhịp thở mong manh!
        Cuộc chiến đẩy đưa, bỏ quên thương nhớ.
        Người tình(cạnh) mình là súng đạn, không gian.
        Hỏa châu ươm trong giấc điệp mơ màng,
        Ba lô giữ những tình thư mực tím !

        Mây ngang qua, nhắn cho ngày về điểm.
        Chiến tranh chưa tàn, chỉ ở chiêm bao.
        Đêm ngập tối, gió đến rước đưa vào?
        Thu chưa tới, Hạ đợi về, đỏ lửa.

        Còn giữ hoài, chuyện nhớ của năm xưa.

        Nguyên Hoang
        20.10.10
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 07:36:49 bởi Nguyên Hoang >
        #4
          Huynhthomy 15.12.2010 07:09:18 (permalink)
          0



          HTM xin cám ơn Chị Băng Nguyệt rất nhiều, đã làm người đầu tiên dạo bước
          không chê người mới gia nhập, thơ còn vụng về, ghé thăm còn gởi lại ít câu
          thơ thâm thúy, khiến người mới vào không cảm thấy lạc lõng và rất ấm lòng
          Xin mạn phép cảm tác vài dòng thơ với Chị Băng Nguyệt, chúc Chị luôn
          sức khoẻ và may mắn.

          CHUYỆN NGÀY XƯA.

          Mưa chiều nay, giùm tưới nhũn (mảnh) đất khô!
          Bằng mùa xuân, ta trở về trong cánh bướm.
          Chim bằng hôm nay, mỏi cánh lắm, quay về.
          Sẽ tương ngộ cùng ai, trên bến cổ.

          Ta gọi mãi, cả vừng trăng cũng vụn vỡ.
          Làm sao phơi, cho trọn được nỗi lòng?
          Nơi nào đó, nhìn mưa chiều để nhớ!
          Nắng Hạ vẫn hằn, niềm nhớ với mong.

          Thiên đường do ta, cùng trao ước vọng.
          Cô đơn nơi đây, phương đó lặng thầm.
          Xa cách mấy vẫn hiểu từ ảo giác.
          Lối mòn xưa, từng hứa chuyện trăm năm.

          Vầng trăng đêm nay, ngày rằm sáng đậm!
          Hoa đừng quên cánh bướm đáp lần đầu.
          Làm sính lễ cho cuộc tình giai ngẩu.
          Giông bảo cuồng, không có chuyện mưa ngâu.

          Huỳnh thọ Mỹ.
          tháng 12/10
          #5
            Nguyên Hoang 15.12.2010 07:28:47 (permalink)
            0
            NH xin gởi đến bạn HTM vài dòng thơ, mừng thi hữu mới gia nhập vào gia đình.

            Nhặt cánh yên hà ta bỏ túi.
            Lượm bóng hoàng hôn, dúi đáy bầu!
            Cho trọn vần thơ, tràn chén rượu.
            Được gì? Mòn mỏi giấc công hầu.

            Quảy gánh hành trang nghèo xơ xác.
            Có giữ được gì? chốn nhân gian.
            Hay lúc trở lại miền gió cát.
            Đền bù cho, một nén hương tàn?

            Nguyên Hoang
            2010
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 21:47:00 bởi Nguyên Hoang >
            #6
              BĂNG NGUYỆT 15.12.2010 10:19:42 (permalink)
              0
              Cảm ơn HTM quá lời, vui đi hén, sắp có lịch của thành viên dd, HTM cho địa chỉ Bn gửi 01 quyển treo cho dzui hén...
               

              CHUYỆN NGÀY XƯA.

              Mưa chiều nay, giùm tưới nhũn (mảnh) đất khô!
              Bằng mùa xuân, ta trở về trong cánh bướm.
              Chim bằng hôm nay, mỏi cánh lắm, quay về.
              Sẽ tương ngộ cùng ai, trên bến cổ.

              Ta gọi mãi, cả vừng trăng cũng vụn vỡ.
              Làm sao phơi, cho trọn được nỗi lòng?
              Nơi nào đó, nhìn mưa chiều để nhớ!
              Nắng Hạ vẫn hằn, niềm nhớ với mong.

              Thiên đường do ta, cùng trao ước vọng.
              Cô đơn nơi đây, phương đó lặng thầm.
              Xa cách mấy vẫn hiểu từ ảo giác.
              Lối mòn xưa, từng hứa chuyện trăm năm.

              Vầng trăng đêm nay, ngày rằm sáng đậm!
              Hoa đừng quên cánh bướm đáp lần đầu.
              Làm sính lễ cho cuộc tình giai ngẩu.
              Giông bảo cuồng, không có chuyện mưa ngâu.

              Huỳnh thọ Mỹ.
              tháng 12/10

               
               
              TÌNH CHỈ BẰNG ẢO GIÁC
               
              Cuộc trọng vọng cũng là từ ảo giác
              Thì có tin, và mơ ước thiên đường?
              Ta vấn hỏi, Người nơi nào xa lắc,
              Sính lễ gì , khi ngựa chưa dừng cương.
               
              Trăng có khóc? Sao vạn giọt sương buông
              Có bão giông nhưng chẳng có mưa cuồng,
              Đau lòng hạ, đất cằn khô nức nẻ
              Muốn ôm cầm mà khó thể phụ vong.
               
              Đã hứa hẹn thì duyên kiếp trông mong,
              Nhưng hạnh ngộ có hay không nào biết,
              Từ trăng tròn quay vòng vầng trăng khuyết,
              Bến cổ bơ vơ...mắt biếc vọng Người.
              #7
                BĂNG NGUYỆT 15.12.2010 10:44:15 (permalink)
                0

                NẮNG HẠ.

                Con thuyền mây, chở người về chốn cũ!
                Thăm lại đường mòn, dốc núi cao nguyên.
                Sương trắng giải, bản thôn nghèo, buốt giá.
                Triền non bâng quơ, ngắm lũng ngân tuyền.

                Bụi đỏ, giày sô vương vây, số kiếp!
                Như nông phu, tay chân thấm nước phèn,
                Tình yêu không(đi )qua, cho đời binh nghiệp.
                Còn lại núi rừng, trao đổi nhớ quen.

                Từ thay áo Dân, Quân chẳng (còn) ngày hẹn.
                Cả bầu trời cũng quên thắp ngọn đèn!
                Cái buốt rét, đỗ về không (cần) mùa lạnh.
                Gát bỏ tình, treo hồn bên suối giá.
                Nhìn khoảng không nào ? Nhịp thở mong manh!
                Cuộc chiến đẩy đưa, bỏ quên thương nhớ.
                Người tình(cạnh) mình là súng đạn, không gian.
                Hỏa châu ươm trong giấc điệp mơ màng,
                Ba lô giữ những tình thư mực tím !

                Mây ngang qua, nhắn cho ngày về điểm.
                Chiến tranh chưa tàn, chỉ ở chiêm bao.
                Đêm ngập tối, gió đến rước đưa vào?
                Thu chưa tới, Hạ đợi về, đỏ lửa.

                Còn giữ hoài, chuyện nhớ của năm xưa.

                Nguyên Hoang
                20.10.10

                 
                 
                 
                CHUYỆN NHỚ CỦA NĂM XƯA
                 
                 
                Vượt rừng sâu băng qua núi bộ hành
                Màu áo xanh anh làm người lính trận
                Hẹn lại quên khất hoài dăm ba bận
                Biền biệt xa cho thị trấn lặng sầu,
                 
                Bao nhiêu bận ngồi ngắm áo cô dâu
                Xưa anh may chờ câu trầu đón rước
                Thời bom đạn anh đi cùng đất nước
                Bỏ người chờ đau buốt thắp thỏm lo,
                 
                Mong bình an qua sông suối ghềnh co
                Mong chẳng nhận tin rét rừng thương tích,
                Nhìn hỏa châu sáng trên vùng chiến dịch
                Thương quê hương mù mịt khói tro tàn,
                 
                Tay chải tóc, mắt vẫn dõi ngút ngàn
                Anh chưa về thôn làng chưa yên được,
                Thư đi rồi Người xa xin vững bước,
                Nhớ trở về theo như hiệp ước xưa.
                 
                 
                Hhihihi lúc ni bn còn chưa sinh ra mờ hihi
                #8
                  lethutrang 16.12.2010 13:36:53 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: Huynhthomy

                  HUỲNH THỌ MỸ (Thành viên mới vừa gia nhập)
                  Xin được gởi lời chào đến BĐH của d/đ VN THƯ QUÁN và cùng tất cả quý Thi hữu.
                  Nhân mùa NOEL & Năm mới 2011
                  Chúc quý Anh Chị Em trong Gia đình Thi đàn luôn Vạn sự Như Ý.
                  Mong quý thi nhân vào thăm nhà của HuỳnhthọMỹ cùng giao lưu Thơ, đa tạ.



                  BUỒN SAU THÁNG HẠ.

                  Ta lớn vươn lên, từ dòng nước đỏ.
                  Thân thế phù sa, xuôi ngược sông hồ
                  Chôn dấu bao năm bên triền, trầm tích
                  Từng lớp chất chồng, trải giá sương khô.

                  Sương khô rạn nứt dấu hằn môi mắt.
                  Em đến cho ta chuỗi ngắm phai lòng
                  Nhân dáng năm xưa, oại oằn ký ức
                  Ảo mộng tan rồi, chìm lắng hư không!

                  Hư không che chở từng ngày, tháng lụn.
                  Một ánh sao giăng quay mặt hững hờ
                  Dù phút sau cùng cho lại hơi thở
                  Ngõ trở về lạc lõng, thân bơ vơ.

                  Bơ vơ niệm khúc, lòng vương cay đắng.
                  Lầm lũi đi qua cho hết cuộc đời!
                  Quả thật gặp nhau, bên kia thế giới?
                  Còn lại chăng là, đôi bóng ma trơi.

                  Ma trơi đã hết buồn hay luyến nhớ.
                  Vẫn thâm trôi qua ải đến tận nguồn
                  Xa xôi lắm, có về trong quá khứ
                  Mảng mây trời, không đủ để vấn vương.

                  Vấn vương mãi, cho bận lòng đi ở.
                  Thời gian lăn từng buổi cũng nhạt mờ
                  Ngõ đường ngập, lớp bụi đời bám rám
                  Triền nước tuôn, mài phiến đá xác xơ.

                  Xác xơ che dấu nỗi lòng!
                  Bao giờ cho lại môi hồng thân yêu.
                  HUỲNH THỌ MỸ
                  14.12.2010 12.46 pm






                  Chào HUYNHTHOMY,
                  Vô tình lạc bước vào trang nhà của bạn, đọc mấy áng thơ thấy rất quen.Hình như mình cũng có một người bạn đã xa mình có tứ thơ rất giống bạn. Tứ thơ này, mình muốn học mãi không học được. Mong làm quen với bạn để như mình gặp lại người quen từ xa lắm.Rất mong được giúp đỡ.Thân


                  BUỒN SAU THÁNG HẠ

                  Hạ đi rồi, còn buồn chi tháng hạ
                  Mùa đã qua, và con gió cũng qua
                  Thoảng trong mây, chút hơi thở mặn mà
                  Xanh thăm thẳm, nắng thiệt thà gieo nhớ

                  Hạ đi rồi cho mùa thu lệ đổ
                  Se sắt buồn thu ngỡ chở mùa sang
                  Hạ đi rồi, trời đất hoá hoang mang
                  Cho con nắng không ánh vàng, nhợt nhạt

                  Hạ còn mơ? Còn buồn tình phai lạt?
                  Hay hạ hờn, bãi cát trắng biển xa
                  Khi yêu thương, lòng hạ sẽ đậm đà
                  Khi oán trách, hạ cũng là hoa lá

                  Buồn còn không? hỡi BUỒN SAU THÁNG HẠ
                  Hãy về nhà, lột rửa cả buồn thương
                  Chảy trong tim dòng máu nóng thiên đường
                  Sau tháng hạ, buồn không thường vương nữa

                  lethutrang

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 14:59:30 bởi lethutrang >
                  #9
                    Huynhthomy 18.12.2010 10:23:40 (permalink)
                    0
                    THẦM LẶNG...

                    Mắt biếc mang hồn thơ viễn xứ.
                    Mây bàng bạc tịnh nhớ tự hư không.
                    Gió đưa hoài giấc phiêu bồng,
                    Ai về gói bóng trăng tà tặng tôi?

                    Để chấp khúc, cung trầm cứu rỗi!
                    Xa xôi đang sám hối bên đời,
                    Lụy vương hằn dấu chưa vơi,
                    Bỏ quên từ thuở đất trời hoang khai.

                    Chợt hôm nay người về nhặt lại.
                    Kỷ niệm xưa, vung vãi phai mầu.
                    Đi qua niềm nhớ chôn sâu,
                    Đắng cay vùi gốc dây trầu héo khô.

                    Chờ chiếc bóng thề nguyền đến dỗ.
                    Đưa câu thơ chuốc rượu tạ hờn,
                    Nhắc lời thệ hải minh sơn,
                    Bóng say ngả ngớn, đong vần tứ thi.

                    Tìm trong nhân thế, tình chung thủy.
                    Trọn kiếp cho nhau mỹ cảm nồng,
                    Thuyền xuôi êm ả trên sông,
                    Diều buông sáo gió, cuốn dòng phù vân.

                    Cho trao lần cuối một duyên phận.
                    Lối ngõ qua truông, lắng dịu lòng!
                    Mai về ân sủng, được không?
                    Tà dương khuất lấp, non ghì bước chân.

                    Mong người đừng để tôi xa vắng.
                    Cuôc sống trôi đi thật lắm buồn,
                    (Ai biết nỗi lòng người xa xứ?
                    Mùa sang hiu quạnh, nước mắt tuôn).
                    Vuì trong chớp bể mưa nguồn,
                    Trần gian lôi cuốn vỡ oà lệ sa.

                    HUYNHTHOMY
                    2010




                    #10
                      Huynhthomy 18.12.2010 10:32:58 (permalink)
                      0
                      TIẾNG GÁY GỌI VỀ

                      Sáng chưa
                      gà gáy liên hồi?
                      Mỗi ngày gà gáy
                      bồi hồi bâng khuâng
                      Cạnh nhà
                      không phải Việt Nam
                      Mà sao tiếng gáy
                      càm ràm chuyện xưa?
                      Tối qua say ngũ
                      trong mơ
                      Gặp người xa lạ
                      ngợ ngờ điều chi
                      Đưa trao miệng nói
                      rầm rì
                      Chiêm bao thấy gọi
                      mời đi kêu về
                      Ngả ba đường giữa
                      đến quê
                      Nửa vòng trái đất
                      lại về bên nhau
                      Chợt nghe gà gáy lao xao
                      Lần nầy tiếng gáy
                      rạc rào mưa giăng
                      Bình minh đã đến bất ngờ
                      Ngân trong tiếng gáy thẩn thờ âm vang

                      HUYNHTHOMY
                      2009
                      #11
                        Huynhthomy 18.12.2010 10:38:24 (permalink)
                        0
                        TÌNH NỒNG.

                        Đêm qua mơ, Idaho quen,mà sao lạc?
                        Bạn bè thân, dường như qua xóm Net
                        Mọi người nhìn trố mắt, ngó bâng quơ!
                        Đây là đâu? Sao mang vẻ cổ sơ?

                        Nầy chẳng có Adong, mà mong ngóng
                        Làm Eva, không quần áo che thân!
                        Trời đang đông, buốt lạnh lại bình thản?
                        Về từ đâu? Xin nhớ lại cõi trần!
                        Lê chân bước, vườn hồng đang trổ nụ
                        Đông vừa sang, còn vương vấn mây thu.

                        Hãy trở vào phòng loan, dỗ giấc ngủ.
                        Thành phố buồn tênh, có giúp lên đèn?
                        Khung khép kín, đừng khoe thân với gió
                        Len nép vào chiêm ngưỡng, khiến ta ghen.

                        Xin tha lỗi, chiều qua ta lỗi hẹn!
                        Nhiều nhớ Em, cảm xúc mất, say men
                        Hương vị ngọt, ngọc ngà thân, mơ tưởng!
                        Ngang nguyệt hằng, mời gọi, cũng chân bương.

                        Ta trở lại, để về, không lưu luyến.
                        Bưởi Biên hoà, trầu Mỹ hội, trong tim
                        Ở trong đó chứa ân tình ngọt lịm!
                        Dù xa đâu, có ngồi lết, cũng tìm
                        Sắp tắt thở, rán vươn tay, quờ kiếm
                        Một luồng hơi nồng ấm,đã mơ tìm.

                        HUYNHTHOMY
                        5/2010

                        #12
                          lethutrang 18.12.2010 12:39:03 (permalink)
                          0
                          CÓ PHẢI ?

                          Có phải không đây là người bạn cũ
                          Bao lâu nay chưa rũ bụi phong trần
                          Bước chân hoang vẫn còn mãi lần khân
                          Còn phiêu bạt xa dần tình thân ái?

                          Có phải không vì đường đời xa ngái
                          Và bước chân còn ngại nẻo đường về
                          Bước lê thê cho ngày tháng não nề
                          Bên thềm nhỏ còn bộn bề mong đợi

                          Có phải không vì vẫn chưa muốn tới
                          Bến bình yên, bên sông đợi con thuyền
                          Gió còn đưa bóng người khuất cô miên
                          Bao lâu nữa, thuyền quay về bến đợi?

                          Có phải không vì trăng kia còn tối
                          Không lung linh không tỏ được sắc màu
                          Nên bước hoang không vướng những thương đau
                          Vẫn còn tiếp cuộc bể dâu lữ thứ

                          lethutrang
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2010 19:00:58 bởi lethutrang >
                          #13
                            lethutrang 19.12.2010 05:18:25 (permalink)
                            0
                            MUA PHAI

                            Nâng đôi cánh giữa muôn trùng sóng vỗ
                            Thiên di bay tìm bến đỗ cho mình
                            Mây lang thang và con gió vô tình
                            Không nâng giúp giữa nghìn trùng giông bão

                            Miệt mài bay vào con đường chao đảo
                            Giữa chợ đời còn bao kẻ mây mưa
                            Chút yêu thương cho một cánh hoa thừa
                            Cho còn lại buổi trưa đông lạnh, rét

                            Thu đi rồi, đông vào vui gầm thét
                            Tự cõi lòng đông quét giá băng sang
                            Mây trời xanh đã chuyển xám lan tràn
                            Mù sương đẫm đôi vai người chinh phụ

                            Đợi chờ nhau, có khi nào là cũ?
                            Mòn mỏi không khi làm chủ câu thề
                            Người đã đi qua những nẻo sơn khê
                            Không quay lại dặn não nề lên tiếng

                            lethutrang
                            #14
                              Nguyên Hoang 19.12.2010 23:00:54 (permalink)
                              0
                              Gởi Bạn vài dòng thơ.


                              Ta Nam tử mài gươm dưới trăng lạnh!
                              Đưa thơ bâng khuâng, trao gởi khắp miền.
                              Cả gió núi về rừng xưa treo máng
                              Gót ân tình, ôm bám giữ truân chuyên.

                              Thu chia tay, vẫn nhớ phiến lá vạng
                              Chinh nhân hỡi! Ngõ về nghe man mác.
                              Tiếng hát trên ngàn, ngân vọng mênh mang.

                              Ng.Hg.
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 07:35:51 bởi Nguyên Hoang >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 79 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9