Huynhthomy
-
Số bài
:
735
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 11.12.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: BUỒN SAU THÁNG HẠ
-
16.02.2011 08:29:49
TUYỆT VỌNG. Ngồi đây dỗ giấc, buồn trên bóng. Phơi trải khi nao hết nỗi lòng? Con tim khắc khoải chờ mong được. Gió đền, mây trả lấp trống không. Chiều nay hương nắng thoáng qua song. Ai đến cho ta buổi ngược dòng? Trở lại bến xưa, thuyền neo mộng. Hồn thơ được đắp, gió đông phong. Ta ngóng đất trời dừng gió lộng. Đồng hoang sáng lại bởi đèn trời. Đêm nay xin thắp nồng nhân thế, Điệu vũ mãi là thiên ý ban. Thu ơi! Sắp đến lá có vàng? Ta đã trót buồn từ buổi sáng. Và nhớ vào đêm, quay trăn trở. Lẽ nào chẳng giúp, để trái ngang? Thời gian đi, ta đếm năm tháng. Vẫn cơn mơ, luống giấc bẽ bàng. Ngọn đèn chong dường như sắp cạn. Trông gì nơi đó? Chắc không sang. Nhánh mậy lao vút, vờn lảng đảng. Để sợi tơ vương ảm khung trời. Chiều nay gió núi tiễn thiên nga. Rời khỏi cô liêu miền đất lạ. Thương nhớ hoá thân làm cánh bướm. Đi tìm hương cũ, sắc hoa xưa. Cuộc tình qua đi nhiều chọn lựa. Môi mắt dung nham, lấp luống cày. Thiêu đốt xuyên đường, trải tuyến lửa. Bay trên phù ảnh, nước mắt ngà. Giam thân sám hối hồn xiêu ngả. Cuồn cuộn trùng dương, sóng yên ba. Huỳnh Thọ Mỹ 2 ngàn 11 HẠT BUỒN LƯU LY. Trái sầu chín rụng địa đàng. Trăm năm trầm tích, lóp băng u hoài. Gió về dừng bước lãng phai, Chiều đi để lại tháng ngày hoang vu. Nghiêng vai chờ lá thiên trù. Phủ trên bờ lạnh nào thu đợi chờ. Mây ngang nhìn thoáng bâng quơ, Ôm vùng sương khói, bụi mờ dấu ghi. Hạt buồn sóng sánh lưu ly. Vàng theo lối ngõ xuân thì nguyên khai. Tình xưa cùng đến trả vay, Cỗi cằn tóc rối nhạt ngày thương yêu. Qua đi tầng sóng thuỷ triều, Ai ngồi nơi bến, đợi chiều đi qua? Dành riêng chút nhớ phương xa, Vẫn chờ dệt mộng, mượt mà cho Em. nguyênhoang 2 ngàn 11 BÓNG ÂN TÌNH. Ngày tháng đợi, từng năm trôi nuối tiếc . Ngồi hoang mê, thầm đếm lại luỵ phiền . Một chút nhớ, buồn vui khi vinh hiễn . Đời người quay, tựa một buổi chợ phiên . Vẫn đùa dồn, chuyền đi như sóng biển . Con tàu xa, làm trọn chuyến hải hành . Nước luôn mặn, khi nồng lúc buốt lạnh . Không đổi màu thay sắc, giữ trong xanh. Đôi lúc giận làm cuồng phong bảo tố. Rồi lại quên, mang im lăng, an bình. Chẳng ghi nhớ, hằn sâu những dấu tích. Lòng trùng dương mở rộng ngát, bao la. Nhưng tình Mẹ rời xa, ta vô ngã? Đi bơ vơ, một bóng nắng yên hà. Dơ tay nắm khoảng trống không, hư ảnh. Làm lại dấu tay, Mẹ dẫn đến trường. Nghe xao xác ngõ đời, sao lạc lõng? Có phải (vì) xa bầu sữa ngọt năm nào? Từ nơi đó, có gì đầy huyền diệu? Che phủ đầy, không nhoà nhạt hanh hao. Một tình thương, ôi! vô cùng hoàn hảo. Đẹp như tơ trời quyện cuốn trăng sao. Như đầu tiên, địa đàng ăn quả táo. Để giờ đây, cứ nhớ vị ngọt ngào. nguyênhoang 2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2011 01:26:43 bởi Huynhthomy >
|