BUỒN SAU THÁNG HẠ
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 79 bài trong đề mục
Huynhthomy 30.01.2011 02:44:44 (permalink)
0
NIỀM MƠ CHO ...

Hỡi người bạn trẻ
Đến đây rồi sao vẫn còn than thở ?
Hỏi bạn nếu trở về
Khi quê hương cởi mở ?
Mọi người vui vẻ
Bạn sẽ làm nghề gì ?
Trước nuôi sống bản thân
Sau giúp đời sơn phết
Cho quê hương rực rỡ, dưới ánh mặt trời
Ruộng cấy lúa, không cần phải bỏ phân
Những dòng sông hết còn bị ô nhiễm
Phù sa vui tươi, đưa đất đấp bồi

Anh đã hỏi
Tôi cũng xin có lời, đáp trả
Đi tận vùng biên, làm phu đập đá
Mài đẽo phẳng lì, ngay ngắn trơn tru
Thật nhiều và thật nhiều
Để đóng sâu, dựng lại cột mốc, bị mất
Dành lại lằn ranh, cha tổ đã cần cù
Những giọt mồ hôi
Cay xé trong mắt
Mặn đắng trên môi
Từ dòng máu cội nguồn, tôi là người chất phác
Hài hoà, không hiếu chiến, cuồng tâm
Không gian xảo, tham lam
Bành trướng chiếm đất
Ý đồ cuồng ngông
Giữ lẽ sống chân thật
Giành lại và chống giữ non sông
Diều tất yếu sau cùng
Chúng tôi phải luôn thắng
Sử sách đã ghi
Đất cùng biển, gom đủ cho dân

Riêng bà xã ở nhà
Làm khâu may vá
Khâu lại lá cờ, vá mảnh đời lưu lạc
Vượt gió biển khơi
Băng rừng gai gốc, rã rời
Rách nát bản thân, nhiều vị kỷ nghi kỵ
Ngục tù cất dấu, lá cờ trong tim, giữ kỹ
Mang ra hôm nay khâu vá lành lặn
Như vết thương, anh phế binh ngày cũ
Dựng lại kỳ đài, phất phơ lộng gió
Có phải là lời ru
Sưởi ấm các linh hồn
Đã nằm yên dưới lòng đất Mẹ, hiểu rỏ
Và ở cõi nào xa, vẫn mãi không quên
Giấc ngủ bình yên, mông mênh
Cho Anh.

Huỳnh Thọ Mỹ
2009








#46
    Huynhthomy 07.02.2011 08:27:42 (permalink)
    0
    BƯỚC CHÂN ĐI BÊN ĐỜI

    Mai tôi đi có gì sao lỗi hẹn?
    Thuyền ra khơi, nhung nhớ vẫn theo hoài
    Nơi bến ước ngõ về xa xôi lắm!
    Xin được lần, giữ mãi chẳng cho phai.

    Ở không gian, trăng sao tầng bất biến
    Chỉ gió mây đôi lúc có đổi dời
    Nhưng thời gian, bao lần cho ẩn hiện
    Để thử lòng, còn nhớ hoặc phai vơi?

    Trên lối đi, riêng mình cô đơn quá
    Lòng vấn vương, chao đảo mỗi thu về
    Những tình khúc, sữa cung không phải dễ !
    Buồn mênh mang trôi lạc nhớ nơi qua.

    Dù hôm nay, nơi phương xa lưu lạc
    Đường có xa, có dịu vợi bạt ngàn
    Từ buổi sáng, cho tôi từng hơi thở
    Và xế chiều, đang đứng đợi hoàng hôn.

    Cho tôi xin, một nụ hồng gầy giống
    Trồng khu vườn, thời tiết đổi khác giờ
    Đừng phụ lòng hoa ơi ! Xin mau nở !
    Để người xưa, về lại ở nhớ mong.

    Ta có tài, làm thơ cho Em đọc.
    Kể riêng nghe, chuyện ông chúa bà hoàng
    Theo chân đó, đợi chờ nơi góc phố !
    Mưa chưa về? Sao vội nở sang ngang.

    Để tôi giữ, nhớ hoài dung nhan đó.
    Không người thân, chờ túi đệm thăm nuôi !
    Đã bao năm, triền miên trong đói khát
    Nơi rừng sâu núi thẳm, xót bùi ngùi.

    Lê bước đi, nhưng ở lòng vẫn nhớ.
    Cổ áo sờn, mùa xuân không mai nở?
    Vai khô cằn, mất vòng sắc biểu chương
    Áo tả tơi, huy hiệu rụng bên đường.

    Mình tự nhớ, rồi tự mình chiêm ngưỡng.
    Nắng mùa hè cho dạ luống xót xa
    Trở về, ngườiquay lưng, đời quay mặt
    Trong nắng chói chang lòng chợt se thắt?

    Đứng giữa trời mơ ước, khổ trôi qua.
    Có long lanh, bất chợt nào, khóe mắt
    Cảm tạ đời, ơn cha mẹ che nương!
    Cho hội nhập, bước chân vào nhân thế.

    Ta không quên, sẽ giữ mãi miên trường.
    Và chút gì thêm, luyến nhớ lưu thương .
    Trời buốt giá, mảng mây rong kết tụ
    Nắng tình đời, thiêu đốt phải vỡ tan !

    Lỡ mộng mơ quên thân mình nghèo khổ.
    Dệt ân tình qua lối nhỏ trôi hoang.
    Mai tôi đi, Em có về tiễn biệt?
    Nằm cô đơn, lạnh lẽo ở nhà quàng !

    Vẫn chờ đợi, đến nhìn, cho nước mắt?
    Khóc một lần, cho tim thắm không tan.
    HUỲNH THỌ MỸ
    2007





    #47
      BĂNG NGUYỆT 11.02.2011 12:24:38 (permalink)
      0

      Lỡ mộng mơ quên thân mình nghèo khổ.
      Dệt ân tình qua lối nhỏ trôi hoang.
      Mai tôi đi, Em có về tiễn biệt?
      Nằm cô đơn, lạnh lẽo ở nhà quàng !

      Vẫn chờ đợi, đến nhìn, cho nước mắt?
      Khóc một lần, cho tim thắm không tan.
      HUỲNH THỌ MỸ
      2007

       
       
      CỔ MỘ TÌNH ẢO MỘNG
       
       
      Người nằm trong cổ áo quan
      Biết người đưa tiển ẩn hàng phía sau,
      Bóng xua tan bóng khó sao
      Tình đưa tình khuất mắt sầu hoảnh sâu
       
      Kinh cầu đặng có kiếp sau
      Mong ta với bạn hết đau hết buồn
      Lặng nghe.. gió vọng sương buông
      Nguời đi mang cả tâm thương một Người!
      #48
        Huynhthomy 13.02.2011 00:57:14 (permalink)
        0

        Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


        Lỡ mộng mơ quên thân mình nghèo khổ.
        Dệt ân tình qua lối nhỏ trôi hoang.
        Mai tôi đi, Em có về tiễn biệt?
        Nằm cô đơn, lạnh lẽo ở nhà quàng !

        Vẫn chờ đợi, đến nhìn, cho nước mắt?
        Khóc một lần, cho tim thắm không tan.
        HUỲNH THỌ MỸ
        2007



        CỔ MỘ TÌNH ẢO MỘNG
         
         
        Người nằm trong cổ áo quan
        Biết người đưa tiển ẩn hàng phía sau,
        Bóng xua tan bóng khó sao
        Tình đưa tình khuất mắt sầu hoảnh sâu
         
        Kinh cầu đặng có kiếp sau
        Mong ta với bạn hết đau hết buồn
        Lặng nghe.. gió vọng sương buông
        Nguời đi mang cả tâm thương một Người!
        [/quote


        Lời lẽ cuối, từ người cho, mãn nguyện!
        Niềm mơ ta, được chấp cánh xa rời.
        Cố quay lại, nói tạ từ, ghi nhớ.
        Vẫn còn ai, kịp đến tiễn, xoa vơi.

        Xin mong được, như người chung, mong đợi.
        Kiếp sau còn, ta trở lại, thương yêu.
        Thì thầm đó từ tim, nên cùng hiểu.
        Cơn gió về, vẫn ôm ấp mỗi chiều.

        Đường trần còn đi, cận kề không thiếu.
        Khói sương nào, có còn nhớ? Lãng phong!

        huỳnh thọ mỹ
        2011
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2011 07:47:41 bởi Huynhthomy >
        #49
          BĂNG NGUYỆT 13.02.2011 02:59:51 (permalink)
          0

          Xin mong được, như người chung, mong đợi.
          Kiếp sau còn, ta trở lại, thương yêu.
          Thì thầm đó từ tim, nên cùng hiểu.
          Cơn gió về, vẫn ôm ấp mỗi chiều.

          Đường trần còn đi, cận kề không thiếu.
          Khói sương nào, có còn nhớ? Lãng phong!

          nguyênhoang
          2011

           
          Gọi lãng phong có nghĩa là khắp chốn?
          Nên cận kề cũng khốn khó lắm thay!
          Đường còn dài, cứ đợi thấy rồi hay,
          Lời hứa ảo.. như người qua say nắng.
           
          Thì thầm từ tim..suơng trắng dễ tan..??
          #50
            Huynhthomy 13.02.2011 05:09:26 (permalink)
            0

            Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


            Xin mong được, như người chung, mong đợi.
            Kiếp sau còn, ta trở lại, thương yêu.
            Thì thầm đó từ tim, nên cùng hiểu.
            Cơn gió về, vẫn ôm ấp mỗi chiều.

            Đường trần còn đi, cận kề không thiếu.
            Khói sương nào, có còn nhớ? Lãng phong!

            nguyênhoang
            2011


            Gọi lãng phong có nghĩa là khắp chốn?
            Nên cận kề cũng khốn khó lắm thay!
            Đường còn dài, cứ đợi thấy rồi hay,
            Lời hứa ảo.. như người qua say nắng.

            Thì thầm từ tim..suơng trắng dễ tan..??




            Sương có trắng hoặc vàng ươm cho lá.
            Vẫn xem như, chút đó là phần quà.
            Cõi phù vân qua đi, thành vô ngã!
            Bóng ảo...tìm, đuổi theo cánh thiên nga.

            Như thi nhân, mãi mơ dáng mượt mà.
            Chẳng nắm được, vòng tay ôm ấp mãi?
            Trăng có chìm, theo dòng trôi, trở lại.
            hay đang nằm sóng soải, đợi mây qua.

            Chở giùm sang trao về miền đất lạ.
            Người mơ trăng, năm tháng vẫn mong hoài.
            Được hội kiến, một lần phương viễn xứ.
            Ta hứng sương trời lạnh buốt, chung say.

            Say để nhớ, tình hoài hương cố cưu.
            Dù mang sắc vàng, lá vẫn đợi thu.

            huỳnhthọmỹ
            2011
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2011 09:37:19 bởi Huynhthomy >
            #51
              Huynhthomy 13.02.2011 22:10:24 (permalink)
              0
              VẠT NẮNG NHẠT...

              Ta vạt nắng bên đường chờ trao gởi.
              Những nụ hồng từng đã có người thương.
              Ta cô đơn, trải chuyện buồn trên bóng.
              Mang cỗi cằn, khất sĩ để vấn vương.

              Tình thi sĩ, trao người thơ nơi đó.
              Có tựa như, thuyền ghé, rồi rời bờ.
              Để suốt kiếp không quên, một nỗi nhớ.
              Hằn sâu đời, dù có phải trong mơ.

              Tình hoang cho sẽ huyền giữ mãi.
              Cánh chim xưa đã từng có miệt mài.
              Bay mỏi cánh mà chưa tìm bến đậu.
              Hôm nay ta đang có người cho bến
              Thì lẽ nào lại bỏ bến đi đâu?
              Ta phải giữ tình yêu từ mộng ảo.
              Dù người cho muốn lấy lại lúc nào.
              Ta vẫn mãi mang nỗi buồn giông bảo.
              Nhìn bầu trời, tìm sao khổ nơi đâu.
              Cuộc đời đi, leo gềnh thác biển dâu.
              Mòn nhũn bước, lối hằn vương kỷ niệm.
              Mài bao năm, không vơi hết nỗi niềm.
              Nhịp thở chẳng cùng hoà chung tiết tấu.

              Âm thanh loang xuyên trà dư tửu hậu.
              Nhắc hoàng hôn, cung phiếm lã mây chiều.
              Nghe ngan ngát thi hoài ghi trên đá.
              Cụm trăng già bao phủ bóng cô liêu.

              Bụi trần ai rải trên sóng thủy triều.
              Lắng xuôi đưa thoát thanh đêm huyền diệu.
              Những ngạt sầu dấu thân đất mục rã,
              Xuân muộn màng, trở giấc khúc nguyên tiêu.

              Huỳnh Thọ Mỹ
              2011



              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2011 07:45:42 bởi Huynhthomy >
              #52
                Huynhthomy 13.02.2011 22:14:38 (permalink)
                0
                LẦN KHÓC TƯỞNG NHỚ MẸ.

                Mẹ buồn không? gió chải phai mầu tóc rối.
                Lấy của năm xưa, mòn mỏi đợi chờ!
                Cha biệt xứ, về nơi nào không biết?
                Con đổi thay áo chiến, Mẹ bơ vơ.

                Những bước đi, bước về ngồi than thở.
                Mong quê hương mau thoát cảnh điêu tàn.
                Giữa trận đánh người cùng quê, không gặp?
                Xác nhận hồi, mẹ đứng giữa người thân!

                Những buổi cơm, những giấc nồng, hoang vắng.
                Ngày cô đơn, mẹ trông đợi thư về.
                Và mơ ước được vài ba ngày phép.
                Tin nhạn không trao, buồn chán lê thê.
                Rồi tháng tư, hoài mong như bọt bể.
                Rời khỏi dòng, xa hơn lá thu bay.

                Còn nhớ không?Khi nỗi buồn trở lại.
                Em xa Anh, cung phiếm lỗi gót hài.
                Mùa đông giá, gió buốt hờn, lặng phả.
                Những ưu tư, chua xót mất quê nhà.

                Trăng không có và cảm trầm việt dã.
                Trốn mùa xuân, làm cánh én đơn côi.
                Còn hôm nay, tràn hoa tuyết xa xôi.
                Là chất chứa, biển thì thầm, sóng rổi.

                Trong đêm sâu dìm hoang phế, cỗi cằn.
                Ngày tháng nhớ, góc đường vơi trong nắng.
                Vì muốn quên kỷ niệm cũ, dấu hằn.
                Ngắm gió núi chiều nay giăng sương ấm.

                Mi khô oen, nước mắt dìu thầm lặng.
                Mây thẫn thờ, trôi về mãi xa xăm.
                Ai hát khúc dân ca, lòng vương vấn.
                Bềnh bồng trôi từ ký ức hiện về.

                Ca dao Mẹ, nỗi buồn xưa thắm thiết.
                Chập chờn say vào mơ ước hoang mê.
                Con nhớ mẹ ngày cuối, dành giọt lệ.
                Ngày xưa con quên, bỏ Mẹ đi hoài.

                Sau cuộc chiến, xích xiềng dẫn đi tiếp.
                Lúc Mẹ lìa đời, đâu ai báo(hung) tin.
                Quê hương ơi! Xin luôn mãi an bình.
                Mảnh đất nhỏ, vườn hoang canh nấm mộ.

                Nơi phương xa, tình hoài hương cố cựu.
                Ngày giổ mẫu hiền, mây gió cung nghinh.
                Mẹ mơ ước ngày vui, ngước lên ngắm!
                Một vừng trăng, có điệu vũ nghê thường.
                Con van xin, cho người được lãm thưởng.
                Mỗi năm về, con lạy tạ nén hương.

                Huỳnh Thọ Mỹ
                2 ngàn 11



                <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2011 07:45:16 bởi Huynhthomy >
                #53
                  Huynhthomy 14.02.2011 00:29:02 (permalink)
                  0
                  HƯƠNG NỒNG CỦA ĐẤT.

                  TA trả yêu thương, tay gầy vuốt tóc.
                  Những muộn màng, bám trên nhánh vọng mơ.
                  Với tháng năm, nguyện ước trói, hững hờ.
                  Kéo chân bước, về lại nơi con dốc.

                  Mây lam xanh, gió núi chìm gạn lọc.
                  Nét thanh xuân, môi mắt biếc nhu mì.
                  Lời nói dịu dàng, xao xuyến cuồng si.
                  Đã biến chất, còn chăng là nắng hạ.

                  Tâm sám hối, mong cho lời ân xá.
                  Không xin lời kinh, tiếng mõ, chuộc lòng.
                  Dù cuộc đời có là những mùa đông.
                  Và buồn đến, đen như từng cánh quạ.

                  Gió ra khơi, đưa người về đất lạ!
                  Đã chưa vơi, khung dấu cũ Sài Gòn.
                  Kinh nước đen, vẫn mãi gọi dòng sông.
                  Đêm vĩa phố, nhìn qua tầng cao ốc.

                  Ra ngoại ô, mới thấy mặt trời mọc.
                  Như ngắm ngõ đường, lằn chỉ bàn tay.
                  Thời gian đi, điểm chuẩn của từng ngày.
                  Những ánh sáng trăng về nhưng chẳng thấy.

                  Bụi úa vàng loang tường vôi, bóng bẩy.
                  Cổng trường xưa không còn lá me bay.
                  Cành phượng vỹ, mất hết vẻ u hoài.
                  Có trở lại, sẽ cảm trầm bở ngở.

                  Vẫn còn đó, cảnh vật buồn muôn thuở.
                  Nhưng bước chân ngần thu trải lang thang.
                  Chén men gió nồng nàn mây viễn xứ.
                  Phương xa nào lữ khách nhớ miên man.

                  Hoàng hôn đi trên chiều nắng võ vàng.
                  Đan nhung nhớ, sợi tơ chùng, khép kín.
                  Đợi bao giờ, một lần may tương ngộ?
                  Đời trôi xa, nhòa nhạt bóng bẽ bàng.

                  Huỳnh Thọ Mỹ
                  2 ngàn 11

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2011 07:44:49 bởi Huynhthomy >
                  #54
                    BĂNG NGUYỆT 16.02.2011 03:43:36 (permalink)
                    0

                    Chở giùm sang trao về miền đất lạ.
                    Người mơ trăng, năm tháng vẫn mong hoài.
                    Được hội kiến, một lần phương viễn xứ.
                    Ta hứng sương trời lạnh buốt, chung say.

                    Say để nhớ, tình hoài hương cố cưu.
                    Dù mang sắc vàng, lá vẫn đợi thu.

                    nguyênhoang
                    2011

                     
                     
                    THEO DÒNG TRÔI..TRỞ LẠI
                     
                     
                    Lội đường dài qua từng dấu tích chiến khu
                    Vùng đất xẻo mang tên cù lao nhỏ
                    Viễn xứ đã lâu nhưng chắc là vẫn nhớ
                    Bụi ô rô cùng những láng lá dừa
                     
                    Rẽ rạch nhỏ, đêm rằm sóng đong đưa
                    Hương bần chín rụng qua vai áo chiến
                    Vuốt tóc em một mùa thu loang kín
                    Dãy trăng đầy.. cũng bịn rịn nghiêng sông.
                     
                    Một khúc phần của chín nhánh Cửu Long 
                    Vàm Cỏ Đông nay tươi hồng rạng rỡ
                    Thành Phố Tân An đã ghi vào sách vở
                    Nơi từng đêm mong có bước Người về.
                     
                    Dù giấy rách vẫn phải cố giữ lề
                    Trăng nào đẹp bằng trăng quê mình đó,
                    Tiếng hát ai vọng đưa theo làn gió
                    Vàm Cỏ Đông.. bầu trời nhỏ yên bình..
                     
                    Long An mình..ngời sáng nét quang vinh.
                    #55
                      Nguyên Hoang 16.02.2011 07:48:42 (permalink)
                      0
                      NHỮNG NGÀY THÁNG CŨ.

                      Quê ngoại đó! nơi ngày xưa Anh sống,
                      Lục sự khai sinh làng,Tân nhựt cằn khô.
                      Mình may hơn, mượn được đôi giày Sô?
                      Nên suốt tháng, cán cờ luôn ướt sũng.

                      Băng ngang sông, chân giày , đầu nón sắt!
                      Lội phăng qua, lột bỏ mất thời gian.
                      Ta cần phải chỉnh đội hình xuất phát,
                      Thanh Hà đêm qua, địch chiếm, đốt xóm làng.

                      Ba mươi ngày, đôi giày không phơi nắng!
                      Nắng của Long An, cay đắng hơn đế Gò Đen,
                      Được bù lại, mát lòng khóm Bến lức.
                      Mầu áo Trây-di, nhuốm úa nước phèn.

                      Có lắm lúc vừa điều quân, vừa uống rượu!
                      Cho mềm môi, quên bỏ những hiễm nghèo.
                      Ai biểu thích, chọn cho mình nghiệp lính?
                      Chiều lòng Em, lính 'con cá' dính câu.

                      Từ Lò Lu, cuối ranh, đình Khánh Hậu.
                      Giáp Định Tường, bọc Bình chánh trổ Cần giờ.
                      Xuyên một lèo qua Cần giuộc, Rạch Kiến.
                      Đêm lộ Hàng xoài, chập chờn đuốc Chợ Ma.

                      Lính Địa phương, nên chân quen, dừng khắp Xã.
                      Gạo Nàng Đào, Tân trụ đó, thân thương.
                      Ghé Thị xã, quán nhậu nào cũng biết.
                      Cuối ngõ đường tình, miễu Cây Bần quỳ, Bình Phước.
                      Ba mươi đó, cuối chương! Một cõi vô thường.
                      Trút bỏ hết những gì đang có!
                      Mười mấy năm nghiệt ngã, chẳng phôi pha,
                      Gặp bạn cũ, lần chuỗi buồn, đếm mắt xích.
                      Ngày tháng mù xa, xuyên khung sắt, ngắm thu qua.

                      HUỲNH THỌ MỸ
                      2010

                      _____________________________
                      #56
                        Huynhthomy 16.02.2011 07:51:18 (permalink)
                        0
                        NHỚ NÀO ĐI QUA.

                        Dấu xưa hoang vắng, về mong nhớ.
                        Một thuở an bình đã mất xa.

                        Sau tháng hạ, gió buồn đưa quá độ.
                        Làng thôn xưa, chìm mất những xôn xao.
                        Không còn gặp, để hàn huyên kể lể.
                        Chiều mưa qua, rửa sạch kỷ niệm nào?

                        Rồi sẽ mãi, chẳng dấu lưu chuyện ấy!
                        Nên phôi pha, trôi giạt nghĩa đá vàng.
                        Biết ký ức đôi nơi, còn luyến nhớ?
                        Vì thời gian vàng võ, lật sang trang.

                        Hôm nay quay về, cảnh vật cho biết.
                        Đường quạnh hiu, sau lúc Em có chồng.
                        Bóng trở lại, nhìn thẫn thờ, lặng lẽ.
                        Hồn thơ si tình, duỗi nhớ theo sông.

                        Mây thênh thang, ngắm khung trời buồn quá.
                        Gió uyên ương, trông đợi nắng sum vầy.
                        Hong sưỡi ấm, giúp người phương xa ấy.
                        Dường như bây giờ, đang sống ở bên T..

                        Huỳnh thọ Mỹ
                        tháng 12/10




                        _____________________________

                        Cám ơn Em, cho một phần tư, hơi thở.
                        Hoà cùng người, đưa sinh khí, sưỡi cho tim.
                        Từ năm xưa, ở tháng hạ, lắm nỗi niềm.
                        Còn đo đắn, bóng hoàng hôn đà hoang phế.
                        Nên chưa hết lòng, ban trọn giấc trăm năm.

                        NH/2.11






                        _____________________________
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2011 03:00:35 bởi Huynhthomy >
                        #57
                          Huynhthomy 16.02.2011 07:59:31 (permalink)
                          0

                          Em có thấy quê hương mình ngộ nghĩnh?
                          Đi đâu xa, cũng nhớ mãi bóng hình.
                          Dòng sông chảy như cuộc đời cất bước.
                          Hoàng hôn chiều, ươn nước, đợi bình minh.

                          Ở ngày xưa, gót sông hồ, đời lính.
                          Ngày xuôi chân, dẫm đất lạnh, bom mìn.
                          Vai áo chiến bạc màu, đêm phục kích.
                          Mang an lành, dân hưởng, chết quang vinh.

                          Ta hãnh diện, giữ nỗi lòng chân chính.
                          Hôm nay quê xưa, trọn vẹn an bình.
                          Cơn gió mát mang tình thương thắm thiết.
                          Thoảng trên sông dài, tưởng nhớ lặng thinh.

                          Huỳnh thọ Mỹ.
                          2011










                          #58
                            Huynhthomy 16.02.2011 08:29:49 (permalink)
                            0
                            TUYỆT VỌNG.

                            Ngồi đây dỗ giấc, buồn trên bóng.
                            Phơi trải khi nao hết nỗi lòng?
                            Con tim khắc khoải chờ mong được.
                            Gió đền, mây trả lấp trống không.

                            Chiều nay hương nắng thoáng qua song.
                            Ai đến cho ta buổi ngược dòng?
                            Trở lại bến xưa, thuyền neo mộng.
                            Hồn thơ được đắp, gió đông phong.

                            Ta ngóng đất trời dừng gió lộng.
                            Đồng hoang sáng lại bởi đèn trời.
                            Đêm nay xin thắp nồng nhân thế,
                            Điệu vũ mãi là thiên ý ban.

                            Thu ơi! Sắp đến lá có vàng?
                            Ta đã trót buồn từ buổi sáng.
                            Và nhớ vào đêm, quay trăn trở.
                            Lẽ nào chẳng giúp, để trái ngang?

                            Thời gian đi, ta đếm năm tháng.
                            Vẫn cơn mơ, luống giấc bẽ bàng.
                            Ngọn đèn chong dường như sắp cạn.
                            Trông gì nơi đó? Chắc không sang.

                            Nhánh mậy lao vút, vờn lảng đảng.
                            Để sợi tơ vương ảm khung trời.
                            Chiều nay gió núi tiễn thiên nga.
                            Rời khỏi cô liêu miền đất lạ.

                            Thương nhớ hoá thân làm cánh bướm.
                            Đi tìm hương cũ, sắc hoa xưa.
                            Cuộc tình qua đi nhiều chọn lựa.
                            Môi mắt dung nham, lấp luống cày.

                            Thiêu đốt xuyên đường, trải tuyến lửa.
                            Bay trên phù ảnh, nước mắt ngà.
                            Giam thân sám hối hồn xiêu ngả.
                            Cuồn cuộn trùng dương, sóng yên ba.

                            Huỳnh Thọ Mỹ
                            2 ngàn 11




                            HẠT BUỒN LƯU LY.

                            Trái sầu chín rụng địa đàng.
                            Trăm năm trầm tích, lóp băng u hoài.
                            Gió về dừng bước lãng phai,
                            Chiều đi để lại tháng ngày hoang vu.

                            Nghiêng vai chờ lá thiên trù.
                            Phủ trên bờ lạnh nào thu đợi chờ.
                            Mây ngang nhìn thoáng bâng quơ,
                            Ôm vùng sương khói, bụi mờ dấu ghi.

                            Hạt buồn sóng sánh lưu ly.
                            Vàng theo lối ngõ xuân thì nguyên khai.
                            Tình xưa cùng đến trả vay,
                            Cỗi cằn tóc rối nhạt ngày thương yêu.

                            Qua đi tầng sóng thuỷ triều,
                            Ai ngồi nơi bến, đợi chiều đi qua?
                            Dành riêng chút nhớ phương xa,
                            Vẫn chờ dệt mộng, mượt mà cho Em.

                            nguyênhoang
                            2 ngàn 11




                            BÓNG ÂN TÌNH.

                            Ngày tháng đợi, từng năm trôi nuối tiếc .
                            Ngồi hoang mê, thầm đếm lại luỵ phiền .
                            Một chút nhớ, buồn vui khi vinh hiễn .
                            Đời người quay, tựa một buổi chợ phiên .

                            Vẫn đùa dồn, chuyền đi như sóng biển .
                            Con tàu xa, làm trọn chuyến hải hành .
                            Nước luôn mặn, khi nồng lúc buốt lạnh .
                            Không đổi màu thay sắc, giữ trong xanh.

                            Đôi lúc giận làm cuồng phong bảo tố.
                            Rồi lại quên, mang im lăng, an bình.
                            Chẳng ghi nhớ, hằn sâu những dấu tích.
                            Lòng trùng dương mở rộng ngát, bao la.

                            Nhưng tình Mẹ rời xa, ta vô ngã?
                            Đi bơ vơ, một bóng nắng yên hà.
                            Dơ tay nắm khoảng trống không, hư ảnh.
                            Làm lại dấu tay, Mẹ dẫn đến trường.

                            Nghe xao xác ngõ đời, sao lạc lõng?
                            Có phải (vì) xa bầu sữa ngọt năm nào?
                            Từ nơi đó, có gì đầy huyền diệu?
                            Che phủ đầy, không nhoà nhạt hanh hao.

                            Một tình thương, ôi! vô cùng hoàn hảo.
                            Đẹp như tơ trời quyện cuốn trăng sao.
                            Như đầu tiên, địa đàng ăn quả táo.
                            Để giờ đây, cứ nhớ vị ngọt ngào.

                            nguyênhoang
                            2011

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2011 01:26:43 bởi Huynhthomy >
                            #59
                              Huynhthomy 21.02.2011 21:46:35 (permalink)
                              0
                              VỌNG TÌNH

                              Em có lần, ngang về bến cỏ.
                              Mong chờ lữ khách của năm xưa?
                              Thôi Em! Người đã giờ quên hết.
                              Luôn cả thân mình, như nước đưa.

                              Cá hồi cố quốc, ngơi thả ngửa.
                              Ngắm lại quê hương, nhận món quà.
                              Hạnh phúc thân thương còn có mãi.
                              Chưa phai tộc họ, sắc trên da.

                              Vẫn gió thu qua, hồn nắng hạ.
                              Mênh mang sẩm tím, dỗ tâm chìm.
                              Lặng đi, những bước buồn trên đất.
                              Nhặt đếm lá vàng, kể chuyện tim.

                              Và chất chồng mơn, từng kỷ niệm.
                              Vuốt ve trìu mến, áp vô lòng.
                              Nghe tim thổn thức, hoài vọng nhớ.
                              Hạt nắng muộn màng của bão giông.

                              Thương về gởi nhánh cây sầu đông.
                              Quyên góp sương giăng mù dạ nguyệt.
                              Bám lá lung linh tràn hoa tuyết.
                              Trong ta, Em mãi một nụ hồng.

                              Trên môi, vị ngọt khóe ngăn đóng.
                              Sóng mắt long lanh, đợi khát tình.
                              Luyến ái trăm năm phai giận dỗi.
                              Đất trời chờ tặng cõi vô minh.

                              Giáo đường ngang bước, mời cung thỉnh.
                              Cung thánh sẵn sàng phép hợp bôi.
                              Cha sẽ không ngồi để giải tội.
                              Chúng mình mắc phạm, tổ tông thôi.

                              (Nhân gian đều vướng phải nầy rồi,
                              Nệm vàng, cung thắm dìu lên ngôi).

                              Em cùng Tôi...

                              nguyênhoang
                              2 ngàn 11
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2011 06:05:30 bởi Huynhthomy >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 79 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9