BUỒN SAU THÁNG HẠ
Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 79 trên tổng số 79 bài trong đề mục
Huynhthomy 30.05.2011 01:29:03 (permalink)
0
LỜI NÀO HỜN? CHO CUỒNG VỌNG,
ĐƯỢC KHÔNG!

Hóa thân vào cánh mây đi xa, thật mãi.
Để rồi chẳng trở lại, nơi đây.
Thả về một nhánh mây rất mỏng, dò dẫm.
Buồn gì ai? Mà dỗi giận cả không gian!

Đã mất nhiều, những ngày tháng qua, một bóng nắng.
Đường thơ hoang, giấu mặt khóc một mình.
Bao la rộng không thể nào lưu vết.
Không cung lầu, cho trú tạm nhưng chân.

Để đợi, để chờ, để mong ai theo bước?
Cho nhau lời tương ngộ, buổi xa nào.
Thúc giục thời gian qua mau,
Hầu có lần xin được,
Từ thương yêu ta trở lại bước đầu.
Ở đêm dài, không ray rức với canh thâu.

Quanh tôi, không khí lạnh.
Và nhiều khoảng trống vắng,
Tâm hồn thể xác nhũn,
Mơ ước đi qua rồi,
Như ngững chiếc lá ối, vì đông đến vội!
Vân kẻ khô cằn, phai nét dấu trên môi.

Ngày tháng vẫn lạnh lùng, nào còn nhớ xa xôi.
Để lại người xưa, vết hằn trên lưng, gối mỏi.
Mang vác cuộc đời lang thang trên tầng mây bạc.
Với quê hương còn hoài, lời trách móc uổng oan.

Mai hồn có rời xa, tiếc nuối lo không đành đi, lảng vảng.
Mang một niềm riêng, u uất giữ mãi không sao rời.
Vòng xoay của tinh cầu, đưa bước chân chùng, đẩy tới!
Chưa giải được lòng, bao giờ cho ta được muộn vơi?

HUỲNHTHỌMỸ
2011
#76
    Huynhthomy 05.06.2011 00:46:36 (permalink)
    0

    VỆT KHÓI YÊN HÀ.

    Cứ hạ về, lại nâng chén cuồng say?
    Ta say để nhớ quên niềm ray rức.
    Men rượu cay, có thiêu đốt tháng ngày?
    Sầu miên cổ, tích trầm dìm đáy vực.

    Ta hoang mê, chập chờn đêm tỉnh thức!
    Ngày lang thang, nhặt đếm lá bên đường.
    Ghi trên đó lời nguyền luôn nhớ nước.
    Còn giọt lệ thừa, khóc tặng quê hương.

    Lớp ta đi, sóng sau nhòa mất hướng.
    Ta hiểu non sông, đã đến lúc tàn.
    Núi không giăng những triều sương loang trắng.
    Hạc bay lên ngàn, xa biệt nhân gian.

    Mỗi chiều ngắm yên hà, thoáng lãng đãng.
    Vệt khói rời xa, cánh lá dỗi hờn.
    Nhánh tương tư hạ trầm, dâng cõi mộng.
    Bay trên khắp miền tìm bóng cô đơn.

    Ngước nhìn bầu trời, thế gian quá lớn.
    Vào bước đi ra, chưa trọn ước nguyền.
    Thường có trăm năm dòng đời chân sải.
    Dù có mơ hoài, phận tự căn duyên.

    nguyênhoang
    2 ngàn 11

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2011 17:41:08 bởi Huynhthomy >
    #77
      Huynhthomy 22.09.2011 07:14:09 (permalink)
      0
      NẾN HỒNG.

      Ôi đẹp làm sao! Đêm thắp nến.
      Như nhớ ngày xưa, ngắm hỏa châu.
      Tỏa sáng đậm màu, xua u ám.
      Chiến mã dân Nam, đuổi giặc Tàu.

      Đừng nghĩ dân ta là hèn yếu!
      Thế nước chịu thêm chút nữa thôi.
      (Cho cả nhân gian nhìn mặt ác)
      Ánh lửa hôm nay gom nồng ấm.
      Bừng lên đốt cháy hết mộng cuồng.

      Lịch sử chép ghi từ bao thuở.
      Ý tưởng xâm lăng, đã nào tròn?
      Sẽ có trên cao người phán xét.
      Trả lại vẹn toàn, lãnh thổ son.

      Quê ơi! Sắp được mừng chào đón.
      Đêm thoát qua rồi, nắng ấm lên.
      Một sáng hương xuân nồng hoa lá.
      Tất ca buồn đau được đáp đền.

      Vô thường, trời đất rồi cũng đến.
      Mấy ai cải được vận do trời?
      Ước mơ có lại ngày hạnh phúc.
      Phủ đầy rạng rỡ khắp muôn nơi.

      Về từ tâm huyết tình ngàn khơi!
      . . .
      Huỳnh Thọ Mỹ
      #78
        Huynhthomy 14.03.2012 23:48:33 (permalink)
        0

        NÓI VỚI LOÀI GIÁP SẮT.

        Người sống trên đời, cũng lúc đi.
        Chốn dương trần nầy, ai sống mãi?
        Lời xưa hãy nhớ Ông bà dạy.
        Có nói hoặc làm phải xét suy.

        Việc làm không thể thời gian hũy.
        Mà sẽ lưu danh mấy kiếp dài.
        Chưa rõ bây giờ, sau cũng biết.
        Nhất là con cháu, nghiệm mình sai.

        Bạn học nơi trường “Hành Chánh” dạy.
        Tôi theo nghiệp lính, chống quân thù.
        Mình chung góp sức, xây Chính phủ.
        Dân được Tự do nước phú cường.

        Không may vận nước chợt thay hướng.
        Sụp đổ bất ngờ, bức tử quân.
        Để phải gom vào chung khóa xích.
        Không buồn mà lại tính thân mình?

        Theo ý cai tù hại bạn hữu.
        Đọa đày lao động, đói xanh xao.
        Khiến bao người đã chịu yên ngủ.
        Bỏ lại gia đình, mong khát khao.
        Cho chồng trở lại cùng vui sống.
        Con trẻ được lần gặp mặt Cha.
        (Đây là hy vọng đều mong cả.
        Lẽ nào mình lại cố lướt qua?).

        Lập công cao độ, tha về sớm?
        Chẳng nghĩ ngày sau, nghiệp quả trao..
        Sự việc mình gây.. không kẻ biết.
        Về rồi nào đã, hội ngộ nhau.

        Ý trời, thế giặc ..phải thay đổi?
        Cùng được lưu vong đến xứ người.
        Đã rủi bạn từng sống rõ chuyện.
        Nghìn năm truyền khẩu, mãi rủa nguyền!

        Luồn lách tránh đời, không sám hối.
        Phú thi vung vít nói ngược lòng.
        Quay về đóng góp cùng giặc đỏ.
        Sắp chết còn toan tính vươn lên?

        Có kẻ cùng quê, chung lối xóm.
        Hùa nhau bênh vực giúp thâm tình.
        Hoàng hôn kề cận, chưa tu tỉnh?
        Hãy ẩn lùi danh, tịnh lắng tâm.

        Từng giận oác oang, đồ thú vật.
        Làm sai có lúc nghe “Đồ...người”!
        Chỉ là một tiếng la mắng chửi.
        Nghìn năm nhập trí, sẽ không vơi.

        HUỲNH THỌ MỸ.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2012 23:58:24 bởi Huynhthomy >
        #79
          Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 79 trên tổng số 79 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9