Nỗi riêng và nhung nhớ

Tác giả Bài
thibach
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.12.2010
Nỗi riêng và nhung nhớ - 15.12.2010 13:47:03
0
Đợi
                               HN, 21/11/2010


Gió hoang đau đáu nỗi niềm
Lòng không tĩnh lặng ruột mềm đoản ca,
Thương cho những kẻ la cà
Thơ thơ họa họa lỡ đà loạn ngôn.
Và rồi tư ý đem chôn
Mà dâng thiên hạ thiêng hồn đạo thi.
Hận làm chi, oán làm chi?
Người ta theo lợi chỉ vì tư thân!
Đa đoan kẻ sĩ nặng dần,
Đợi lòng đến độ một lần can qua?
Thi Bạch

thibach
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.12.2010
Luân hồi - 16.12.2010 10:22:26
0
Luân hồi

                               2/11/2010

Biển sóng cả nghìn đời vỗ cát
Vĩ trường giang muôn vẻ hải môn
Vì sự cảnh ngẫm toàn chua chát
Luận chuyện xưa suy những luân hồi

Rằng họ Lã thương gia có hạng
Giả ngọc vương máu giá vô đong
Bán đường quan một đổi ngàn vàng
Buôn đường vua lấy lời Tể tướng

Thế mới thấy lòng người nham nhở
Tiếc gì đâu tình nghĩa vợ chồng
Bạc ác chưa tính kế bày trò
Bán gia hạnh mua về quan tước

Tình phụ tử cũng âu lừa dối
Thay bằng lễ giáo đạo quân vương
Nghiệt ngã chưa rượu đắng kết đời
Người thế gian nghìn năm đàm tiếu

Cũng thể bản hùng ca bi đát
Con buôn thời trúng quả tướng gia
Theo luân hồi trở về bụi cát
Trên trường giang nặng đỏ phù sa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 10:23:34 bởi thibach >
Thi Bạch

thibach
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.12.2010
Chảy - 17.12.2010 08:56:16
0
Chảy


                                      2/12/2010


Nhịp đò đưa qua những bến sông,
Ngẩn ngơ thưởng ngoạn cảnh bềnh bồng.
Hoa xuân chen nở bên dòng chảy,
Hoạ vẽ cuộc đời lắm sắc hương.
 
Nốt nhạc ngân dài nghe xuyến xao,
Bâng quơ một thoáng nỗi xa nhà.
Thuyền lòng neo tạm tuỳ bến đỗ,
Chồng chềnh con nước nặng phù sa.
 
Đêm trăng lên đổ màu thoai thoải,
Thêng thang chuyện sử ngẫm càng sâu.
Thăng Long nay đã nghìn năm trải,
Niềm vui không lấp nổi niềm đau...

Thi Bạch

thibach
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.12.2010
Niềm nỗi chúng cô hồn - 21.12.2010 12:40:04
0
Niềm nỗi chúng cô hồn 
                                      21/12/2010

Con nước cả trôi về đông cuộn sóng,
Những tình trường như tĩnh lặng đeo mang,
Chút tịch liêu treo lẳng lặng nửa dòng
Kéo ngàn sao vào trời khuya vắng lặng.

Đêm quàng quạc tiếng quạ kêu vì đói
Những cô hồn không ngủ cứ lông nhông,
Ghé cửa nhà ta tâm sự bớt đôi lời
Vì oan nghiệt suốt mấy đời không giải.

Bọn nó kể người trần thôi cũng láo
Chỉ vàng hương cho những gã thần tài
Để cô hồn gió lạnh khổ biết bao
Lễ Vu Lan biết bao người khóc tủi!

Ai lại nghĩ chuyện thiên tào địa phủ
Chẳng khác gì những bấn loạn trần gian.
Gã Dạ Xoa mặt trắng gác bên cầu
Dần quen thói của Đầu Trâu Mặt Ngựa.

Tháng đôi lần phúng vong linh tiên tổ,
Được bao người lãng vãng nhớ chúng ma.
Lũ cô hồn khóc rũ trắng xương khô
Đêm nghĩa địa kiếp hồn không mồ mã.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 16:23:42 bởi thibach >
Thi Bạch

thibach
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.12.2010
Nỗi lòng rau răm - 06.01.2011 08:01:34
0
Nỗi lòng rau răm

Gió đưa cây cải về trời,
Chuyện xưa chưa ngộ vì đời nhiễu nhương.
Đó đây còn có niềm thương,
Cho tôi tri tận khỏi vương vấn hoài?

Quan trường lắm ải ai hay
Người không ham chuyện giãi bày gì đây?
Nghêng ngang một đống trời đày
So kè thua được lạ thay chuyện đời?

Ngẫm toàn trí trá mà thôi,
Sáng ra khẩu chiến chiều ngồi chúc nhau.
Vẫn lời hoa mỹ câu đầu,
Bụng phù to tướng chứa bầu dao găm.

Những người cùng bọn lai rai,
Điên điên giả giả trốn dài thị phi.
Thường thì chẳng thấy làm chi,
Say rồi lắm chuyện nói đi nói về...

Chiều nay gió đã về trời,
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay.
Dòng đời âu thế mà hay,
Hư không trả hết vẫn đầy bon chen.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2011 08:05:27 bởi thibach >
Thi Bạch

thibach
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.12.2010
Thơ nhàu - 19.01.2011 14:58:55
0
THƠ NHÀU



Buồn ơi đừng đậu lòng tôi
Chuyện ngày mưa nắng người đời lắm mưu.
Cò kè chi lắm thêm ưu
Phiền chất như núi lại lưu thơ nhàu.
 
Tiền nhiều của lắm hay đâu
Léo nha léo nhéo ấn sầu vô đêm.
Mưa đông nghẻo lạnh trước thềm
Nắng không có dịp soi êm cuộc đời.
 
Nghĩ rồi lại hóa xa xôi
Vận đâu thời cuộc đuổi trôi chí người.
Còn ta nuối chút tăm hơi
Lẽ nào ở mãi chốn đời thị phi?
 
19/1/2011
Thi Bạch