Niềm nỗi chúng cô hồn 21/12/2010
Con nước cả trôi về đông cuộn sóng,
Những tình trường như tĩnh lặng đeo mang,
Chút tịch liêu treo lẳng lặng nửa dòng
Kéo ngàn sao vào trời khuya vắng lặng.
Đêm quàng quạc tiếng quạ kêu vì đói
Những cô hồn không ngủ cứ lông nhông,
Ghé cửa nhà ta tâm sự bớt đôi lời
Vì oan nghiệt suốt mấy đời không giải.
Bọn nó kể người trần thôi cũng láo
Chỉ vàng hương cho những gã thần tài
Để cô hồn gió lạnh khổ biết bao
Lễ Vu Lan biết bao người khóc tủi!
Ai lại nghĩ chuyện thiên tào địa phủ
Chẳng khác gì những bấn loạn trần gian.
Gã Dạ Xoa mặt trắng gác bên cầu
Dần quen thói của Đầu Trâu Mặt Ngựa.
Tháng đôi lần phúng vong linh tiên tổ,
Được bao người lãng vãng nhớ chúng ma.
Lũ cô hồn khóc rũ trắng xương khô
Đêm nghĩa địa kiếp hồn không mồ mã.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 16:23:42 bởi thibach >