NGUYÊN THANH
Xuân mới chúc nhau mọi điều cùng mới
Lời hồng hoa đỏ rộn nụ cười Xuân
Chúc Nguyên Thanh công việc luôn thành công
Phúc , Lộc, Thọ, Tài giành năm tốt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2011 00:46:29 bởi khucniemtu >
TỪ TẠ
Em từ tạ Nguyên Thanh
Người anh trai hiền lành
Chúc đời anh hồng thắm
Em từ tạ đi nhanh
NGÀY MAI EM ĐI
Ngày mai em đi
Biển nhớ lưu dấu những gì
Trăng vàng còn chăng tròn bóng
Hay là bạc thếch phân li
Ngày mai em đi
Lối cỏ lưu dấu chân di
Hay là bụi mờ lấp đi
Không còn dõi mắt từ li
Ngày mai em đi
Nắng hồng có còn đậm sắc
Hay là vệt lạc chia li
Hay là nhòa nhạt không gì
Ngày mai em đi
Sắc trời còn màu biển biếc
Vầng dương hồng mơ nuối tiếc
Hay là vẫy biệt ... lần đi !
Cho em sầu lên mắt biếc
Cho người ngoảnh mặt ... vờ đi !
Khúc Niệm Từ
Trích đoạn: khucniemtu
TỪ TẠ
Em từ tạ Nguyên Thanh
Người anh trai hiền lành
Chúc đời anh hồng thắm
Em từ tạ đi nhanh
NGÀY MAI EM ĐI
Ngày mai em đi
Biển nhớ lưu dấu những gì
Trăng vàng còn chăng tròn bóng
Hay là bạc thếch phân li
Ngày mai em đi
Lối cỏ lưu dấu chân di
Hay là bụi mờ lấp đi
Không còn dõi mắt từ li
Ngày mai em đi
Nắng hồng có còn đậm sắc
Hay là vệt lạc chia li
Hay là nhòa nhạt không gì
Ngày mai em đi
Sắc trời còn màu biển biếc
Vầng dương hồng mơ nuối tiếc
Hay là vẫy biệt ... lần đi !
Cho em sầu lên mắt biếc
Cho người ngoảnh mặt ... vờ đi !
Khúc Niệm Từ
NGAY MAI EM ĐI
Ngày mai em đi
Lối cũ không thấy người về
Mây sầu phủ kín sơn khê
Hồn ai thổn thức ê chề
Ngày mai em đi
Mộng ước thôi không còn gì
Giọt sầu động mãi trên mi
Tình đành tiển bước người đi
Ngày mai em đi
Mây tím giăng giăng đường về
Nhừng chiều lặng bước lê thê
Người đi đi mãi không về
Ngày mai em đi
Từ nay tiển bước phân kì
Tình sầu lặng lẽ ra đi
Tình ơi sao quá não nề
Ngày mai em đi
ôi giấc mơ xưa còn gì
Lời xưa còn nhớ không em
Tình xưa lưu dấu lần đi
!!!
Nguyễn Thanh
ĐÊM ẤY
Một ngày thôi tết vẫn không về
Từng lời em nói lòng tái tê
Đành nuốc đắng cay mà chấp nhận
Từ nay hai hướng biệt đường về
Em quyết chia phôi đành vậy rồi
Bao nhiêu hoài vọng cũng đành thôi
Em xây lầu mộng bên người mới
Giận lòng…tôi nuốc lệ chia phôi
Rượu đắng hay tình đắng đêm nay
Ai sầu ai hận mắt ai cay
Ai đã vô tình ai nông nỗi
Tôi uống thật say để quên đời
Thuở ấy yêu em mơ một ngày
Cùng xây ước vọng đến tương lai
Chung đường song bước cùng lối mộng
Thề trọn đường tình tay trong tay
Ai biết ngày nay phải lỡ làng
Để sầu tôi phải vác lên vai
Em cho tôi giọt sầu tê tái
Tình đã chia phôi hai nẽo đường
Tôi từng mơ vượt sống trùng dương
Đến bên ấy tìm người trong mộng
Nhưng thôi rồi trùng dương dậy sống
Mộng đời tôi phút chốc hóa không
Lỡ hai lần cùng một bến sông
Người đi mãi - người không về nữa
Hai lần đi một niềm ân hận…!!
“Tôi vô tình đánh mất!
Hay…
Em nông nỗi bỏ đi…!”
Ngọc Duy Thanh
01/3/2011 (29 tết)
CHIỀU VỀ
Chiều về như bao nhiêu ngày tháng
Đường thênh thang mưa phủ không gian
Những ngày thu mưa lạnh vô vàng
Ta vẫn cứ thênh thang đồng rộng
Có những chiều hoàng hôn khuất bóng
Không gian buồn đồng vắng người đi
Ta mãi dũi bước chẳng ngại gì
Màu xanh lúa mang niềm vui lại
Rồi đồng xanh ngã màu vàng óng
Bông quằn bông hạt nặng vàng tươi
Mùa gặt về gạo trắng nơi nơi
Lòng vui sướng quên vết hằn của nắng
Hôm nay về như bao ngày tháng
Cũng đường quê mỗi mệt đi về
Chợt thoáng nghe trống vắng tái tê
Người nông phu dâng đời hạt gạo!
Ta bất chợt thấy tim rĩ máu
Cả đời rồi nắng xám màu da
Yêu một người chẳng dám nói ra
Vì chỉ sợ “đĩa đòi đeo chân hạt”!
Đời nông phu đầu trần chân đất
Nắng sớm mưa chiều kiếp phong sương
Quên tháng năm những bước đời thường
Chợt tỉnh giấc chiều nghiêng nghiêng bóng…
Nguyên Thanh
KHÚC NIỆM TỪ ĐÀN
Chỉ là một Khúc Niệm Từ
Chỉ là đàn tiếng âm dư lệ tràn
Chỉ là buồn chứa mênh man
Chỉ là lệ thắm đôi hàng từ li
Chỉ là đàn tiếng sầu bi
Chỉ là nhạc khúc tiễn đi Thu Hề
Chỉ là nửa mảnh Trăng thề
Chỉ là ẩn bóng sơn khê nghìn trùng
Chỉ là mây nước mông lung
Chỉ là tiếng nấc nghẹn chùng phím loang
Chỉ là đàn tiếng hoang man
Chỉ là thản thốt vọng tràn xa xôi
Chỉ là đàn khúc vỡ đôi
Chỉ là nhạc đệm chia phôi bời bời
Chỉ là đàn khúc chơi vơi
Chỉ là lắng tiếng lá rơi thu vàng
Chỉ là khúc biệt quan san
Chỉ là cung nhạc sầu vang tiếng đàn
Chỉ là dạ khúc cầu hoàn
Chỉ là Khúc Niệm Từ ... hàng châu rơi
Chỉ là đàn khúc không lời
Chỉ là Khúc Niệm Từ khơi nỗi niềm
Chỉ là âm nhớ lắng tìm
Chỉ là nhạc khúc sầu riêng bể đời ...
Đàn ơi !
Lá thu còn rơi ?!
Đàn ơi !
Nắng Hạ rải nơi vô thường ?
Đàn ơi !
Đông buốt tim vương ?
Đàn ơi !
Xuân khóc bên đường về xưa ?
Đàn ơi !
Tiếng vẳng mấy vừa
Khúc Niệm Từ đàn âm thừa về đâu ...
Khúc Niệm Từ
RỒI SẼ QUÊN NHANH
Sau một lời tiếc bạn tình chung
Đã gục chết bên đường vạn dặm
giọt sầu emlăng trên má thắm
Ngậm ngùi lắng đọng phút chia ly
Tiễn biệt anh vĩnh viễn ra đi
Về yên nghỉ mộ sâu huyệt lạnh
Những đêm về mộ hoang lắp lánh
Ánh hồn anh hoang vắng cô liêu
Không gian buồn ảm đạm đìu hiu
Chỉ âm ĩ tiếng côn trùng than thở
Chẳng ai đến không ai còn nhớ
Mộ ai đây cỏ dại phủ đầy…
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2011 21:03:46 bởi ngocduythanh >
RỒI SẼ QUÊN NHANH
Tiễn biệt anh vĩnh viễn ra đi
Về yên nghỉ mộ sâu huyệt lạnh
Những đêm về mộ hoang lắp lánh
Ánh Hồn anh hoang vắng cô liêu
Không gian buồn ảm đạm đìu hiu
Chỉ âm ĩ tiếng côn trùng than thở
Chẳng ai đến không ai còn nhớ
Mồ ai đây cỏ dại phủ đầy…
Ngọc Duy Thanh
Chùi ! Thảm thiết quá ! Hu hu hụ
NHỚ HOÀI
Tớ về đốt nén hương thơm
Gửi về chốn ấy tình mới đơm
Bỗng dưng trời nổi cơn sấm sét
Anh lìa khỏi xác em oán hờn
Hổng biết là ai cũng khóc hùn
Hạp nhau bóng vía đừng nhát - kinh
Sợ ma tớ chạy cóng giò cẳng
Có thương tình tớ xin ma thăng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2011 18:53:18 bởi vongxa91 >
RỒI SẼ QUÊN NHANH Sau một lời tiếc bạn tình chung Đã gục chết bên đường vạn dặm giọt sầu em lăng trên má thắm Ngậm ngùi lắng đọng phút chia ly Tiễn biệt anh vĩnh viễn ra đi Về yên nghỉ mộ sâu huyệt lạnh Những đêm về mộ hoang lắp lánh Ánh hồn anh hoang vắng cô liêu Không gian buồn ảm đạm đìu hiu Chỉ âm ĩ tiếng côn trùng than thở Chẳng ai đến không ai còn nhớ Mộ ai đây cỏ dại phủ đầy… Ngọc Duy Thanh
CHẲNG DÁM NHẬN VÌ
Ngại ngần tiếng nói yêu thương
Biết đâu thật giả để vương nỗi sầu
Tình em là mối tình đầu
Phải đắn đo kĩ kẽo sầu thiên thu
Nên em chẳng dám nhận gì
Sợ lời đùa giỡn đâu ghi khắc lòng
Tình không không có có không
Chỉ là ảo vọng buồn mông mênh buồn
Sợ ngày nước mắt sẽ tuôn
Nên em chẳng dám nhận thương đâu nào
Sợ ngày sau nước mắt trào
Tình người chỉ ảo buồn nao náo buồn
Và rồi nước mắt cứ tuôn
Một mình em phải cứ buồn buồn thay
Một mình rơi nước mắt cay
Một mình khóc mãi rức ray cõi lòng
Hư không tình ảo hư không
Nên em chẳng dám nhận lòng ai yêu
Khúc Niệm Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2011 21:14:16 bởi khucniemtu >
VỀ LẠI DẤU XƯA
Dấu xưa về lại đây rồi
Bên anh đọc sách em ngồi quay tơ
Trăng lên hiển hiện ý thơ
Bên anh học tiếp em chờ vải thêu
Khúc Niệm Từ
DẤU XƯA
Ta về tìm lại dấu xưa
Nơi thu còn đọng giọt mưa năm nào
Lá khô còn rớt lao xao
Tình thu còn nhớ ngọt ngào lời xưa
ngocduythanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2011 19:45:05 bởi ngocduythanh >
ĐƯỜNG QUEN
Ta vẫn về con đường cũ thân quen
Sao từng bước chiều nay sầu tê tái
Gió nhẹ đưa để bụi hồng ái ngại
Rát mặt đường hay rổ nát tim ta
Hạ đã về phượng đã trổ đầy hoa
Ve đã hát khúc hạ buồn muôn thuở
Bổng chiều nay ta thấy lòng luyến nhớ
Phải chăng tình đã lặng lẽ ra đi
Trách mà chi lòng có sướng vui gì
Để sầu đọng hai tâm hồn khô héo
Tình giả chân để lòng người trêu ghẹo
Đừng nghi lòng trắc ẩn bước chân quen
Ta vẫn đi theo đoạn vắng không đèn
Đường vẫn vắng khoảng dài qua phố thị
Sao đêm nay thấy đường xa vạn lý
Vượt vó câu ai có đợi ai về
Đường vẫn quen sao buốt lạnh tái tê
Ta vẫn tỉnh mà thấy mình như dại
Đời đối mặt bão giông ta chẳng ngại
Nhưng bâng khuâng ẩn khúc của ân tình
Ta thấy mình sao nông nỗi cả tin
Để trót nhận những ân tình hư ảo
Mà vướng bận mà lụy lòng đao đáo
Rồi giờ đây phải chát ngắt trong lòng
Đêm nay về còn ai đợi nữa không
Đường rông rỗi sao vẫn dài vô tận
Nếu ngày mai sẽ không ai còn đợi!
Chắc con đường vắng mãi bóng người quen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 21:56:28 bởi NGUYỄN NGUYÊN THANH >

VỀ XƯA
Ta về trên lối Thu xưa
Trăng nghiêng nghiêng mộng đung đưa nhánh sầu
Gió lùa cành trúc sương sâu
Rơi vào mắt nhớ một màu giá băng
Đường xưa lối cũ đã hằn
In hình đôi bóng tung tăng những chiều
Bây giờ ngỏ vắng điều hiu
Người không về nữa buồi thiu cánh diều
"Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau"
Mấy mùa sương trắng xa nhau
Rừng Thu chiết lá lạc vào giá băng
Trên đường tuyết phủ vết hằng
Xóa mờ nhân ảnh lạnh căm những chiều
Đàn rưng rức nhạc sầu tiêu
Sáo diều trầm bổng hắt hiu lối về
Vẳng xưa tiếng vọng hẹn thề
Trăm năm vẫn nhớ nguyện về chung đôi
Bây giờ chiếc bóng lẻ loi
Đàn thương trổi khúc mưa rơi mặn sầu
Lặng buồn cung oán về đâu
Phím chùng tơ rối nhịp đầu rụng rơi
Nửa vầng trăng lạc đôi nơi
Tìm hoài nửa mảnh trăng nơi phương nào
Bây giờ tìm kiếm nơi đâu
Biển xa xa trắng sóng trào trùng khơi
Đàn thương khúc nhạc chơi vơi
Trúc sầu lả ngọn sương rơi buốt lòng
Có ai về lại bến sông
Tìm về dĩ vãng mấy Đông đợi chờ
Hay là lạc bến bờ mơ
Hư không ảo mộng vẩn vơ mỏi tìm ?
Chỉ là giấc mộng về miền
Hư vô tiềm thức niềm riêng ... lặng buồn
Khúc Niệm Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 11:39:55 bởi khucniemtu >
CẢM ƠN
Cảm ơn Nguyên Thanh ghé qua
Để vần mơ vẫn đậm đà vườn thơ
Bỏ bao ngày tháng đợi chờ
Khúc Niệm Từ lại thẫn thờ đàn thương
Cảm ơn người đã tầm dương
Khúc Niệm Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 22:53:24 bởi khucniemtu >
ĐÀN XƯA
Đàn ơi phím cũ còn vươn
Ngân lên cung mộng cung tương năm nào
Gió lay cành trúc lao xao
Trăng thu còn tỏ sao nao giọt buồn
Nguyên Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 00:19:54 bởi NGUYỄN NGUYÊN THANH >
CHỦ NHẬT BUỒN
Ai lỡ ghi hình ảnh ai vào mộng
Vắng nhau rồi thơ thẫn nhớ miên man
Tình yêu ơi! còn biệt bóng xa ngàn
Rưng rức nhớ… nhưng tình vẫn xa thăm thẳm
Lời trái tim cùng xây chung lối mộng
Khúc ân tình còn ẩn nỗi mênh mong
Chủ nhật này… đã ba ngày vắng biệt bóng hồng
Thơ lặng lẽ…hồn bâng khuâng…thương nhớ
Nếu lỡ mai – em không còn hẹn nữa
Ta âm thầm… tìm lại lối thu xưa
Những chiều về nặng bước muộn chiều mưa
Xếp lại từng bài thơ vào ngăn sầu kỷ niệm!
Nguyên Thanh
GỬI NGƯỜI XƯA
Gửi người xưa vào đây dòng lưu bút
Kính chúc người đẹp mãi mối duyên ưa
Tình ảo thơ chỉ còn lại nốt nhạc thừa
Ta gom nhặt lên phím thưa cung vắng
Bánh thời gian xuôi dòng đời phẳng lặng
Bốn mùa thương Hạ trắng ai chưa về
Buồn vẳng đưa ve đàn khúc tái tê
Cành phượng vỹ hẹn thề còn in dấu
Vẳng tiếng xưa âm vang vọng nguyệt lầu
Trăng chênh chếch nghiêng sầu nửa mảnh
Rưng rức buồn hồn thơ sao trống vánh
Biết là người sao mãi tránh đường tơ
Đếm mùa Thu bao xác lá đợi chờ
Ngày vui ấy bao giờ người trở lại
Xa nhau rồi tình thơ xa xa mãi
Bánh thời gian có ngừng lại bao giờ
Chiều hôm nay văng vẳng tiếng đàn thơ
Ta cúi mặt thẫn thờ buồn đếm bước
Khoảng trống không bờ mi sầu mặn ướt
Khóe mắt cay ảo thực về hư không
Hai tay ta níu chiếc lá vào lòng
Cuối cùng rớt vào khoảng không đơn lẻ
...
THANH TRÚC
15.5.2011
VU VƠ VẦN THƠ
Vu vơ dưới rặng Thu xưa
Rừng Thu chiết lá gió lùa qua song
Hai tay gom lá vào lòng
Mắt vương sợi nhớ mông lung những chiều...
(Chúc các bạn vui thơ nha)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: