Ngày sinh suy ngẫm một mình
Nghĩ đời ngắn ngũi, sự tình muôn nơi...
Ngẫm hay Tạo hóa của Trời
Tạo đời muôn vật hóa người một thân
Mệnh Thân ai nấy sẵn phần
Hèn, sang, vui, khổ cũng ngần ấy thôi
Lẫn trong phúc họa đổi dời
Một vòng sinh tử không đòi được hai...
Ngẫm qua một quãng đường dài
Mấy ai nhẹ nổi u hoài như không ?
Từ sơ sinh mới lọt lòng
Đên khi vĩnh biệt thoát vòng bình sinh
Giàu sang ? Tiếc nuối ? Ẩn tình ?
Cũng đành chôn kín, bóng hình lìa nhau....
Ngẫm hỏi kiếp trước thế nào ?
Kiếp này duyên phận sinh vào họ Phan
Thiên Tào chấm sổ rõ ràng
Có anh có chị đàng hoàng một mươi
Trần gian phúc đức kheó vời
Vui vầy no đủ, ý Trời cho ta
Nghĩ xưa có Mẹ có Cha
Xa gần biết tiếng cái nhà đông con
Con hư thì bị roi đòn
Răn đe nghiêm trị không còn dễ ngươi
Tuổi thơ trong sáng vẫn cười
Xuân về mai nở, người người đón mong
Nhớ khi Tết đến nức lòng
Chị em rộn rã sắm bông sắm hàng
Chu tòan Mẹ cúng chay đàng
Cha vui tiếp rượu họ hàng vui lâu
Chấp tay mười đứa chúc cầu
Kính Cha, Chúc Mẹ “Bạc Đầu Răng Long”…
Nghĩ đời sao sớm bất công
Khiến con lìa Mẹ cõi lòng bơ vơ
Dây tơ đứt đoạn thẫn thờ
Cha nhìn con nhỏ, đứa khờ, đứa ngu
Tìm đâu một sự đắp bù ?
Mong tình anh chị bù trừ cho nhau..
Ngẫm theo thế sự ba đào
Gia đình tan tác chìm vào cơn đau
Theo cơn sóng gió dạt dào
Từng người gạt lệ theo tàu lìa Cha
Trãi bao sương gíó phong ba
Giờ mong trở lại quê nhà xa xưa...
Nghĩ thương nói cũng bằng thừa
Chị em muôn ngã lại vừa mồ côi
Mỗi người có một cái tôi
Tôi ngoài bất phục, tôi trong mềm lòng
Bao nhiêu ngày tháng long đong
Mong chờ sum hợp thỏa lòng bấy nhiêu
Ngẫm sao có chuyện trớ trêu ?
Chưa sum hợp đủ tới điều cạnh tranh
Xưa kia nghèo khó tình lành
Sao nay tình nỡ đoạn đành bỏ đi ?
Vàng kia hiện biến tức thì
Ruột mềm máu chảy so bì được ai ?
Nghĩ quanh trong tiếng thở dài
Mong tìm một mối vẹn vầy cho xong
Trước xin lòng đến với lòng
Sau là lý giãi tương đồng cùng nhau
Dẫu cho tài vật thế nào
Cũng xin giữ vẹn máu đào Mẹ cho
Ngẫm lo bao mối tơ vò
Lòng người thay đổi biết rò nơi đâu ?
Cầu xin một phép nhiệm mầu
Mọi điều hóa giãi bắt đầu mùa Xuân
Vui Xuân tất cả tụ quần
Tan lâu sẽ hợp thấm nhuần ý Thiên
Quanh vui giấc mộng triền miên
Giật mình bổng thấy như xiêng như gông
Xuôi bao năm tháng duỗi rong
Chạy theo cái bóng để lòng trống không
Để cho cay đắng chất chồng
Mái đầu thêm bạc cõi lòng héo hon
Giờ đây sống chút tình còn
Sao cho lòng thật không còn giấc mơ.....
21.9.06