Thơ họa truyện ngắn:Cô bé bán diêm
sông đáy 17.12.2010 18:23:48 (permalink)
0
 





Cảm thay cô bé bán diêm
Đêm khuya em vẫn phải đi bán hàng.
Tuyết rơi,gió rét rít gào,
Mong manh áo mỏng bước vào trong đêm.
Lang thang qua những phố đông
Càng khuya càng rét càng không có người.
Mồm rao mỏi,bụng lép nhèo,
Bước chân run rẩy,mắt nhòe lệ rơi.
Ế hàng không dám về ngơi
Người cha say khướt biết đời nào hay.
Phận riêng,riêng những đắng cay,
Mắt nhìn khát cảnh no say của người.
Ngan quay,bánh ngọt kia rồi!
Muốn ăn mà chẳng dám vào xin ăn ăn.
Cô đơn tìm đến ngõ sâu
Bật diêm,em nhóm lên từng ước mơ:
Được ăn no,được vui đùa
Được nằm trên đệm,được trồng cây thông
Được ngồi bên lò sưởi hồng,
Được ông già Tuyết cho quà NO-En,
Được gặp bà,gặp mẹ em,
Mẹ,bà âu yếm đón em về trời.
Sáng ra-hàng phố kêu"Trời"
Xác em lạnh cóng,nụ cười vẫn tươi.
Ước sao cho ở cõi đời
Không ai còn phải rơi vào cảnh em!

Chữ kí:Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2010 19:54:35 bởi sông đáy >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9