Ta muốn viết những chuyện buồn và cả những chuyện vui
Của đời ta và những gì ta thấy
Ta muốn ghi lại những nghĩ suy,những dòng cảm xúc
Sợ qua rồi,sẽ nguội lạnh,khô khan.
Ta muốn vẽ bức tranh rộng lớn vô vàn
Của cuộc sống đầy yêu thương và căm ghét
Và có lẽ phải viết bằng tiểu thuyết
Phải dựng phim, quay lại những cảnh đời.
Cuộc sống vẫn đổi thay,thời gian vẫn cứ trôi
Ta khao khát những đổi thay kỳ diệu
Muốn tan nhanh mọi đau khổ buồn phiền
Không phải riêng ta,cho tất cả cõi đời.
Trên bầu trời có vô số vì sao
Ta biết mình, một ngôi sao bé nhỏ
không có tên,không có vòng nguyệt quế
Một mảnh linh hồn,một tia sáng mong manh.
Ta không thể sống cuộc đời phiêu lãng
Hồn lang thang không biết ở chốn nào
Ta sống giữa người lao động trần thế
Gắn bó với đời qua những gian lao.
Những người lao động họ đẹp làm sao!
Họ cũng có những tâm hồn thi sỹ
Hàng ngày làm nên những vần thơ tuyệt mỹ
Bằng những nương khoai,ruộng lúa,nong tằm...
Ban ngày lấm lem dầu mỡ,than,bùn...
Miệng vẫn tươi rói nụ cười đôn hậu
Đêm-nhấm nháp cốc trà ngon cùng bạn
Tếu táo chuyện đời,thơ phú đôi câu...
Thơ là đời,là tâm hồn cảm xúc
Thi sỹ đâu cần nghĩ đến lợi danh
Thơ theo suốt cuộc hành trình cuộc sống
Lặng lẽ đi tìm cái đẹp nhân tâm!