hoa tím
Dại khờ
Tôi dại khờ trách em lạnh lùng
để giờ mong gió bấc trở về
gío bắt đầu từ một dòng sông
nước mượt xanh như mái tóc em
Tôi dại khờ trách em nông nổi
để giờ mong mặt nước giếng khơi
nước với người một màu chung thuỷ
phút chạnh lòng vạn khởi đầu nan
Tôi dại khờ trách em hờn ghen
để giờ mong giọng nói thân quen
đời tất bật lo toan vội vã
bỗng nhẹ tênh gió lướt cành sen
Tôi dại khờ trách em giận dỗi
để bây giờ nhớ bước người đi
đầu ngoảnh lại phút giây lặng lẽ
giã từ thu chiếc lá xa cành
Giờ hết rồi lạnh lùng nông nổi
thôi hết rồi hờn ghen giận dỗi
phút dại khờ làm chi nên tội!
ơi người tình có thấu lòng tôi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2011 11:47:11 bởi hoa tím xưa >
Ánh mắt thủa xưa ấy
Ta đã từng yêu nhau say đắm
tình đẹp tựa cánh buồm đỏ thắm
vượt hiểm nguy sóng gió khơi xa
đến bến bờ đảo xanh huyền bí
Chẳng biết vì sao ta phải xa nhau
đôi môi rạn xé hằn vết thương đau
trái tim hồng mang màu ly biệt
thầm trách ông tơ chẳng nhiệm màu
Giờ anh già em cũng như anh
hai cây khô còn chi mà đợi gió
gió mùa xuân có bao giờ trở lại!?
ánh mắt xưa, giờ ái ngại muôn phần.
SỤT SÙI
Thu tàn sen lụi nắng đong
Sắc xanh cố níu, hương nồng còn đâu!
Lặng lờ đáy nước nông sâu
Quì già hướng thủy, bóng cầu long chong
Nhặt thưa lữ khách tang bồng
Sương sa đọn tóc, cõi lòng vấn vương
Đầm sen mòn mỏi canh trường
Nấc trong gió lạnh liên hương sụt sùi
LAO XAO
Tình em là biển rộng
ôm sông anh vào lòng
tình yêu mình con nước
đến dạt dào mênh mông
Biển đợi sông ập ào
sông chờ biển khát khao
đời nghĩa chi em nhỉ?
nếu không anh …lao xao
Lao xao thu hanh hao
tình bay vào biển nhớ
lao xao xuân xanh màu
cánh én dệt miền thơ
Lao xao đêm huyền mơ
trái tim hồng thổn thức
lao xao cõi hư thực
tơ lòng rung khôn nguôi
Lao xao đỏ bờ môi
Tình yêu đầu dịu ngọt
Lao xao đến cùng trời
quyện tình em,em ơi!
Hỏi thu
Lá vàng
hờ hững tô đường thẳm
Gót ngọc
trang đài thoảng lãng du
Hồn thu
say dậy tình e ấp
Mỗi giọt
sương sa gợn sóng lòng
Có phải
thu ươm nỗi chờ mong
Giọt thu
củng lá nhịp tương phùng
Hay thu
lỡ nhuộm buồn nhân cảnh!
Thu đến
rồi đi lá lìa cành
Có phải
nắng thu má heo may
em thu
buông tóc toả vai gầy
thoảng ngoài
là lạ trong ưng chín
nét đẹp
trời cho tựa áng mây
Có phải
gió thu xao xác cành
giao mùa
lá rụng ánh trăng thanh
tiếc nuối
dòng trôi tình muôn thuở
tà dương
chót hẹn liễu giăng mành.
BAI THO HAY! Cam on! Hoa tim xua.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2011 15:30:45 bởi nutamxuan >
Trích đoạn: hoa tím xưa
Dại khờ
Tôi dại khờ trách em lạnh lùng
để giờ mong gió bấc trở về
gío bắt đầu từ một dòng sông
nước mượt xanh như mái tóc em
Tôi dại khờ trách em nông nổi
để giờ mong mặt nước giếng khơi
nước với người một màu chung thuỷ
phút chạnh lòng vạn khởi đầu nan
Tôi dại khờ trách em hờn ghen
để giờ mong giọng nói thân quen
đời tất bật lo toan vội vã
bỗng nhẹ tênh gió lướt cành sen
Tôi dại khờ trách em giận dỗi
để bây giờ nhớ bước người đi
đầu ngoảnh lại phút giây lặng lẽ
giã từ thu chiếc lá xa cành
Giờ hết rồi lạnh lùng nông nổi
thôi hết rồi hờn ghen giận dỗi
phút dại khờ làm chi nên tội!
ơi người tình có thấu lòng tôi.
Dạ chào hoatimxua ạ.
Khờ đọc bài này thấy thích thích cho Khờ fá vui vài câu nha hoatímxưa .
---
Xin Em Một Phút Dại Khờ!
Xin em một phút dại Khờ
Khép mi với mắt đợi chờ nụ hôn
Xin em một phút bồn chồn
Tim yêu rực lửa quyện hồn đắm say
---
Xin em một phút không dài
Ôm em xiết chặt trong tay một lần
Chìm trong bể ái tình nhân
Xin em hãy giữ nợ nần anh vay
---
Dại khờ một phút xin ai
Xin em trọn cả hình hài tháng năm
Xin em một phút lặng thầm
Như hình với bóng đang nằm dính nhau
---
Xin em một phút ngọt ngào
Dại khờ trọn kiếp khổ đau chẳng màn ..?!
12:19pm 10/12/2011
Một Gã Khờ.
Cám ơn Thi hữu đã ghé thăm ngôi nhà tím cổ này và hoạ thơ rất tài tình.
Tặng
Tặng anh một phút dại Khờ
Khép mi với mắt đợi chờ nụ hôn
Tặng anh một phút bồn chồn
Tim yêu rực lửa quyện hồn đắm say
Đò ngang Xuân về lá đánh thức hoa Hương xuân phủ nhẹ mây thoa sắc vàng Rập rờn xuân mới vừa sang Lòng rung theo nhịp đò ngang giữa dòng Biết người có đến mà mong Nhẩn nha cánh sóng mênh mông xa vời Nhắn tin liệu có đến nơi Nắng lên hong kén duyên trời có se Gió đưa vi vút bờ tre Chim khuyên ríu rít đầu hè chờ ai Ra giêng ngày rộng tháng dài Giá mà xuân chín giá trầu nồng cay Lửa lòng nhen nhóm từ ngày Bãi dâu bên ấy bền này em sang Lụy tình cũng bởi đò ngang Dòng trôi con nước trăng vàng đón đưa Sẫm trời đương nắng chuyển mưa Áo người đừng ướt cho vừa lòng em.
Trích đoạn: hoa tím xưa
Đò ngang
Xuân về lá đánh thức hoa
Hương xuân phủ nhẹ mây thoa sắc vàng
Rập rờn xuân mới vừa sang
Lòng rung theo nhịp đò ngang giữa dòng
Biết người có đến mà mong
Nhẩn nha cánh sóng mênh mông xa vời
Nhắn tin liệu có đến nơi
Nắng lên hong kén duyên trời có se
Gió đưa vi vút bờ tre
Chim khuyên ríu rít đầu hè chờ ai
Ra giêng ngày rộng tháng dài
Giá mà xuân chín giá trầu nồng cay
Lửa lòng nhen nhóm từ ngày
Bãi dâu bên ấy bền này em sang
Lụy tình cũng bởi đò ngang
Dòng trôi con nước trăng vàng đón đưa
Sẫm trời đương nắng chuyển mưa
Áo người đừng ướt cho vừa lòng em.
Bến Đợi !
Thu về nhuộm lá vàng phai
Gió ru lá ngủ hình hài tháng năm
Bến xưa đứng đợi lặng thầm
Đò ngang một chuyến trăm năm mất rồi
---
Đêm thu gió thổi mây trôi
Cuốn theo chiếc lá hồn tôi đến người
Còn đâu ánh mắt môi cười
Đò ngang chở mất bóng người tình xưa
---
Trăng thu gợi nhớ sao vừa
Còn đây bến đợi ngày chưa tượng hình
Sợ rằng ánh nắng bình minh
Đưa tình một bước xa mình nhiều hơn
---
Bến sầu bên sóng chập chờn
Như lời tình nhắn dỗi hờn đến ai
Đò ơi ! Cứ mãi xa hoài
Bao giờ cập bến của ngày xa xưa
---
Đêm nay chiếc lá cũng vừa
Rơi trên bến đợi tiễn đưa một người....?!
6:41pm 10/14/2011
Một Gã Khờ.
ĐI CHÙA HƯƠNG
Đầu niên trẩy hội chùa Hương
Thuyền ken suối Yến, ngút đường đá trơn
Thung sâu mây tỏa gió vờn
Rừng mơ thấp thoáng sườn nương phượng sà
Nam thiên Hương động nguy nga
Này “Cô’ này “Cậu’ như là cầu mong
“Đụn vàng” “Đụn bạc” “Cửu long”
Tầy tầy phật tích soi trong cõi đời
Giữa đường suối Giải oan khơi…
Tu nhân tích đức đầy vơi nỗi niềm
Tĩnh tâm tam bảo cửa thiền
A di đà phật nhân thiên giao hòa
Ngày xuân đời ngát hương hoa
Chu du phật cảnh hoan ca nhân tình…
DUYÊN QUÊ
Biển trời trôi dạt lắm thôi!
Xuân thì nhuộm bạc đơn côi sao đành
Chăng đi kết lại tơ mành
nhạt thưa sóng tóc mỏng manh phận tình
Bắt đền đêm hội sân đình
Góc riêng lỡ đứng một mình! Người ơi
Dẫu rằng cánh thắm ngất trời
Diều kia thiếu gió tiếc lời sáo ru
Diêu bông còn ẩn sương mù
Tầm xuân khuất nẻo, mù u võ vàng
Cầm bằng thuyền nhỏ đò ngang
Nhắn người bên ấy cùng sang ngọt đò
Mớ ba mớ bẩy trời cho
Áo the khăn xếp cánh cò duyên quê.
TRÁCH THẦM
Men đem ủ rựơu, rươu dậy hương
Rượu thơm quyến rũ say ai uống
Tình đem ủ má, má chín hường
Má chín ửng duyên say ai ngắm
Sao không hiểu ánh mắt nhung đen
Thầm nói lời yêu thay má thắm Tình ái đâu chỉ in hồng đôi má
Còn lẩn trong khoé mắt đa đoan
BIỂN VÀ TÔI
Cô đơn đau đáu biển, đời
Một mình đối bóng bời bời nỗi yêu
Cát đưa chân bước liêu xiêu
Sóng vô tình sóng lãng phiêu mất còn
Rừng thông heo hắt đầu non
Gió lang bạt gió mỏi mòn khúc reo
Biển chiều hiu hắt trăng treo
Nghe trong sâu thẳm lặng đeo nỗi sầu
Sóng đưa thương cảm đi đâu
Bọt tan trắng xóa giọt châu xắt lòng
Đẹp xinh ngời ngợi nét son
Dở dang dang dở vuông tròn tổn hao
Đất thì thấp trời lại cao
Giá như cơn gió… cuốn vào hư vô!
Biển đời lớp lớp sóng xô
Chắt chiu cánh sóng ghì vô mạn thuyền. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/1D9F0FD7594D4AA1A2CCF8F52E4B1AEF.jpg[/image]
Tàn phai
Tàn hoa úa nhạt sắc màu
Hương thơm tản độ cánh nhàu rã tan
Đài hoa chan chứa nắng vàng
Riu riu chấm quả chứa chan tình trời
Tàn canh giấc ngủ chập chờn
Cơn mơ về sáng gió vờn tóc bay
Người xưa ghẹo gió bỡn mây
Tiếng là tình thoảng đã dầy chiêm bao
Tàn phai, xuân sắc có thời
Cạn chua sang ngọt bời bời rưng rưng
Người dưng ăn ý người dưng
Đến tàn nhan sắc còn ưng cuối đời
Tàn ngày nắng quái quay lơ
Chợ tàn đến chợ ra người vô duyên
Gừng thơm muối mặn lỡ quên
Rau già cau héo bắt đền được đâu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: