hoa tím
Tơ hồng díu dan
Cánh đồng bất tận ru ca
trải lòng với cỏ cùng hoa bên đường
hoa buồn chưa có người thương
cỏ xanh ngăn ngắt tơ vương thoảng ngoài
lang thang chân bước u hoài
vương tình hoa níu nằm soài thưởng hoa
nụ hôn bối rối tím nhoà
mỏng manh man dại như là yêu chơi
chẳng còn sầu muộn chuyện đời
sới tung bể khổ tình bời giây oan
hình như cánh gió đa đoan
ngọn ngành chửa tỏ đã loan khắp miền
giá mà tình thắm duyên tiên
cuốn phăng ngang trái cho yên cõi lòng
yêu đương sống với chờ mong
trăng lên mờ tỏ tơ hồng díu dan.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/DAE0380BB36E4B2B81A09A630052F95F.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2012 17:44:01 bởi hoa tím xưa >
Tơ hồng díu dan
Cánh đồng bất tận ru ca
trải lòng với cỏ cùng hoa bên đường
hoa buồn chưa có người thương
cỏ xanh ngăn ngắt tơ vương thoảng ngoài
...................
yêu đương sống với chờ mong
trăng lên mờ tỏ tơ hồng díu dan.
TIÊN BỒNG DÍU DAN
Mải vui một khúc ru ca,
Tơ lòng rung động cỏ hoa bên đường,
Hoa vui vẫy gọi người thương,
Cỏ tơ hồng trải tơ vương trong ngoài.
Đang buồn tâm những u hoài,
Bước chân bị níu hương đài tình hoa …
Mê hồn mắt thoáng nhạt nhòa,
Cho lòng mê mẩm lòng đà muốn chơi!
Lâng lâng quên hết chuyện đời,
Chẳng còn tơ tưởng dã dời tình oan …
Trái tim rộn rã đa đoan,
Tưởng như dòng máu đã loan khắp miền !
Tưởng như được thắm duyên tiên,
Tưởng như mình đã bình yên cỡi lòng!
Giờ đây hy vọng chờ mong,
Nàng tiên trở lại cho lòng díu dan ….
Tài Vang
cám ơn thi hữu Taivang đã có thi hoạ đầy ngẫu hứng và sát ý thơ Lẽ nào Lẽ nào anh chẳng bằng dừa cho em làm gáo gội “mưa” lên đầu nắng thu đã ngả vàng đâu sao em đã vội hong màu tóc mây lẽ nào anh chẳng bằng cây thảo thơm bồ kết đong đầy hồn quê toả hương dìu dịu đê mê người đi xa nhớ mà về cố hương lẽ nào anh chẳng bằng gương cho em làm dáng môi hường má say thẹn thùng chi núm đã hay nụ cười duyên thổi làm bay quan tiền lẽ nào anh chẳng trai hiền để em gái sắc nức miền lao xao cành cau đầu ngõ thì thào giàn trầu xanh nhắc em nào biết cho lẽ nào đêm ước ngày lo…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2012 22:22:42 bởi hoa tím xưa >
Thu và em
Mượn thu chút gió heo may
thổi bồng mái tóc ủ ngày vào đêm
nguyệt hoa lồng bóng bên thềm
chẳng lây tình ái cũng thèm xuyến xao
xin thu chút nắng hanh hao
cháy thì con gái má đào khoe duyên
đôi mươi mười tám nã nền
trai tài gái sắc bõ bèn đò đưa
lá thu vàng ánh nhặt thưa
sương sa ngọn cỏ nào chừa dấu chân
gặp em em giáp đôi lần
nửa quen nửa lạ như gần như xa
trời thu dệt gấm thêu hoa
chiều thu lờ lững như là buông tơ
lời trao bụng đã mở cờ
quỳnh tương ăm ắp ứ chờ trăng lên.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2012 21:52:06 bởi hoa tím xưa >
Thu ngẫm
Làm sao quên được tình thu
heo may đọng má lãng du tâm hồn
chiều buông vời vợi vì hôm
bảy chờ chín đợi dạ còn chơi vơi
thu vàng se sắt bến đời
dòng xưa bờ cũ bời bời niềm riêng
gió thu sao khéo phung phiêng
cho lòng bén cháy chao nghiêng cánh hồng
thu sang trời đất mênh mông
sương buông như vẽ bến sông ảo huyền
thế gian tựa cõi thần tiên
thời gian như đọng lãng quên phận người
ráng đông đã ngả thu ơi
mấy hơi tàn úa rụng rơi về nguồn
thế nhân lưu lại phần hồn
cầu cho yên ả vập vồn trăng sao.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/59601795FA744B82A4B54C27DD855B2F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2012 00:39:48 bởi hoa tím xưa >
Cạn thu
Sương sa gió táp hiên nhà
em ngồi tựa cửa nghe xa khúc buồn
cuối thu lá chảy về nguồn
người đi năm ấy biệt muôn dặm dài
ngày vui hẹn tới giêng hai
chịu mùa đông nữa gió hoài xứ xa
người đi có nhớ quê nhà
hay là vui thú vào ra cửa người
Hoa nhà đâu kém phần tươi
mấy phen ong bướm mười mươi muốn gần
hương bền giữ chẳng lần khân
chờ người ngoan lại vũ vần yến oanh
Gió thu có đến phương anh?
nụ hôn gửi gió mong manh ấm nồng
ngấm cung tình ái mênh mông
ước ao thu cạn nhanh đông xuân về…
Dạ lan hương
Dạ lan hương sao đêm mới thức
để chờ mong vương vít hương nồng
dạ hương ơi! Tình em là thực
sao oan khiên tiếng đĩ ban đêm
dạ lan hương mắt sắc môi mềm
thơm bủa giăng nụ hôn ngây dại
phải hương em để nhớ suốt đời
dẫu có chết còn mơ hương lại
hận một nỗi tình bất tái lai
gặp một đêm rồi xa xa mãi
trời sao chẳng se duyên buộc chặt
phút huy hoàng chợt tắt em ơi!
Suốt ngàn năm vật đổi sao rời
chẳng có được lần say đến thế
có thể gặp hương hồng hương quế
tim đằm sâu vẫn giấu dạ lan…
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/2CD1C6D013DC4CA888D536E6E4EE377C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2012 17:09:45 bởi hoa tím xưa >
Duyên tím Hoàng hôn mây tím ngừng bay ý chừng chẳng muốn kéo ngày vào đêm phút chia phôi ấy dịu êm vừng dương ngầm hẹn qua đêm lại về quần chùng áo tím triền đê đò đưa ai hẹn ai về bến sông dập dìu phiên chờ cầu đông mua may bán chịu tơ hồng buộc tay đường hoa rợp tím gió lay chân đưa líu ríu chốn này gặp nhau nhờ nương cánh tím nhiệm màu thuỷ chung một mối đỏ cau thắm trầu bắc cầu dải yếm chắc đâu cho khăn quàng tím ơ ầu tình tang mưa xuân phơi phới giăng hàng tim yêu bỏ ngỏ nhỡ nhàng nhau ra… [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/0B353B0057B9464DB3704D17D1F1DF69.jpg[/image]
Lỡ
Thuyền trăng đã đỗ bến tây
một mình dãi bóng sông mây lững lờ
gió thu bỗng lặng như tờ
hình như gió cũng bơ vơ giữa trời
sao người chẳng tới người ơi
sương sa trăng xế tơi bời lòng em
đêm nay lại thức trắng đêm
lặng nghe tiếng dế đến mềm tóc mai
ước gì vạn dặm bước hài
thoắt đi thoắt hiện lướt đoài sang đông
biết người xanh vỏ đỏ lòng
còn son hay đã cải ngồng mãn hoa
bao năm hạ đến thu qua
cô đơn chờ ngóng mòn toà thiên nhiên
đận này trăng đổ đầu hiên
vơ vào kẻo để duyên tiên lỡ làng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2012 17:31:59 bởi hoa tím xưa >
Xem chừng
Em ơi chớ hái lá vàng
kẻo thu đi mất đổ buồn cho cây
chờ khi câu trắng lên mây
trời xanh thẳm giọt heo may se lòng
Có hái thì hái lá vông
làm duyên khéo nhuộm cho hồng móng tay
chỉn chu lá liễu lông mày
trong veo mắt phượng nồng say mặn mà
chênh chao thu sắp sửa qua
sen tàn cúc tiếp nở hoa thắm vàng
nhận nhời lấp lửng đông sang
cho lòng khấp khởi mang mang vui buồn
biết gia phong tỏ ngọn nguồn
vội vàng nhớ lựa theo luôn xin đừng
tình dang dở tim ngập ngừng…
nẫu lòng dẫu để xem chừng em ơi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2012 07:29:43 bởi hoa tím xưa >
Thu xưa
Buồn nhìn chiếc lá thu rơi…
nào ngờ tình khúc chơi vơi vọng về
mùa tình năm trước ven đê
gió thu lạnh lướt tóc thề ủ hương
sương chan khoé mắt thân thương
ấy là giọt lệ mỹ nương trao tình
trăng cười thua miệng người xinh
cỏ như nhung lụa đôi mình gối chung
thủơ đầu biết mấy mông lung
đá vàng thề thốt đi cùng thời gian
tưởng như thu chết chẳng tàn
người tình ôm lá thu vàng tương tư
thu nay lá rụng vàng lừ
tình yêu đã bỏ tạ từ tim ta
cô đơn điểm nhịp trăng tà
người đi có nhớ gọi là tình xưa.
Em và hoàng hôn
Chiều buông vàng ánh cuối trời
anh ơi ! Ập đến cho đời xuyến xao
dang tay em chạy gió ào
vòng tay anh đỡ em vào thiên thai
hoàng hôn như áo choàng ngoài
tóc buông theo gió ngực xoài ánh dương
phút huy hoàng đấy anh thương!
rồi đêm chợt đổ …thu vương nỗi sầu
cuộc tình dang dở bấy lâu
bài ca khao khát nhuốm màu sương sa
biển ngời xanh sóng tan xa…
đừng làm em sợ! Nhạt nhòa con tim
giá đừng mòn mỏi cánh chim
trăng thu đứng lại đừng chìm tinh không
giá đừng sập đến đời đông
tình thu miết chảy phiêu bồng nhân gian .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2012 22:34:31 bởi hoa tím xưa >
Hương hoa sữa Hương đêm hoa sữa nồng nàn không dưng lan toả ngập tràn xứ mơ hình như hoa cũng đợi chờ trăng lên dãi bóng tỏ mờ trong nhau trăng vàng đã ngỏ chi đâu mà sao nhành sữa ngả màu cốm xanh tơ duyên hờ hững sao đành màn đêm xao xuyến an lành hỡi ai! sương thu se lạnh thoảng ngoài cho ngời môi thắm mơ hoài giao duyên bắt đền sao đặng thiên nhiên duyên mình mình buộc đông nền hạ say thời gian thấm thoát tháng ngày xuân thì nhan sắc rồi bay về trời chi bằng lúc dạ rối bời cậy hương hoa sữa trao lời… khó trao. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/C90174714B534ACD94CFC7C6F7FB8C0E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2012 15:39:50 bởi hoa tím xưa >
Ra sông nhớ suối
Cụp vào hay mở ra đây
mà sao bông cỏ đong đầy yêu thương
mờ xa sông cạn dặm trường…
bao giờ tới biển để vương tơ lòng
đành rằng bán nhớ mua mong
yêu người nào dễ mà hòng thiết tha
tiền duyên năm vấp bảy va
mối này mối nọ…đến ta liệu dừng?
không dưng ăn nói ngập ngừng
tiếng rằng cá cắn mồi ưng thế rồi!
ngờ đâu tim chửa trào sôi
tình chung thi thoảng, bồi hồi dở dang
ước gì sông ngược lại ngàn
hiểu cho lòng suối đá đan nước luồn
chắt chiu hèm trắng dòng tuôn
gặp sông sóng cả ôm nguồn dòng trôi.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/91D2D8F047044F06A2CA9522EA669558.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2012 10:38:34 bởi hoa tím xưa >
Cầm nắm….đố ai!
Trước vừa mới tươi nguyên sau mờ bạc
ví như tình chợt thắm chợt tàn phai
sao níu được hương lan theo gió thoảng
còn lại chăng mòn mỏi trốn tìm nhau
thì ừ gió ừ trăng nhẹ mà đau
thử gợn nhỏ cách xa dù tâm tưởng
cõi trần ai đơn côi dù một thoáng
ai chịu nổi giá băng ngấm qua tim
như bản nhạc không lời thêm chấm dôi
ơi bản ngã nhân duyên chắc bền rồi
sao chếnh choáng xa xăm hồn nhẹ bỗng
đố ai cầm ai nắm được tình ai
cậy tháng năm lộ rõ mặt anh tài
vui lắm chứ chẳng tày buồn lắm chứ
đời bể khổ nào chảy khỏi bờ vai
hồng điệp khúc nhận trao tình muôn thủa.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: