hoa tím
Nguyệt quế dạ khai
Em bảo đừng anh… kẻo người ta biết!
chỉ có hai ta với vành trăng khuyết
đêm mỏng tang nguyệt quế trắng đưa hương
xao xuyến cõi lòng quỳnh tương bất tận
em bảo đừng anh…kẻo người ta thấy!
không gian như hẹp lại chỉ đôi mình
mái tóc thuôn dài gội vội hoàng hôn
đủ vương vít chói tim nhau một mối
em bảo đừng anh …kẻo người ta cười!
em tròn mười tám anh mới đôi mươi
đời quá trẻ măng tơ sao mà vội
nhưng tình yêu sập đến biết làm sao
em bảo đừng anh… kẻo người hay!
hẹn nhau bữa chọn thế mà may
đúng kỳ nguyệt quế thơm bừng nở
hứa hẹn tròn vành mãi sau này
em bảo đừng anh…biết điểm dừng!
vòng tay ôm xiết còn lỏng ơi!?
vẫn còn nợ em con tim bối rối
hãy vội lên đi uống mộng đời.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2012 11:19:14 bởi hoa tím xưa >
Người lái đò sông “Văn” Sông “Văn” con nước đầy vơi đò ngang thầy lái bời bời yêu thương qua sông trò toả muôn phương hẹn ngày nhà giáo hiến chương kính thầy một ngày thầy, bạn sum vầy muôn hoa ngời sắc đong đầy nhân văn “vi sư” nửa chữ…thành trăm như diều no gió thắm đằm trời xanh.
Bâng khuâng Vạt chiều buông kín đôi bờ dáng vàng tựa mạn con thuyền đợi ai? bâng khuâng dõi cảnh thiên nhân ấy rõ khéo tình em thế cũng lây! thuyền em bé nhỏ dòng sông vơi đầy dòng đời trôi mãi… liệu dừng bến nào đây? mưa sa chưa nặng hạt gió bấc chửa lạnh lòng con thuyền sao muốn đậu hỏi bến bến lặng thinh! biết đâu bến đã đợi tự ngàn năm nay rồi có tình thuyền cứ cập cần chi nói thành lời sóng tình kỵ chơi vơi…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2012 11:25:39 bởi hoa tím xưa >
Lạ thay cậu bé không xin tiền
Lem luốc tiều tuỵ, bé ăn xin
người ta cho tiền em không lấy
mắt ngắm bó hoa héo trong bình
và ngỏ lời xin được bó hoa kia
trịnh trọng ôm ghì, lầm lũi bước đi…
qua khu phố “ổ chuột” thường khi
và qua những phố phường sang trọng
bao trẻ lang thang không hiểu em làm gì
gió rít lạnh lùng theo đôi chân bé nhỏ
khó khăn lắm khi lách qua đụn cỏ
bãi tha ma hoang toàng cho kẻ nghèo khó
hiện ra ngôi mộ ‘xây’ bằng vỏ hộp cắt tông
trên tấm bìa nghệch ngoạc chữ trẻ con:
“Nơi yên nghỉ của mẹ yêu quí”
em nhẹ tay đặt hoa lên mộ
miệng thì thầm “con tặng mẹ hoa lành”
…một trời hoa phủ lên nấm mộ
dạt dào tình con trẻ tri ân
trời đông bỗng ấm lên
giọt nước mắt trong tôi
cứ chảy âm thầm.
BÁC hoa tím xưa = CVD
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92805/002F5D2E76794153AB1F022D5E4BB1AA.jpg[/image] công văn dị
(hoa tím xưa)
Tuổi 65
Bác CVD đây mà
Chính gốc nam tử thơ ca đa tài
65 tuổi tiền đài
Thơ nhiều vô kể đọc hoài vẫn mơ
Cháu kính lời chúc bác nờ
Thơ nhiều hay nhất... cháu khờ đọc mê
Để cháu học tập ngô nghê
Vần câu ý nhịp vui hề bác ha?
honghac
Bác Công Văn Dị xinh trai Bút danh hoa tím xưa hoài nhớ thương Khiến nhiều nam tử tơ vương Tưởng bác là gái yêu thương ngọt ngào Bút danh Hoa Tím lao chao Nghiêng vần đổ ý anh hào Hàn Si Tưởng bác thục nữ - ướt mi Nên lộng vào bảng kí ghi vợ chồng Tự đặt năm sinh bác 1982 nồng Bác làm vợ, ổng làm chồng vui hê Tại tên Hoa Tím phát mê Lại thơ tình quá Si tê tái lòng Bác ơi thơ bác mênh mông Bác Công Văn Dị trời hồng thi ca
@ Miệng cười của bác trai CVD chúm chím đẹp gái ghê nơi luôn, dễ cảm quá chừng chừng ... Hi hi hi iiiiii
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2012 21:31:57 bởi halethuong >
Cám ơn thi hữu Hạ Lê Thương đã ghé thăm ngôi nhà hoa tím và có thơ làm quen rất thân thương.
Ăn hỏi Mười phần đã tỏ chín rồi mà sao nóng ruột đứng ngồi chẳng yên nghe như đồn tiếng khắp miền rằng thuyền theo lái rằng duyên bén hồng mong sao sương bớt mênh mông cho thuyền mát mái cho sông hẹp bờ ước gì người đẹp trong mơ gọi đò một tiếng sững sờ hồn tôi hay tình đã nhuộm làn môi thay lời muốn nói từ hồi mới nhen ai xui đánh bạo làm quen để ngày thấp thỏm để đêm chập chờn từ khi vô cớ giận hờn ấy là yêu tựa cung đờn so giây trời cho chẳng chóng thì chầy cau trầu ăn hỏi cho đầy đường tơ.
BÁC hoa tím xưa = CVD
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92805/002F5D2E76794153AB1F022D5E4BB1AA.jpg[/image] công văn dị
(hoa tím xưa)
Tuổi 65
Bác CVD đây mà
Chính gốc nam tử thơ ca đa tài
65 tuổi tiền đài
Thơ nhiều vô kể đọc hoài vẫn mơ
Cháu kính lời chúc bác nờ
Thơ nhiều hay nhất... cháu khờ đọc mê
Để cháu học tập ngô nghê
Vần câu ý nhịp vui hề bác ha?
honghac
Bác Công Văn Dị xinh trai Bút danh hoa tím xưa hoài nhớ thương Khiến nhiều nam tử tơ vương Tưởng bác là gái yêu thương ngọt ngào Bút danh Hoa Tím lao chao Nghiêng vần đổ ý anh hào Hàn Si Tưởng bác thục nữ - ướt mi Nên lộng vào bảng kí ghi vợ chồng Tự đặt năm sinh bác 1982 nồng Bác làm vợ, ổng làm chồng vui hê Tại tên Hoa Tím phát mê Lại thơ tình quá Si tê tái lòng Bác ơi thơ bác mênh mông Bác Công Văn Dị trời hồng thi ca halethuong
@ Miệng cười của bác trai CVD chúm chím đẹp gái ghê nơi luôn, dễ cảm quá chừng chừng ... Hi hi hi iiiiii
Hoa Tím dưới chiều lửng lơ đưa Bút danh tình quá Han Sy ưa Dù là tuổi lẻ sáu lăm (65) í Hàn Sỹ quyết lòng liền cưới nưa Lại tung tin khắp khắp thôn làng Giả giấy kết hôn ông cưới chàng Tình sử trầu cau đầy chỗ bốc Yêu đương chung thủy Hoa Tím, Hàn Nhìn hình Văn Dị Công đường mạo Miệng chúm chím cười trông đẹp sao Khiến nhịp tim Han Sy loạn đập Mê tơi se tóc bạc phai màu Hi hi hi iiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii Bác CVD cho Tiểu Lý Phi Đao ké chút vui với nha ! Ka ka kaaaaaaaaaaaaaaa
Cám ơn Lý Thanh Thanh đã sang chơi nhà và để lại lưu bút đầy ý vị. Tây Hồ gợi nhớ Sương sa mờ ảo Tây Hồ sóng ru thêm lạnh vập vồ chi đâu buồn ơi! Thấm thía tình đầu ơi người tình, biết nơi đâu mà tìm dẫu rằng mòn mỏi cánh chim lên rừng xuống biển nổi chìm người ơi!
sao không hiện hữu bên đời làm bông hồng thắm cho vơi lòng buồn biệt ly ngày ấy lệ tuôn bão giông vùi dập cánh buồm nhỏ nhoi dở dang tình khúc mặn mòi nụ hôn tiễn biệt xé môi cháy lòng chợt mơ thấy bóng hằng mong gió lay ngọn cỏ tóc bồng bềnh trôi nhỏ to câu chuyện lứa đôi liễu già làm chứng… đến hồi tái lai.
Đường xưa Tóc hát hay là tóc bay đây để gió luyến lưu chẳng dừng say đường Cổ Ngư xưa chiều chầm chậm cứ ngỡ mùa đông đón em về đường dài xa xứ bao chìm nổi lúc cười khi khóc mình em thôi… thèm một lá thu từ quê mẹ chở hồn cố quốc thắm trầu vôi bảng lảng Tây Hồ xao xuyến ơi! nơi xa nỗi nhớ cứ đầy vơi sóng chở tình đầu thời áo trắng xanh tình xanh nước xanh chơi vơi rộn bước chân son lòng bối rối hình như người ấy đứng đợi chờ ánh mắt thân thương…trìu mến lắm đã từng níu gọi cả trong mơ tìm lá “diêu bông” chốn xa xăm mang về… người đã cưới mươi năm đành ôm lá mộng mang bỏ biển mượn sóng ngời xanh giữ hộ mình…
rộn bước chân son lòng bối rối
hình như người ấy đứng đợi chờ
ánh mắt thân thương…trìu mến lắm
đã từng níu gọi cả trong mơ
Trong mơ níu gọi nên thành thơ,
Ôm ấp tình yêu đến thẫn thờ,
Nhớ thương ai đó mà buồn thế,
Thôi thời lưu giữ hồn trong mơ ...
TV
Cám ơn thi hữu Tài Vang đã có thi hoạ. Cho đời có em Tao nhân dạo gót vườn sương gặp bông trà bạch tơ vương mắt ngời dường như tiên xuống cõi đời đem theo xuân sớm bừng khơi lòng “già” từ lâu đâu dám ngắm hoa bông hồng bông trắng nõn nà duyên xinh sợ hoa chẳng nở cho mình đến thì hoa nhuỵ dập dình rồi thôi… đỏ như má mọng như môi biết rằng hoa vẫn đơn côi thế mà cứ ngập ngừng cứ nhẩn nha yêu nhưng chẳng ngỏ thành ra hững hờ dẫu qua cái tuổi mộng mơ thân làm thân chịu dại khờ đầy vơi lần này lần chót hoa ơi! liều say quên chết cho đời có em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2012 21:49:32 bởi hoa tím xưa >
Tím đợi tím chờ Hoa tím ngày xưa nay có tím? để chờ để đợi mãi người ơi! hoàng hôn yên lặng tím theo về ngỡ như hoa ấy….lòng chơi vơi.
Ngẫm đông
Cúc vàng thay nắng mùa đông
Lòng càng ấm lại mênh mông nỗi đời
ngẫm qua cái đận chới vơi
nhớ không em buổi khóc nơi hẹn hò…
con người “cá thể” trời cho
thiên nhân hoà hợp con đò nổi trôi
vầng trăng ngấp nghé đỉnh đồi
khiến lòng xao động ngẫm hồi tàn phai…
kiếp đời dẫu biến một mai
con người “xã hội” tồn dài bền lâu
xác thân gềnh thác nơi đâu
tâm linh còn đó ơ ầu cháu con
nay say đi cuộc vuông tròn
cứ yêu như nước sỏi mòn vì yêu
ngộ ra đời hết cô liêu
cúc sinh đến thắm mĩ miều thế gian. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/2FCF03B564714D6A8CBBD14B024CBACD.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2012 22:25:17 bởi hoa tím xưa >
Yêu thầm
Sẻ nâu nhởn nhơ trên mái ngói
cành cam phô quả dưới nắng vàng
con đường quanh co qua xóm nhỏ
cổng nhà em đó trúc che ngang
từ bữa gặp nhau xem rước hội
em người thanh lịch giữa đám đông
hình như biết có người để ý
tay nâng tà áo má ửng hồng
thế rồi mỗi lần đi ngang cổng
tim đập thập thình chân riú ran
em “trói” tôi rồi em biết không
gió xuân chẳng mách hộ đủ tầm…
chiến chinh tôi đi xa mãi xa
trở về lại qua nơi xóm nhỏ
ngõ đóng hắt hiu luỹ trúc già
nghe nói cuối làng đón em qua. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2013 23:09:08 bởi Ct.Ly >
Cúc gấm Thu qua ngỡ cúc tan rồi!? ngờ đâu cúc gấm còn ngồi đợi xuân gặp nhau quân tử tần ngần lá xanh nụ bộp mười phân vẹn mười tiết đông càng lạnh càng tươi sương cài ngọc trắng trăng ngời se duyên xuân sang cúc nở làm nền nuột nà sắc đỏ tô miền yêu đương. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97966/90F1380AC55C4FE08387B9FE2D8E39CC.jpg[/image]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: