Tuổi xanh trở lại
“Hai mươi giấc tốt, hai mốt nửa đêm”
Tuổi trăng hai mốt mơ mòng
mới nghe nhời tỏ, phải lòng chênh chao
hồng nhan lấp lửng má đào
sao anh chẳng gắng mà vào vườn trăng
ví bằng đánh trống chửa căng
bỏ giùi chẳng đặng nhập nhằng người ơi!
thế mà em vẫn giữ nhời
bao năm tạc dạ bời bời nỗi riêng
chia xa mỗi đứa mỗi miền
vầng trăng mãi khuyết tình duyên nửa chừng
gặp lại không hẳn người dưng
bề ngoài sóng lặng trong bừng trăng xưa
giá trời đương nắng đổ mưa
cho nhau đứng dưới gốc dừa năm nao
chắc tình không chỉ nhường bao
tuổi xanh trở lại tâm nao nao… sầu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2013 17:46:06 bởi hoa tím xưa >