hoa tím
Thiếu nữ và biển cả Em đi men bờ vòng quanh mép nước sóng hôn chân trần, vỏ sò ngao du mang mang gió thổi như tiếng ai ru lời của biển xanh ngàn năm ban tặng biển thành người bạn cho em mở lòng hình như sóng gọi anh đến cùng em lời chưa chắc ngỏ…dạ nháo chờ mong cánh buồm đỏ thắm …đưa em theo cùng mong anh bên đời hoa vàng một đóa biển hát chiều nay thay lời muốn nói dẫu phải xa nhau tình còn ở lại trái tim yêu đương ngàn năm sáng chói ngoài khơi xa kia có nàng tiên cá chắc chi anh mê mình cá đầu người không ai sánh kịp em với nụ cười bí ẩn như đêm mênh mang cánh sóng.
Biển và đời Lông chông bám đuổi nhau hoài dẫu yêu hay giận vẫn nhoài đến nhau gió ngược quay lại điểm đầu nơi sinh cầu cỏ tươi mầu biển xanh cát vàng gương đẹp long lanh bạo vùi gió dập bỗng đành vỡ tan đợi cơn sóng vãn chiều tàn cát vàng lại mịn miên man duyên trầm bí truyền vỏ ốc lặng câm thủy cung cũng trải đá ngầm cũng va vui khi ấp ốc tai ta ngạc nhiên có tiếng biển xa vọng về con thuyền vầu ghép như bè đủ bươn cưỡi sóng bộn bề việc khơi bão giông thách thử giữa trời trở về bãi đậu thỏa người chờ mong biển ơi có thấu nỗi lòng lông chông, vỏ ốc, gương trong, thuyền vàng bao duyên chẳng gửi sóng ngang chọn con sóng dọc đưa sang trao người.
DẪU CÒN CÔ ĐƠN! Hằng Nga ngự đỉnh trời đêm Gửi vào trong gió nỗi niềm đơn côi Vầng dương dạo khắp biển trời Cố tìm, chẳng thấy một lời trì âm Gặp người, người gặp…âm thầm Cô đơn gửi khúc nguyệt cầm xa xôi Một đèn một bóng một tôi Đơn phương le lói, bờ môi hững hờ Giá được một chút hẹn chờ Nụ xuân kịp bói tỏ mờ trong nhau Sợ như bao cuộc tình đầu Chỉ như gió thoảng đổ sầu cho cây Ừ thì gió ừ thì mây Còn hơn để vậy chóng chầy xuân qua Đêm nằm mơ một nhành hoa Đến thì hoa nở sáng nhòa tim tôi.
Trái cấm của em Bão giông lửa đốt đã từng sao giờ trái đắng chậm chừng chẳng trôi tương tư gặm phải miếng mồi nuốt vào chẳng được đơn côi xé lòng dại dồn biển sóng vào trong mong đời yên ả tóc chòng bờ vai lửng lơ cửa đóng then cài vườn xuân đón đợi mệt nhoài trăng tơ khôn lườm mắt chéo lẳng lơ sao giờ bến nước vật vờ xa trông nhìn trời tình đổ cơn đông sao lòng không hứng xây mong dựng chờ thôi đành bán thực mua mơ đại bàng gãy cánh níu chờ con rơi trộn trào vinh nhục anh ơi! xuân sang tới gốc cây đời nhận con.
Linh hồn mới hiểu… Anh sao em mây mây trôi kéo sao trôi… anh sao em trăng sao theo trăng lẽo đẽo anh lá em gió, lá muốn lặng gió chẳng cho dừng anh lá em nai, lá níu chân nai ngơ ngác… anh buồn man mác, em khúc nhạc du dương anh giữa ngã ba đường em chắn ngang lối rẽ đời ta hình như thể sinh ra để có nhau như có phép nhiệm màu,gắn hai linh hồn lại chỉ có hồn mới biết em đang ở nơi đâu chỉ có hồn mới hiểu anh yêu em nhường nào anh yêu em như rừng thay lá chiều xuống mờ sương ủ kín ngọn cành anh yêu em chênh vênh mi sầu giọt thu ngời trong khóe mắt màu nâu dẫu một ngày kia …gió hàn mạch cổ hút anh đi chỉ mong em cố nhớ, hồn bên hồn một thì.
Em anh và mùa thu Hình như mùa thu tới xào xạc lá vàng rơi hình như tình em chín để cho lòng chơi vơi lệ trào dâng muốn khóc giã từ đời đơn côi đừng dối em anh nhé cắn câu rồi anh ơi ! đêm qua chim qua cửa báo tin thu đã về thức trắng đêm không ngủ sóng lòng dâng đê mê
ai bảo chim đụng trái cho lá vàng theo chơi ai bảo anh liếc vội ngả nghiêng cả triền đê con nhà lành trái cấm cha mẹ nhủ bao điều cánh diều nâng êm ái chao đảo bởi tiếng tiêu mạnh bạo nên anh hỡi thời gian vội mất rồi ai qua tuổi mới lớn tim chẳng chết vì yêu trời cho mùa thu chín dường như ấy mùa tình đừng để lòng nguội lạnh muộn màng buột bình minh diễm phúc cho em lắm gặp nhau sợi tơ vương gỡ ra nào có được bùa phép thần ái tình.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2015 22:53:48 bởi hoa tím xưa >
Một thoáng thu ngân Gió thu rủ lá rời cành ươm mùa thu chín vàng xanh đất trời không dưng lòng dạ chơi vơi mùa tình nữa đến gợi khơi mạch ngầm… hồ thu xoải cánh sâm cầm sương sa mảnh hạt thoáng tầm mắt ai ngỡ là em dáng mảnh mai giấu đêm vào tóc chờ hoài trăng lên tiếng em vang khắp mọi miền hoa khôi á hậu dịu hiền đắm say bén duyên đợi đến thu này heo may hồng má đêm ngày mông lung hạ qua thu đến tương phùng sen tàn cúc nở đi cùng tháng năm tơ vương gấm dệt lòng tằm cơ may mới đặng ai nhằm tay ai.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2015 12:31:21 bởi hoa tím xưa >
Quá tam tình ơi! Súng xinh hoa nở ba lần quá tam ba bận càng gần càng thơm đôi ta như lửa gần rơm cháy lên một bận đã đơm nụ rồi tình nồng vấn vít bờ môi ươm vành nguyệt quế tim sôi máu đào dòng đời trong đục thanh tao đông tây nam bắc trăng sao đưa đường xa gần nguyện chỉ một thương
hai thương xin chớ ba thương đổ sầu
nước trôi êm ả chân cầu
lưa thưa liễu rủ xanh màu xuân em
chớ như thu đậu tàu sen
sắc xanh bỗng nhạt lại ken úa vàng
chuyện tình chan chứa lệ hàng
cho tim héo hắt xấu chàng khổ ai?
rượu tình góc chén canh dài
đắng cay mặn chát vật nài con tim
thôi, tình như miệng đó đơm
dòng xuôi em nhận bờm xơm em nhằn…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2015 16:43:51 bởi hoa tím xưa >
Du ngoạn Du lịch Miền Tây anh cùng em nàng thu mải rải nắng bên thềm biển xanh vẫy gọi ngời Phú Quốc mây nước một màu vẻ ấm êm về miền Đất Mũi sương còn ngậm U Minh Hạ kén rễ đước ngâm cột mốc cực nam tươi ngời nắng sa bồi lấn biển chống giặc xâm… thuyền đi gặp chợ nổi trên sông thiếu nữ cặp ghe má ửng hồng tôm cá ,quả,hoa …say lòng khách chợt mặt trời lên nhẹ hanh không Lân Ly Qui Phụng bốn cù lao giăng mắc sông Tiền đẹp xiết bao miệt vườn quanh co ca Tài Tử ngày vui tày ngắn dạ xôn xao… U Minh Thượng nước, rừng ken thỏa sức chim muông đẹp súng sen duyên Tràm ấp e thuyền ba lá ngư ông cần thả bọng nước đen đất nước hồi sinh bấy nhiêu năm đã nghe long mạch bớt hờn căm sức xuân tuôn trào ru trời đất biển cựa sông vần tình thắm đằm. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2015 12:03:24 bởi Nguyệt Hạ >
Vọng thu Khát vọng chờ mong mãi thu ơi! áo tà ai trắng xuyến chi ngời nước gương soi bóng đà phẳng lặng vi vu gió thổi chiều buông lơi đường thu gót đỏ sánh bên đời có suối trong veo reo róc rách cỏ hoa hương ngát nhẹ chơi vơi sương sa bảng lảng dạ bời bời bèo dạt mây trôi sóng lớn dòng chẳng quản đường xa con nước cả chỉ lo chệch lái yếu tay chèo cùng hội cùng thuyền gió cuốn theo ngày mai đông đến có lạnh lùng? đậm vàng nhạt lục sám tầng không cổ mạch hàn phong dầm dề cỏ chẳng đổ bi ai chuốc mịt mùng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2015 17:05:05 bởi hoa tím xưa >
Xuyến chi xưa Bến xưa trắng muốt xuyến chi em thì con gái chờ đi lấy chồng có người manh mối thôn đông muốn qua nhà tắt cánh đồng cò bay… người trai vẫn gặp thường ngày tay liềm tay hái luống cày giỏi giang dạ ưng, bỗng có tin sang đầu thôn cuối xóm trai làng đánh ghen… một ngày mưa tạnh nắng chen lại thêm người hỏi em bèn ưng ngay thôi đành trước ngái sau say còn hơn đứng vậy lắt lay hoa tàn bờ sông trời nắng chang chang đôi vai gánh thóc hai hàng lệ rơi trong lòng nỗi nhớ đầy vơi bao năm qua nỗi hận đời chát chua hồi hôm gặp “ấy” giếng chùa nhớ thì con gái tim ùa khát khao giá xưa tặng dải yếm đào giọt tình trong trẻo rơi vào giếng em…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2015 17:38:24 bởi hoa tím xưa >
Sao không… Sao không hẹn gặp bến sông con thuyền chờ lái cải ngồng đợi trăng sao không thả gió buồm căng lướt dòng nước bạc nhập nhằng thuyền ai… sao không nở một nhành mai đuổi trăm hoa rụng giêng hai ngập ngừng sao không mạnh bạo người dưng trao hoa cài tóc chân dừng ngõ quen sao không đợi xóm lên đèn trầu cay mới giập, vội men bờ rào sao không cởi dải yếm đào đong đầy giọt bạc gửi trao đầu thềm đêm đông hoa sữa nồng êm sao không bùa ngải giăng mền buộc nhau sao không Thị Kính Thị Màu* trái ngang nghiệt ngã mãi đau nhân tình. *Tích chèo Quan âm Thị Kính
Hương chiều Con đi góc biển chân trời hương rừng hương bến bời bời… hương xa không dưng chạnh nhớ hương nhà hương chiều đông ngái cỏ hoa úa màu mẹ già tần tảo áo nâu cúi rơm đốt cỏ biết đâu hết còn gấu * thương chìm đỏ than hòn tãi gio mẹ nhặt đắng con củ tèo chiều đông gió thổi bay vèo khói ngoi đống giấm cỏ reo ấm nồng hương đồng quyện cỏ hanh không thảo thơm lòng mẹ mênh mông cõi người [váy đen sờn gấu một thời
lửa khui cỏ cháy rộn lời yêu thương
xa ơi, xa lắm đận trường…
chiều hoang biền biệt nắng vương mái nghèo.
*Cỏ gấu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2015 19:37:08 bởi hoa tím xưa >
.
Trái tim mùa thu Sót lại chiếc lá vàng mùa thu như cố níu trời vàng nắng mơ màng ngân giai điệu chim ca lục lại trong sâu thẳm mùa yêu những ngày xa có trời thu xanh thắm đắm lời yêu thiết tha nhặt một chiếc lá rơi rộn hồn cây xa xót nghe tiếng chim lảnh lót từ giã một bạn xinh cả trời đất u minh chứng nhân kẻ bạc tình chỉ giữ được người ở sao cản được người đi lời nói như gió thoảng nhời yêu như mây bay biết người ta phụ bạc sao lòng vẫn còn say ôi tình yêu bất tử dù lòng ai đổi thay vũ trụ luôn rực sáng dõi tình yêu đong đầy thu bay lá về rừng chỉ tình yêu ở lại thấm thoắt bước đời đi giọt yêu em thầm tiếc vẫn đêm đêm da diết len lỏi cõi bồng lai đành đơn phương nâng chén bõ thù tạc tim này.
Nhỡ thì Cánh chim quần rợp bóng lầu dường như chim đợi mây nhầu xuân xưa mây hồng che vạt nắng thưa nhẹ nâng đôi cánh đổ thừa chia phôi đường dài ngựa chạy bạt đồi người đi trăm ngả nhớ đôi có về? dầu cho sấm chớp sơn khê không bằng ánh lửa tim thề năm nao bến sông ngày ấy lao xao cỏ may dẫn lối khởi mào đò ngang… bây giờ giọt nắng lang bang dòng xuôi đò ngược hai hàng lệ rơi người xưa cảnh cũ bời bời ba xuân dồn lại cho trời đất thương lỡ thì trái đắng ngậm sương còn bầu máu nóng còn hường môi xuân.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: