hoa tím
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 54 của 56 trang, bài viết từ 796 đến 810 trên tổng số 830 bài trong đề mục
hoa tím xưa 26.10.2017 21:48:09 (permalink)
0
Tóc em
 
Nghe anh tóc ngắn bờ vai
em còn non dại tình cài sau lưng
diễm kiêu ánh mắt nửa chừng
thoảng như cơn gió trao mừng gửi lo
 
nghe anh tóc tỏa cam go
ngang lưng óng mượt tơ vò lòng nhau
hóa thân suối tóc nhiệm màu
trăng non tắm gội cho đau cuội già
 
nghe anh tóc rủ trăng ngà
vai sương ấm lạnh vấp va ánh vàng
heo may cỏ tím lênh loang
nửa bay nửa đứng vội vàng chi chi
 
nghe anh mây tóc thiên di
cánh chim mòn mỏi xuân thì nhạt phai
một mình một bóng canh dài
mây trôi bèo dạt ướm vài sao sa.
 
 
hoa tím xưa 13.12.2017 21:15:58 (permalink)
0
Tương đồng muôn nẻo
 
Sông mê nghe tiếng suối trong
dang tay ôm suối vào lòng nhẩn nha
biển vui nghe tiếng sông ca
ôm sông miết chảy sóng đà mênh mang
 
rừng nhòa ánh nắng chang chang
mặt trời hôn đó đa mang khôn cùng
mặt hồ gợn sóng mông lung
cõi lòng xao động hòa cùng ánh trăng
 
bên em lòng rộn đàn căng
cầu mong như biển như trăng như rừng
thế mà vẫn cứ người dưng
hồi đêm ngúng nguẩy nửa mừng nửa lo
 
bao giờ ấy mới hiểu cho
lòng sung lòng vả còn so đo gì
trên trời trộn cánh thiên di
hình như ôm cả xuân thì nhân gian.
 
   Bên hồ gươm đón gió
 
Quá thời hồng má heo may
se se gió lạnh cho say lòng người
bên hồ bắt gặp nụ cười
ngoảnh đi lỡ tiếc buông lơi ánh nhìn
 
cây non gặp gió cả tin
lả lơi nhành lá xanh in dáng trời
trẻ người lòng dạ rối bời
nụ cười như thể lời mời làm quen                                
 
ai xui đánh bạo chân chen
phồn hoa đô hội người ken mặc người
cái riêng riêng ấy mười mươi
phút ban đầu gặp người ơi say tình
 
tối trời mong mỏi bình minh
mơ ngày mai đến đền trình suối tiên
hoa cười ngọc thốt triền miên
ngãi trăm năm kể kề liền khóe môi.
 
hoa tím xưa 31.12.2017 21:48:20 (permalink)
0

 
 
Tình trường
Có một đầu để ngỏ lời cầu hôn
cần ba đầu làm người ta nhận lời
có đôi tay để ôm chặt người tình
cần sáu tay để giữ khỏi vuột mất
có một đôi mắt để ngắm người tình
cần sáu đôi để khóc người mất hút
ba đầu sáu tay mười hai con mắt
chưa chắc đủ để khuynh đảo tình trường.
         Tìm em
Đi suốt con đường hoa, không gặp em ở đó
sang bên con đường sương chỉ thấy mây bay bay
quay về con đường tơ trời giăng giăng …nào có
 
hay là em bể bắc anh đi tìm bể đông
cánh hải âu đua lượn thấy sóng nước mênh mông
xa xa nàng tiên cá quẫy đuôi tóc vàng ong
 
quyết đi tìm khắp chốn mong tìm gặp lại em
bao phong ba bão táp không làm anh nản lòng
ôi! Trái tim tội lỗi xưa đã bỏ mất em.
 Vô vi thời gian
 
Thuyền em và thuyền anh trôi trên biển thời gian
giữa hữu hạn ta và thời gian vô hạn
có chới với không hỡi người-bà chúa của lòng ta
hay chơi vơi trong sải cánh thời gian
 
phút giây chới với ấy là lúc ta chưa gặp em trong thênh thang biển đời
phút giây chơi vơi bên kia bờ ảo vọng khi sắp được gặp nhau
và bây giờ hỡi thánh thần lửa nước và ánh sáng ơi!
hãy cùng ta hân hoan say sóng tình muôn thuở
 
thời gian ơi! Hãy bớt chút vĩnh cửu của người
giữ giùm ta khoảng thời khắc ngắn ngủi trên đời
khoảng khắc ta mênh mông cao rộng sóng tình
dẫu diễn ra trong bão dông hay biển lặng cõi người
 
thời gian in dấu trong vòng tay vô thường
hay trong nụ hôn và ngôn từ yêu đương
in dấu trên mái đầu đen bạc khắc khoải bời bời
trong vi lượng nếp nhăn hoài tưởng….
 
hoa tím xưa 27.02.2018 20:50:38 (permalink)
0
      Chị tôi
 
Chị một thời xuân sắc như ai
đôi mắt to tròn
nhìn xa xăm lúc sớm mai
lũ đàn ông vây quanh ve vuốt
chẳng ưng một ai
vì họ không có trái tim
 
đêm đêm nằm mơ người trong mộng
có trái tim sôi nổi vụng về…
tiếc cho mình chưa có đủ đam mê
để tìm về trái tim biết nói
 
thời gian dần trôi
đôi mắt mang màu sám
sống bên lề đời vất vưởng cô phòng
người trong mộng vẫn chỉ là trong mộng
canh cánh bên lòng... vỡ mộng tiếc xuân
 
 
 
 
bỗng dưng hôm gặp chị bến sông
biết mình mười xuân kém chị
và thấy mình hiện trong mắt thị
lòng như lửa cháy…nước chảy miên man…
 
tôi về đem tặng chị bông hồng
chị gật đầu – đây là lá diêu bông
đôi mắt tròn đâu còn màu sám
ngọn lửa cháy bùng lóa trái tim tôi
R

Xuân
 
Hoa đào đua nở trời vào xuân
mai hoa khoe sắc nở trắng ngần
mộc hương lấm tấm trên nhành biếc
trăng nghiêng mười sáu rõ trăng ngần
 
hồng hoa ươm nụ giục màn sương
ban hoa nở trắng khắp nẻo đường
đây đó mái chùa in đáy nước
gió xuân rung lá ngát đưa hương
 
trăm hoa đua nở chuyển đua tàn
xuân đến xuân đi hạ chớm sang
đất trời xuân rộn rồi lặng lẽ
duy bén tình xuân chẳng lỡ làng.

Nguyên tiêu Văn Miếu rực hào quang
vóc kiều tha thướt nàng thơ sang
gặp gỡ nàng xuân thon dáng ngọc
mừng rỡ mưa giăng hạt hàng hàng
 
nàng xuân phất quạt bướm hoa bay
ngào ngạt hương đưa dấu tích này
hội gặp nàng thơ tươi nét bút
đề thơ vạt áo gió xuân lay
 
giai nhân mặc khách về chảy hội
xã tắc sơn hà nguồn cội khơi
con cháu đắp đền nguyên khí vững
văn chương thơ phú thả ngang trời
 
hai nàng e lệ bên hồ văn
soi bóng làm duyên sóng khởi lăn
áng thơ cài nhẹ lên mái tóc
ngày dài… bỗng thoảng gió lầu văn.
 


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2020 01:42:39 bởi Ct.Ly >
hoa tím xưa 14.03.2018 15:04:06 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
Vạt áo bay
Lá rơi thảm cỏ vàng  đầy
Chở nâng gót ngọc tầy dầy dáng xuân
nhẹ buông vạt áo chùng thân
đẫm chiều sương tỏa muôn phần diễm kiêu
 
che nghiêng vành nón mĩ  miều
trời thu đấu nắng nói điều thiết tha
làm duyên dấu mặt gọi là
cớ gì con mắt liếc xa bỏ bùa…
 
chiến trường một thuở hoa mua
gắn trên nòng súng nhớ mùa lá rơi
nhớ vành nón lắm em ơi!
lại thương vạt áo chơi vơi gió chiều
 
vành nón xoay đến phiêu diêu
như mời như gọi người yêu trở về
lại buông vạt áo triền đê
gió chiều lại gảy cung mê phiêu bồng.
 
 
  Thu buồn
 
Ngóng thu tưởng lá rụng đầy
trời xanh lờ lững ôm mây ngang chiều
nào ngờ vần vũ liêu xiêu
mưa giăng chặn lối ngập kiều em sang
 
ước sao chim ríu bên đàng
nhạc rừng suối hát nắng đan gió hòa
tựa lời nhắn nhủ em qua
tay trong tay đặng tím mùa yêu đương
 
ngờ đâu má thắm môi hường
gìanh cho ai nữa chẳng nhường phần tôi
chợt thu nắng quái ngang  đời
để đau cánh tím tình côi ủ sầu
 
ngờ đâu thu đổi sắc màu
tình nhen bỗng thoảng nỗi đau nổi chìm
qua miền tối sáng gắng tìm
một tia hy vọng cho tim đỡ buồn.
 
R
 
     Một ngày đông
Nắng chiều vàng sáng chân mây
ngút tầm chim lượn lây phây khoảng trời
hanh hao hây má vợi vời
như đào ươm nụ chờ thời xuân sang
 
gió đông  ngơ ngẩn mang mang
nhành hoa giấy tím mỏng tang vạt chiều
bén duyên lửa sáng màu yêu
tựa mai lấm tấm mỹ miều nhành xanh
 
con đò tấp nập dòng thanh
bắt gặp câu hát duyên anh phận nàng
dập dềnh sóng nước âm vang
tết nay sắp đến rộn ràng một mai
 
vút lên tiếng sáo trang đài
dụ trăng bến đỗ trong ngoài ấm êm
đại hàn nương nhẹ bầu đêm
nghe xuân ập tới ru mềm lòng nhau.
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2020 01:43:22 bởi Ct.Ly >
hoa tím xưa 07.06.2018 19:49:46 (permalink)
0
    Hẹn đầm sen
Gặp nhau em hẹn đầm sen
tháng hai ken lá hoa chen nụ đầu
hay là ngụ ý trước sau
tình duyên phong nhụy tươi màu đậm hương
 
đợi em vai đẫm gió sương
sao em chẳng đến thoáng ương khúc sầu
có gì đã có gì đâu
dang dang dở dở nông sâu hỡi tình!
 
mải chờ bỗng ửng bình minh
sao em chưa đến để mình chung đôi
cạnh sen sao bạc như vôi
tưởng quen mà lạ đơn côi thắt lòng          
 
đêm dài nối nhớ hầm mong
đa sầu sinh cảm biết không hở trời!
lụy tình tình lã chã rơi
dơ tay hứng lấy kẻo đời ngừng trôi.
 
 
    Nguyệt quế dạ khai
Lửng lơ em bảo đừng…anh!
kẻo người ta biết dễ thành tiếng tăm
chỉ ta cùng với trăng rằm
mỏng tang nguyệt quế cốt nhằm đưa hương
 
đừng anh…em bảo hãy dừng
kẻo người ta thấy nửa mừng nửa lo
không gian như hẹp như co
đôi mình tóc rủ  so đo cung đàn
 
đừng anh …khéo bị người can
em tròn mười tám mênh mang sóng lòng
đôi mươi anh tựa cải ngồng
gió đưa mải miết bềnh bồng trăng đung           
 
đừng anh…đâu phải mịt mùng
sương sa vạt áo giăng mùng mĩ nhân
quanh co lối vắng đường gần
riêng  em làm dáng phi tần với cưng
 
 
đừng anh…em nhấn điểm dừng
để tôi vụng dại vội ngừng môi hôn
tiếng đừng…nhẹ tựa sóng cồn
làm tôi chếnh choáng thả hồn phiêu diêu.
     Gửi hương cho gió
 
Chiều nay vườn ngớt chim về
hoa tàn xuân cạn nhiêu khê nắng vàng
hồn xuân thôi lắng cung đàn
chín đi một ở gió hàn lắt lay
 
xuân đi hạ đến có hay
đầu cành quả ngọt đặt bày cho ai
bõ mùa hoa nở đêm ngày
nhụy thơm một thuở ong say bướm đùa
 
xuân tàn hạ thế tua dua
trên trời túm tụm khởi mùa mưa sa
nhắc người xuân sắc nuột nà
bén duyên kỳ ngộ kẻo mà lẻ đôi
 
 
 
 trông người ngẫm phận mình thôi!
ngỡ đi trong lửa nằm ngồi trong sương
tình đầu khắc khoải vấn vương
gửi hương cho gió chung đường tơ giăng.
   Lao xao biển vắng
 
Xôn xao biển sớm bình minh
Chân trần nhẹ gót cô mình lang thang
giơ tay em với ánh vàng
bồng bềnh tóc tỏa mang mang má hường
 
sóng ru cát mịn mặt gương
em ngồi soi bóng vấn vương  tâm hồn
tựa nàng tiên cá hiện tồn
đảo khuynh nhan sắc sóng cồn ru ca…
 
ước làm cánh sóng lại qua
nơi em nằm chắn cát thoa nước tràn
để đêm về đỡ mơ màng
gặp em em gặp ngỡ ngàng nhau ra
 
 
biển quen mà lạ đôi ta
vô tình con nước mặn mà đấy thôi
trăm năm biển sóng đơn côi
giờ ta khỏa lấp nên môi ấm nồng.
     Hương tình
 
Chăn trâu chạc chéo quấn sừng
đến đâu tự đến bìa rừng cuối nương
trao tay nhẫn cỏ vấn vương
củ khoai nướng cháy khói hương ấm lòng
 
hành quân vượt núi lội sông                                                                      
rảnh rang lại nhớ thiết mong ngày về
gặp người con gái nơi quê
liệu em còn nhớ hẹn thề hôm nao
 
về làng lòng dạ nôn nao
nghe tin em đã ván trao thuyền người
con tạo sao khéo trêu ngươi
giữa đường đứt gánh… khóc cười em mang
 
sự đời dẫu lắm trái ngang
bỏ qua thì tiếc luyến màng thì cay
con tim còn sót nồng say!
chắt chiu hương gió heo may nối tình…
    Sao sa
                        Sự tích :” sao đổi ngôi”
Từ đêm hôm ấy em ơi!
ánh sao đêm khiến tơi bời hồn anh
ngôi sao em  vút sa nhanh
bỗng dưng anh thấy, long lanh mắt sầu
 
nhớ chăng em đỉnh địa cầu
sao em quyện với sắc mầu sao anh
cùng bay đôi ánh biếc xanh
ta bay bay tới vãn canh tiệc trời
 
ngôi sao ứng một kiếp người
đổi ngôi sao cháy ứng nơi ta tàn
sao em sa sáng mỏng manh
sao anh lay lắt như thành hư vô
 
 
may là chuyện tưởng đấy thôi
bên nhau ta vẫn bờ môi thơm nồng
thiên hà một cõi mênh mông
nhỏ nhoi nhân thế chữ đồng yêu thương.
     Biển chờ
 
Đợi anh bờ nước xôn xao
sóng ru cát mịn nao nao cõi lòng
lần đầu quen với chờ mong
nhìn ngang liếc dọc bẻ cong khung trời
 
cớ chi ào ạt sóng ơi!
nụ hôn cứ mải xiết bờ rồi tan
cớ chi gió ấp miên man
ghì nâng chim biển dọc ngang khuất tầm
 
cớ chi đứng mỏi chân trần
sao anh chẳng đến một lần này thôi
nắng chờ nứt rạn bờ môi
gió chờ khỏa lấp tim côi đâu nào
 
 
 
lặng nghe sóng biển ầm ào
 hình  như biển nói khơi mào thiết tha
biển gần anh thật là xa
nhờ con sóng đánh la đà phương anh.
     Tình cũ
Thu sang tình chết mất rồi!
sờ sờ vẫn sống em tôi đượm buồn
đêm thu thao thức lệ tuôn
thương cho duyên phận bặt nguồn từ đây
 
đổ bao hoài niệm theo mây
nhưng nào đổ được hây hây má đào
phút đầu cái phút chênh chao
con tim bối rối lộn nhào đường tơ
 
thôi đành mượn lá ru hời
gửi người non dại một thời sánh đôi
nhắc tình dẫu có phai phôi
chiêm bao thầm nhắc môi mồi trần gian
 
 
lá thu rủ nhau về ngàn
tình cũ chẳng rủ cũng tràn cung mây
ước gì người ấy lại đây
uống cho cạn nốt chuỗi ngày xa xưa.
   Lưu luyến
 
Lá rơi thảm cỏ ken dầy
chờ nâng gót ngọc đường này em qua
gió lay vạt áo thướt tha
sương giăng mờ ảo la đà lắm thay
 
đón đường gặp em lối này
ba hồn bảy vía ăn may tụ về
chỉ sợ đường đột em chê
ngờ đâu duyên phận cặp kè sánh đôi
 
giọt thu chuốt lá thành tôi
trăng lu hắt bóng ngả mồi cho mây
bỏ bùa má ửng hây hây
chân không chạm đất lòng say sẫm vàng.
 
 
 
thoạt đầu va vấp ngỡ ngàng
nói bóng gợi gió sợ nàng không mê
đến khi sắp đổ ra về
ba lưu bảy luyến tràn trề gió trăng.
         Tình muộn
Xuân sang hạ tới hỡi ôi!
thu qua đông lại bồi hồi lắm ru
chỉ mong vướng bận chỉn chu
con tim khắc khoải mù u bướm chờ
 
đời đi nhanh quá ai ngờ
ái tình chậm muộn hững hờ nhẹ đeo
ví bằng lội suối trèo đèo
thế mà để tuột tình vèo bến sông
 
thân tàn lội bến muộn chồng
mười hai bến nước chờ trông ngút tà
giá giờ được gặp người ta
sợi dây tình xiết quyết là săn tay
 
 
liếc qua cuối mắt đuôi mày
tình trong gang tấc muộn say chậm nguyền
lửa lòng chớ tắt cơ duyên
việc đời cứ chảy nã nền trời cho.
   Mỹ lan ơi!
 
Ngọc lan tựa búp tay êm
thon dài muốt trắng mượt mềm thơm hương
gom nhung nhớ thả vấn vương
cho người gặp gỡ ánh dương cuối chiều
 
ngọc lan trong vở dấu yêu
chở thời áo trắng mĩ miều thế nhân
loanh quanh lối vắng đường gần
túm năm tụm bảy phi tần râm ran
 
ngọc lan cài tóc miên man
gội hương cho tóc tết sam duyên chài
bỏ bùa cho kẻ tài trai
tim rung theo nhịp gót hài du dương
 
 
ngọc lan già gốc tơ vương
chứng nhân cuộc gặp trao thương một thời
để giờ mỗi đứa mỗi nơi
sống trong nhung nhớ tơi bời niềm đau.
 Tiếng vọng xưa
 
Hát lên đi hỡi tôi ơi!
cho quên sầu đắng tơi bời bạc vôi
tiếng ca vọng đáy biển sôi
nơi chôn một mối tình hồi năm xưa
 
lời ca mượn gió xa đưa
ngời ngời sắc đỏ tình chưa phai mờ
khát khao lắm thuở đợi chờ
trồi dâng tựa sóng vỗ bờ nghe em
 
bao điều cõi thế nhử thèm
không hề lay chuyển đổi chèn tâm ta
mấy hồi sống cõi ta bà
hữu thân hữu khổ tình sà giây oan
 
 
 
trả nhau xuân sắc đa đoan
nhưng nào trả nổi tím xoan một thì
tình ca đẫm ướt hàng mi
thôi đành mang tiếng tình si một thời.
  Ước mong sao …
 
Làm sao neo được thuyền trăng
ngân giang miết chảy cầm bằng sao sa
lá vàng thu ngả điệu đà
ánh trăng khỏa lấp hồn ta say mềm
 
làm sao nỗi nhớ dịu êm
chờ khi đêm xuống trăng thềm chứa chan
theo mây cùng gió ngập tràn
con tim bé nhỏ muôn vàn nhịp yêu
 
làm sao nức nở mĩ miều
quỳnh hoa trắng muốt nói điều thị phi
qua đêm trăng đợi mà chi
sáng ra rút phép còn gì là hoa
 
 
làm sao bất diệt tình ca
xuyên qua khoảnh khắc trầm kha cõi người
chim ca quyện với gió cười
nắng đan mê mải tỏ ngời dương gian
 Nông sâu cõi người
Dường như tán lá chở vui
mà sao vội vã dập vùi thả tan
hãy chầm chậm nhé tỏa lan
cho ta theo kịp dâng tràn đam mê
 
nỗi buồn hãy chậm lui về
trầm luân nhẹ bớt dãi dề tấm thân
em ơi gánh đỡ phong trần
lửa lòng đừng cháy lụi gần rụi xa
 
phù vân ấy cõi ta bà
bao nhiêu tình bấy nhiêu va vấp sầu
tưởng dò được hết nông sâu
ngọn nguồn trước để dòng sau nhạt nhòa
 
 
thiên nhiên sẵn đúc một tòa
dẫu tươi đẹp mấy cũng qua một thời
yêu mãi mới được tình ơi!
phũ phàng chi lắm kẻo rơi cuối chiều
 
thưởng hoa dãi nguyệt tuyệt chiêu
ngậm sương gội nắng ta chiều nhau thôi
tình đà thắm đỏ bờ môi
nào đâu như cá vì mồi cắn câu.
     Xuân ái ân
 
Xuân đêm nhẹ bổng hương chèn
vai mềm sương tỏa má em thẹn thùng
bên tai vẳng tiếng tương phùng
phượng loan quấn quit bập bùng giây tơ
 
qua đêm cùng với chàng khờ
nửa như mạnh bạo nửa chờ dưng dưng
trăng xuân tỏa ánh ngập ngừng
cho hoa lồng nguyệt nửa mừng nửa lo
 
 
 
sông xuân réo rắt tiếng đò
gió xuân nói hộ so đo bằng thừa
tình xuân lây đậm hay chừa
lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
 
bên em coi tỏ sắc màu
tràm như tay nhúng cho nhàu ái ân
mai này nhỡ  gặp vũ vần
huy hoàng ngụt tắt còn ngân tiếng lòng.
    Hồng sen một đóa
 
Nụ sen bói búp tay thon
ngấm sương gió ủ cánh tròn sớm mai
nở căng mượt cánh trang đài
nhụy vàng lấm tấm như cài nhớ nhung
 
sương sa đón khách tương phùng
dịu dàng lá dát ngọc vùng non tơ
sênh sang biếc trải duyên hờ
hồng sen dung dị khắc giờ thấm đưa
 
 
tóc thề khôn dãi nắng mưa
lá sen xòe đội cho vừa lòng nhau
tím hồng hè bói nụ đầu
mải mê hương tỏa cho mau chuyển quì
 
chân dồn nhẹ bước đời đi
thanh cao cậy gió xuân thì vụt trôi
thôi thì mọng đỏ bờ môi
hồng hồng tuyết tuyết sen tôi một màu.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
hoa tím xưa 15.07.2018 21:54:45 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
      Giọt xuân
 
Thế là xuân nữa lại sang
xuân thơm hoa cỏ nào màng hồn tôi
đọc dòng mưa bụi thấm môi
chênh chao ghi lại chuyện tôi với nàng
 
nào vui nước mắt hai hàng
nào buồn chỉ bởi lời nàng chia xa
tình đà đứt gánh khi qua
sông băng định mềnh tua dua ngợp trời
 
hoa mi buồn hót tiếng rơi
vì sao chẳng mãi mãi thời đang xuân
giọt sương mi mắt trong ngần
tiếng tơ tiếng trúc rung ngân cõi lòng
 
thôi còn gì nữa mà mong
tình là bể khổ bẻ cong tên vàng
mưa rơi nhè nhẹ hàng hàng
tình xưa chấp chới mang mang hỡi tình!
  Ghen bóng thẹn gió
 
Còn gì để ngắm đâu em
ngoài thuyền trăng đậu bên rèm song thưa
cõi lòng như sắp đổ mưa
sập sùi bong bóng dây dưa cung sầu
 
còn gì nữa để say đâu
cánh chim đan chéo nhuốm màu sám đen
dập dình tiếng bấc chì ghen
lửa lòng đương độ sao chèn tàn phai
 
 
còn gì nữa thức cánh dài
chập chờn tiếng cuốc gáy ngoài bờ tre
lời ong ngán lại tiếng ve
bỏ ngoài tai nhé hơn se vào mình
 
còn gì nữa thuở xuân tình
con thuyền xa ngái chở mình với ta
phận duyên dẫu gặp can qua
bùa yêu trọn kiếp đâu nhòa phút giây.
 Chiều, đêm và em
 
 
Cài đêm mặt nhọ vào chiều
sợ chi chớp díu liêu xiêu má đào
chân dồn hối hả lao xao
vời tay ôm ấp cỏ hao hoa gầy
 
nắng cười tắt gió tàn mây
để đêm buông  thõng lây phây giọt buồn
chiều thơm giá cọ tay thuôn
canh khuya chớp bể mưa nguồn đỡ trông
 
trăng soi nghiêng tỏ cải ngồng
chỉ mình em biết muốn chồng hay chưa
hình như có giọt mưa thưa
lòng sao thảng thốt dây dưa sóng tinh
 
biết làm sao trái tim xinh
đổ dồn lỗi nhịp nhắc mình với ta
cạn đêm nay nữa thôi mà
sao đêm mê hoặc như là người bên.
     Gửi gió
Khung trời năm ấy, ơi anh
nơi mùa sen níu mong manh sóng lòng
cánh hoa giăng mắc nhớ mong
hương đưa thơm thảo mi cong dập dìu
 
năm nay cảnh sắc đìu hiu
mùa sen còn đó có điều…anh xa
nắng chi nắng héo ngọn đa
con tim khắc khoải như là tiếc xuân
 
ước gì anh ở thật gần
với tay cho đỡ tần ngần phút giây
biết người xa tận chân mây
có còn nhớ có còn xây mộng vàng
 
cầu kiều dải yếm bắc ngang
chờ anh chờ mãi mang mang gió chiều
đành chờ mùa tiếp sen yêu
đưa hương gửi gió mĩ miều duyên tơ
    Chia xa
Mưa rơi ướt áo em rồi
để cho em trú vai tôi thế này
nước mưa làm mắt cay cay
hay tình dang dở, hận ngày chia xa
 
tháng ngày tình thắm ru ca
thế còn chưa đủ giữ ta với mình
tại anh chưa xứng với tình
hay là định mệnh nhục vinh ở đời
 
giọt tình nước mắt rơi rơi
xin em giữ lấy cất nơi tim hồng
mai này dẫu có lấy chồng
cháy lòng góc khuất mơ mòng thấy anh
 
em đi riêng góc trời xanh
dáng hình anh nhớ họa tranh cõi lòng
chênh vênh lửa cháy mi cong
chắc còn ngun ngút sóng trong lặng ngoài
 
hoa tím xưa 02.09.2018 21:49:53 (permalink)
0
Nụ hôn mùa thu
Nụ hôn vội đặt lá vàng
khiến trăng thổn thức ghen quàng ghen xiên
sớm mai lá rụng phung phiêng
cung hằng cấm cửa trăng nghiêng nửa vời
 
nụ hôn vội đặt vòm trời
mưa thu tí tách rơi rơi nghẹn ngào
chợt mưa chợt nắng xốn xao
cõi lòng giăng mắc khơi mào tương tư
 
heo may vội đặt má nhừ
nụ hôn mỏng mảnh lừng khừng mà chi
dám đâu động lá vàng mi
nhưng xin thu chín đến thì nhường em
 
nụ hôn vội đặt môi mềm
hương thu giăng mắc bên thềm gió trăng
giọt yêu thánh thót tròn căng
chênh vênh mi ướt nhập nhằng sao đang.
 
 
   Tản mạn tình thu
 
Bồng bềnh lụa kết lầu mây
không dưng níu cánh nhạn bay cuối trời
ngắm trời lòng dạ chơi vơi
hay là cánh nhạn vợi vời hồn em
 
phút này cái phút dịu êm
gió thu mát rượi đến mềm lòng nhau
sao người còn ở đâu đâu
ước gì một bước qua cầu gió sang
 
thu vàng xanh mãi sao đang
ấp e tình chín ngỡ ngàng  lắm thay
một điều ước chín điều say
trăm năm trôi dạt đọa đày con tim
 
còn duyên ai mải kiếm tìm
diêu bông tình lá cánh chim giang hồ
biển chiều xanh sóng nhấp nhô
hư hư thực thực vập vồ tình em.
 
   Khuyết tròn trong nhau
Chiều nay sầu lắm mây ơi!
nhớ về người cũ tơi bời ruột gan
lá thu còn biết về ngàn
tình người rơi rụng hợp tan xoáy vòng…
 
còn gì nữa để ngóng trông
âu là cánh phượng cuối sông xa vời
tóc mây em có rầu vơi
mặt hoa da phấn một thời nổi nênh
 
trăng sim năm ấy chênh vênh
tình vin sắc tím sông sênh nửa chừng
trải lòng đương độ bỗng ngưng
trao duyên một khắc chửa mừng đã lo
 
 
ngỏ lời trăng khuyết so đo
trăng tròn lúng liếng tơ vò chon von
sao em bỏ khuyết kén tròn
để giờ duyên bạc mỏi mòn hồn tôi.
 
    Lụy tình
 
Cuộc tình khéo chọn chữ yêu
lòng ta nó khuấy bao điều tái tê
ngày đêm gìn giữ lửa kề
sểnh tay than nguội ê chề tấm thân
 
bén duyên cái thuở xuân phân
ngẩn ngơ cánh nhạn vũ vần tơ giăng
như hoa lồng nguyệt đêm trăng
huyền cầm lai láng giáng thăng dập dìu
 
một hồi ghen gió lìu tìu
gần trong gang tấc sập sìu như xa
lửa nung dao cắt lòng ta
cung tên bắn gió thế mà nên duyên
 
bay đôi thấm mỏi đêm huyền
thu đi đông lại dũng tuyền thịnh suy
cửa thiền đóng mở vô vi
thoát vòng sinh diệt thấm vì thái lai.
 
   Cánh đồng liêu trai
 
Vành khuyên ơi! Hót ríu ra
không dưng kinh động la đà cỏ cây
bìm bìm ơi, tím giăng đầy
sương buông gió lạnh xám mây cuối chiều
vội thu cánh lá diễm kiêu
bên đường xấu hổ đặt điều nhân gian
và người ơi, bóng biến tan
liêu trai huyễn hoặc tán tàn gót son
hướng tâm tính cuộc vuông tròn
duyên hờ phận mỏng mỏi mòn đường tơ
sao tình cứ rộn như mơ
cánh đồng hoang hoải đón chờ ai ai
cho dù ma ám quỉ cài
gương thần soi rọi gót hài dặm xa…
 
   Tím ngắt ngàn sâu
Sương giăng suối lặng tiêu sầu
đợi em bên suối sẫm mầu áo non
hoa sim tím cả lối mòn
mười hò chín hẹn như còn bên tai
ngắt bông sim tím trang đài
màu yêu man dại sẽ cài tóc em
ngang vai tóc tỏa mượt mềm
điểm hoa  thêm đẹp sánh thềm gió thu
 
sẵn đàn môi thổi vi vu
nghe xa xôi lắm sương mù man man
tiếng đàn như gọi như chan
giục lòng xích lại núi ngàn nào xa
 
Khâu vai chợ đón đôi ta
sao em đến muộn như là yêu chơi
chợ tình biết có đầy vơi
ai mua ai bán bời bời trong nhau.
   Một thoáng đạo đời
 
Mộc hương trắng muốt gió lùa
tĩnh tâm cửa phật mái chùa rêu phong
hồn quê sẫm cánh nâu sòng
sông ngầu hoàn thổ hanh hong thu vàng
 
 
 
mái cong tịnh độ mang mang
nỗi lòng canh cánh bổng tràn chuông ngân
hà sa phúc đẳng bội phần                    
nguyện cầu cứu khổ thiên nhân nhập hòa
 
chúng sinh cậy bóng đa già                          
hồn quê ngút ngát Di Đà Phật linh
hướng lên cõi sáng anh bình
dẫu đời bể khổ dập dình gần xa
 
tấm thân phiêu bạt xa nhà
cánh chim bạt gió sa bà nổi nênh
bờ tre giếng nước chông chênh
chân thon chờ đợi xông xênh duyên cài.
 
   Chiếc lá vàng rơi
Rời cành chiếc lá cỗi vàng
giã từ xuân sắc thời vang đất trời
ru ca cùng gió chơi vơi
lặng nghe chim chóc hót lời yêu đương
 
mộng mơ trong mắt người thương
bẻ cành vin lá vấn vương tâm hồn
đêm huyền chứng giám nụ hôn
thuở đầu vụng dại sóng cồn âm ba
 
rời cành chiếc lá chia xa
cậy nhờ làn gió vấp va bóng hồng
ngờ đâu thu chín tang bồng
như mê như hoặc dòng sông con đò
 
đời như chiếc lá quanh co
theo dòng nước chảy vân vo sóng lòng
chừng như chấp thật cho xong
ngờ đâu chấp giả mới mong duyên bền.
    Ngẩn ngơ gió hàn
Ráng chiều vàng sáng màu mây
khoảng không rộng ngút tầm xoay chim trời
hanh hao má thắm em ơi!
đào ươm khởi nụ gọi mời xuân sang
 
ngẩn ngơ cánh gió đưa ngang
nhành hoa giấy khẽ lật trang phong tình
hình như lửa bén duyên xinh
đông hàn chẳng lạnh môi mình môi ta
 
sông quê rộn bến đò qua
thỏa chờ vãn đợi để mà theo nhau
đại hàn ủ mướt trầu cau
như mong như gợi ngõ hầu xe hoa
 
gọi mời trăng đỗ sáo hòa
đêm huyền nhẹ bỗng xây tòa thái lai
phải đâu ngọc thốt tình chài
nửa hư nửa thực đông đoài mà nên.
 
hoa tím xưa 15.10.2018 22:04:04 (permalink)
0
  Hương xưa
Vi ô lét tím thủy chung
đóa hồng thắm đỏ tương phùng sớm mai
chọn hoa đâu dám đơn sai
để tình dang dở gió xoài  bến sông
 
hoàng hôn nhuộm tím ngô đồng
gốc cây quen hẹn mơ mòng sánh đôi
tặng bông hồng nhỏ tinh khôi
nghe con tim đập liên hồi nhịp yêu
 
bây giờ cảnh sắc tiêu điều
theo chồng em đã lờ chiều bên nhau
vượt lên bao nỗi thương đau
bông hồng xưa vẫn ngát nhàu đời anh
 
tâm hồng nhỏ xíu mong manh
hương hồng tươi mát sao thành hương xa
chắc gì em đã quên ta
suốt đời tình khúc xót xa nghẹn lòng.
 
 Dậm vàng nhạt lục
 
Thẳm trời nhạt lục thu vàng
ấp iu tình chín lỡ làng sao đang
năm tao bảy tuyết chẳng sang
cõi lòng như đốt ngổn ngang trăm bề
 
hay là gió chéo bờ đê
em theo người khác đi về cùng nhau
vô tình để lại nỗi đau
cho trầu dầu lá cho cau héo mòn
 
anh son em chẳng còn son
dẫu là như thế mất còn chấp chi
giữ sao giữ được người đi
thôi đành chờ cánh thiên di ngang trời.
 
 
 
 
 
 
 
   Biển đâu vô tình
Mênh mang mi biếc mắt xanh
ngàn năm mặt biển long lanh xuân thì
nụ hôn sóng bất diệt khi
trao bờ thấp thỏm những gì phồn hoa
 
gió ru lồng sóng trăng nhòa
du dương nốt nhạc hát mùa yêu đương
em nghe sao khỏi vấn vương
dễ lây tình biển xem thường giây oan
 
trải lòng  với sóng đa đoan
tiếng ca vang vọng cho toan bằng lòng
thấp tha người ấy có không?
giơ tay đón cỏ lông chông xoay tròn
 
hải âu lướt sóng chon von
cho ta gửi gấm tình còn trong mơ
rằng con sóng chẳng hững hờ
thuyền hồng vẫn đợi vẫn chờ nhân duyên.
 
  Một Bóng hồng
 
Bông hồng như trái tim xinh
ép vào trang vở chứa tình mộng mơ
tặng cho ai đó dại khờ
thay lời muốn nói thẩn thơ tháng ngày
 
bông hồng trong vở héo gày
bao năm mới giở đặt bày y trang
dung nhan còn đó ai màng
hình như đêm khóc ngày càng xót xa
 
bông hồng ký ức đậm đà
không trao cho kịp người ta hững hờ
để giờ tim vẫn bơ vơ
tiếc cho năm đợi tháng chờ đơn phương
 
ước quay trở lại bên đường
hồng gai vướng bước người thương chậm chừng
hương thơm dẫn dụ người dưng
ngời ngời xuân sắc xin đừng thoảng qua.
 
   Còn yêu mãi
 
Còn yêu em mãi tóc thề
tiếng cười giọng nói đê mê đêm huyền
gần chờ xa đợi duyên bền
dáng gầy vương áng nắng mềm ban mai
 
còn yêu em mãi hoa cài
ép trong vở tặng nhớ hoài tuổi hoa
hồn hoa bén cháy nhân hòa
bồi hồi trong dạ can qua thoảng ngoài
 
còn yêu em mãi gót hài
nhẹ nhàng lướt cạnh biển xoài sóng ru
nghe như tiếng sáo vi vu
hoa đồng cỏ nội mịt mù khói sương
 
 
còn yêu em mãi vấn vương
dòng xưa bến cũ luyến thương bời bời
xuân đi xuân đến đầy vơi
tóc sương dần điểm hương đời dịu êm.
      Giấc mơ phiêu lãng
 
Làm ong đậu đóa hồng nhung
thỏa cơn khát mật bay cùng bướm xanh
quanh chùm xấu hổ mong manh
hoàng hôn dần xuống lá cành nhẹ thu
 
làm chuồn xòe cánh vi vu
chênh vênh đậu búp sen ru nắng vàng
đầm sen gợn sóng mênh mang
có cô gái đẹp có chàng quân vương
 
làm chim hót níu cung thương
âm vang xứ sở nhờ nương thiên thần
có tiên nữ mải giáng trần
thướt tha nhẹ bước tới gần bên hoa
 
làm nàng Chức nữ lại qua
Ngân hà Ô thước như là trò chơi
Ngưu lang hiển hiện giữa đời
băng qua  ngăn cách, ông trời có thương ?
 
hoa tím xưa 18.11.2018 22:01:57 (permalink)
0
Thẹn thùng
 
Không dưng bốn mắt gặp nhau
thẹn thùng lẩn tránh đến đâu hỡi trời!
lá thu bảng lảng vàng rơi
cuốn theo chiều gió như khơi nỗi mừng
 
không dưng giọng nói ngập ngừng
vừa ngân  đã bặt nửa mừng nửa lo
sông sâu vừa lội vừa dò
nói sao nên vậy vòng vo thử lòng…                                     
 
không dưng vành nón quai hồng
nghiêng nghiêng che mặt giấu trong mở ngoài
vô vi làn gió thoảng hoài
sao không lật nón cho quai chòng chành…
 
 
không dưng tựa nhện thả mành
để ai sa lưới mong manh xuân tình
thẹn thùng chi hỡi cô mình
để cho má ửng tươi xinh ngất trời.
 
hoa tím xưa 25.01.2019 18:27:50 (permalink)
0
Em và  mùa thu
Đêm qua chim hót báo tin
thu về trong mộng gió vin lá cành
vì ai trằn trọc năm canh
đôi mắt đánh lại đành hanh đến liều
 
cũng bởi tình gửi duyên tiêu
phải lòng nhau nói một điều cho xong
mối mai nào thích đường vòng
bắn tin mấy bận tơ hồng buộc tay
 
tuổi tin mới lớn có hay
ai mà chẳng chết vì say men tình
vũ trụ thu lại đôi mình
thì thầm tóc rủ bóng hình mờ đêm
 
mùa thu tình chín dịu êm
cũng là mùa cưới trầu têm cay nồng
tin truyền lan khắp hanh không
khéo mình em biết muốn chồng hay chưa.
 
hoa tím xưa 10.09.2019 22:08:49 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
Hồng nhung say đắm
 
Môi em thắm đỏ hồng nhung
thắp nên ngọn lửa cháy bùng chiều đông
nụ hôn nhắm tự hanh không
muốn thì muốn vậy mà không gặp người!
 
chót yêu lửa ấy hồng tươi
lời chưa dám ngỏ mười mươi ngại ngần
giá được mươi phút giáp gần
cho rơm bén cháy một lần người ơi!
 
nắng sao nắng rọi nửa vời
lòng sao lòng cứ chơi vơi thế này
bùa mê chưa ngấm đã say
ưng hờ ưng trộm nhớ ngày nhớ đêm
 
thế rồi gió tắt trăng xiên
người ta đem ván đóng thuyền trái ngang
biết đâu lệ chảy ngầm hàng
từ bông hồng nhỏ nhỡ nhàng tình tôi.
 
hoa tím xưa 22.01.2020 18:39:04 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
Nụ hôn mùa vàng
Trăng vàng thổn thức chia xa
nụ hôn vội đặt cọng vàng lá thu
sớm mai lá rụng sương mù
cung hằng cấm cửa trăng lu cuối trời
 
nụ hôn đặt đóa hồng tươi
mưa thu tí tách vợi vời hương đưa
chợt mưa chợt nắng nhặt thưa
mùa vàng như giục duyên vừa mới nhen
 
heo may vội đặt má em
nụ hôn mỏng mảnh dịu êm khôn cùng
đêm huyền ánh lửa bập bùng
rọi soi con mắt thẹn thùng vì yêu
 
đụng cây xin chẳng dám liều
cậy mùa thu chín đẩy chiều vào đêm
vi vu gió gác trăng thềm
nụ hôn bén cháy đá mềm lòng son.
 
hoa tím xưa 13.06.2020 16:21:36 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
Vì sao và vì sao
Em nói đi vì sao bỏ anh
vì sao chim lại nhảy lìa cành
tiếng chim hót bỗng ngưng đứt đoạn
tan nát lòng vẩn đục ngày xanh…
 
hay nói rằng sợi tơ mong manh
không buộc nổi đôi tay ta đó
đêm huyền thoại trăng thôi sáng tỏ
gió giao mùa mối lái bằng không
 
cần tay níu để đỡ sóng lòng
thuyền thôi rạn buồm nâu xa ngái
cần nụ hôn để kéo tình lại
lông chông hoài thấp thỏm mong chờ
em nợ anh cuộc tình bỗng lỡ
yêu vô cùng càng sợ càng run
thương con tim vẫn ngầm cháy đỏ
nỡ lòng nào … tinh anh dang dở…
 
hoa tím xưa 25.07.2020 16:24:07 (permalink)
0
[This post was marked as helpful]
.     Trăng và biển
Đâu phải vô tình anh ví em là biển
còn anh là trăng bên sóng suốt trăm năm
biển ru trăng rập rờn cánh sóng
ôm vào lòng óng ả vàng trong
từng đêm phiêu bồng đắm đuối
trăng khuyết tròn ru biển mê say
cùng hải âu tung cánh trời đêm
mặc mây kia cản đường che lối
mong phút bình yên vằng vặc canh thâu
chỉ có trăng mới hiểu biển phiêu du nhường nào
chỉ có biển mới biết trăng tròn khuyết bao nhiêu
cần cánh sóng để trăng dựa một đời
cần trăng tròn để biển đỡ chơi vơi
tình đôi ta trăng biển em ơi!
 
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 54 của 56 trang, bài viết từ 796 đến 810 trên tổng số 830 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9