Ru Ta Một đời...
Hạnh Phúc
Hạnh phúc là gì? có lần em đã hỏi
Ngày bên nhau anh chưa biết trả lời
Và bây giờ hai đứa đã đôi nơi
Anh nhận được mình không còn hạnh phúc
Anh không còn về yêu màu vàng cúc
Từ xa nhau anh giận cả hoa hồng
Vì hồn anh lạnh suốt mấy mùa đông
Nên nhung nhớ vẫn mang màu tang trắng
Hạnh phúc nào có vị hương mặn đắng
Mình xa nhau trăng đã mất ngọt ngào
Mấy mùa thu mây ngại đứng trên cao
Buồn buồn xám vây quanh trên núi biếc
Xa nhau rồi ngày đi trong hối tiếc
Anh một mình ngồi đếm tháng năm trôi
Ai nói tình chỉ đẹp lúc chia phôi
Ôi chia cách đã mang đi hạnh phúc
HẠNH PHÚC CÒN ĐÂU ? Hạnh phúc là gì anh đâu nào hay biết Lúc mất rồi anh mới tiếc lắm thay Vỡ lẽ ra hạnh phúc là mỗi ngày Là mỗi buổi sáng chiều ta say đắm Nhưng bây giờ hạnh phúc xa xôi lắm Từ lúc em đi anh tắm những nỗi buồn Hạnh phúc vỡ rồi, ta đã tay buông Cho đến nay suối nguồn yêu đã cạn Tìm hạnh phúc, tìm trong chiều chạng vạng Mất hết rồi lãng mạn những ngày xanh Những ngày xưa anh đâu biết dỗ dành Anh đâu hay hạnh phúc mong manh quá Nay hối tiếc trong khoảng đời dối trá Trong tầm tay nên anh chả biết gì Anh đâu ngờ hạnh phúc sẽ bước đi Về xa vắng một khi tình lịm tắt
Trả Lại Em
Trả lại em mối tình thơ ngày đó
Những trưa hè to nhỏ chuyện yêu thương
Dấu chân xưa dạo trên khắp con đường
Tà áo mộng gói tròn hương thương nhớ
Trả lại em lần đầu tiên bỡ ngỡ
Đi bên nhau ngại không nói nên lời
Mắt ngập ngừng tay thừa thãi buông lơi
Quai nón lá vấn vương tình chớm nở
Trả cho nhau cánh phượng hồng rực rỡ
Nằm yên chờ trong lưu bút ngày xanh
Viết tên nhau bằng nét chữ thanh thanh
Trên trang giấy còn ngây hương hạ cũ
Trả cho tình lời yêu hồng giấc ngủ
và bao lời nhắn nhủ lúc chia tay
Trả cho em cả giấc mộng đêm nay
Để thao thức tìm nhau trong kỷ niệm
TRẢ CHO EM Trả cho em những dấu yêu tình đầu Tình thứ nhất không bền lâu em hỡi Trả cho em những thư từ nhắn gởi Hết thật rồi chới với giữa niềm đau Trả cho em một tình yêu nhiệm màu Đã phai mau theo tháng ngày quên lãng Trả cho em những đêm tình lãng mạn Không còn gì bản sắc trái tim ta Trả cho em những ngày tháng thiết tha Đâu còn nữa khi chiều tà khuất nắng Trả cho em những gì còn trong trắng Của mối tình anh mang nặng nhớ thương Trả cho em tất cả những cung đường Mà ngày đó ân tình vương trên lối Trả cho em đêm cuối cùng trăn trối Ta mất nhau rồi giữ lại nữa chi em Thật khâm phục và ngưỡng mộ thơ cùng ý thơ của bạn!
Ta Ru Ta Một đời...
Ta ru ta ru giấc thời thơ ấu
Gác muộn phiền nung nấu bấy lâu nay
Nhưng bao đêm giấc không trở về đây
Khi vạn vật chìm say... ta thao thức
Đã bao đêm moi tìm trong ký ức
Giấc mơ hồng rực rỡ tuổi đam mê
Có còn chăng là những nỗi ê chề
Bay vất vưởng lê thê trong dĩ vãng
Ta muốn ngủ cho quên đời phiêu lãng
Để quên đi năm tháng ngược xuôi tìm
Một bóng hình đã in đậm trong tim
Người con gái vẫn đêm về báo mộng
Ôi giấc ngủ... một phần trong cuộc sống
Ta ru ta như sóng nước ru bờ
Ta ru đời Ru cả những mộng mơ
Nhưng chỉ thấy đêm chờ trong mắt đỏ
Ta muốn ngủ hồn nhiên như trẻ nhỏ
Để tim yêu mở ngõ đón bình minh
Để tình thương theo nắng sớm quanh mình
Để còn thấy em xinh...ghé thăm trong ngày hạ.
Ta ru ta ru một đời nghiệt ngã
Cạn Nguồn
RU EM MỘT ĐỜI Ta ru em một đời Và đánh rơi tuổi trẻ Em đi không một lời Ta quạnh quẽ thương đau Ta ru tình thương nhau Nhưng em nào có thấy Để cuối cùng tay vẫy Nghe vơi đầy xót xa Ta ru người thiết tha Để rồi người sa ngã Ta đành quên tất cả Chả cần nhớ làm chi Ta ru người ra đi Để đêm dài suy nghĩ Còn gì đâu tình ý Những tháng ngày chia ly
Cạn Tình Hơi sương lạnh hay tay người thôi ấm Dấu yêu xưa nhòa dưới ánh trăng tàn Chút lửa tình leo lét giữa đêm hoang Chờ gió núi thổi tan vào quá khứ Tình sắp cạn, buồn không? người lữ thứ Đường thu vàng đã thoảng vị cô đơn Kỷ niệm vui như chiếc bóng chập chờn Ôi tia mắt trách hờn, nụ cười nhạt nhẽo Rồi đây giang hồ trăm, ngàn, vạn nẻo Có ai chờ, níu kéo, bước phong sương Hay chỉ mây, mưa, nắng kết bạn đường Ôm gió núi ngỡ hương thừa xót lại Làm sao biết sẽ bao lần trót dại Để ta thôi mơ mãi giấc chung tình Đêm thu buồn, trăng lạnh, lối chênh vênh Lời giã biệt, tình ơi nghe chẳng rõ
Từ Dạo Em Thôi Kể từ dạo em thôi không ghé nữa Lối sang nhà sỏi rữa đá rêu phong Hàng dậu quen hơi, buồn chẳng ra bông Giàn Thiên lý cũng thôi vàng trước ngõ Đàn chim nhỏ hôm nao quên về tổ Buổi bình minh đã vắng tiếng rộn ràng Chỉ còn anh và những bước mênh mang Tìm quanh quẩn chút hương tàn ẩn khuất Ôi biết bao đêm khi sầu trở giấc Bước lang thang trên từng lối em về Phố quên đèn, tăm tối ngõ lê thê Ngày vất vưởng khơi từng cơn mộng úa Kể từ dạo em thôi không ghé nữa Tiếng đàn xưa đứt quãng giữa cô phòng Chiều thu tàn phai bên ngọn đông phong Có cánh bướm hồn tan trong giấc điệp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2011 11:26:37 bởi Cạn Nguồn >
Tháng Chín... Ôi còn có được bao nhiêu tháng chín Để hong vàng tiếc nuối buổi xa nhau Ngỡ bao thu đưa nỗi nhớ qua cầu Nhưng vẫn đó, vẫn về theo lá đổ Vẫn còn đây, con đường thu nho nhỏ Gốc cây khô ghi khắc mãi tên mình Dấu chân nào còn gợi nét em xinh Chợt hiện ẩn những bình mình quên nắng Viết cho em bài thơ trong cõi vắng Cõi riêng ta từ độ biết xa người Đêm nay từ một nẻo rất xa xôi Có cơn gió đem về hương phấn cũ Hãy dừng lại bước chân đời lữ thứ Trả ta về ta của những ngày xưa Ngày ta chờ đợi giữa buổi chiều mưa Tê tái lạnh vẫn ấm nồng hy vọng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2011 11:27:41 bởi Cạn Nguồn >
Bước chân vô định Cảm ơn những nụ cười yêu dấu ấy Cảm ơn những tháng ngày yêu dấu ấy Kỷ niệm vui xin gởi lại cho người Ta đi đây đi về nơi vô định Để tìm quên đôi mắt ấy lạnh lùng Nhớ ngày nào còn đó sắc xanh trong Cho ta thấy một trời mơ phía trước Ta lỡ yêu và lỡ từng vọng ước Trăm năm sau em vẫn chỉ yêu ta Nhưng chiều nay trên những bước chân xa Tình đã rụng theo gót đời phiêu bạt Mưa rơi lạnh trên mảnh đời dột nát Hồn bàng hoàng vì tim lỡ đi hoang Màu hoàng hôn giăng tím thuở huy hoàng Thuở vừa biết nụ hôn đầu tê tái Hẳn mai này ta sẽ còn đi mãi Biết về đâu? đã chẳng có nơi về Ôi đêm nay sao thiếu ánh trăng thề Dường như gió hạ tàn trên ngõ vắng
Tôi Trồng Cây Si Em mới dọn gần nhà dăm tháng trước Buổi trưa hè, tôi nhớ, lắm mây bay (Trời thương tôi hay đã ghét tôi đây?) Con phồ nhỏ bỗng xôn xao lên hẳn Đường ngang cổng nhà không còn cô quạnh Vì mỗi ngày hai buổi có em qua Những sớm mai trong áo tím hoa cà Cho tôi thấy cổ cao màu cát trắng Đã bao buổi em đi về trong nắng Dường như chưa để ý đến một lần (có mấy lần tôi khua nhẹ đôi chân) Em có biết, tôi đang nhìn tha thiết Em cố tình hay vô tình không biết Dường như chân chậm bước trước nhà tôi Hay tại tôi sí quá, quá si rồi Mà mơ tưởng thời gian đang chậm lại Tôi bắt đầu đi làm theo ngõ trái Dẫu xa hơn (nhưng chắng thích đi gần) Đường qua nhà em có sắc hoa xuân Tôi đã lén trồng cây si trước cửa Chỉ biết trồng thôi, làm gì được nữa Không một lời nào ai biết tôi yêu Mùa hạ qua đi, thu đến bao chiều Tôi vẫn mãi ôm tình câm chờ đợi Buổi sớm tàn thu, đường lên nắng mới Trên cổng nhà nàng treo bảng Vu Qui Ôi cây si hôm trước vẫn xanh rì Nay khô héo, chắc vì tôi khờ khạo Em đi rồi con phố đã xanh xao Đường thêm vắng, ngõ ngang nhà cô quạnh Đông chưa về, sao lòng tôi sớm lạnh Cây sì vừa tàn rễ buổi em đi
Thượng Đế, Tôi và Em Chắc thượng đế đã có lần ngớ ngẩn Lúc si tình sơ ý tạo ra tôi Để giờ tôi si dại cũng như người (Si đến nỗi cả tôi không ngờ được) Chắc thượng đế mê hương trời sắc nước Nên một lần cố ý tạo ra em Cổ vạc cao, môi đỏ, tóc mây mềm (và còn biết cười duyên trong ánh mắt) Tại em xinh, nên tình cờ mới gặp Tôi đã si như lúc mới dậy thì (chắc có khi si hơn tuổi dậy thì) Ngày tháng biết tôi chờ nên đứng lại Em cũng biết tôi yêu nên đứng lại Mỗi buổi mai ngang qua quán cá phê Em cố tình khơi dậy nỗi si mê Chắc em biết, vì mắt tôi đờ đẫn (Thượng đế và tôi lúc si đều ngớ ngẩn ) Chỉ có em là hay thích giả vờ Đã bao lần tôi gởi bức tình thư Em thích đọc (nhưng giả vờ không muốn nhận) Nhớ mấy buổi không trao thơ vì ngã bệnh Em có lần tìm đến chỗ phòng tôi "chỉ tình cờ em lạc đến đây thôi" Tôi mới biết em cũng si như Thượng Đế
Hãy Yêu Nhau... Hãy yêu nhau như ngày yêu nắng hạ Trời yêu mây, gió núi yêu mùa Hãy yêu nhau như vườn yêu cây lá Yêu đến trọn đời, dẵu nắng mưa Hãy yêu nhau như mùa xuân yêu nụ Nụ yêu ngày nắng ấm đơm hoa Hay yêu nhau như bướm đã yêu hoa Yêu nhau nhé, xin em đừng nghi ngại Khi Ngưu, Chức vẫn còn yêu nhau mãi Khi Cuội, Hằng còn mãi mãi yêu nhau Khi Tầm Dương yêu mải mảnh trăng sầu (Sầu rất ngắn trong tình yêu chân thật) Hãy Yêu nhau, tình yêu không định mức Tình vô biên (anh đoán mãi vô biên) Hãy yêu nhau như tỷ phú yêu tiền (Không như thế, họ chẳng thành tỷ phú) Tình yêu em xin như dòng thác lũ Chảy về anh một vùng đất khô cằn Hãy yêu vì thượng đế tạo em, anh (Ngài lỡ gắn hai trái tim làm một)
Vượt Biển Đây chuyến tàu đi vào định mệnh Sống còn giao phó biển từ bi Những khuôn mặt đẵm sầu xa xứ Vì biết rằng đi chẳng trở về Tháng ba nắng đốt bao hy vọng Sóng gầm sóng phủ chuyến lưu vong Người đi vượt biển mùa xuân ấy Hồn có về nơi đã ước mong Biển đêm trăng khuất xẫm màu đen Tô đậm không gian một sắc huyền Có kẻ lần đầu tiên cỡi sóng Nhắm nghiền đôi mắt đã sang đêm Có kẻ lần đầu vắng mẹ cha Đổ bao nước mắt nhớ quên nhà Dăm ngày trên biển thân khô kiệt Đất hứa đi tìm vẫn tít xa Tắt máy, con thuyền trôi lững thững Nhỏ nhoi như mạng sống con người Hôm qua đứa bé còn than khóc Giọng đã khàn trong tiếng "mẹ ơi" Phép lạ hôm nao tìm đến họ Kia côn cát trắng giữa trời xanh Những niềm hy vọng dâng cao mãi Lo lắng bao ngày đã biến tan Chiêc thuyền va mạnh vào bờ đá Vỡ vụn sau lần quá nổi trôi Giấc mộng viễn phương giờ đã đạt Hồn thuyền mai hẵn sẽ lên ngôi Bốn chín người đi giờ rải rác Có người vĩnh biệt mới năm qua Có người lục lại trang ký ức Đã viết thành thơ lúc nhớ nhà
Nguyện Ước Cho Tình Tôi Em ghé đời tôi bằng bước chân rất nhẹ Khẽ khàng như chiếc lá rụng bên thềm Một mùa thu dưới hàng phong au đỏ Chợt thấy vui bên nỗi nhớ êm đềm Ôi! hạnh phúc trong những lần chờ đợi Để biết mình còn rung cảm, còn yêu Để biết tương tư trong những buổi chiều Khi có những cơn mưa về xối xả Nếu tình ta có đến trong vội vã Thì xin đời nán lại buổi chia tay Năm mươi năm xin không thiếu một ngày (tôi tham lắm bởi tình không dễ đến) Trên môi em, có vạn lời trìu mến (đoán vậy thôi, đã nghe thấy được đâu) Đáy mắt kia, nơi hạnh phúc bắt đầu Tôi ao ước xin một lần thám hiểm Em ghé đời tôi nhẹ nhàng như cung phím Như tình ca tôi hát suốt một đời Xin cho tôi còn mãi hát bên người Và được thấy nụ cười không bao giờ tắt
Câu Chuyện Kể... Những chiếc lá lìa cành bay xa mãi Bỏ mùa thu bỡ ngỡ ở sau lưng Khi thu qua có đôi chim ở lại Nhặt lá rơi xây tổ ấm bên rừng Sao tôi em, vẫn còn xa cách mãi Ấm êm đâu? đông đến vẫn cô đơn hay tình ta, yêu bằng nữa linh hồn Nửa còn lại say hoài cơn mộng hão Một ngày đông trời lên cơn gió bão Đôi chim kia lịm chết cạnh bên nhau Chắc còn yêu đến cả vạn đời sau Vì chúng vẫn bên nhau dù giông gió Sao tôi em không chia nhau nhịp thở Hay duyên trời dừng lại ở đây thôi Tôi không tin tình sẽ khuất sau đồi Vì tôi nghĩ đã nợ nhau kiếp trước Có đôi chim giữa thiên đường sánh bước Dú thế nào, tôi vẫn mãi yêu em
Dang Dở Một Mùa Thu Rơi nhanh, rơi nhanh giọt mưa long lanh Dưới đèn đường se lạnh gió thu bay Từng bước về nặng trĩu khúc chia tay Lòng muốn khóc, khô rồi đâu ngấn lệ Đêm nghe gió xôn xao lời kể lể Mưa hững hờ ướt dột cả năm canh Chiếc lá cô đơn, tuyệt vọng, lìa cành Hồn lơ lững thả trên dòng nước lỡ Bài thơ cũ viết thêm dòng dang dở Còn dư âm bỡ ngỡ thuở ban đầu Lời tự tình là những vết thương sâu Nét mực tím hay máu tim rướm đổ Ngày khoác áo đêm, mưa tràn qua phố Người khoác áo hồng, từ giã thơ ngây Bóng thời gian dừng giữa nỗi đau này Có ai biết mùa thu bao giờ hết? Có ai biết nơi chôn tình đã chết? Chở lá về xây đắp mộ si mê Chở mưa thu ngăn những lối đi về Chở tuyệt vọng lắp đầy ngăn vọng ước Nay trở lại con đường thu sũng ướt Cơn mưa nào nhòa xóa vết chân xưa?
Anh Sẽ Đến...
Anh sẽ đến tìm em ngày đẹp nắng Để một lần nhìn thấy mắt em trong Thấy mùa xuân cài lên tà áo trắng Một cành hoa xinh như cánh môi hồng Anh sẽ đến tìm em ngày giá lạnh Để một lần ấm áp dựa vai nhau Nghe lời yêu thương là những nhịp cầu Nối qua những khúc sông buồn trăn trở Anh sẽ đến tìm em ngày hạ đỏ Để một lần nghe dịu mát làn da Trắng ngần như hơi thở một loài hoa Len lén nở buổi mai sương ngái ngủ Anh sẽ đến tìm em một chiều thu Bước bên em đi giữa lối sương mù Trong tay ấm anh thì thầm khấn nguyện Xin chỉ một lần đừng tỉnh giấc mơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: