Ru Ta Một đời...
Vô Vọng Con suối nhỏ trước nhà trôi lặng lẽ Như nỗi buồn của những kẻ phân ly Chiếc lá thu rơi rụng buổi thu về Hồn hẳn giống bước chân người cô độc Mưa đã tạnh sao buồn chưa kết thúc Nắng trườn lên soi rõ bước hoang vu Mắt vẫn tinh nhưng sao đã như mù Qua bến hẹn thấy đâu người thuở trước Trái tim ấy một lần thua cá cược Vẫn nhỏ hoài những giọt nợ tình xưa Như làn mây lỡ hóa kiếp cơn mưa Rơi cho hết kiếp vô thường sót lại Nuốt hơi thuốc cho vơi niềm khắc khoải Vẫn trào ra những khói ám muộn phiền Thôi chờ gì tình đã cuối chợ phiên Lần họp tới là nơi miền vô vọng
Tình Đau Giữa Mưa Thu Chiều mưa phố xá tênh buồn Trên dòng sông nhỏ nghiêng buông lá sầu Thu tàn trên nhánh khô nâu Tình buồn phếch bạc áo màu xanh xưa Nhớ ngày hò hẹn mù mưa em ngần ngại đến, van mùa nắng lên Hỡi người dáng nhỏ xinh xinh Mưa nay còn lấm dấu tình xưa không Trời buồn khóc một dòng sông Sầu trong ta chảy một dòng tương tư Tình đau về giữa mùa thu Lá vàng chở bức tâm thư lạc đường Hiên nhà nàng hẳn mù sương Cho lời ta gởi vãi vương giữa đời Thôi thì thư chẳng đế nơi Thôi thì tình chết bên trời thu ta
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2011 06:15:18 bởi Cạn Nguồn >
Tháng mười một Tháng mười một đã về rồi em nhỉ Nắng dịu dàng như buổi bước vào xuân Sớm hôm nay sương dày đặc bước chân Trời se lạnh cho thèm môi em ấm Tháng mười một có chiều lên mây xám Trời âm u cho nỗi nhớ thêm dày Mới hôm nào tay nắm lấy bàn tay Trong quán nhỏ, chiều thơm lời tình tự Tháng mười một tìm trong tờ thư cũ Những mộng mơ, nguyện ước thuở ban đầu Sầu lên nhòa kỷ niệm lúc bên nhau (Sao nhớ quá buổi đầu ta gặp gỡ) Tháng mười một có một ngày đáng nhớ Sinh nhật em (anh chưa chúc lần nào) Mong lần này trời lên nắng thật cao Có chim hót mừng em vào tuổi mới Tháng mười một anh biết em đang đợi Bóng một người viễn xứ trở về quê
Vu Vơ Tôi viết bài thơ Viết về nỗi nhớ Tôi viết bài thơ Viết thuở đợi chờ Tô lên mộng hờ Nước mắt vu vơ Tôi vẽ tình tôi Vẽ hoài bóng tối Tôi vẽ tình tôi Trên lá thu trôi Trôi lạc dòng đời Trôi mãi chưa thôi Tôi vẫy mòn tay Gọi áng mây bay Gọi gió heo may Gọi nắng xuân gầy Giữa cơn mê này Gọi hoài bóng ai Tôi khắc tình xa Khắc vào phiến đá Tôi khắc tình xa Khắc dưới trăng tà nét mực phai nhòa một sớm sương sa
Ước Hẹn Mây Trôi Đâu người hò hẹn cùng tôi? Giờ lên đồi ngắm mây trôi một mình Gió đông đã lạnh chữ tình Cho mây ngày cũ vẫn bồng bềnh bay Thuở xưa đông ấm đôi tay Em gầy guộc níu cho đầy nụ hôn Em nay má đủ thắm hồng Đã quên ước hẹn vợ chồng trăm năm Trái tim ai biết nhiều ngăn Ngăn trung thành nhỏ, lỡ phân chưa đều Ngăn mê hoang, ngăn ghẹo trêu Sao ta khờ dại tin điều thủy chung Giờ em vui ở bên sông Còn ta mượn sóng xuôi dòng khổ đau Chiều nay nắng lỡ úa màu Biết mai nắng có chở sầu lên không?
Lỡ Khúc Em vừa lớn chợt yêu rồi chợt biết Mộng đầu đời chưa trọn đã lang thang Ta gặp em trong lúc tuổi muộn màng Danh không toại tiếng đàn nghe trăn trở Em vừa lớn ôm tình đầu hăm hở Con thiêu thân đâu hiểu kiếp thiêu thân Em lao theo ngộ nhận bóng thiên thần Vừa hóa kiếp lê chân bên hè phố Em vừa lớn mang trên vai bé nhỏ Một tình yêu (tín vật bước vào đời ) Ta gán sau lưng dĩ vãng một thời Nên chua xót đầy vơi trong giấc ngủ Em vừa lớn quấn khăn sầu quanh cổ Yêu nhiệt cuồng để lãnh nhận cô đơn Ta đã qua đi yêu, khóc, ghét, hờn Tim lăn lóc dưới triền đời hoang phế Em vừa lớn gặp ta thân bốn bể Ba mươi năm cách tuổi quả là xa Em bình minh ta đã bóng xế tà Tình như bãi tha ma vừa chợt tối Em vừa lớn phải không? còn nông nỗi Yêu một người để lỡ tuổi thanh xuân Ta hôm nay tình quẩn quanh chân Tay ôm chặt trái sầu vừa rơi rụng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2011 06:49:28 bởi Viet duong nhan >
post lộn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2011 03:42:39 bởi honghac >
Cạn Nguồn và Hồng Hạc làm thơ hay và dễ thương quá!
NH xin chúc anh Cạn Nguồn một mùa lễ Thanksgiving thật an lành
và chúc anh luôn dồi dào sức khỏe.
Thân mến,
Nguyệt Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2011 13:13:46 bởi Nguyệt Hạ >
"Vị Tha" Xin Tặng Làm Quà Tiễn Đưa
Về thôi mây đã mây bay
Nưới trôi theo nước, lá thay lá vàng
Mình giờ đôi đứa đôi đàng
Đừng em! đổ lệ lỡ làng, sầu anh
Nhớ ngày tình mới lên xanh
Khuyên nhau chẳng được, dỗ dành thâu đêm
Lối em đêm nở hoa đèn
Đường anh nắng tắt để đền nợ nhau
Nợ ngày xưa buổi chiều mưa
Nợ cây dù đó che đưa em về
Nợ nhau câu chữ hẹn thề
Nợ nhau những buổi chiều hè đan tay
Giữa đường phượng lá mù bay
Nụ hôn đầu đã đong đầy đời anh
Đỉnh bình yên, sắc thiên thanh
Đưa nhau mưa gió ngang thành bão giông
Sáng ngày mai bước theo chồng
Thuyền anh còn cắm bên dòng dở dang
Mong ngày mai nắng hân hoan
Cho chân người nhịp theo chàng về xa
Anh còn mốt chút vị tha
Tặng em như một món quà tiễn đưa
r
@Mỹ Trinh: Cảm ơn đã ghé thăm. Chúc MT những ngày tháng yên vui (không biết chúc như thế đủ chưa hén

)
@Nguyệt Hạ: Cảm ơn lời chúc ấm cúng của NH. (hèn chi hôm đó ở nơi CN làm việc tan gần hết tuyết ). CN xin chúc NH cùng gia đình những điều tốt đẹp nhất trong những tháng ngày sắp tới.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2011 01:59:23 bởi Huyền Băng >
Lời Tạ Lỗi Không Đàng Hoàng
Ta về đây thăm em mùa tuyết đổ
Dấu chân còn vương nối hận bao năm
Ta về đây từ cõi rất xa xăm
Nơi núi tuyết quanh năm còn sắc trắng
Thượng đế trả cho ta đời u ám
Nên Diêm Vương chẳng giám nhận thân tàn
Và thiên đàng chắng nhận mảnh hồn hoang
Sung sướng thật một đời lấy lất sống
Ta về nghe tiếng em ngày gió lộng
Tha thiết vì ai, chao động vì ai?
Mong không vì ta lỡ bạc mấy sợi mày
(Ngàn kiếp tới ta không đầu thai được)
Thân đi hoang bởi hồn chưa nhận phước
Ghé thăm em, xin nhận lỗi "ra đi"
(Lúc ra đi không một tiếng phân kỳ
Nên có lẽ trời cho vào địa ngục)
Ta về đây vai mang lời "chúc phúc"
(Hy vọng một lần xin được thứ tha)
Đi...
Mùa vẫn đến, mùa vẫn đi
Như loài chim thiên di miền đất lạ
Nếu con người hóa thân thành gỗ đá
Chắc chẳng lần nao nghĩ chuyện đi về
Nắng chang chang, nhường nắng xế
Lá trổ muộn màng, lá sợ thu sang
Lá rơi nhanh không muốn thấy thu tàn
Đông vẫn lạnh lùng đi rồi đến
người yêu nhau, người xa bến
Nên những sân ga luôn có kẻ bỏ đi
Và có bao nhiêu người ở lại
Nghe còi tàu gầm thét khúc biệt ly
Con đường cũ sớm hôm nào thức dậy
Nằm ngậm ngùi nhìn chiếc bóng cô đơn
Phải Tôi Đang Hận?
Tôi sắp đi về vùng cực bắc
Nơi không bao giờ có dấu chân em
Nơi hoang vu chưa đón gót chân mềm
Nơi hoa kiêu hãnh không bao giờ đặt bước
Tôi sẽ quên đi mùa Hạ trước
Kỷ niệm xin là dĩ vãng qua rồi
Để đêm về ở nơi chốn xa xôi
Còn có lúc bình yên trong giấc ngủ
Thắp nến cô đơn đốt dần quá khứ
Xin ngày mai không chờ đợi ngày mai
Xin nụ cười không chỉ ở tương lai
Vì tôi muốn luôn còn trong hiện tại
Nhưng tôi biết buồn đau còn mãi mãi
Tôi gạt tôi, nến cố mỉm nụ cười
Nụ cười gần như khóc cuộc tình lơi
Ôi gian dối, thế gian bao giờ hết
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2011 01:53:51 bởi Huyền Băng >
Xin chúc anh Cạn Nguồn một mùa lễ Giáng Sinh thật vui vẻ đầm ấm,
và một năm mới 2012 tràn đầy ơn trên, dồi dào sức khoẻ.....
Hy vọng kỳ này tuyết sẽ tan sớm để nơi anh bớt lạnh
nhưng cũng đừng tan nhiều quá mà thiên hạ miền nam sẽ bị ngập lụt.....
Thân mến
Nguyệt Hạ
Giáng sinh cùng năm mới an lành Cạn Nguồn nhé Merry Christmas And Happy New Year 
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: