Ru Ta Một đời...
Cảm ơn những lời chúc tốt đẹp của NH.
CN cũng mong tuyết ở Cực Bắc này mau tan để CN có thể thả thuyền xuôi miền Nam. (ai bị lụt xin thông cảm
Cảm ơn Ja nhiều nghen. Dạo này CN cạn ý rồi á để hôm nào CN take a vacation đi ý (Italy) xin 1 ít. hy vọng sẽ họa nhiều với Ja hơn
CN chúc cho Ja và gia đình những gì tốt đẹp nhất trong mùa holiday này
Ru Hời Lạc Giữa Hoang Liêu
Ru hời suốt mấy mùa xa
Lời êm biết có băng qua núi rừng
Hay ngưng giữa thác lưng chừng
Cho người mong đợi chờ từng giấc đêm
Ta chiêm bao đã thôi êm
Mộng mơ vụt tắt ngồi bên gió buồn
Ngõ hồn lạc giữa tuyết cuồng
Mù sương trắng phủ nẻo đường tìm nhau
Ru hời biết đã về đâu
Mà nghe vách núi vọng đau chiều chiều
Bên rừng thông giữa hoang liêu
Mùa sang giá gợi thêm nhiều nhớ nhung
Nhịp sầu đàn lỡ bao cung
Để ru hời đứt quãng từng mùa đi
Một chiều nào ngắm mây về
Lỗi ta lỡ để lời thề gió bay
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2012 22:26:04 bởi Huyền Băng >
Xuân Cô Lữ
Cánh én xưa hôm nay quay trở lại
Trong nắng hồng hoa nở đón xuân sang
Bướm tung bay khoe đôi cánh óng vàng
Cơn gió nhẹ mát lòng xuân chớm nở
Xuân khởi sắc thắm lên đời cô lữ
Dẫu muộn màng vẫn sưởi ấm kẻ tha phương
khơi trong lòng xao xuyến nhớ quê hương
Nghe đâu đó phố phường vui tiếng trẻ
Ở nơi đó đón mùa xuân quê mẹ
Em đừng quên gởi anh chút nắng hồng
Xuân nơi này luôn đến giữa mùa đông
Nên xuân lạnh bởi nghìn trùng xa cách
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2012 22:25:00 bởi Huyền Băng >
Vô Hình, Vô Tình
Quen nhau từ cùng nỗi cô đơn
Chia sẻ nhau nghe những chuyện buồn
Hai kẻ đường tình không hạnh phúc
Mong tìm xuân lạc giữa muôn phương
Chẳng biết quê nàng mãi tận đâu
Riêng tôi phiêu lãng khắp tinh cầu
Nàng thường ghé hỏi thăm mỗi tối
Ở diễn đàn tôi ngụ đã lâu
Nàng chẳng biết tôi trên nửa đời
Hình như nàng cũng quá đôi mươi
Cả hai vóc dáng là hư ảo
Diện mạo mơ hồ trong cái tôi
Tôi vẫn ghé thăm lưu dấu chân
Tặng hoa không vị ngọt mùa xuân
Dăm ba lời chúc thương, yêu, mến
Sưởi ấm cô đơn (cũng mấy lần)
Tâm sự hằng đêm xóa giấc sầu
Tan dần cô độc những canh thâu
Một hôm gió thoảng tình yêu mới
Lỡ khắc cho hồn thêm nỗi đau
Nàng chẳng yêu tôi, quyết chẳng yêu
Tại tôi mơ bước lối tiêu điều
Hôm qua nàng xóa tên trên mạng
Để lại mình tôi nỗi trớ trêu
Cạn Nguồn
Tôi Vội Vàng Lỡ Đánh Mất Thưở Ngây Thơ
Tôi vội vàng nên trưởng thành quá sớm
Tuổi thơ sinh bỏ mất tự bao giờ
Tôi vội vàng quên nhửng buổi mộng mơ
Bên cửa sổ thả hồn xa lớp học
Để một buổi dừng chân bên quán cóc
Nhìn áo dài bay tiếc tuổi thơ xưa
Cánh phượng hồng đỏ thắm cổng ban trưa
Ai đợi đó tiễn đưa hồn nhiên cũ
Tôi vội vàng bước qua ngày tháng cũ
Kỷ niệm thơ chôn dưới bước phong trần
Nên đêm này trăn trở, phân vân
Và tự hỏi lần nào quay về lại
Nhưng ai sẽ đưa tôi về dấu ái
Của ngày xưa, ngày đó, khóc vu vơ
Dưới hàng me xanh mơ giấc tình cờ
Mơ cánh bướm thoát hôn trang lưu bút
Nhang hương thơ ngây vẫn còn nghi ngút
Mộ hồn nhiên tôi tự đắp cho tôi
Tuổi thơ ngây đã khuất phía sau đồi
Chỉ còn lại đôi khi trong hoài niệm
Cạn Nguồn
Một Lần Tái Ngộ...
Người đã đi đâu tận chốn nào
Một chiều u uất đẫm mưa ngâu
Hàng me ào đổ muôn ngàn lá
Có chiếc rơi trên chiếc ghế sầu
Từ ấy đường quen, góc hẹn hò
Gió đìu hiu, ngõ ngóng quanh co
Đâu âm vang bước chân ngày cũ?
Giờ chỉ còn nghe tiếng lá khô
Từ ấy một ngày như mỗi ngày
Một người lê chiếc bóng xiêu gầy
Đếm từng buổi sáng chiều qua đấy
Đôi mắt buồn như những áng mây
Ai mang người cũ về nơi cũ
Giữa lúc cơn sầu đã sắp nguôi
Cũ mới chẳng mong lần tái ngộ
Chỉ đành vội bước lướt qua thôi
Cạn Nguồn
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2012 17:22:57 bởi Huyền Băng >
Phố Của Tôi Em...
Phố gom lại cho thu ngàn chiếc lá
Chờ gió đông lần lỡ bước qua đây
Lá túa bay trong những tiếng thở dài
Thu vụt mất trên cành cây khô quắt
Phố gom lại cho đông dòng nước mắt
Của sương thu từng khóc dưới mặt trời
Của mặt trời từng khóc dưới mưa rơi
Để đông lạnh hóa băng muôn châu lệ
Phố gom lại cho xuân đông lặng lẽ
Đốt pháo hồng đưa tiễn gót đông đi
Để lối về của những cách chim di
Pha sắc nắng xuân thì vừa rạo rực
Phố gom lại nụ phượng hồng náo nức
Nở tàn xuân vui bóng nắng trưa hè
Gom trên cành cả ngàn triệu tiếng ve
Để nghe cạn tiếng sầu trong ly biệt Cạn Nguồn
Đường Cũ...
Hôm nay đi lại con đường cũ
Buổi đó ta, người vẫn ái yêu
Chân ấm tay đan tình bất diệt
Tìm môi say dưới nắng quên chiều
Giờ bóng hàng cây vàng liễu rũ
Đường nằm im lặng đếm thu đi
Bao nhiêu lá rụng che sương lạnh
Chẳng ấm khi đông đón gió về
Mà vẫn còn đây bao dấu chân
Những đôi chim đến chỉ đôi lần
Nhưng con ve ngủ quên mùa hạ
Và dấu em về trong nắng xuân
Đường sẽ còn đây sẽ đợi đây
Bao nhiêu thế kỷ lẻ bao ngày
Chờ lần nào đó đôi chân mộng
Lại trở về đây dưới nắng say
Cạn Nguồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2012 01:14:28 bởi Tinhkhgbiengioi >
Em Về Nơi Xa...
Em về nơi xa nắng mới
Lối đi cỏ lạ hơi không?
Tháng Tư nhiều mưa lắm đó
Đừng quên mang chiếc dù hồng
Em về nơi xa gió mới
Mây cao hay giữa lưng chừng?
Hạ sang trên hàng phượng đợi
Dưới làn mưa đứng bâng khuâng
Em về nơi xa thăm thẳm
Có còn nhớ ghế công viên
Của thời ngây thơ áo trắng
Đợi nhau trong nắng ngoan hiền
Em về yêu ngày vui mới
Lãng quên những dấu yêu xưa
Hương xưa còn quanh quẩn đợi
Trên cây me buổi giao mùa
Ta ngồi nơi đây nắng cũ
Lòng buồn như buổi mưa ngâu
Chiều nay có người cô lữ
Nhơ ai viết khúc thơ sầu
Cạn Nguồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2012 01:14:54 bởi Tinhkhgbiengioi >
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2012 12:53:28 bởi Tinhkhgbiengioi >
Ru Lòng Cô Đơn
Bóng người đã vạn dặm xa
Hương hò hẹn vẫn vương tà áo Thu
Mấy mùa mưa nhắn mây mù
Chở che giùm chiếc lá sầu lỡ rơi
Che giùm tôi một nửa đời
Tả tơi từ buổi tiễn người ra đi
Vườn nhà người mấy cây si
Một cây lá vẫn xanh rì đầu Đông
Nửa Xuân sang ở bên sông
Nửa Xuân đã mất từ Đông vắng người
Lỡ không chung một bầu trời
Ta sao vẫn đợi một lời nói yêu
Thà như chiếc lá thu chiều
ngắm tình tất tả tiêu điều ngõ thưa
Uống cho cạn hết nắng mưa
Thả theo hồn gió mà mơ trăng vàng
Thà như gió thổi trên ngàn
Ngủ trên nhánh lá mơ vàng nắng xuân
Giơ tay với cụm mây gần
Gối bình yên mộng mơ ngần ấy thôi
Thà như thông mọc trên đồi
Không là gốc phượng xưa ngồi nhớ nhau
Tóc nay xanh mấy niềm đau
Lỗ loang bao sợi nhuộm màu thủy chung
Thà như sông biển mênh mông
Qua bao giông bão lòng không vẩn buồn
Đầu đông có trận mưa nguồn
Nước trôi qua mấy con đường vắng thu
Ta ngồi rũ bóng âm u
Bâng quơ ngâm khẽ lời ru cuối ngày
"Thuở xưa dưới cội mai này
Ru ai lỡ giấc mơ đầy cô đơn"...
Cạn Nguồn
Người Nếu Về...
Nếu một ngày người xưa quay trở lại
Cửa địa đàng có mở đón chân nhau?
Hay chỉ về khơi mãi những niềm đau
Từ thuở sắc nắng pha màu ly biệt
Từ dạo ấy nắng lên vùng nuối tiếc
Rọi hoang vu lên mỗi bước đi về
Nụ hôn nào trao vội giữa đam mê
Còn phảng phất trên nhành me mục cũ
Tình cũng mục theo đợi chờ úa rũ
Người nếu về tim còn thắm duyên xưa?
Gọi bao nhiêu kỷ niệm cũng khôn vừa
Khơi lại những nụ cười xưa đánh mất
Người về nếu giữa chiều thu nắng nhạt
Bởi trên đầu mây trắng trở hơi sương
Nhớ đừng quên nhặt chiếc lá bên đường
Còn ghi lại nỗi buồn tôi ở đấy
Xin đừng nhắc chuyện tàn phai thuở ấy
Thu sẽ buồn, thu tóc trở sang đông
Mưa sẽ tuôn rơi nước mắt quên dòng
Sầu lại đến giăng đầy con phố nhỏ
Người về nếu vì đôi chân thương nhớ
Hẵng tìm tôi nơi góc cũ hẹn thề
Người nếu về vì bởi cạn đam mê
Xin hãy thắp, giùm tôi, nén nhang tình sót lại
Cạn Nguồn
Tình Xa
Người đi đã vạn dặm buồn
Ta ngồi đây giữa bụi đường chờ nhau
Nắng vàng chưa đủ cơn đau
Thêm mưa Ngâu phủ lên đầu tình xa
Lòng sầu mấy giọt mù sa
Tình sầu mấy nắng, lệ qua mấy ngàn
Người đi dạ có tần ngần
Chân còn mơ tưởng những lần sóng đôi
Ta nghe lệ mặn trên môi
Bởi lòng còn hỏi "tình rồi về đâu"
Gác chuông có cặp Bồ Câu
Mỗi lần chuông đổ khuấy sầu bình yên
Đêm ta mua khúc ưu phiền
Vì yêu lỡ bán hồn nhiên mất rồi
Cạn Nguồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2012 13:41:32 bởi Tinhkhgbiengioi >
Tháng Sáu, Anh và Mưa
Tháng Năm và em như cơn mưa vội
Chợt đến, đi rơi lại những ngậm ngùi
Tháng Sáu sang khi trái sầu đã chín
Hái tặng nhau cho đủ đắng đôi môi
Lời yêu viết cho em trên tán lá
Mưa ngu ngơ gột rửa buổi sang hè
Chỉ còn vài dấu vết của đàn ve
Vô tình dẫm khi mùa ngang cửa lớp
Tháng Sáu, anh, và nỗi buồn bất chợt
Chia nhau từng giọt lạnh buốt đôi vai
Buổi mưa ngồi quán vắng đợi chờ ai
Để khói thuốc tàn trong cà phê nguội
Tháng Sáu, em, và tình anh rong ruổi
Một phương nao xa lắm vắng bạn, thầy
Cây Phượng Hồng vừa trổ sắc quanh đây
Anh cứ ngỡ mùa thu nào đỏ lá
Cơn mưa chiều nay trên thành phố lạ
Tháng Sáu theo anh từ giã những thân yêu
Cạn Nguồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2012 15:29:07 bởi diên vỹ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: