Ru Ta Một đời...
Mười tháng xa nhau Đã mười tháng mình xa nhau Dài như mười năm chưa gặp Anh hát bao khúc tình sầu Em cầu bao nhiêu kinh nguyện Đợi chờ ngày tháng rong rêu Tình xa muôn đời vẫn thế Nhìn theo những chiều bóng xế Dáng hình em lẫn trong đêm Thèm nhìn môi em mỉm cười Một lần nào anh đã nói "môi em, nụ cười vô tội Cho anh thêm một lần xuân" Mùa đông đang đến thật gần Tình ta vẫn ngàn ngăn cách trên những hẹn thề rất thật có ngàn tình huống rủi ro Ba ngàn đêm một giấc mơ Mười ngón tay đan mười ngón Thượng đế luôn luôn nhỏ mọn Nhớ thù, chẳng toại lòng ta
Tình tôi như bức thư... Tình tôi như bức thư tình chưa dám gửi Lặng lẽ chờ ngả sắc đếm thời gian Đã bao lần bốn mùa qua hiên vắng Tờ thư tôi còn mơ giấc muộn màng Tình tôi như bức thư tình không dám gửi Nằm rụt rè trong áo khoác mùa Đông Rồi Xuân qua, Hạ đi, mưa Thu đến Tờ thư tôi lặng trên xác pháo hồng Tình tôi như bức thư đang muốn gửi Hồi hộp mong nhìn thấy ánh mặt trời Và tôi đợi có một ngày...tôi đợi Chắc ngày mai ngày có nắng tinh khôi Tình tôi như bức thư tình đã gửi Yêu rất nhiều, người cảm nhận bao nhiêu? Đến một buổi bên góc tường quên lãng Tơ thư tôi toang rách đến tiêu điều
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2013 18:31:05 bởi diên vỹ >
Sinh Nhật Sinh nhật tôi ngày lên hăm lăm tuổi Tôi may lại cho mình chiếc áo học sinh (lỡ rách nát trên con đường tỵ nạn) Lối học đường ai biết lắm gian nan Sinh nhật tôi ngày lên năm mươi tuổi Tôi lần đầu sẽ nhuộm tóc thật đen Không biết năm sau còn chút đen không nữa Hãy sẽ như sương tuyết phủ bên thềm Sinh nhật tôi ngày lên bảy mươi lăm tuổi Có lẽ tôi nên thắp ngọn nến màu Vì được sống ba phần tư thế kỷ Bao nhiêu người được ngần ấy tuổi đâu (Sinh nhật chúa hơn hai ngàn năm lẻ Không đổi thay trong mỗi giáo đường) Tôi tự hỏi ngày tôi lên trăm tuổi Trái tim còn giữ được nghĩa yêu thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2013 12:22:05 bởi Cạn Nguồn >
Mai ta sẽ còn... Mai ta sẽ còn yêu em nồng thắm Dù mưa giăng giăng khuất lối qua cầu Dù sóng gió ngăn đường sang bến hẹn Dù đợi chờ dài đến mắt thâm sâu Mai ta sẽ còn yêu em say đắm Đôi môi kia mãi ấm giấc mơ ngày Nụ cười biếc cả thiên thu quyến rũ Tóc mây dài một cõi mộng thiên thai Mai ta sẽ còn yêu như vừa mới Như lần đầu nếm thử vị yêu thương Thấy ngõ nhà em tô màu hạnh phúc Ngỡ thế gian như chỉ có một con đường Mai ta sẽ còn tìm trong giấc mộng Những ước thề ngày đó đã xa bay Những tiếng yêu ngọt hương đêm mùa hạ Lời tình thư vụng nét chữ thơ ngây Mai ta sẽ còn mơ ngày trở lại Đeo trên vai một gánh nắng xuân nồng Và cả trái tim này lửa yêu chưa lần tắt Sưởi ấm tình băng lạnh mấy mùa đông
Nơi đó có một con đường Nơi đó có một con đường Xưa từng ghi dấu yêu thương Đã xa mấy mùa phượng nở Còn, không? rơi đỏ sân trường Nơi đó có một con đường Ngày xưa những buổi chiều sương Có hai hàng cây làm chứng Bao lần hò hẹn vấn vương Nơi đó có một con đường Xuân nào đón nụ yêu đương Hạ qua lá còn xanh biếc Đôi tình nhân bỗng hai phương Nơi đó có một con đường Ngày lên con nắng cũng buồn Bởi người thôi không trở lại Nắng nhoà trên nụ tàn hương Nơi đó có một con đường Ngày qua có kẻ tha hương Về thăm nơi hò hẹn cũ Lạc loài giữa góc mù sương Nơi đó có một con đường trăm năm vẫn nằm yên đó Nhớ tình nhân đã muôn phương
Tiễn bạn Nhạc Thanh Hữu Theo ý thơ Vân Sơn
video=
http://www.youtube.com/watch?v=KgVTZEPhTyI Tháng chín trời giao mùa Anh sao đi vội vàng Nhận tin nhau muộn màng Thu lá nhuộm màu tang Tháng chín trời giao mùa Cho mưa thêm nhạt nhoà thu buồn trên xác lá Ai sầu đưa tiễn nhau ĐK Lá khẽ hát bên rừng Thương ai vừa xa vắng Dư âm nào lỗi nhịp Cho Thu về bâng khuâng Anh đi hết một đời Tiếng đàn còn đâu đấy Hôm nay ngày nhóm bạn đâu khúc ca sum vầy Tháng chín về mây mù Thu đi thu lại về Anh đi không trở lại Cho phố buồn lê thê Quán cũ còn tôi ngồi Đêm qua đêm ngậm ngùi Ly cà phê thân ái Ai cùng chia với tôi
Giáng Sinh cùng năm mới an lành nha Cạn Nguồn
Đổi thay Mùa xuân này tôi... chắc sẽ quên Chuyện nắng chuyện mưa chuyện muộn phiền Năm tháng chất chồng đời gió bão Mong rồi sẽ được chút an yên Mùa xuân này tôi... chắc sẽ vui Buồn những năm qua đã đủ rồi Gói kỹ đau thương vào dĩ vãng Mỉm cười hôn khẽ cánh hoa tươi Mùa xuân này tôi... chắc sẽ thương Thương nắng ban mai giữa bụi đường Thương cánh hoa tàn trong gió lộng Giữa hoàng hôn nhuộm trắng hơi sương Mùa xuân này tôi... chắc sẽ yêu Ai đó ngang qua mỗi buổi chiều Cửa trái tim tôi luôn rộng mở Đón chờ đâu đó một tình yêu Cảm ơn Ja đã ghé thăm. Chúc Ja và gia đình một mùa xuân mới an khang, như ý
Tháng Giêng và tôi Tháng Giêng đến trong muôn màu hoa hở Nắng ngào ngọt như vị tết quê nhà Sớm se lạnh bởi đông còn đâu đấy Hay bởi lòng se sắt ở phương xa Tháng Giêng đến chiều đem cơn gió lạ Len lén về ru dỗ giấc cô đơn? Hay gió nhớ người yêu ngày hạ nắng Mà đêm nay trăn trở với giận hờn Tháng Giêng đến chỉ còn tôi ngồi đếm Những ánh sao (lu, tỏ, xa, gần) Lòng tự hỏi một khi tôi đếm hết Ai cùng tôi chia sẽ mọi gian nan Tháng Giêng đến (như mỗi năm mỗi đến) Ngày buồn tênh (bởi đời vốn buồn tênh) Trái tim đó từ sau nhiều vết cắt Sớm như chiều lạc giữa cõi mông mênh Tháng Giêng đến tôi dạo quanh phố nhỏ Có hàng cây đổ bóng lặng bên đường Nắng thưa vàng như màu chiều thu cũ Người xa rồi, đâu nữa bến yêu thương r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2014 16:35:47 bởi Huyền Băng >
Anh vẫn còn đây Anh vẫn còn đây, tiễn từng mùa đi Hạ thướt tha hôn thảm cỏ xanh rì Thu, đông mấy độ buồn trên lá Xuân muộn bao lần treo nhánh si Anh vẫn còn đây tiễn từng người thân Người nhớ chân mây quên con đường gần Sân ga, ghế đá còn anh lặng Đếm lá thu vàng mơ nắng xuân Anh vẫn còn đây nhớ về người xưa Nhớ từng trưa hè chợt những cơn mưa Ai chờ ai đợi duyên "hàng xóm" Để có một lần đưa đón đưa Anh vẫn còn đây, đếm ngày thờ ơ Đếm tháng năm. Ôi! năm tháng hững hờ Làm sao quay ngược thời gian nhỉ? Về lại ngày xưa mơ rất thơ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2014 16:33:49 bởi Huyền Băng >
Hành trình về miền quá khứ Nếu như có chuyến tàu về quá khứ Ai sẽ cùng tôi tham dự hành trình này? Những người đã tìm quên trong sầu hận Hay những người từng chắp cánh xa bay Tàu ghé nghỉ ở những ga "lầm lỗi" Ai sẽ cùng tôi cạn chén "ăn năn" Ai sẽ cùng tôi sẽ chia lời "chân thật" Để yêu thương không còn chút ngại ngần Tàu đi qua những ngày không ánh nắng Ai sẽ cùng thắp sáng lại tim yêu Và khi qua những đêm dài quạnh vắng Ai sẽ cùng chia sẻ nỗi cô liêu Nếu như có chuyến tàu về quá khứ Cho tôi xin một chỗ cạnh bên người Để chứng minh qua bao năm tháng ấy Tôi yêu người vạn kiếp vẫn không nguôi
Sài Gòn, em và tôi
Sài Gòn còn không mây bay Theo gió tan theo bụi ngày Con đường chiều thu heo may Lá còn vương bước chân gầy Sài Gòn còn em thơ ngây xinh ngoan như nắng ban mai Ta nhớ những chiều lỗi hẹn Buồn ôi! vạt nắng cuối ngày Sài Gòn còn em hiền hoà Chiều xuân dáng nhỏ kiêu sa Bên ta hái cành lộc biếc Tình ôi! ngày ấy thật thà Sài Gòn còn không mưa ngâu Chia tay thức mấy canh sầu Tôi đi sớm ngày hôm ấy Mảnh tình thơ đã về đâu Sài Gòn còn em cô đơn Nỗi nhớ xen trong tủi hờn Hay đã theo tình duyên mới Nhạt dần những nét môi son Sài Gòn hôm nao trở lại Lạ xa ôi! cả tên đường Hỏi thăm người xưa phố cũ Nghe buồn giăng phủ muôn phương
Đã lâu lắm... Đã lâu lắm không một lần đi lại Những con đường từng dạo bước bên em Dấu chân xưa in khoảnh khắc êm đềm Giờ đã nhạt phai dần trong dĩ vãng Đã lâu lắm...không còn cơn gió thoảng Ghé nơi này trao giọng hát em ngoan Tiếng đàn anh từ dạo ấy xa ngàn Trút tâm sự trên muôn ngàn xác lá Đã lâu lắm...từ nhìn nhau xa lạ Mây cô đơn che khuất khoảnh trời hồng Đêm nào mơ nơi đáy mắt xanh trong Còn nguyên vẹn mối tình thơ dại đó Đã lâu lắm...bao xuân qua... chẳng nhớ (Không đợi chờ ai biết mấy mùa đi) Cơn mưa cũ, ngày hôm qua trở lại Phố nhạt nhoà như buổi nói chia tay
Vì sao? Sao em không là nụ hoa, và ta là cánh én Để có lần gặp gỡ lúc xuân sang Dù chỉ là những mùa xuân ngắn ngủi Nhưng trong ta là cả một thiên đàng Sao em không là mây bay, và ta cơn gió thoảng Để có lần dìu bước em đi Bay đi em về bên trời hạnh phúc Ta và em cùng tan loãng, hư vô Sao em không là trăng, và ta màn đêm Lần gặp gỡ là chu kỳ mối tháng Ta sẽ nhủ lòng ta cố ráng Một đêm qua... rút ngắn nỗi đợi chờ Sao em không là dòng nước trôi ngang bờ sông lở Vì yêu em ta hoá những phù sa Ta và em quyện nhau trôi xa mãi Giữa đại dương xây ốc đảo hiên hoà
Sao ta mãi là cây si cô độc Nhìn mùa đông đưa tiễn xác lá buồn Nhìn thuyền hoa , em trôi về xứ lạ Giữa nắng buồn mơ hát khúc yêu thương
Mẹ...
Mẹ cho con góc trời xanh Con đem mây xám quấn quanh đời mình Mẹ cho con những yên bình Con khôn lớn tự đi tìm bão giông
Nuôi con chiu chắt từng đồng Để con hoang phí cả lòng yêu thương Ngày con lớn bỏ tha hương Mong con nhìn nắng bốn phương lịm tàn
Ngày con đủ biết đá vàng Mẹ như chiếc lá trên cành cuối thu Đón con một buổi sa mù Bao nhiêu thương nhớ đắp gù trên lưng
Bước chân mẹ đã chậm dần Cho con được có một lần dìu đi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: