Thơ Yến Phương
Yến Phương 23.12.2010 09:10:16 (permalink)
0
Nụ hoa tình

Lỡ tay để nắng vàng rơi
Vỡ tan từng hạt bồi hồi trong tim

Cách nhau cách mỗi bậc thềm
Nắng sang chỉ tỏ nỗi niềm trước sân

Để cho tóc rối bâng khuâng
Nụ tình ngày ấy xa dần người ơi

Chiều nay nhìn nắng chiều rơi
Nụ tình ai đã cất nơi... góc buồn


Yến Phương
#1
    Yến Phương 23.12.2010 09:16:43 (permalink)
    0
    Tháng mười hai

    Chao ôi! Chim én không về mừng tuổi
    Để cành xuân chưa nở nụ hoa hồng
    Không vay mượn sao lạnh còn đem trả
    Tháng mười hai quê cũ vẫn mùa đông

    Nắng ngớ ngẩn gom chiều vàng xếp lại
    Làm hành trang
    mây trắng tiễn đưa nhau
    Từ đó hoàng hôn trở thành cô quạnh
    Bến sông buồn con nước cũng xanh xao

    Em mơ ước trở về thời xưa ấy
    Đón heo may nghe hồn thổi xạc xào
    Ngày mới lớn tuổi trăng tròn mộng đẹp
    Chép thư tình giấu mãi chẳng dám trao

    Giờ ở đây
    mưa giăng miền viễn xứ
    Gió thổi đùa từ dạo đó xa quê
    Tháng mười hai
    Mẹ mong đợi mỏi mòn trong ánh mắt
    Chao ôi! Chim én vẫn chưa kịp về


    Yến Phương



    #2
      Yến Phương 26.12.2010 22:47:46 (permalink)
      0
      Người như cây thông lạ
      Reo dưới nắng bình minh
      Khúc nhạc rừng.xao xuyến
      Tôi thì thầm một mình
      #3
        Yến Phương 28.12.2010 06:07:24 (permalink)
        0
        Tự khúc

        Hồn tôi không chắn không rào
        Buồn vui lặng lẽ ra vào thế thôi
        Hôm qua người ấy xa rồi
        Tâm tư trở giấc bồi hồi nhớ thương
        Hè ơi phượng tím sân trường
        (Về ôn kỷ niệm ta mường tượng nhau)
        Khối tình câm trổ nhánh đau
        Chiều rơi nắng nhạt sắc màu phai phôi
        Miền Nam Bắc Cả(*) xa xôi
        Chắc gì người ấy biết tôi nhớ nhiều


        (*) Nambucca (N.S.W)

         
        Yến Phương


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2010 10:01:43 bởi Yến Phương >
        #4
          Yến Phương 28.12.2010 09:58:28 (permalink)
          0
          Người ngoại đạo

          Ngoài trời đông lạnh giá
          Cung thánh sáng huy hoàng
          Từng hồi chuông ngân đỗ
          Mừng Chúa đến trần gian

          Em xa rời tổ ấm
          Như cánh chim lìa đàn
          Anh, chàng trai ngoại đạo
          Không giáo đường, lang thang

          Em chưa lần rửa tội
          Ngập ngừng tiếng cầu kinh
          Anh chưa lần xưng tội
          Ước nguyện không hiển linh

          Chúa thương mình lầm lỡ
          Vướng nợ tình nhân gian
          Suốt đời hai đứa đứng

          (Ở hai đầu dây oan)

          Noel Chúa giáng thế
          Xem lễ... nhớ bâng khuâng
          Tình xưa mờ sương khói
          (Biết nói gì đây hỡi cố nhân?)


          Yến Phương

          #5
            Yến Phương 08.01.2011 02:41:53 (permalink)
            0
            Đưa người đi, nhánh buồn nhau bỗng trổ
            Thành những bông hoa dở khóc dở cười.
            Người về chốn ấy đường không xa lắm
            Lệ chúng mình cố nén vẫn thầm rơi.

             
            Yến Phương 

            #6
              yen_99888 08.01.2011 11:25:29 (permalink)
              0


              Đưa người đi, nhánh buồn nhau bỗng trổ
              Thành những bông hoa dở khóc dở cười.
              Người về chốn ấy đường không xa lắm
              Lệ chúng mình cố nén vẫn thầm rơi.

               
              Yến Phương



              XA MỜ DẤU CHÂN THƠ


              Ta xa rời khu phố cũ ngày thơ
              Lạc bước lưu vong lạnh gót ơ thờ
              Hoa mơ chẳng nở vào mùa thông lạnh
              Nhánh chẳng vươn chồi mộng phai xanh

              Yên

              #7
                Yến Phương 16.01.2011 05:51:37 (permalink)
                0


                 
                 
                Tôi chia tay với anh rồi

                Anh vẫn giữ vòng tay tình trĩu nặng
                Âu yếm thương yêu dành tặng riêng tôi
                Xây lâu đài tình ái đặt trên ngôi
                Hân hoan đón nữ vương ngồi ngự trị

                Mùa hạnh phúc đang ngập tràn thị vị
                Tôi lặng lẽ chia tay
                Mất nhau rồi
                Anh như
                Cánh nhạn đêm sương, âm ỉ niềm đau
                Tiếc hoa rơi từng cánh rụng phai màu
                Ôm thương nhớ đi giữa sầu vô vọng

                Lối rẽ gập ghềnh mình anh chiếc bóng
                Gió sang mùa se rối góc vườn hoang
                Viết tên tôi lên chiếc lá thu vàng
                Đốt dĩ vãng, chôn tro tàn kỷ niệm

                Hết hẹn hò, không chờ mong tìm kiếm
                Rồi lãng quên dần áo tím đài trang.

                Xuấn đến, đào mai khoe sắc huy hoàng
                Anh sắp kết hôn cùng cô gái khác

                Những thiệp hồng anh đang viết dở dang
                Sầu dâng lên mắt

                Trên thiệp hồng
                Tên tôi cùng tên anh, và anh gục xuống bàn nức nở...

                Nhưng là hồn ma tôi đâu biết khóc
                Bởi đã chết rồi trong cơn bão dữ hôm qua!

                Yến Phương

                (Cảm tác từ truyện ngắn Hồn Ma Không Thể Khóc –Beat-Vn)








                <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2011 05:54:52 bởi Yến Phương >
                #8
                  Yến Phương 16.01.2011 06:00:49 (permalink)
                  0
                  Hân hạnh chào đón và cám ơn bạn yen_99888 đến thăm trang thơ của Yến Phương
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9