VẦN THƠ GỬI LẠI CHO NGƯỜI
VẦN THƠ GỬI LẠI CHO NGƯỜI
Vần thơ gửi lại cho người
Trắng canh ngày mộng những lời thơ trao
Bây giờ tìm kiếm nơi nao
Vần thơ gửi lại ngọt ngào nhớ nhung
vtglcn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2010 10:03:15 bởi vtglcn >
BƯỚC TỚI THỀM THƠ
Bước tới thềm thơ ta mỉm cười
Chào người thi hữu hoạ thơ vui
Tình thơ hoà ý bao vần mộng
Mơ mãi không thôi giấc tuyệt vời
vtglcn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2010 10:03:51 bởi vtglcn >
CHÀO MỜI THƠ
Hãy đến với tôi vần ý thơ ơi
Để nghe chim khuyên hót trên cành chồi
Rộn ràng tươi thắm bao tình ý gọi
Cho bớt đơn côi được ấm mộng đời
MƯA LÒNG
Ta về phố núi chiều nay
Trời thôi hanh nắng lá bay sương mù
Mưa sầu nghiêng hạt lệ dư
Không người xưa đợi đón như thuở nào
Tiếng mưa cứ mãi rì rào...
Vần thơ lạnh lẽo rơi vào mông mênh
Nỗi buồn không có cái tên
Nên buồn cứ mãi lênh đênh biển sầu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2010 10:12:05 bởi vtglcn >
THẪN THỜ
Vẳng nghe tiếng gọi chim chiều
Đường về phố núi đìu hiu ngõ vàng
Thu qua đông cũng vừa tàn
Xuân chờ trước ngõ bóng sang bên đời
Qua rồi cái tuổi năm mười
Lên thêm cấp học rạng ngời mẹ cha
Em đi bước nhỏ trường xa
Mới thầy mới bạn vẫn là thân thương
Em đi từ sớm mờ sương
Ướt vai tóc đẫm nắng hường vừa lên
Em đi qua ngõ chông chênh
Đèo heo hút gió mây thênh thang về
Xa xa nẻo vắng bóng quê
Giống người năm trước lối về chung nhau
Tuy lạ nhưng quen lời chào
Vậy mà vần rớt rơi vào vườn mơ
Chiều nay em nhặt lá thơ
Ghép vần thương nhớ gửi bờ biển xanh
Bến xưa mưa chung nón vành
Thuyền nay chỉ mỗi phong phanh em về
Khúc đàn bến vắng tỉ tê
Như hờn như trách lời thề còn xa
Em về tưới lại khóm hoa
Mà hồng chưa nụ em ra ngõ chờ
Vần thơ rơi rớt ơ thờ
Không ai ai nhặt thẫn thờ vần rơi
Xuân về ai nhớ Xuân ơi
Chỉ đơn chiết bóng chơi vơi bên ghành
Chuông chùa vọng tiếng mấy canh
Mà sương đọng giọt long lanh ngỡ ngàng
vtglcn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2010 22:50:38 bởi Viet duong nhan >
QUA TRIỀN MƠ
Hôm nay, em về thăm lại phố núi
Con đường dài hun hút dốc đèo lên
Đường mình em sao thấy quá chông chênh
Em đi mãi mà con đường không dừng lại
Em về lại con đường xưa phố núi
Bóng em dài theo mỗi bước lẻ loi
Lưng chừng đồi tiếng gió vọng xa xôi
Em thơ thẫn đơn côi đường vô hướng
Em về tới con đường mơ mộng tưởng
Giấc chưa tròn nên nửa giấc mồ côi
Tiếng lá rơi xào xạc bên sườn đồi
Nghe đông lại ru hời theo điệu nhớ
Nếu một ngày về buồng tim ngưng thở
Mạch máu dừng nửa đoạn bước về nguồn
Dòng luân lưu cạn kiệt không chảy suôn
Cứ ngược mãi thiên đường không giờ hẹn
Mây chiều nay trôi qua sao nghèn nghẹn
Đứng im lìm sững lối giữa trời mơ
Cánh chim bay bay mãi vô bến bờ
Một giọt lạnh sương hờ rơi khe khẽ
Em chỉ bước qua triền mơ nhè nhẹ ...
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2010 22:56:24 bởi Viet duong nhan >
Trời ơi ! Nhìn cảnh hãi hùng
Con đây hết dám ừ cùng ai kia
Xa ra anh hãy mau dìa
Ưng anh chắc khổ mồm kia hét hoài
Trời ơi tội nghiệp lỗ tai
Tui nghe muốn điếc, người ngoài die luôn
Van anh tránh ra, Tui chuồL
Hi hi hi...Hic
Bố mẹ ơi ! Bác Dũng ơi ! Con hổng dám có chồng luôn rồi ! Lên chùa gõ mõ tụng kinh cho thanh tịnh cáo lỗ tai !
EM CÓ VỀ
(Thương về Galaxies hiền lành nhất trong các đứa em THƠ thân yêu)
Em về chưa mà mùa Đông vẫn giá
Rét nỗi niềm rét cả lá hoa rơi
Em có hay Đông nay tuyết vẫn đầy
Cho trời nhớ quắt quây sầu viễn xứ
Ta quê hương với những chiều tư lự
Dõi mắt tìm nơi ấy có sao em
Những cánh chim non giông bão có nhiêu còn
Lòng chim mẹ héo hon rét mướt
Ta hàng ngày dõi theo từng bước
Cánh nhạn xa trở ngược tìm thương
Đây vần thơ em để lại góc vườn
Ta về nhặt lệ vương đôi mi mỏng
Hơi thở yếu em còn trên giường mộng
Có hay không tha bổng những linh hồn
Khiến em buồn khi những lúc chiều hôm
Gây bão tố oán hờn bầy chim lẻ
Ta nhớ lắm tiếng thơ khe khẽ
Đám học trò nhí nhố gọi trong mơ
Ta dìu em từng đứa vào đường thơ
Và ta cũng ơ hờ nhìn chim non lẻ bạn
Lòng rưng rức mắt lệ cay lênh lán
Tỉnh chưa em trong giấc mộng mây ngàn
Em có về nhặt lại tuyết Đông tàn
Ghép nối vần vào góc thơ dàn trải
Cho mùa Đông...
thêm chút hồng nắng lại
Ấm tình thơ...
và ấm cả nỗi ai chờ
Dạ Lan
@ khóc Galaxies
R
TIẾNG NGHẸN
Em như tiên thánh giáng thế nhân gian
Lâng lâng thiên hạ đặt tên cho nàng
Galaxies hương trời sắc nước trong như suối
Vờn quanh gợn sóng dìu mơ bến lòng
Hảo cầu quân tử hảo tấm lòng trong
Thiên Hà Ta mãi mộng neo bến lòng
Mà sao vằn vặc bóng hình thiên vạn lý
Chốn nao công chúa mới gieo cầu hồng?
Thiên Hà em hỡi có còn hay không?
Nay ta trở lại mấy kiếp tang bồng
Tìm em chẳng thấy tim lòng đau nhói
Em còn hay đã hồn về hư không ?
Mỗi bước ta đi sao dồn dập cả lòng
Máu hồng rối nhịp nỗi nhớ thương mong
Đôi chân khuỵu xuống mắt hoa đầu gục
Ứa mi, tràn lệ lai láng chảy ròng
Trước bóng hình mờ ảo quyện khói mây
Dư ảnh em thơ vẫn mãi đong đầy
Tình yêu mộc mạc tâm lòng tinh khiết
Yêu học, quê hương, thích lắm việc làm
Nhìn hình em khói vờn mây sắc lam
Tiếng anh nghèn nghẹn đờ cứng quai hàm
Không kêu lên được cái tên luôn nhớ
Thiền tâm hồn nhỏ ẩn tịnh thiên am ?
Chuông chùa vang vọng lệ lòng chứa chan !
vtglcn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2010 03:58:39 bởi vtglcn >
KHÚC ĐÀN TÌNH XA Lướt nhanh năm ngón tay mềm Lá Thu vẫn mãi bên thềm rụng rơi Nhạc sầu trổi khúc chơi vơi Ngàn năm vẫn đợi _ nhạt lơi lối về Trăng thanh rớt xuống tóc thề vương sầu lên mắt _ đường về còn xa Đêm nay Trăng ngã _ vàng ngà Giấc mơ vẫn thắm _ tình xa phai màu Khúc Niệm Từ
LẮNG NGHE ĐÀN KHÚC TÌNH XA
Anh lê mòn gót đôi hài
Ngàn xa vạn dặm đến nay tìm nàng
Khúc Niệm Từ trầm bổng cung đàn
Gọi hồn thơ nhớ về mang nỗi lòng
Đường xa cách núi biển sông
Anh cũng quyết tới đến dòng Tương Giang
Lắng nghe điệu khúc mơ màng
Của nàng tiên nữ nhân gian khãy đàn
Lảng du nhịp khúc nhặt khoan
Len vào kí ức hàng tràn nhớ nhung
Đàn vương đợi bước trùng phùng
Bên trời xa xứ về cùng bên nhau
Đàn ơi sao lắng dạt dào
Tim ta cứ mãi lao xao nhịp trùng
vtglcn
ĐÀN VƯƠNG TIẾNG HÁT QUÊ HƯƠNG
Tiếng hát em nhẹ ru êm
Bao lời dịu ngọt ấm thêm tình người
Tà dư trông bóng tà dư
Ta về nghe lại tình như thuở nào
Quê hương một dải lụa đào
Ngàn năm nước Việt dạt dào yêu thương
Khúc Niệm Từ đàn vọng vấn vương
Bước chân viễn xứ tìm thương về nguồn
Cung đàn ơi sao lắm thân thương !
Khúc Niệm Từ đàn trổi nhạc trường vang xa
Ngát hương tươi ngàn cỏ hoa
Lòng người thanh thản an hoà vui thơ
Yên bình ta về cõi mơ
Giấc nồng ấm mãi vần thơ sắc hồng
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Đàn thương dang rộng tấm lòng bao la
...
vtglcn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2010 19:19:03 bởi vtglcn >
VIỆC CẦN VÀ PHẢI ...
Cuối năm ngồi tính lại sổ đời
Bao giây, phút, giờ...mấy nghỉ ngơi
Ngày qua tháng lại năm tròn hết
Tất bậc bây giờ được thảnh thơi
Thảnh thơi chỉ có 3 ngày trời
Xong hết 3 ngày lại cày thôi
Làm việc bù giờ theo từng tiết
Vậy thì nào có nghỉ...mà ngơi ?
Nhìn thầy, cô chạy theo thời gian
Học trò cũng lẹ bước lên đàng
Trời ơi nhấn nút như con rối
Ngày một ngày hai vẫn nhịp nhàng
Em bước qua thềm Tết Tây sang
Nắng trưa hanh lối nghiêng trễ tràng
Đong đưa ngọn gió bờ tóc vội
Tung xoà phủ xuống vầng trán ngang
Mỗi một bước chân em ôn nhuần
Bài thầy vừa giảng trên lớp chung
Học ngay không khéo là sẽ trễ
Đầy ấp bài thi không suể cùng
Học trường tại lớp còn học thêm
Rèn luyện triền miên trí mòn sờn
Mài mò kiến thức hầu áp dụng
Bài thi sẽ trên nhiều điểm sàng
Ngồi ăn cũng học tự trong lòng
Nhà cầu cũng nhẫm tính đầu đong
Ngủ gật mớ ngay công thức số
Chân nhanh rảo bước mơ điểm hồng
Học mãi miệt mài để thành công
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2011 08:15:43 bởi vtglcn >
CUNG ĐÀN ĐÓN XUÂN
Ta về dạo lại bản tình ca
Nhạc suối trong mơ liễu mượt mà
Trăng sáng đêm thơ vàng lên tóc
Dạ quang triền dốc trải Xuân ra
Em hãy dạo lên khúc nhạc tình
Quê hương về lại đường mơ tinh
Sáng sương đầu núi còn mờ ảo
Vọng tiếng chim khuyên hát ngọt ngào
Anh cùng hoà nhịp nhạc em đàn
Vi vút từng âm điệu tràn lan
Chảy xuôi mạch máu hồng quê thắm
Trời mây non nước cảnh thiên hoàng
Yêu lắm quê hương dù xa đàng
Yêu tình nồng ấm đường chạy sang
Làng em chí tới làng anh ở
Cùng lớp chung trường cặp sách mang
Bao năm xa xứ lắng cung đàn
Anh làm nhạc sỉ nghiệp dư đang...
tìm cô ca sĩ không chuyên nghiệp
Anh khãy đàn , em giọng oanh vàng
Anh đàn, em hát đón Xuân sang
Tranh thơ chú Dũng đẹp quá ơi
Càng lúc càng xinh rõ màu trời
Trong veo nước ngọc trầm mặc thuỷ
Vầng Trăng vằng vặc sáng dòng trôi
TRỞ BƯỚC TƯƠNG PHÙNG
Mây buồn trở bước về suối vắng.
Tìm dáng ngày xưa trở sông dài
Đến nơi nao hay về gió cát?
Từng ngày đi đến, theo dòng xoay
Rồi có hôm nào về phố thị.
Phiêu bồng đã mỏi gót bon chen
Bao năm luân lạc đời chưa phỉ
Từng ngày gậm nhấm bởi muộn phiền.
Nương theo mây gió phiêu du mãi.
Chẳng được niềm vui ở phút giây
Đôi lần sum họp, đêm ngà ngọc
Rồi thoáng đi qua chẳng vơi đầy.
Để rồi lắm lúc ngồi tưỡng vọng.
Nào tìm lại được nhân dáng mơ
Cuộc tình ray rức càng khổ lụy
Nước mắt từng làm đẫm trang thơ.
Trở về ước hẹn, đây chốn nào?
Có là hiện hữu, hay chiêm bao?
Cất giữ dành trao chốn mịt mù
Vẫn nhớ về nhau, vẫn nhớ nhau.
Người xa may mắn, khỏi hồng trần
Vương tơ chuốc nhớ, gặp cố nhân
Vòng tay âu yếm dù trong mộng
Cho được tương phùng, ngự phong vân.
Nguyên Hoang
2n ngàn 10
TRỞ VỀ GIẤC MƠ
Trở giấc khẽ khàng mộng Tiêu Giang
Lần về chốn cũ bước miên man
Tìm đâu nhân ảnh ngày xưa ấy
Mộng thuở xa rồi mơ chưa tàn !
Bâng khuâng bước nhỏ về phố hoa
Đèn sáng trưng lan khắp mọi nhà
Không nơi nào có bóng ngày cũ
Sương mù chùn xuống thắp lối ra.
Bềnh bồng lơ đãng vòm khói mây
Lầu đài tiên cảnh trời vừa xây
Gió lùa tan biết trong làn mỏng
Mộng ước xa rời theo cánh bay !
Thoảng qua khoảnh khắc khung trời mộng
Cố níu thời gian ước vọng gì
Tình thơ lưu dấu ai nào giữ
Niềm sầu giăng kín ướt bờ mi
Chân bước trễ tràng lối mơ hoang
Giấc mơ loang lổ bóng điêu tàn
Còn đâu ngày tháng tình thơ ấy
Chỉ lệ sầu dư quyện khói mây
Ai có về trong giấc mộng đầy?
Để vần thơ trải vườn mơ xây
Để hồn thơ lại về theo nhớ
Để dáng thơ yêu còn đọng đầy !
vtglcn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2011 10:53:26 bởi vtglcn >
THƠ VÀ GIAI NHÂN
Xuân sang trăng sáng đường mây ngang
Cảnh cũ xa xưa khuất tận lối đàng
Lờ mờ sông nước triều lên rồi xuống
Để lại sau lưng mảng sóng gợn tàn
Xuân đã chớm về gió đông lạnh mang
Chưa đi còn níu lấy cảnh chiều hoang
Mù sương phủ tuyết băng dầy sa mạc
Chảy lạc dòng thơ dở muộn mấy hàng
Hồn em có về lại chốn nhân gian
Để đêm ngồi lại ngắm mãi trăng vàng
Gom vài con chữ ghi trên mảnh nhớ
Góc nhỏ vườn thơ câu vần lỡ làng
Nụ cười còn đó - em giờ xa xăm
Tình thơ ta hẹn ước lời trăm năm
Mà sao dư ảnh mờ nhoà hương khói
Hoà quyện tim anh thổn thức cõi lòng
Em còn xinh mãi nụ cười trăm năm
Em còn sống mãi thơ tình vạn năm
Em vầng Trăng sáng ngàn đời mơ ước
Là ánh sao đêm soi giấc anh nằm
Ta là thi sĩ - em giai nhân
Vần câu trút cạn dưới Trăng Rằm
Hồn thơ hoà quyện vào mây gió
Để tình bay bổng từ xa xăm
Thơ ta đã đến cùng giai nhân
Hẹn ước Xuân nay tình ấm nồng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2011 13:23:39 bởi vtglcn >
Trích đoạn: vtglcn
VẦN THƠ GỬI LẠI CHO NGƯỜI
Vần thơ gửi lại cho người
Trắng canh ngày mộng những lời thơ trao
Bây giờ tìm kiếm nơi nao
Vần thơ gửi lại ngọt ngào nhớ nhung
vtglcn
NH cám ơn người khách lạ (VTGLCN) vào thăm, xin đáp lễ lại vài câu thơ, chúc sức khoẻ trọn năm.
Vần thơ gởi lại cho người.
Hằng bao thế kỷ còn đời nhớ ta.
VTGLCN.
LÀM NGƯỜI GIỮ THƠ
Thay đời ta nhớ mãi người,
Dù về tận chốn mù khơi vẫn tìm.
Vào thăm thơ gởi cánh chim,
Vội bay tìm khắp, ẩn chìm nơi đây.
Người thơ bút hiệu vắn dài,
Không ngờ mã chữ nghĩ hoài mới ra.
Cùng chung Thư Quán chẳng xa,
Mời người rảnh rổi để quà thơ hay,
Đọc rồi khi tỉnh, lúc say.
Say trong hư ảo, lưu đày trăm năm.
Ta về cuộn quyện âm thầm,
Niềm mơ chìm giấc mộng trầm trải phơi!
Vần thơ gởi lại cho người,
Ta gìn cất giữ, trọn đời không phai.
nguyên hoang
03.01.11
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: