Tình yêu không lời
saomai_66 28.12.2010 15:30:58 (permalink)
Em đâu có biết rằng trong thâm tâm anh cảm ơn em rất nhiều, nhiều đến mức mà anh ko biết phải nói sao, chỉ cảm thấy như đây là điều gì đó thật diệu kỳ đối với anh.
Tại sao anh lại nói thê? vì anh hiểu quá rõ anh, những điều tốt và những điều mà XH này ko chấp nhận. anh vẫn hay nói đùa rằng, nếu tất cả mọi người đều giống như anh thì có lẽ chúng ta đã xâu dựng xong CNXH lâu rồi.
Tại sao anh lại chìm đắm trong ưu tư và phiền muộn thế để đến nỗi những điều lo lắng lúc nào cũng hiện ra trên nét mặt!!! Vì thực ra anh đã ko chỉ lo lắng cho anh, anh lo lắng cho tất cả mợi người, từ người thân đến người sơ, anh lo lắng cho cả xã hội loài người, vì trái tim anh luôn run rẩy vì sướng vui hay đau khổ với những nỗi niềm của bản năng loài người hàng ngày hiện ra trước mắt anh.
Anh đã đọc rât nhiều sách, đông tây kim cổ và dã hành đạo nhiều năm, nhưng thành công thì ít (chỉ có 1 số ít người hiểu được anh) còn thất bại thì nhiều.
Anh sống theo Tâm của Đạo phật, hành xử theo Lão tử, cầu toàn như Khổng tử và chặt chẽ như ISO, nên anh đã đau khổ rất nhiều là như vậy...
Những điều gì em nói với anh thì anh đã tự suy ngẫm rất nhiều, bạn bè góp ý cũng nhiều .... anh hiểu hết mà ko sao làm theo được, ấy thế mà chỉ gặp em có 2 lần, anh đã thay đổi hoàn toàn. Anh đã nói là có vẻ như em có 1 thứ sức mạnh huyền bí đã giúp anh "khai thông huyệt đạo"- theo cách nói của nhà Phật, hay là giác ngộ được vấn đề... nếu em gạp anh lần tới em sẽ rât ngạc nhiên vì dáng dấp tự tin của anh, mỗi bươc đi của anh, mỗi ánh mắt, nụ cười của anh đều toát ra 1 vẻ ung dung, tự tai, tin tưởng, và có phần như vượt lên trên tất cả cuộc sống bình thường này. Chính anh cũng rất bất ngờ về anh đấy. Không còn cái dáng đi gượng gạo như hôm em gặp anh lần trước nữa đâu, 
Tại sao có điều kỳ diệu đó? em chân thành, em đam mê, em cháy bỏng... cái đó thì rõ rồi nhưng anh cảm tưởng dường như chừng ấy vẫn chưa đủ để làm anh thay đổi, điều gì mà kỳ diệu thế, anh vẫn đang suy nghĩ mà chưa nghĩ ra với 1 nụ cười như bông hoa sen hé nở đọng trên môi! 
Đừng trách anh sao ko nói những lời có cánh với em!!! nhưng sao anh thấy những lời nói ấy có vẻ phù phiếm và không thể so sánh được những gì anh & em đã có với nhau. 1 điều gì đó lớn, lớn lắm vượt lên trên cả TY nam nữ thông thường.
TY của anh dành cho em có lẽ đã kêt tinh lại như viên ngọc Xá lỵ trong thân thể của 1 vị cao tăng chăng? ví von như thế có phần ko khiêm tốn, nhưng anh nghĩ nó cũng gần như thế.Anh đã nhận của em quá nhiều nhưng lại chỉ mang lại cho em những nỗi buồn, nỗi nhớ!!! những vật vã và đơn đau nhưng là nỗ đau rất ngọt ngào, Chúng ta sống để làm gì em nhỉ? có phải chỉ để lấy chồng lấy vợ rồi sinh con đẻ cái!!! cái đó thì ai cũng làm như 1 bản năng của sinh tồn!!! anh vẫn mong đợi điều gì hơn thế nữa, như hương thơm của cỏ cây, như men nồng của rượu nếp, như vị ngọt của mật ong rừng, đằm thắm mà sâu sắc, sôi nổi mà đam mê, và lung linh như viên ngọc Xá lỵ trên đỉnh cao của tòa bảo tháp v.v.v đó là gì, là gì vậy em? và tìm đâu, tìm đâu ra được???TY không lời là TY lớn hơn tất cả vì lời nói đã trở nên vô nghĩa....
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9