..
Người đi từ độ hoa thơ chạnh lòng.
Mây qua phố cũ người đi hững hờ.
Quốc kêu sương lạnh, trăng mờ sườn non.
Tình cờ một buổi sớm hôm ,
Em đi qua phố nét buồn dấu tôi.
Mười năm –dòng lệ trang thơ,
Mười năm - lệ đó bây giờ còn đây.
Em xưa nét liểu hao gầy
Hoa thua dáng ngọc, má hây nắng hồng.
Xuân nào áo tím bên sông ,
Hạ nào áo đỏ bềnh bồng nước mây .
4
ÁO EM TÍM THUỞ NGÀY XƯA HẸN HÒ
Thu sang rượu cúc vơi đầy ,
Một bầu mỹ tữu chén say,chén nồng.
Tình ơi xanh ngát mênh mông,
Thơ ơi xanh ngát một đồng cỏ hoa.
Mây xưa về dỗ nắng tà,
Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ.
Trăng tà chếch bóng hiên thơ,
Bên hoa dưới nguyệt mộng hồ ly xưa.
Thương nhau từ độ bao giờ ,
Áo em tím thuở ngày xưa hẹn hò.
Bây giờ nét chữ trang thơ,
Lệ xưa còn đọng những tờ thư xanh.
Mốt mai đời có vô tình,
Soi gương ngày cũ bóng mình còn đây.
Một dòng xanh ngắt mây bay,
Dấu trầm hương cũ ngọt ngào trôi đi.
5
SONG TRĂNG ƯỚC HẸN NGÀY VỀ VÀNG HOA
Người xưa biền biệt chưa về ,
Bên hiên đã điểm hoa lê trắng ngần.
Em còn hong tóc đón xuân?
Em còn thơ thẩn tần ngần dưới hoa ?
Ngày vui bướm lượn chim ca,
Đầu vườn oanh hót, hiên nhà nắng reo.
Người đi còn nhớ câu thề,
Sông trăng ước hẹn ngày về vàng hoa.
Hạ về cắt cỏ tưới hoa,
Giồng cao trồng một nương cà tím xanh,
Thu vàng cành biếc lá xanh,
Muối dưa rau quả trăng thanh tháng ngày…
..Đầu thành nắng nhạt hoa phai,
Chiều đông mưa bụi dặm dài bay sang.
Xa xa bờ liểu mây ngàn,
Thương cha nhớ mẹ quê hương tít mù...
TAY EM BẠCH NGỌC GIŨ TÀ HUY BAY
Đêm nằm lắng giọt vô ưu ,
Tay nghiêng hạt bụi chân như hiện về.
Hồng trần chìm nỗi si mê,
Khói sương lãng đãng nẽo về hằng sa…
Mắt em ngàn cõi di đà,
Tay em bạch ngọc giũ tà huy bay.
Trăng vàng chìm lắng non tây,
Mây hương bàng bạc hạc bay về ngàn…
Đố ai quét sạch lá vàng ,
Thì ta múc ánh trăng ngàn đổ đi,
Đố ai nhặt hết tình si,
Thì ta xin chịu làm thơ tặng người.
Một cành hương sắc cho đời ,
Một bông hoa thắm cho người tình chung.
Em về hong tóc bên sông,
Thì ta theo gió bềnh bồng nước mây.
7
TÂM EM VÔ LƯỢNG ĐÓA HOA ĐẠI TỪ
Trông trăng nhớ dáng mẹ gầy,
Xa em nhớ sợi tóc mai ngắn tròn.
Chiều nay hoa tím bên sông,
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian
Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm dựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…
Ngày xưa nắng rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.
Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một côị diệu vời hằng sa.
Áo em xanh cõi ta bà,
Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ.
[Ta còn trọn kiếp yêu thơ,
Thì em muôn thuở đợi chờ thơ anh…]
Dương Lam