Thơ Đỗ Hữu Tài
Khi Người Ấy Làm Thơ
Khi người ấy làm thơ
Có bâng quơ nghĩ rằng
Lời thơ gần gũi lạ
Người đọc dạ ngẩn ngơ
Bài thơ đẹp như mơ
Xanh lơ mầu da trời
Từng lời như gió lộng
Rung động cả hồn thơ
Dòng chữ khép đường tơ
Khói mơ quyện bóng hình
Một mình đêm ngồi đọc
Trằn trọc nghĩ vu vơ
Đôi lúc thật đơn sơ
Ý thơ rất đậm đà
Đôi khi là bóng nguyệt
Nồng nhiệt cạnh trăng mơ
Đời ngỡ đã xác xơ
Chơ vơ một góc sầu
Ngờ đâu lầu rộn rã
Đời đã có ước mơ
Thế là chú nai tơ
Nhởn nhơ nhìn nắng vàng
Rộn ràng bên dòng suối
Đắm đuối bầu trời mơ
Chiều xuống nghĩ vu vơ
Về đêm ngơ ngẩn tìm
Bài thơ êm đềm đó
Nhờ gió gởi người thơ
Khi người ấy làm thơ
Là hơ ấm cuộc đời
Một thời tim lạnh nhạt
Nay dạt dào tình thơ
Đỗ Hữu Tài
Mon Jul 22, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2013 14:26:48 bởi Huyền Băng >
Lan Hương
Lan nở giữa trời ngào ngạt hương
Xao xuyến vấn vương khách đa tình
Ước mơ mỗi sáng bên mình
Có cành hương sắc được nhìn cánh lan
Lan hé nụ chào bóng dạ hương
Bàng bạc hơi sương nét dịu dàng
Miên man lòng khách mơ màng
Gió rung nhân ảnh ru làn dạ hương
Lan thắm cho người vọng cố hương
Lòng kẻ tha phương chạnh nhớ nhà
Nhớ đôi môi đỏ thật thà
Nhớ tà áo trắng lụa là bạch lan
Lan mãi mặn mà với sắc hương
Dù ánh tà dương có phai mờ
Vẫn như nguyệt sáng lững lờ
Treo trên đỉnh núi dưới bờ hồ xưa
Lan quyến rũ đời đậm nét hương
Từng tiếng yêu thương rất ngọt ngào
Hát lên như tiếng mưa rào
Đưa hồn cô khách đi vào tình mơ
Lan ấp ủ vào khúc trầm hương
Làn khói du dương suốt đêm trường
Khiến người lữ khách lạc đường
Mơ hồ bước nhẹ vào vườn lan hương
Đỗ Hữu Tài
1 - 8 - 2013
Tạ Ơn Đời
Tạ ơn đời đã dìu tôi
Đưa kẻ cô độc đơn côi yêu đời
Biết yêu cảnh vật bầu trời
Biết dùng thơ để gọi mời bạn xa
Về đây tìm lại tình ta
Ở một góc phố người qua dập dìu
Để nghe ai nói đôi điều
Mơ màng bóng dáng yêu kiều xa xôi
Tạ ơn đời chẳng quên tôi
Bến sông mây vẫn lặng trôi con đò
Cho tôi còn biết chuyện trò
Những tà áo trắng hẹn hò ngày xưa
Tôi còn nghe chuyện nắng, mưa
Đời tuy thua cuộc nhưng chưa tắt lòng
Trái tim còn đập phập phồng
Mỗi khi nhìn đoá hoa hồng hé môi
Tạ ơn đời giữ tình tôi
Dù trong giấc mộng thế thôi cũng mừng
Đôi khi tôi thấy ngập ngừng
Mỗi lần đang nghĩ lưng chừng về ai
Sợ rằng như giọt sương mai
Nắng lên sương rụng tàn phai ngỡ ngàng
Thì thôi giữ lại nhẹ nhàngi
Thả tình thi hữu gió ngàn mây trôi
Tạ ơn đời vẫn nhớ tôi
Hoa sơn trang có trăng soi khu vườn
Tôi đi tìm lại con đường
Nơi Lê Văn Duyệt sân trường mênh mang
Vòm trời rộng mở thênh thang
Tôi vào làng huệ chứa chan thâm tình
Ngày mai dong ruổi đăng trình
Tôi không đếm bước một minh lẻ loi
Tạ ơn đời đọc thơ tôi
Hồn thơ chân chất thay đôi câu chào
Tâm tư gói ghém ngọt ngào
Như nhóm thân hữu dạt dào tình thân
Trả đời lại áng phù vân
Tôi cùng thơ kiếm cố nhân giữa trời
Miên man cảm kích tình đời
Mượn thơ tôi viết một lời Tạ Ơn
Đỗ Hữu Tài
3 - 8 - 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2013 14:56:46 bởi Do Huu Tai >
Tiễn Hạ
Tiễn hạ bên đường giọt nắng rơi
Chào thu gió cuốn áng mây trời
Giao mùa cỏ úa nằm buồn bã
Đổi tiết lá gầy rụng cút côi
Tí tách rừng già vang suối vắng
Tỉ tê dốc núi vọng sầu vơi
Đêm hoang rét mướt lòng vàng võ
Lả chả mưa về lác đác rơi
Đỗ Hữu Tài
Thu Aug 08, 2013
Tìm Sao
Mai này hạnh phúc bên em
Tôi cùng những cánh sao đêm chập chùng
Bầu trời u ám mịt mùng
Tôi ngồi một góc lạnh lùng ngắm sao
Cuộc đời lần nữa nghiêng chao
Gió khuya lành lạnh nghe xao xuyến lòng
Em vui tô thắm má hồng
Tôi tìm bóng tối khép dòng đời trôi
Tình này chỉ có thế thôi
Đôi mắt mệt mỏi đôi môi phai tàn
Trái tim vàng võ ngỡ ngàng
Tìm đâu giây phút nồng nàn bên nhau
Chớ chi em vội đi mau
Bỏ tôi với những ngày sau chòng chành
Chim khôn tìm chốn an lành
Tôi khờ giữ chuyện không thành trong mơ
Đêm này mượn rượu với thơ
Thơ rung sầu rụng bơ vơ một mình
Nâng ly rượu uống tạ tình
Có vì sao lạc đang nhìn gã say
Thơ sầu theo gió mây bay
Cánh sao đêm vuột tầm tay nơi nào
Rượu mơn môi đỏ má đào
Thơ sầu lim chết nghẹn ngào mỗi đêm
Tình oi tôi nhớ về em
Con tim nhức nhối lòng thêm u sầu
Cánh sao đêm đã phai mầu
Không còn ghé xuống mái lầu em ơi
Tình này tôi cất một nơi
Chờ đêm trăng sáng đem phơi giữa trời
Xóa tan đi chuyện một thời
Để tôi còn mãi một đời đếm sao
Đỗ Hữu Tài
Mon Aug 12, 2013
Lệ Sầu
Gửi nắng ban mai ươm môi hồng
Tô gò má đỏ đón bình minh
Bầy chim chíu chít đùa buổi sáng
Nghe tiếng em cười chúng lặng thinh
Gửi áng mây xanh lơ lửng trời
Che con đường nhỏ lúc em qua
Tôi như bóng mát luôn quanh quẩn
Che tóc lưng mềm dáng thướt tha
Gửi giọt mưa rơi trên mái lầu
Như lời thương nhớ tí tách vang
Em bên cửa sổ nhìn mưa đổ
Khoé mắt long lanh vương lệ sầu
Gửi gió hôn lên bờ vai gầy
Mơn tà áo lụa nhè nhẹ lay
hoàng hôn buông xuống lang thang bước
Em biết tôi đưa buổi chiều này
Gửi nét thơ ru dấu lệ sầu
Rung từng con chữ với tim tôi
Em ơi nhớ nhé say sưa đọc
Thơ gói ghém tình kẻ xa xôi
Gửi ánh trăng mơ không bạc mầu
Tìm trong gối mộng ghép hồn thơ
Em ơi yêu nhé đêm huyền thoại
Đừng để trăng tan bóng lệ sầu
Đỗ Hữu Tài
Mon Aug 19, 2013
Cơn Mưa Buổi Sáng
Sáng nay trời mưa tầm tã
Bâng quơ ngồi đây một mình
Ngoài hiên giọt mưa lả chả
Nghe chừng lấn nhẹ vào tim
Gió lên lòng thêm lạnh buốt
Hàng cây ủ rũ bên đường
Thèm ơi một ly trà nóng
Cho lòng bớt nỗi cô liêu
Tiếng mưa buồn rơi rỉ rả
Trách ta ngồi đây một mình
Ngoài kia người còn vội vã
Sao đời chìm dưới cơn mưa
Mới hay đời như bọt nước
Đã tan từ độ mưa gào
Trái tim trầm tư niệm khúc
Lờ mờ giòng nhạc mưa bay
Sáng nay trời mưa tầm tã
Loay hoay ngồi đây một mình
Vẫn nhìn cơn mưa buồn bã
Không còn những tiếng chim kêu
Có ai về đây buổi sáng
Ngồi nghe mưa gió tâm tình
Chuyện trò bên ly trà nóng
Cho đời tìm lại cơn mưa
Sáng nay trời mưa chưa dứt
Cô đơn ngồi đây một mình
Nhìn mưa tìm trong ký ức
Một thời ray rứt như mưa
Thế thôi mộng mơ đã vỡ
Tàn phai những chuyện hoang đường
Còn đây cơn mưa trăn trở
Ta ngồi tìm lại đời ta
Đỗ Hữu Tài
Tue Aug 20, 2013
Du Ngoạn Vườn Lan
Du Khách ghé vào thăm vườn lan
lòng thấy hân hoan vui rộn ràng
Nhìn khu vườn nhỏ dường như có
Ngọn gió nâng niu cánh hoa vàng
Du khách trầm trồ ngắm hoa lan
Lòng nghĩ miên man giữa đất, trời
Có loài hoa quí nằm khoe sắc
Làm đẹp thiên nhiên đẹp cuộc đời
Du khách nhẹ nhàng hái cành lan
Mà thấy dung nhan một bóng người
Chừng như ẩn hiện quanh đâu đó
len lén nhìn ai mim mỉm cười
Du khách ân cần cất đóa lan
Vào túi hành trang suốt con đường
Mai đây phiêu bạt đời sương gió
Vẫn có cành lan theo dặm trường
Du khách tạ từ khu vườn lan
Quyến luyến hoang mang bước ngập ngừng
Mang theo kỷ niệm loài hoa quí
Để khỏi phân vân cảnh đặng đừng
Du khách hẹn hò với vườn lan
Một buổi mùa sang sẽ quay về
Tìm trong vườn nhỏ dung nhan ấy
Gởi gió tự tình bên cánh lan
Du khách bồi hồi nhớ vườn lan
Đỗ Hữu Tài
Wed Aug 21, 2013
Tình Xe Đạp
Ơi này cô bé tóc ngang vai
Có thấy đằng xa một bác tài
Góc phố ngóng chờ từ sáng sớm
Bên đường đứng đợi lúc ban mai
Chân ga lả lướt chưa hề ngã
Tay lái vòng vèo chẳng có sai
Phơi phới trong lòng vui đón đợi
Thân này đưa rước chỉ...riêng ai!
Đỗ Hữu Tài
Thu Aug 22, 2013
Huế Một Mùa Thương
Huế ơi ! mới đến mà thương Sáng trên núi Ngự màn sương tờ mờ Nhấp nhô con sóng vỗ bờ Sông Hương dòng nước lặng lờ trôi xa Chiều ngang qua chợ Đông Ba Các cô thiếu nữ thướt tha dịu dàng Bước đi thong thả nhẹ nhàng Tiếng cười khúc khích nghe càng vấn vương Huế ơi ! tìm tới thêm thương Trong chùa Thiên Mụ trầm hương bềnh bồng Tiếng chuông vơi hết chất chồng Bỏ đi gánh nặng nhẹ lòng, tâm an Ngôi trường Đồng Khánh thênh thang Những vành nón lá che ngang tóc dài Những tà áo trắng trang đài Đứng quanh trước cổng trổ tài văn chương Huế ơi ! từ tạ lòng thương Trên thôn Vĩ Dạ du dương nguyệt cầm Thuyền ai dưới ánh trăng rằm Câu hò vang vọng bổng, trầm trên sông Ta về ai có theo không Mưa trên Gia Hội mênh mông bầu trời Xin chào Thiên Tứ một thời Ta đi ai có muốn rời sông Hương Huế ơi ! chân bước mà thương Nhưng đời binh nghiệp bốn phương một nhà Đêm đêm ngắm ánh trăng ngà Cố đô cổ kính đậm đà như mơ Một mình nghĩ ngợi vu vơ Nhớ ai ngồi viết bài thơ tâm tình Thuyền nơi Vĩ Dạ một mình Nữ sinh Đồng Khánh cùng nhìn ánh trăng Huế ơi ! biết viết mần răng? Đỗ Hữu Tài Sun Aug 25, 2013
Say
Đâu ai kềm được lúc đang say
Cái thú đam mê tới mỗi ngày
Chếnh choáng hát hò trên bãi cỏ
Nghiêng người ngáy ngủ dưới tàng cây
Ly nồng đẩy cạn môi thơm ngọt
Chén đắng đưa đầy dạ thấm cay
Tửu nhập gieo sầu lên ngọc đế
Lưu linh êm ả thả hồn bay
Đỗ Hữu Tài
Fri Aug 30, 2013
Tình Tôi
Nếu em hỏi tôi nghĩ gì mỗi tối
Câu trả lời mong muốn nói cùng trăng
Dù khó khăn nhưng chẳng chút ngại ngần
Mời trăng xuống nghe tình trần tâm sự
Trăng do dự nên muôn đời cô độc
Tôi một mình trằn trọc kiếp cô đơn
Buồn nào hơn khi lẳng lặng đứng nhìn
Mang tâm sự tỏ tình cùng sương gió
Em biết đó vì ngô nghê khờ khạo
Nên nửa đời tôi dạo khúc tình xa
Đâu thể ca bài tình ái tuyệt vời
Bởi khoảng cách đất, trời như vô tận
Đành thương hận ôm mối tình lận đận
Nhìn nguyệt sầu mà lòng giận cho tôi
Một lời thôi nhưng mãi mãi không thành
Nhờ sương gió dỗ dành câu chờ đợi
Trăng vời vợi giữa trời lung linh sáng
Tôi ngậm ngùi ai oán suốt canh thâu
Sầu giăng sâu phong kín vết thương lòng
Ôm nhung nhớ trong vòng tay cằn cỗi
Em còn hỏi tôi nghĩ gì mỗi tối
Vẫn trả lời mong muốn nói cùng trăng
Dù buồn dâng trong nỗi nhớ ngút ngàn
Tình vẫn sáng nồng nàn như minh nguyệt
Đỗ Hữu Tài
Tue Sep 03, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2013 02:12:13 bởi Do Huu Tai >
Tối Nay
Tối nay lòng sao buồn lạ
Màn đêm phủ kín căn phòng
Cuộc đời như đang nằm vạ
Bầu trời mù mịt mênh mang
Ngước lên nhìn cây Thánh Giá
Giang tay Chúa chịu cực hình
Đóng đinh trên cây Thánh Giá
Âm thầm Ngài vẫn cô đơn
Chúa ơi ! nhậm lời con trẻ
Vác cây Thánh Giá cùng Ngài
Để đêm không còn quạnh quẽ
Đồng hành con bước theo Cha
Mới hay đời đâu trống vắng
Luôn luôn Chúa thương giữ gìn
Chở che qua bao cay đăng
Tình Ngài mãi mãi thiết tha
Nếu đêm lòng nghe trăn trở
Thành tâm chia sẻ với Ngài
Mừng vui hay là than thở
Tình trần Chúa vẫn lắng nghe
Ngước lên nhìn cây Thánh Giá
Đêm nay lòng thấy rộn ràng
Gió thu không làm buồn bã
Tim này hưởng phước tình Cha
Đỗ Hữu Tài
Sat Sep 14, 2013
Một Mai
Một mai người bỏ làm thơ
Là khi tôi biết ngẩn ngơ đợi chờ
Người ơi sao lại hững hờ
Đưa vần thơ đến bên bờ quạnh hiu
Đưa tôi vào chốn tịch liêu
Theo từng con chữ lêu bêu nửa vời
Chưa vui lòng đã rã rời
Lá vàng chưa rụng mà đời rụng rơi
Một mai người bỏ cuộc chơi
Thơ không bến đỗ buông lơi bềnh bồng
Mực pha từ những chất chồng
Viết lên rõ nét chữ lòng nát tan
Vườn thơ ảm đạm ngổn ngang
Gió thu ủ rũ mênh mang khu vườn
Người thơ đã bỏ con đường
Tôi còn quyến luyến đêm trường mộng mơ
Một mai người lại làm thơ
Là khi tôi hết vu vơ một mình
Say sưa đọc áng thơ tình
Ngỡ như nhật, nguyệt đang nhìn thấu tôi
Ngày ngày nghĩ ngợi xa xôi
Đêm đêm nuôi mộng nổi trôi mơ màng
Mới hay cuộc sống nhẹ nhàng
Mỗi khi ngồi đọc nồng nàn thơ ai
Một mai ừ nhỉ một mai
Nhận thơ người viết không phai gieo vần
Lời thơ vẫn chút ngại ngần
Vẫn còn nhớ dáng phong trần của tôi
Một mai ngưới bỏ làm thơ
Đỗ Hữu Tài
Mon Sep 16, 2013
COLOR="#008080"]
Có Thể
Có thể em là một loài hoa
Loài hoa hương sắc đẹp mặn mà
Để tôi mê mãi khu vườn mộng
Có dấu chân ngà em bước qua
Có thể ngoài trời đang đổ mưa
Nên bước chân xưa quên vườn hồng
Loài hoa hương sắc không về nữa
Bỏ lại cho tôi vết thương lòng
Có thể tình làm tôi cuồng si
Theo dấu em đi giữa dòng đời
Ngẩn ngơ chờ đợi nơi hò hẹn
Mòn mỏi nửa đời vẫn phân ly
Có thể gió lùa dấu chim di
Chim bay từ ấy chẳng quay về
Một lần hò hẹn buồn trọn kiếp
Chờ đợi trăm năm mất câu thề
Có thể đêm về ánh trăng lên
Lênh đênh thả mộng suốt canh trường
Em là trăng ảo mờ nhân ảnh
Tôi kiếm một người chưa biết tên
Có thể sương mù ánh trăng tan
Mênh mang bóng tối nên nguyệt sầu
Em đi lặng lẽ theo mây gió
Tôi vẫn tìm em đến bạc đầu
Có thể tình buồn tôi nhớ em
Loài hoa hương sắc đã phai tàn
Dấu chân kỷ niệm theo mưa đổ
Một mối tình si chết nhẹ nhàng
Có thể trăng sầu vì nhớ em
Tôi giấu sương đêm trong chập chùng
Để vầng trăng ảo còn nhân ảnh
Để gã cuồng si khỏi ngượng ngùng
Có thể chỉ là có thể thôi
Đỗ Hữu Tài
Thu Sep 26, 2013
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: