Anh đừng nói nữa.
Lã Phong 04.01.2011 12:41:04 (permalink)
0
Em đoán ra rồi! Thôi anh đừng nói nữa
Chỉ một lời đơn giản có gì đâu
Nhạy cảm quá đôi khi thành nghiệt ngã
Tự biết những điều không dám nghĩ từ lâu
Em đoán ra rồi! Anh cảm ơn em đi
Hãy thanh thản và nhẹ nhàng vĩnh biệt
Con đường một chiều sau lưng ai tha thiết
Mắt không dám buồn tê liệt giữa hàng mi
Em đoán ra rồi! Anh cảm ơn em đi
Xin đừng nói chia ly
Xin đừng nói những gì em khủng khiếp
Ðể em dối lòng em
Còn gì không khi anh chưa thốt ra lời giã biệt
Ðừng hiểu em hão huyền - em tự dối em thôi
Biết là anh đã xa - xa thật rồi
Lặng lẽ thế
Chia tay
Ðừng nói nữa
Em không đủ lòng bao dung tha thứ
Cho lời tạ từ sắp sửa buột qua môi
Ðiều ấy... Tim em biết trước rồi
Sưu tầm




Bài này là mình viết tiếp nối.


Em đoán được rồi ư, anh vẫn hoài nói nữa.
Nói cho con tim ràn rụa máu chảy,
Tim chảy, máu chảy vì yêu,
Hay vì một điều gì khác...

Đồng hồ tic tak giữa trưa.
Và cảm thấy lẻ loi cô độc.
Hoá ra trên đời tôi chẳng là gì cả,
Bởi vì tôi đã yêu quá rồi...

Phải yêu đấy không, hay chỉ là một trò đùa dữ dội...
Tan nát con tim một người...
Tôi vẫn chưa hề rung cảm...
Sợ...

Sợ gì cơ...
Sợ gì nữa khi tôi vào cuối con đường..
Tối...
Mịt mờ mưa bay...
Trời xuân đẹp mà mưa vẫn bay...
Mưa bay và gió gào...
Như một con người cần lắm yêu thương
nhưng lại không dám yêu thương...
hai lần là quá đủ...













Có đôi khi anh tự hỏi...
Nếu anh quen em...
Em có tha thứ cho anh những lỗi lầm anh đã từng mắc phải...
Không phải với em, mà với một người con gái khác...
Hả em?

Có đôi khi anh tự hỏi...
Mối tình của chúng ta sẽ đi đến nơi nào?
Hay cũng chỉ dừng lại ở giữa lưng chừng trống vắng và chông chênh...

Và có đôi khi anh tự hỏi...
Liệu em sẽ ở bên anh lúc anh cần em nhất...

#1
    Lã Phong 04.01.2011 12:49:07 (permalink)
    0
    Vô đề


    Ở nơi ấy có hai người...
    Cặm cụi làm thơ về tình đời ngày xưa ấy..

    Trang một dệt ước mơ thuở nhỏ...
    Trang hai dệt mộng mị thấm đẫm hương đời...
    Trang ba dệt bao điều kì diệu...
    Trang bốn dệt mảnh tình đôi lứa...

    Nhưng đến 1 ngày...
    Trang 5 bắt đầu những lời ngắt quãng...
    Xót thương cho một mảnh tình phải chia sẻ một phần..
    Để giờ đây bài thơ ko còn lành lặn nữa...

    Trang 6 cho sự vỡ tan...
    Trang 7 cho tình duyên xói mòn đâu mất...
    Để trang 8 chỉ còn nỗi trông chờ bất tận...
    Trang 9 kia, người ngóng đợi tình yêu...

    = Lã Phong =
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 13:37:08 bởi Lã Phong >
    #2
      Lã Phong 04.01.2011 12:50:56 (permalink)
      0
      Ước gì có mưa...
      Cho tâm hồn vụt mở..
      Hứng giọt tình buốt lạnh buổi đêm...

      Mưa...
      Có một chàng trai trẻ nhờ mưa làm nên vần điệu...
      Đan câu chữ thành những lời ước hẹn...
      Dành cho ai, chẳng biết...

      Đôi khi tôi về lại với lòng...
      Thẩn thơ với bộn bề suy nghĩ...
      Xót xa mảnh đời cay, độc...
      Rồi chợt ôm mặt khóc...
      Nước mưa hay nước mắt thấm đẫm con tim?

      Tí tách mưa rơi...
      Mưa rơi hay mảnh tình rơi vỡ...
      Leng keng, leng keng...
      Tình anh vỡ rồi...
      Vỡ để lại những đường hằn ko bao giờ mất...

      Leng keng, leng keng...
      Mảnh tình vỡ nát...
      Cho câu chữ về lại với giấc mơ...
      Bởi giấc mơ chỉ muôn đời là giấc mơ...


      = Lã Phong =
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 13:34:50 bởi Lã Phong >
      #3
        Lã Phong 04.01.2011 12:52:45 (permalink)
        0
        Vầng trăng, ai nỡ xẻ làm đôi...
        Anh một nửa, và riêng em một nửa...
        Trăng đâu tròn nữa...
        Có là gì, khi chỉ còn một nửa hắt hiu...

        Ngày chờ trông, đêm nghẹn ngào bất tận...
        Thoáng tình hờ. Mây phủ. Ánh chiều sa...
        Có người con gái xinh như ngọc,
        Tà áo thiết tha vĩnh biệt rồi...

        Ngẩng lên...
        Yêu ơi, còn đâu nữa.
        Nửa vầng trăng héo hon
        Rèm mi nào vẫn khép
        Che khuất ánh thương yêu một thuở đã trao người...

        Đợi chờ hôm ấy...
        Đời tàn..
        Lòng hận...
        Nỗi buồn thoáng chút...Phũ phàng...
        Tiếng anh rơi trong thinh lặng
        Phía em chẳng âm vọng trả lời
        Trăng chết chìm
        Sao nỡ...
        Người ơi...
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 13:36:25 bởi Lã Phong >
        #4
          Lã Phong 04.01.2011 13:01:43 (permalink)
          0
          Anh yêu em
          Ào tung kí ức...
          Nỗi nhớ thương bàng hoàng trong ngực,
          Cho hồn anh vẩn vơ nỗi đợi chờ...

          Đợi chờ ư, nó là gì?

          Có phải là những cơn mưa tầm tã trắng xoá sân trường...
          Những câu đùa giỡn hồn hậu trong tâm tưởng...
          Của 2 đứa nhóc vẫn còn vất vưởng...
          Những ước mơ nhen nhóm trong lòng..

          Đợi chờ ư..

          Có phải là những đêm trắng cùng li rượu trong tay..
          Ngật ngà nhìn trời đêm..
          Mưa tí tách dưới ánh đèn đường...
          Thiêu thân lao đầu vào chỗ chết...
          Như một người ngày đêm ngóng đợi...
          Với niềm tin ko thể bấu víu vào đâu...

          Không phải đâu em,

          Đến bây giờ anh mới hiểu rõ hai chữ chờ đợi...
          Nhờ em đó...
          Hạnh phúc...
          Đau khổ....
          Nhớ nhung...
          Bối rối...
          Lo âu...
          Hận lòng...
          Bao nhiêu cảm xúc ùa vào tim cháy bỏng...
          Xé nát anh...con người mơ mộng...

          Ngốc...
          Anh ngốc...
          Em cũng ngốc em à...
          Để bây giờ, hai đứa chung đôi...
          Anh sẽ không còn ngốc nữa...
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2011 13:36:46 bởi Lã Phong >
          #5
            Lã Phong 04.01.2011 13:21:00 (permalink)
            0
            cánh gió đời ta
            ươm nhiều bước chân cây cỏ lạ
            vườn địa đàng khẽ hở
            vẫy đuôi như rắn độc đón chờ

            cánh gió đời ta
            man mác hương đêm về thì thầm
            quạt ru êm giấc mộng
            hôn lên má em ấm nồng

            và lời ru
            rằng xin em hãy là cây cỏ
            với tay theo khi ta lướt qua đời
            xin em hãy mọc hoang
            đừng len lách qua cửa địa đàng
            làm thân trái cấm

            hay ho gì khi bị làm tác phẩm
            để được chăm non vun xới kỹ càng
            mất hết cả tự do

            ta
            ta xin em mơ làm cây cỏ dại
            mọc lơ thơ trong kẽ đá bụi bờ
            và cánh gió đời ta
            lướt qua trong thiên nhiên không còn thượng đế
            không còn ai sai khiến dày vò

            ta và em
            rồi như đá ngây ngô *


            *: Trịnh Công Sơn

            22/4/2008



            #6
              Lã Phong 05.01.2011 14:22:02 (permalink)
              0
              Rồi những chiều sóng vỗ,
              Có mặn bằng giọt buồn thương quê.
              Ngắm trời Đông, ngậm ngùi quệt mi mắt...
              Phố cũ xưa, còn trong trái tim con?

              Đã đôi Tết, nhớ quay quắt hương trầm.
              Tiếng gõ chuông đồng cùng lời khấn vái,
              "Mong cho con mẹ ngày sau học giỏi,
              Không uổng công mẹ chăm sóc ngót nửa đời."

              Ôi, mẹ ơi!
              Con nhớ quặn những chiều đông trở gió,
              Ngọn đèn dầu leo lét bóng người thương.
              Trời lạnh dần tê tái những bước chân,
              Hình bóng mẹ vẫn âm thầm chăm bón.

              Mẹ ơi,
              Con làm bài thơ này tặng mẹ,
              Sau bao bài thơ tình gửi tặng người dưng.
              Trong tim con mẹ vẫn là mãi mãi,
              Người sẽ theo con suốt kiếp đời!
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9