Rồi những chiều sóng vỗ,
Có mặn bằng giọt buồn thương quê.
Ngắm trời Đông, ngậm ngùi quệt mi mắt...
Phố cũ xưa, còn trong trái tim con?
Đã đôi Tết, nhớ quay quắt hương trầm.
Tiếng gõ chuông đồng cùng lời khấn vái,
"Mong cho con mẹ ngày sau học giỏi,
Không uổng công mẹ chăm sóc ngót nửa đời."
Ôi, mẹ ơi!
Con nhớ quặn những chiều đông trở gió,
Ngọn đèn dầu leo lét bóng người thương.
Trời lạnh dần tê tái những bước chân,
Hình bóng mẹ vẫn âm thầm chăm bón.
Mẹ ơi,
Con làm bài thơ này tặng mẹ,
Sau bao bài thơ tình gửi tặng người dưng.
Trong tim con mẹ vẫn là mãi mãi,
Người sẽ theo con suốt kiếp đời!
Lã Phong Tình mỏng như tơ, gió thổi bay vật vờ đi mất...
Bàng hoàng gọi khẽ, để nỗi nhớ chạm nhẹ vào tim...