Mẹ ơi ... Thơ Quảng Hoa - Diễn ngâm: Dzuylynh
MẸ ƠI ... thơ : Quảng Hoa diễn ngâm : Dzuylynh
Mẹ ơi Mẹ...
lục thân quyến thuộc còn đây
nhưng mà sao trầm lắng ...
Mẹ ơi Mẹ
con hiền cháu thảo còn đây
nhưng mà sao lặng thinh
còn Mẹ thì nằm yên, nằm chỉ một mình
nhắm mắt lại, không bao giờ mở nữa
còn đâu nữa, bóng Mẹ hiền muôn thuở
còn đâu nữa, tình thương Mẹ thiêng liêng
con nhìn Mẹ mà nước mắt rưng rưng
cuộn thành dòng, hai hàng, lăn trên má
gió lay động thì thầm khua kẽ lá
sao lưa thưa ủ dột khóc trăng vàng
Mẹ đã đi xa, cánh nhạn mây ngàn
trả lại trần gian cho đời
Mẹ về một cõi xa xôi
giã từ nhân ảnh lở bồi phù sinh
Mẹ về một cõi vô thinh
lắng nghe tiếng gọi một mình thiên thu
con tìm Mẹ trong đêm mờ tăm tối
bóng đơn côi, đom đóm thắp canh trường
vành áo nào thấm đượm ướt ngân sương
chan giọt lệ đầy vơi mòn mi mắt
khói quyện trầm hương ...
vẽ hai chữ "vô thường" nghi ngút
chiếc cầu hợp tan, gãy một nhịp Ái Tử, biệt ly
phù sinh còn lại được gì
bờ dâu thăm thẳm, xanh rì trăm năm
nói chi đến nữa ngàn năm
bên thềm băng giá lạnh căm xa mờ
Mẹ ơi ... như một giấc mơ
đêm đêm tỉnh mộng, vật vờ hồn đau
Mẹ ơi ! chuông mõ kinh cầu
nâng vành tang trắng trên đầu lệ tuôn ...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/AC82C3F42FD545CFBA70AD6ED3780030.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2011 00:14:27 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: