Đời thơ
Mùa đông Sáng ra mở cánh cửa lòng Giọt mùa sẫm sướt trời đông dẫn về. Gió luồn vào cõi tái tê Hơi mưa giá lạnh gọi về miền thương. Ổ rơm, chăn vá đêm trường Nồng hơi than đỏ, cay hương bếp nghèo, Giấc khuya rúm ró lạnh teo Trái hiên gió rít eo sèo cành đêm.... Dẫu xa thăm thẳm...nào quên Mùa đông nỗi nhớ đến mềm ruột gan. Mùa đông năm ấy đã tan...
Nguyễn Văn Thai 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2011 07:42:53 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Giọt xuân giao thừa
Một tình yêu muôn thuở
Lắng đọng đầy con tim.
Ta lại hát tình Em
Qua mỗi mùa lạnh giá. Ngất ngây yêu đến lạ
Giây trời đất chuyển mình.
Đêm giăng đầy mơ biếc
Hẹn về những bình minh.
Lòng ta tự rưng rưng
Hương nhang ru về cội.
Nhuộm tím màu kỷ niệm
Bao yêu thương xa rồi...
Giữa thiêng liêng đất trời
Tĩnh lòng. Ta chiêm ngưỡng
Giọt xuân trời lững thững
Thánh thót lòng rơi rơi...
Nguyễn Văn Thái 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2011 07:46:07 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Bữa tiệc rượu thơ
Gặp nhau nâng chén rượu đào
Chúc nhau xuân sắc dạt dào tâm tư.
Giữa đời bàng bạc thực hư
Cùng nhau thơ rượu, khước từ trần ai.
Lâng lâng ta ngỡ thiên thai
Men nồng phiêu chốn " Bồng lai ", quán thường.
Tựa nhau mờ ảo bóng sương
Liêu xiêu đêm ngã, hồn vương trăng trời.
Chơi vơi vịn cánh chơi vơi...
Rượu thơ nhuần nhụy giục lời tri âm!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 09:17:08 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Con đò
( tặng các nhà giáo về hưu )
Nổi nênh một mảnh trăng rơi
Con đò soi bóng thảnh thơi bến làng.
Đi về một thuở dọc ngang
Giờ mơ sóng vỗ xênh xang đò đầy.
Nguyễn Văn Thái 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2011 07:47:53 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Tháng ngày vu vơ
Nắng vàng vãi biển chan chan
Bờ reo con sóng mơn man lời thề.
Ngày đi hoa nở đường về
Thời gian trôi trọn ngày quê : bóng hồng.
Vu vơ lạc cõi hư không
Dạt trôi vào kiếp đèo bồng đa đoan.
Khổ thân nặng gánh bẽ bàng
Chợ chiều sinh lãi tiền vàng mua thơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2011 15:34:52 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Ước
Tối nay em lên tàu
thương một mình đường xa.
Ước gì là sân ga
đưa em về phố nhỏ.
Còi tàu vang xa vắng
dài đêm hè đìu hiu.
Ước gì là làn gió
thầm thì bên hàng mi.
Trời mưa, thức đêm thâu
nhớ, lòng anh da diết.
Ước gì là võng biếc
ru em say giấc nồng.
Ước gì là con tàu
đưa em về ga hẹn.
Không thời gian ly biệt
suốt con đường tình yêu.
Sẽ là một sân ga
nâng bàn chân em bước
Là con tàu mong ước
đưa em về ga mơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 09:17:59 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Ưu phiền
Đã rằng không muốn nhắc lên
Thẳm sâu tâm thức ưu phiền lại dâng.
Dạy cho "mánh khóe" bao lần
Vẫn chưa lừa được bước chân cuộc đời.
Bởi hay lòng dạ tin người
Ngu ngơ phía trái cuộc chơi dương trần.
Mấy ai khuyên đỏ chữ nhân !
Tiếng khen hấp dẫn bội phần lời chê.
Chỉ mình một lối, ai mê?
" Đơn thương độc mã ", lối về lẻ loi.
Thói đời là thế?
Rối bời....
Khổ người quân tử loi ngoi vũng tù !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 09:18:20 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Lệ đời Đương còn chút nắng - hình hài Chẳng ai kính sợ, đoái hoài đến thân! Cứng đơ dưới áo tử thần Bao nhiêu vái lạy, xót, nâng đến cùng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 09:19:34 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nhìn
Nhìn trời
thăm thẳm cao xanh.
Ngang tầm
đất rộng
lá cành một cây.
Xiên xiên
an phận đủ đầy.
Nhìn chiều
cánh hạc tầng mây.
Tĩnh lòng
" Mua gì "
Trời cho...còn ít vốn lưng
Dấu vào mái tóc, đếm từng sợi phai.
Chiều tà lững thững gót trai
Bước xuân chầm chậm, một mai lửa tàn.
Biết rồi !...sinh - tử, hợp - tan
Lở - bồi dòng chảy nhân gian lẽ thường...
Chợ chiều muôn sắc thị trường
Trầm ngâm lối bước, vấn vương với ngày.
Chữ " mua " dẫu đã đủ đầy
Ngàn sau còn đó phúc dày, danh thơm.
Của mua : tay ấp sạch trơn
Quẩn quanh với bóng thiệt hơn mà nhìn !
Quyết rồi ! " mua " hết nghĩa tình
Xăm xăm lối bước "chợ tình " đa mang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2011 18:50:24 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
tình xưa
Kể em nét cũ, hương xưa
Bước chân khít vết đường mưa thuở nào
Phong trần phai nhạt má đào
Thời gian cũng khỏa khát khao xuân thì.
Mấy mùa cánh én chao đi
Mấy mùa lửa đốt tim si rực nồng
Mấy mùa ngơ ngẩn trong lòng
Mấy mùa hồn cõi bềnh bồng chênh chao.
Rêu xanh phong gói bể dâu
Trang xưa gấp lại hoen màu, phôi pha
Tình xưa bong bóng vỡ òa...
Lũ dâng trắng xóa...phù xa đắp bồi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2011 08:06:16 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Thầm lặng tình yêu
Anh yêu : nỗi buồn em có
Phận em từng trải buồn đau
Sắc em đất trời ban thưởng
Tình em thơm thoảng hương cau
Em yêu? Không thể !...em yêu.
Duyên đời riêng em còn đậm
Tình xưa đằm sâu kỷ niệm?
Đời em dai dẳng nỗi sầu.
Buồn về theo áng thu qua
Gió se trắng đồng chiều vắng
Lặng im, khoảng trời mây trắng
Bâng khuâng giấc mộng thiên tình.
Mùa đông trú tạm tình anh
Tạo khoảng xa chia ngăn cách.
Đau buồn : tình em giá lạnh
Cho anh thấu rét đầu mùa.
Còn nhớ điều chi tình qua
Lời thề trong tim thầm lặng
Lưu luyến tìm về dĩ vãng
Ngày về thêm gánh tương tư.
Xế chiều theo dấu thương yêu
Nghẹn ngào con tim hẹn lỡ
Niềm vui giữa mùa dang dở
Anh buồn xa vắng mênh mông.
Còn không chút nhỏ tình em?
Ngày xa trông mòn vời vợi
Tình buông mỗi chiều mong đợi
Lòng buồn nhặt cánh hoa rơi !
Neo
Ta neo hồn ở bến thơ
Ta neo say đắm bãi, bờ yêu thương.
Neo ta hồng thắm dịu hương
Neo ta sáng láng tinh tường vần thơ.
Có một kiểu yêu
Có nhà
là vợ,
là chồng.
Thời gian
đất bạc
rêu phong tình người.
Dửng dưng
không có trên đời
Mặc ai
lệ rớt,
nở cười
mặc ai !
........................
Một đi
biền biệt năm dài
Một còn
hốt hoảng
vái hai lạy từ ;
Cốt tro
ôm giữ khư khư
Tận tâm,
- dẫu thác -
tạ từ người đi.
Lo toan
ngộ nhỡ thiếu gì !...
Dấu yêu...
yêu thế
còn gì nữa yêu ?!...
........................
Nhìn đời
khắc khoải bên chiều !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 09:20:41 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Tình qua nỗi buồn em
Em vẫn đọc thơ anh
Âm thầm tiếng lòng em hát.
Anh nghe được từ đôi mắt
Ướt đầm sau đêm đau.
Tình đi đâu về đâu...
Sau cơn mưa lòng tê tái?
Chợt tiếng tình em mang lại
Nhắc anh nhuộm tím câu thề.
Anh thương
Nẫu lòng em mơ trong mê
Giông tố
Hồn xuân hốt hoảng
Tiếng vô hồn rơi trong đêm lặng
Em buồn như nát lòng anh.
Tình anh neo bến xuân em
Đậu đó hứng trăng đón gió
Uống chén tình em
Cất trưng từ miền khổ.
Lắng nghe khúc dân ca quan họ
"...yêu nhau..."
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2011 19:48:26 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: