 
    
  
    
    
    
        
        
    ![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đời thơ
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  
MIỀN MƠ  
   
  Lời ru hiền say một trời thơ  
  Kỳ diệu thế ...nhành hoa màu tím  
  Nắng bừng tươi...một ngày anh đến  
  Nhịp yêu thương...xao động biển đời  
   
  Liên Hương 
 
   
  TIM YÊU  
   
  Trái tim hồng... hoà nhịp tuyệt vời 
  Thiên duyên se... ru nhau vào mộng  
  Vườn thơ đẹp...xuân thêm nồng đượm  
  Cho ngả nghiêng "biển hát, biển cồn"  
   
  NguyễnVănThái    
  
   Sóng  
   
  Biển chiều nay ửng sắc hoàng hôn  
  Gió và gió ru bờ cát trắng  
  Vọng lời ai thì thầm sâu lắng  
  Sóng mênh mang khúc hát bạc đầu  
   
  Liên Hương   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  ƯỚC GÌ 
   
  Đêm qua trời đổ mưa rào 
  Tinh mơ ...  
  trong lọ lào rào cua...  
  say … 
  Giật mình  
  tỉnh giấc trưa nay 
  Lọc hương  
  canh cáy  
  mà thay cua đồng 
   
  Bao giờ ... 
  hết nước sông Hồng 
  Ruộng quê lật dạ, cua đồng nấu canh!…
 
  
         CANH CUA 
   
   
  Mồng tơi non mởn lá xanh 
  Rau đay với mướp... theo anh em về 
  Cà muối xổi ... đậm chất quê 
  Hương thơm mát cả trưa hè...canh  cua 
   
  Vụ chiêm ... giờ chắc cuối mùa ? 
  Tháng năm nắng rọi để cua...lên bờ 
  Ngày oi ...chết cả cá cờ 
  Bát canh giản dị ... đến giờ còn thương 
   
  Đậm đà vị ngọt quê hương 
  Mãi theo ta suốt con đường mưu sinh 
  Hồn quê chan chứa bao tình 
  Đi đâu cũng nhớ...chúng mình...chân quê! 
   
   
  Liên Hương 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2011 16:40:46 bởi Liên Hương >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              quote:    
  Sóng     
  Biển chiều nay ửng sắc hoàng hôn  
  Gió và gió ru bờ cát trắng  
  Vọng lời ai thì thầm sâu lắng  
  Sóng mênh mang khúc hát bạc đầu     
  Liên Hương       
BIẾC  
   
  Kìa em ơi xa thẳm chân trời  
  Đôi hải âu vờn theo sóng biếc  
  Và bầu trời tươi màu ngọc bích  
  Mây lồng mây rực rỡ hoàng hôn  
   
  NguyễnVănThái    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              VỀ QUÊ  
   
  Tháng tư trời đã sang mùa  
  Hanh hao ngọn gió thỏang lùa trên sông  
  Vườn ai hoa gạo rực hồng  
  Bờ ao cá quẫy mây lồng bóng cây  
   
  Sáo diều vi vút tầng mây  
  Con chim tu hú gọi bầy râm ran  
  Lúa thơm hương tỏa đồng làng  
  Mưa đầu mùa gọi sấm vang lưng trời  
   
  Đầu thôn bắt gặp nụ cười  
  Đẹp như cổ tích của người chân quê  
  Rưng rưng nhớ một lời thề  
  “ Đi đâu …rồi cũng sẽ về…người ơi !”  
   
  Trầu thơm ngát giữa tay mời  
  Nồng nàn câu hát ru lời thiết tha  
  Mai này trên bước đường xa  
  Tình quê hương mãi chan hòa trong tim  
   
  Liên Hương           QUÊ MÌNH  
   
  Bôn ba năm tháng đường sinh  
  Chiều về nhuộm thắm sắc tình hương quê  
  Phố phường chen lấn lối về  
  Ngược dòng đắm đuối mẩn mê sang giầu…  
   
  Dòng sông dõi bóng cây cầu  
  Khẽ khàng sóng nhịp gợn bầu trời nghiênh  
  Cánh diều tít tắp, mông mênh  
  Sáo ngân trầm bổng, bồng bềnh chiều sang …  
   
  Tuổi thơ vàng rực đường làng  
  Nắng mưa thêu dệt đỏ bàng, xanh tre  
  Bờ hôm tiếng quốc gọi hè  
  Trời quê muôn tiếng chim, nghe vào mùa…  
   
  Chiều thôn ngân vọng chuông chùa  
  Thuyền ai thơ mộng nhẹ đưa nhịp chèo  
  Và em bếp lửa hồng reo  
  Râm ran lối xóm, tình nghèo chứa chan…  
   
  Cánh chim về tụ non ngàn  
  Mây sương lãng đãng giăng ngang lưng trời  
  Hoàng hôn hồng ửng góc đời  
  Chiều tim tím gọi người ơi, quê mình!  
   
  NguyễnVănThái    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  quote: 
   
  Sóng  
   
  Biển chiều nay ửng sắc hoàng hôn  
  Gió và gió ru bờ cát trắng  
  Vọng lời ai thì thầm sâu lắng  
  Sóng mênh mang khúc hát bạc đầu  
   
  Liên Hương    
   
  BIẾC  
   
  Kìa em ơi xa thẳm chân trời  
  Đôi hải âu vờn theo sóng biếc  
  Và bầu trời tươi màu ngọc bích  
  Mây lồng mây rực rỡ hoàng hôn  
   
  NguyễnVănThái     
  
   TÌNH BIỂN  
   
   
  Bờ cát dài in dấu chân thon  
  Biển hát mãi bài ca đôi lứa  
  Muôn tia nắng rực hồng ánh lửa  
  Gió mặn mòi hơi thở tình yêu  
   
  Liên Hương   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  VỀ QUÊ  
   
  Tháng tư trời đã sang mùa  
  Hanh hao ngọn gió thỏang lùa trên sông  
  Vườn ai hoa gạo rực hồng  
  Bờ ao cá quẫy mây lồng bóng cây  
   
  Sáo diều vi vút tầng mây  
  Con chim tu hú gọi bầy râm ran  
  Lúa thơm hương tỏa đồng làng  
  Mưa đầu mùa gọi sấm vang lưng trời  
   
  Đầu thôn bắt gặp nụ cười  
  Đẹp như cổ tích của người chân quê  
  Rưng rưng nhớ một lời thề  
  “ Đi đâu …rồi cũng sẽ về…người ơi !”  
   
  Trầu thơm ngát giữa tay mời  
  Nồng nàn câu hát ru lời thiết tha  
  Mai này trên bước đường xa  
  Tình quê hương mãi chan hòa trong tim  
   
  Liên Hương    
   
  QUÊ MÌNH  
   
  Bôn ba năm tháng đường sinh  
  Chiều về nhuộm thắm sắc tình hương quê  
  Phố phường chen lấn lối về  
  Ngược dòng đắm đuối mẩn mê sang giầu…  
   
  Dòng sông dõi bóng cây cầu  
  Khẽ khàng sóng nhịp gợn bầu trời nghiênh  
  Cánh diều tít tắp, mông mênh  
  Sáo ngân trầm bổng, bồng bềnh chiều sang …  
   
  Tuổi thơ vàng rực đường làng  
  Nắng mưa thêu dệt đỏ bàng, xanh tre  
  Bờ hôm tiếng quốc gọi hè  
  Trời quê muôn tiếng chim, nghe vào mùa…  
   
  Chiều thôn ngân vọng chuông chùa  
  Thuyền ai thơ mộng nhẹ đưa nhịp chèo  
  Và em bếp lửa hồng reo  
  Râm ran lối xóm, tình nghèo chứa chan…  
   
  Cánh chim về tụ non ngàn  
  Mây sương lãng đãng giăng ngang lưng trời  
  Hoàng hôn hồng ửng góc đời  
  Chiều tim tím gọi người ơi, quê mình!  
   
  NguyễnVănThái     
  
      TÌNH QUÊ  
   
   
  Bao năm còn nhớ bóng hình  
  Dòng sông xanh chở nặng tình xóm quê  
  Đường mòn uốn lượn bờ đê  
  Thênh thênh em gánh cỏ về lối quen  
   
  Đầu làng nắng rực hồ sen  
  Bờ tre rả rích dế mèn gáy vui  
  Tình trong sắn ngọt khoai bùi  
  Tóc dài em gội thoảng mùi hương chanh  
   
  Lối về qua ngõ nhà anh  
  Có nhành hoa tím lượn quanh bên rào  
  Bưởi thơm hương toả ngạt ngào  
  Gọi đôi bướm trắng bay vào chốn mơ  
   
  Trường làng đẹp mãi tuổi thơ  
  Dòng sông ký ức vỗ bờ tháng năm  
  Tình thơ đẹp tựa trăng rằm  
  Xa rồi ...lòng vẫn...hương thầm mang theo  
   
  Liên Hương   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 TÌNH QUÊ  
   
   
  Bao năm còn nhớ bóng hình  
  Dòng sông xanh chở nặng tình xóm quê  
  Đường mòn uốn lượn bờ đê  
  Thênh thênh em gánh cỏ về lối quen  
   
  Đầu làng nắng rực hồ sen  
  Bờ tre rả rích dế mèn gáy vui  
  Tình trong sắn ngọt khoai bùi  
  Tóc dài em gội thoảng mùi hương chanh  
   
  Lối về qua ngõ nhà anh  
  Có nhành hoa tím lượn quanh bên rào  
  Bưởi thơm hương toả ngạt ngào  
  Gọi đôi bướm trắng bay vào chốn mơ  
   
  Trường làng đẹp mãi tuổi thơ  
  Dòng sông ký ức vỗ bờ tháng năm  
  Tình thơ đẹp tựa trăng rằm  
  Xa rồi ...lòng vẫn...hương thầm mang theo  
   
  Liên Hương        DUYÊN QUÊ            
   
  Ta giờ ngẫm bước chiều rơi 
  Nhớ về một thuở đẹp ngời sắc hương 
   
  Thướt tha gánh cỏ chiều thương 
  Triền đê mượt nắng vấn vương lối mòn 
   
  Trưa hè hương ngát hồ sen 
  Nón nghiêng thấp thoáng, thuyền xen hoa…tìm 
   
  Chiều buông mây tím đồi sim 
  Nhuộm đôi bóng nhỏ tự tình…trăng lên 
   
  Dịu êm hương bưởi đầu thềm 
  Suối mơ em chải dáng nghiêng nghiêng dòng 
   
  Bên rào em nhóm lửa lòng 
  Ươm nhành hoa tím anh hong tơ mành 
   
  Làm đôi bướm trắng lượn sang 
  Chốn mơ lạc cánh xôn xang vườn tình 
                                     
  Giờ ngồi dạ nhủ đinh ninh 
  Có nhành hoa tím duyên mình nên hương… 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 04:12:11 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HÀ NỘI MƯA  
   
  Hà nội mùa này vẫn lạnh  
  Phố xưa mưa giọt âm thầm  
  Ngõ nhỏ chợt heo hút vắng  
  Gọi về nỗi nhớ lặng câm  
   
  Nhà anh bây giờ khác chủ  
  Chỉ còn lại gốc sấu già  
  Em về ngập ngừng trước cửa  
  Dùng dằng môt bước chân qua  
   
  Mưa gieo lạnh trên mái tóc  
  giọt buồn nào đọng ướt mi  
  chẳng còn dấu yêu ngày cũ  
  Mình em..trĩu nặng bước đi  
   
  Mưa rót vào lòng đắng đót  
  Gió hoang thổi buốt vai gầy  
  Nước mưa hay là nước mắt  
  Thành dòng khóe lệ thỏang cay  
   
  Hà nội bây giờ xa lạ  
  Đâu rồi cảnh cũ người xưa  
  Giữa một dòng trôi hối hả  
  Chỉ còn lại Hà nội ….mưa  
   
  Liên Hương        TÌNH THU ANH  
   
  Hà nội đang trong hương thu  
  Lá vàng vẫn rơi nhẹ ru  
  Nắng hanh nhạt vàng sương khói  
  Đục mờ trời thu trong thu.  
   
  Anh đang giữa lòng thủ đô  
  Nhớ về em xa, thầm gọi.  
  Ngổn ngang bao điều muốn nói  
  Phượng ơi ! Phượng ơi ! Phượng ơi...  
   
  Em vẫn yêu anh đấy như  
  Xin em trưng cất hương thu ;  
  Biếc xanh niềm thương nỗi nhớ  
  Anh đi qua nhẹ đông này.  
   
  Anh đi về biển ngọc ngà  
  Âu đời đầy vơi nước mặn,  
  Em gửi tình em làm nắng  
  Kết tinh muối trắng - hạt yêu.  
   
  Nhớ em ngưng tụ mùa xuân  
  Để thương nên hương hoa nở  
  Tình yêu vốn là muôn thuở.  
  Em là muôn thuở tình anh.  
   
  NguyễnvănThái    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  HÀ NỘI MƯA  
   
  Hà nội mùa này vẫn lạnh  
  Phố xưa mưa giọt âm thầm  
  Ngõ nhỏ chợt heo hút vắng  
  Gọi về nỗi nhớ lặng câm  
   
  Nhà anh bây giờ khác chủ  
  Chỉ còn lại gốc sấu già  
  Em về ngập ngừng trước cửa  
  Dùng dằng môt bước chân qua  
   
  Mưa gieo lạnh trên mái tóc  
  giọt buồn nào đọng ướt mi  
  chẳng còn dấu yêu ngày cũ  
  Mình em..trĩu nặng bước đi  
   
  Mưa rót vào lòng đắng đót  
  Gió hoang thổi buốt vai gầy  
  Nước mưa hay là nước mắt  
  Thành dòng khóe lệ thỏang cay  
   
  Hà nội bây giờ xa lạ  
  Đâu rồi cảnh cũ người xưa  
  Giữa một dòng trôi hối hả  
  Chỉ còn lại Hà nội ….mưa  
   
  Liên Hương  
   
  TÌNH THU ANH  
   
  Hà nội đang trong hương thu  
  Lá vàng vẫn rơi nhẹ ru  
  Nắng hanh nhạt vàng sương khói  
  Đục mờ trời thu trong thu.  
   
  Anh đang giữa lòng thủ đô  
  Nhớ về em xa, thầm gọi.  
  Ngổn ngang bao điều muốn nói  
  Phượng ơi ! Phượng ơi ! Phượng ơi...  
   
  Em vẫn yêu anh đấy như  
  Xin em trưng cất hương thu ;  
  Biếc xanh niềm thương nỗi nhớ  
  Anh đi qua nhẹ đông này.  
   
  Anh đi về biển ngọc ngà  
  Âu đời đầy vơi nước mặn,  
  Em gửi tình em làm nắng  
  Kết tinh muối trắng - hạt yêu.  
   
  Nhớ em ngưng tụ mùa xuân  
  Để thương nên hương hoa nở  
  Tình yêu vốn là muôn thuở.  
  Em là muôn thuở tình anh.  
   
  NguyễnvănThái    
  
       HƯƠNG THU
      HƯƠNG THU  
   
  Tình yêu là sắc lá xanh  
  Cho mùa Thu yêu đẹp thế !  
  Hây hây gió Thu nhè nhẹ  
  Mắt Thu...làm má em hồng  
   
  Lời Thu khe khẽ thì thầm  
  Anh hay mùa Thu đang gọi  
  Để bầu trời tràn nắng mới  
  Vàng ươm hương cúc nồng nàn  
   
  Tìm trong mắt lá Thu vàng  
  Nhớ về một thời hoa đỏ  
  Hương sen nồng nàn ngọn gió  
  Thu...gửi nắng về phương anh  
   
  Tơ trời sương khói mong manh  
  Thu ơi ... xin đừng hư ảo  
  Để đời ...nổi nênh dông bão  
  Quạnh hiu mưa lắng giọt buồn  
   
  Thu về nỗi nhớ dài hơn  
  " ngổn ngang bao điều muốn nói"  
  Chiều nay chợt nghe Thu gọi  
  Hương Thu tím một khoảng trời  
   
  Liên Hương   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  TÌNH QUÊ  
   
   
  Bao năm còn nhớ bóng hình  
  Dòng sông xanh chở nặng tình xóm quê  
  Đường mòn uốn lượn bờ đê  
  Thênh thênh em gánh cỏ về lối quen  
   
  Đầu làng nắng rực hồ sen  
  Bờ tre rả rích dế mèn gáy vui  
  Tình trong sắn ngọt khoai bùi  
  Tóc dài em gội thoảng mùi hương chanh  
   
  Lối về qua ngõ nhà anh  
  Có nhành hoa tím lượn quanh bên rào  
  Bưởi thơm hương toả ngạt ngào  
  Gọi đôi bướm trắng bay vào chốn mơ  
   
  Trường làng đẹp mãi tuổi thơ  
  Dòng sông ký ức vỗ bờ tháng năm  
  Tình thơ đẹp tựa trăng rằm  
  Xa rồi ...lòng vẫn...hương thầm mang theo  
   
  Liên Hương     
   
  DUYÊN QUÊ            
   
  Ta giờ ngẫm bước chiều rơi 
  Nhớ về một thuở đẹp ngời sắc hương 
   
  Thướt tha gánh cỏ chiều thương 
  Triền đê mượt nắng vấn vương lối mòn 
   
  Trưa hè hương ngát hồ sen 
  Nón nghiêng thấp thoáng, thuyền xen hoa…tìm 
   
  Chiều buông mây tím đồi sim 
  Nhuộm đôi bóng nhỏ tự tình…trăng lên 
   
  Dịu êm hương bưởi đầu thềm 
  Suối mơ em chải dáng nghiêng nghiêng dòng 
   
  Bên rào em nhóm lửa lòng 
  Ươm nhành hoa tím anh hong tơ mành 
   
  Làm đôi bướm trắng lượn sang 
  Chốn mơ lạc cánh xôn xang vườn tình 
                                     
  Giờ ngồi dạ nhủ đinh ninh 
  Có nhành hoa tím duyên mình nên hương…i] 
  
      HƯƠNG THẦM  
   
   
  Ngọt ngào chín nhớ mười thương  
  Nhịp đời vui nối hai phương tình đời  
  Xôn xao nắng ửng môi cười  
  Cung đàn tơ nhẹ gửi người phương xa  
   
  Bừng trong lời gió chan hoà  
  Tơ vương dìu dặt khúc ca say nồng  
  Nhe đưa hương thoảng sen hồng  
  Ngát trong con sóng muôn trùng biển khơi  
   
  Cho đời trọn một mùa vui  
  Hồn thơ nối trọn tình người đến nhau  
  Hai phương nối một nhịp cầu  
  Phù vân... quên bớt dãi dầu gió sương  
   
  Em về...gánh cỏ chiều thương  
  Vịn " nhành hoa tím " vấn vương bên rào  
  Ủ hương Thu...lắng ngọt ngào  
  Đêm thầm... hương sẽ đậu vào...tay anh!  
   
  Liên Hương   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TIẾNG LÒNG 
  …. 
  “Tơ trời sương khói mong manh  
  Thu ơi ... xin đừng hư ảo  
  Để đời ...nổi nênh dông bão  
  Quạnh hiu mưa lắng giọt buồn” …  
   
  Chiều nghe rực rỡ hoàng hôn 
  Lời xa … dậy lòng xao xuyến 
  Yêu thương dâng niềm quyến luyến 
  Dạt về tắm ánh rằm trăng 
   
  Em se làn gió mơn man 
  Suốt Thu nồng nàn hương bưởi 
  Tình em nhuộm màu nắng mới 
  Thiết tha một cõi tình đời 
   
  Lời yêu con tim thầm gọi 
  Vọng miền hư ảo mong manh 
  Nhủ lòng xin đừng dông bão 
  “Vàng ươm hương cúc nồng nàn”! 
   
  Mải quên..., lạc chốn mơ màng 
  Dìu nhau vào say cùng gió 
  Gịot buồn rót vào men nhớ 
  Trang thơ mượt nắng tâm hồn 
   
  Cùng về thao thức hoàng hôn 
  Lặng nghe con tim gợn sóng 
  Xốn xang mùa thu trong mộng 
  Em cùng nhuộm tím chiều buông 
  8 - 5 - 2011 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2011 18:43:49 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TÌNH BIỂN  
   
  Bờ cát dài in dấu chân thon  
  Biển hát mãi bài ca đôi lứa  
  Muôn tia nắng rực hồng ánh lửa  
  Gió mặn mòi hơi thở tình yêu  
   
  Liên Hương  
    
  DẤU THON  
   
  Nghe ngập lòng tình biển du dương  
  Tim khao khát giấu miền xa lắc  
  Ôi! Một ngày!..triền miên bờ cát  
  Giữa mặn mòi ôm ấp dấu thon  
   
  NguyễnVănThái     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  TÌNH BIỂN  
   
  Bờ cát dài in dấu chân thon  
  Biển hát mãi bài ca đôi lứa  
  Muôn tia nắng rực hồng ánh lửa  
  Gió mặn mòi hơi thở tình yêu  
   
  Liên Hương    
    
  DẤU THON  
   
  Nghe ngập lòng tình biển du dương  
  Tim khao khát giấu miền xa lắc  
  Ôi! Một ngày!..triền miên bờ cát  
  Giữa mặn mòi ôm ấp dấu thon  
   
  NguyễnVănThái       
  
         VỌNG  
   
   
  Chân trời xa mờ vệt trăng non  
  Cánh buồm khuất ...một ngày biển vắng  
  Gió tha thiết lời ai còn vọng  
  Để cô đơn con sóng xô bờ...  
   
  Liên Hương   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
VỌNG  
   
   
  Chân trời xa mờ vệt trăng non  
  Cánh buồm khuất ...một ngày biển vắng  
  Gió tha thiết lời ai còn vọng  
  Để cô đơn con sóng xô bờ...  
   
  Liên Hương 
         DẪU XA 
   
  Gió vẫn thổi … còn những vần thơ 
  Cánh buồm, đỏ mọng…bờ cát trắng 
  Giữa mênh mông lắng nghe tiếng sóng 
  Phía bờ em đồng vọng, dẫu xa… 
   
  NguyễnVănThái 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2011 10:49:59 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  
VỌNG  
   
   
  Chân trời xa mờ vệt trăng non  
  Cánh buồm khuất ...một ngày biển vắng  
  Gió tha thiết lời ai còn vọng  
  Để cô đơn con sóng xô bờ...  
   
  Liên Hương   
 
   
   
  DẪU XA 
   
  Gió vẫn thổi … còn những vần thơ 
  Cánh buồm, đỏ mọng…bờ cát trắng 
  Giữa mênh mông lắng nghe tiếng sóng 
  Phía bờ em đồng vọng, dẫu xa… 
   
  NguyễnVănThái 
  
   HƯƠNG SEN  
   
  Tháng năm rồi sen đã trổ hoa  
  Hương theo gió về miền xa thẳm  
  Chiều phương anh trời bao la nắng  
  Có hương sen ru khúc nồng nàn  
   
  Liên Hương   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: