K H Ú C T R Ầ M C U Ộ C Đ Ờ I Gốc khố bện nở chồi vuông tròn phận
Giữa can qua thơ dại giấc giang hồ
Thổi phong trần từ thuở buổi non tơ
Mới chập chững đã gồng xua bệnh dịch*
Miền cơ hàn đậm bàn chân dấu tích
Trang vở côi mò mẫm ước mơ hoài
Rừng hoang dại ngơ ngác bước chân nai
Vũng ao tù âm u ngày đêm vắng
Tâm hồn lạnh, khí tình đông đằng đẵng
Giọt máu đào luễnh loãng biển phù vân
Cõi niềm riêng hiu quạnh giữa vườn xuân
Tình mẫu tử - đài độc tôn cứu cánh
Đường tình duyên ngập bẽ bàng, rã cánh
Vẻ mĩ miều - thiện hạ sính làm duyên!
Nào biết ai vàng đá dệt lời nguyền?
Thôi đành phận chiên ngoan tròn tôi Phật
Nẻo nhân sinh tránh sao đường chật vật
Kiếm kho đời… ngóng hành khất Sao Khuê
Cuộc sinh tồn độn bao nỗi ê chề
Chờ nắng lụa rủi may mùa êm ấm!...
Nguyễn Văn Thái
14-3-2022/3957
(*) Bệnh đậu mùa