Đ Ư Ờ N G X A Trải dặm đường xa tìm thuở trước
Năm xưa dấu ấn bước quân hành
Bạt ngàn rừng thảm cây xanh
Bâng khuâng mình với mong manh phận người
Thấm một thời bom rơi đạn nổ
Giọt nắng xuân loang lổ lá rừng
Hiểm nguy gian khổ đã từng
Nào hay ý chúa liệu chừng can qua
Biết người ngóng đếm hoa héo úa
Khúc ru buồn rỉ rả ve khan
Trông trăng chia sẻ quan san
Đường khuya ôm bóng xôn xang tơ trời.
Nguyễn Văn Thái
28-4-2015*1992
*
N Ắ N G V À N G Đ Ư Ờ N G X A Anh sải bước đường xa mượt nắng
Gió reo vui sắc vẻ tươi nồng
Bước chân cỏ dệt làn hương đượm
Thêm dịu dàng thơ mộng biếc sông
Mong nhạn, níu thinh không huyết lụa
Quan san vơi vợi nẻo mây tầng
Bằng lăng xao xuyến khơi mùa tím
Lặng khúc ngây say nắng trải vàng
Huyền diệu hương may thoang thoảng ngát
Rung rinh liễu động mặt hồ trong
Bạc đầu biển sóng ngàn năm khát
Mơ mãi xuân tươi thắm đóa hồng.
Nguyễn Văn Thái
3-5-2015*1993
*
T Ả N M Ạ N T R O N G N G H Ĩ A T R A N G T R Ư Ờ N G S Ơ N Ngược dòng tìm dấu chân xưa
Đạn - bom - máu - lửa, nắng mưa một thời
Xuân xanh ngấm đỏ sắc đời
Triều dâng sóng thác ngợp trời cờ sao…
Chốn xưa dãi nắng nôn nao
Bạt ngàn xanh mắt, lao xao tiếng rừng
Tìm đâu nơi cũ đã từng
Trùng trùng điệp điệp đất bừng sinh sôi
Mênh mang rừng lộng vòm trời
Thinh không “… trói cột” vẳng lời diết da
Bâng khuâng khói quyện với hoa
Dâng hương rưng lệ, nhạt nhòa, mung lung
Rừng xanh rừng đỏ xen cùng
Lạnh lùng năm tháng một vùng sơn khê
Thoảng khi cơn gió não nề
Cây hương nghi ngút bộn bề tâm can
Năm ngàn nước chảy, quan san
Điệp trùng vắng lặng ngày khan, đêm buồn
Đội hình gom cụm cội nguồn
Suối thiêng reo vọng ru hồn đơn côi
Đứng đây trộn lẫn khóc, cười
Giữa rừng, xao xuyến phận người xót xa.
Nguyễn Văn Thái
6-5-2015*1995
*
B Ạ N V À O H Ộ I T H Ơ Q U Ê T Ô I Xuân đã chín hạ tiếp nguồn ươm lửa
Vườn cúc làng khoe sắc nắng vàng hươm
Gọi hoàng hôn mơ ủ giấc mây hồng
Khơi dòng biếc dõi dải cò ngút mắt
Vào hội thơ quê tôi, tình bạn thắm
Ngọt vần thơ câu hát cất thành lời
Khúc tri âm trầm bổng dịu cung đời
Giọt quỳnh tương vui chén hà …lai láng
Tôi chợt nhớ câu xưa đời thường nhắc
Đâu đất lành chim về đậu quanh năm
Lòng tự dưng tuổi nhỏ với trăng rằm
Hồn lâng lâng con diều bồng lên gió
Bạn về đây góp thêm hồng ngọn lửa
Đất quê tôi thêm đượm hạt phù sa
Hoa thanh hương tỏa ngát đẹp quê nhà
Trái đã chín thêm ngon lành tươi mát
Trọn vòng tay ấm nghĩa tình khao khát
Cốm xanh thơm quyện ngậy lá hương sen
Mầm non mơn mướt nắng dậy mùa xuân
Chiều nồng hạ ve du dương bản nhạc
Khen hồng quân khéo trúc mai sắp đặt
Trà Tào Khê* ta nâng tụng chúc nhau
Kết vườn đào tâm đắc nghĩa thâm giao
Lung linh mãi bài thơ khơi sóng biếc.
Nguyễn Văn Thái
9-5-2015*1997
(*) Loại trà uống vào minh mẫn * G I Ấ C C H I Ề U Q U Ê Tựa bến quê hương diễu cảnh tà
Vi vu sáo vọng bóng mây xa
Nồm nam lộng thổi xô con sóng
Rinh rích ve kêu khúc nhạc ca
Lẳng lặng cau xanh tỏa biếc ngời
Hương thơm thoảng ngát khắp muôn nơi
Thuyền xưa ngắm bóng dòng sông cội
Ước vọng buồm trăng lộng biển khơi
Víu sợi tơ trời khát cuộc yêu
Suối sâu lắng tạc mãi khuôn chiều
Bing bang* chót lỡ hai đầu lạc
Đẫm mộng trăm năm giấc phiêu diêu.
Nguyễn Văn Thái
12-5-2015*1998
(*) Vụ nổ sinh ra vũ trụ