Đời thơ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 89 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 1330 bài trong đề mục
Nguyễn Văn Thái 1949 05.06.2011 05:26:58 (permalink)
0
MỘNG MƠ (I)

Mộng mơ rồi lại mộng mơ
Lang thang chân lạc vườn thơ ru tình
Đi tìm hình bóng sinh thành
Đi tìm chốn ảo yến anh giữa đời

Tình Sen nắng hạ đầy vơi
Ngát hương sắc thắm ngời ngời ý thơ
Bao giờ cho đến bao giờ…
Giữa đầm sen hát bài thơ diễm tình!

NVThái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2011 09:32:19 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 05.06.2011 17:18:16 (permalink)
0
TÌNH EM

Em cho hết… nhưng không bao giờ hết…
Sóng biển ru tha thiết phía bờ anh
Hoàng hôn tím theo mênh mang hồn sóng
Vọng gió yêu làn tóc rối đêm lành

Khung trời riêng mơ mộng tắm trăng rằm
Thèm thảm xanh êm chân trên lối ước
Giọt đắng vào dòng sông - sông thao thức
Thành men tình lên rượu uống cùng anh

Ngày thổn thức em thành cơn gió chướng
Níu buồm mơ cập bến hẹn riêng lòng
Sóng giữ dội con thuyền trôi hờ hững
Sóng cồn cào bạc trắng bến đêm mưa

Tựa thềm cũ hoa ti - gôn hoài mơ…
Tháng năm trôi, mãi âm thầm giọt khát
Mộng trăm năm vẫn ủ mầm đợi nắng
Chợt bừng lên khi tình đã đặt Tên

Hồn đã về theo tên gọi. …
Tình yêu!




Nguyễn Văn Thái 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2011 10:54:16 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
trần như chuyên 05.06.2011 21:13:00 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949

TÂM SỰ DÒNG SÔNG

Lăn tăn lớp sóng mặt sông
Dợp dờn mái tóc hoa râm, vơi chiều.

Xưa rồi nhộn nhịp bến yêu
Rêu xanh lối bước, tiêu điều lòng ai.

Chiều buồn nhớ nắng ban mai
Đường quê in đậm bóng dài dòng sông.

Ta say khúc lặng trong lòng
Nghe hương phai nhạt bềnh bồng trời xa

Lưa thưa vạt cỏ, nhành hoa
Dập dềnh mép nước, nhạt nhoà bờ hoang.

Thân người nương ở trần gian
Hỏi chi mấy thuở…xuân tàn bể dâu?

Ngày đi tháng đến tiêu giao
Ta giờ hoạ nét thanh tao, tiêu nhàn.

NVT



Anh Thái à!
Tôi đến thăm anh, nhìn bến cũ heo hút, trống vắng mà chạnh lòng. Tít tắp mờ xa về phía đầu nguồn là cây cầu mới lạnh lùng, không nói, thay những con đò và bến phà xưa. Vậy là viết mấy dòng xin được đồng cảm cùng anh!
 

TÌM
 
Gió xua nỗi nhớ giăng ngang
Con tầu cắt sóng bẽ bàng mặt sông.
 
Bên này bến vắng đò không
Bờ kia hoang lạnh, trắng đồng mây bay.
 
Đâu rồi cánh áo hoa lay
Chẳng bồi, chẳng lở mà cay mắt chiều.
 
Bèo tây mấy vạt phiêu diêu
Bóng câu xa tít liêu xiêu đường đời.
 
Dòng nào cũng chảy về khơi
Lòng ta trôi ngược, chơi vơi đêm ngày.
 
Lệ rơi đụng chén đắm say
Lá gan khô lại, cánh tay ướt đầm.
 
Sương bay mòn mỏi mắt tâm
Hoàng hôn dẫn lối hương thầm qua sông.
 
Cánh mây đo nước sâu nông
Nỗi nhớ lặn ngụp chờ trông cây cầu.
 
Chắc rằng xa cách còn lâu
Liều mình khoả lấp váng sầu mà sang...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2011 21:16:53 bởi trần như chuyên >
Nguyễn Văn Thái 1949 09.06.2011 22:58:28 (permalink)
0
TỐI Ở RỪNG

Mông lung
Tối
Giữa không gian tối…

Buồn âm u
kéo trũng rừng đêm
Tiếng ve ong ả khí thiêng
Chão chuộc kêu vỡ bung màn tối

Hương lan rừng
mênh mang
lối
Nhấp nháy trời sao đom đóm gọi bày

Lâng lâng
không gian - mới…
Níu tối rừng vào giấc ngủ đêm nay

NVT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2011 00:47:32 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 11.06.2011 13:37:51 (permalink)
0
HỒ BA BỂ

Mây trời, nắng mới, cây xanh
Nhuộm lòng Ba Bể trong lành ban mai

Ngút xa trông rộng, bóng ai
Ngỡ chim bói cá đứng hoài trông tăm

Dõi theo du khách vãng thăm
Núi ôm bóng núi thẫm xanh lá rừng
Xa kia mây núi tự tình
Ngàn năm vương vít đã từng ngàn năm

Đôi cò bay lả bờ…săm
Bóng hình, cánh nắng mộng đầm tương tư

Nắng xiên nghiêng núi tím mờ
Rung rinh thuyền dạo gương hồ ngọc xanh
Nắng hoa sườn núi long lanh
Ánh cây lả nước, óng cành lả non

Xa xa làn khói mong manh
Nhấp nhô luống sóng hàng giăng nối hàng
Trập trùng non nước vây thành
Màu cây từng đụn bức tranh đại ngàn

Thuyền về cập bến đò ngang
Màu xanh của ngọc mênh mang nước trời

10 - 6 - 2011
NVT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2011 22:29:19 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 12.06.2011 21:23:41 (permalink)
0
TÂM SỰ


Trời xui gió lạnh về chiều
Lơ mơ giấc mộng, tiêu điều đường xưa...
Qua rồi thời lạc vườn thơ
Một thời thuyền đợi, hững hờ bến xuân.

Tình đi hoa rụng đầy sân
Lạnh lùng bóng chiếc tần ngần lá rơi.
Hắt hiu gió thổi chân đồi
Người đi biền biệt, trong tôi dáng gầy.

Hoang chiều xao xuyến qua ngày
Lẫn trong khói toả, hương bay lệ đời.
Bàn chân nương náu một nơi
Thu về cùng với một người... vấn vương

NVT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2011 21:48:44 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 13.06.2011 23:25:43 (permalink)
0
CHỈ CÒN EM

Ngày anh đi
Trời mưa
Em nghĩ về con đường xa...

Mưa mù mịt
Mưa rơi hoài...
Mưa giót lòng anh từng giọt nhớ nhung em

Mưa rơi...
Những vần thơ thấm ướt mưa rơi
Thêm ấm lòng anh, dịu buồn xa vời vợi...

Đường quang dần phía trời Hà Nội
Hà Nội heo may
nhè nhẹ lòng người
nắng trộn sương trời
đường phố vội vàng
chật chội

Hà Nội trôi...
Anh ngược dòng nghĩ ngợi xa xôi.
Hà Nội lạ
Thoáng giật mình: Ai ?!...
... ngỡ em dần lại
Hà Nội buồn
dằng dặc nhớ em

Hà Nội như thế, rồi lãng quên
Chỉ còn em
bóng chiều
thầm nhớ

NVT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2011 20:00:56 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 15.06.2011 00:33:40 (permalink)
0
HAI MÙA SIM

Mùa hoa sim qua rồi
Sim bắt đầu đơm quả
Quả to xen quả nhỏ
Thơ ngây trong lá cành

Anh tìm quả sim xanh
Ngắm nhìn hình vú sữa
Anh ngắt quả sim đỏ
Mút vị ngọt núi rừng

Thẩn thơ tìm quả chín
Trong từng nhành chùm sim
Đây rồi quả lựng tím
Trên tay anh xinh xinh
....
Đã hai mùa sim chín
Anh đợi một ngày vui
Chong đêm dài khắc khoải
Ước ngày mai trở về

Một mình anh vẩn vơ
Nhẹ bước đồi sim nhỏ
Mỗi mùa hoa sim nở
Mỗi lần tim nhói đau

Núi đồi sống càng lâu
Miền xuôi thêm nỗi nhớ
Người thương sao thương quá
Trời cao lại càng cao

NVT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2011 00:44:36 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 15.06.2011 19:22:43 (permalink)
0
NỮ SĨ CHỢ RỒNG

Gặp em
se, sắt nắng mưa
Gọi tên,
chạm khắc “cay chua”
để đời

Nông, sâu
ai hiểu!
bất ngờ
Câu thơ cất cánh từ bờ đau thương

Kỳ thay ngồn ngộn thị trường
Vẫn khoanh tròn một góc riêng… rất mình
Quanh em cật lực mưu sinh
Em còn sâu thẳm nét tình nhân văn.

Cũng là cát ở trần gian
Thơ xanh thăm thẳm
khiết ngần pha lê

Nghe thơ
như phải bùa mê!...

21 - 5 - 2011
NVT
Nguyễn Văn Thái 1949 16.06.2011 17:34:08 (permalink)
0
TÌNH NGƯỜI CẢM THƯƠNG

Phong ba… cánh én lạc đàn!
“Bơ vơ ghẻ lạnh giữa đàng đổi thay”…
Tơ lòng vương chín tầng mây
Gió đời hiu hắt vơi đầy cung thương

Trách trời gieo bước đoạn trường
Mảy may không chút xót thương phận người
Đời trong bèo dạt mây trôi
Tâm tư sống mãi tình người cảm thông

CẢM THÔNG

Ôm buồn thao thức cung thương
Để sầu bíu lấy miên trường thiên di
Lỡ duyên bao nỗi vân vi
Đường mây một lối nẻo đi một đường

Bể dâu… dầu dãi gió sương…
Cảm thông cò đậu cành thương ngẹn ngào
Hôm nay mắc nợ bờ ao
Ngày mai sáng toả ánh hào trời xanh

PPL _ NVT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2011 15:28:16 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 17.06.2011 15:26:35 (permalink)
0
MAI

Mai ngày địa bạch thiên thanh
Thân cò vẫn chỉ phận cành xanh tre
Bờ ao duyên kiếp đi về
Nhuộm màu cánh trắng đồng quê tháng ngày

Xưa nay kim cổ đông tây
Ngàn đời vẫn vậy có thay đổi gì
Thương nhau an ủi vân vi
“Tích xưa” còn đó làm gì có mai


NAY

Thôi thì mai vẫn còn mai
Nay ta cứ mải mê hoài thơ ca
Cho dù bao bước can qua
Mặc thây con tạo, lòng ta an nhàn

Ngày vui bên cánh đồng làng
Cánh cò vươn sải thênh thang mây trời
Cùng nhau gom góp nụ cười
Cho nguôi ngoai vợi nỗi đời đã qua

PPL - NVT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2011 15:31:47 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 18.06.2011 09:35:36 (permalink)
0
MỘNG MƠ (II)


Mộng mơ rồi lại mộng mơ
Lại về với những bơ phờ trần ai
Đã qua bao tháng năm dài
Nét duyên vỡ vụn nét hài còn son

Phượng hồng khoe sắc mỏi mòn
Rực mùa ly biệt cho tròn bóng câu
Nước trôi hờ hững qua cầu
Lang thang hoá những nhiệm mầu … lang thang

4 - 6 - 2011
NVT
Nguyễn Văn Thái 1949 18.06.2011 23:53:56 (permalink)
0
MỘNG LÒNG

Mộng lòng những muốn thơ ca
Cho quên sầu muộn khuây khoa nỗi đời
“Cùng nhau gom góp NỤ CƯỜI”
tặng Vành nón trắng giữa trời đồng quê
Hương đồng thơm mái tóc thề
Cánh cò bay lả đi về cô thôn

Ngày mai nào biết mất còn
Lấy vui thơ rượu thả hồn trong say
Chỉ e tiếng bấc vơi đầy
Nợ đời chưa trả thì nay: Vui? Buồn ?

MÃI XUÂN

Nợ đời chưa trả…nợ luôn
Thong dong ngày tháng bán buồn mua vui
Xuân xanh, xanh mãi… tuyệt vời!
Đời còn mấy nả…. rối bời ruột gan?

Yêu thơ, thơ mãi chứa chan
Tình người đằm thắm xanh ngàn thương yêu
Bếp hồng lên má yêu kiều
Làng quê yên ả dập dìu khúc ru

PPL - NVT
Nguyễn Văn Thái 1949 20.06.2011 00:08:10 (permalink)
0
NỢ

Buồn thì mang bán cho trời
Nợ đời ta nợ những người bên ta
Sống không trả hết nợ đời
Đau lòng vạn kiếp, khi nơi suối vàng
Cái vui ở chốn dương gian
buồn…
đành mua vậy
biết làm sao đây

Thôi thì trên mảnh đất này
Cùng nhau khuây khoả tháng ngày cho qua
Lời ru của mẹ xưa xa
Vọng về ru khúc thơ ca…vơi buồn


NỢ ĐỜI

Có ai trả hết nợ đời
Mà vương vấn, mà đầy vơi nỗi niềm
Trả vay….chuyện kể ngày đêm
Băn khoăn suy xét buồn thêm nữa buồn

Ta về ngả mũ … hoàng hôn
Cánh cò rong ruổi dập dờn chân mây
Cùng về với những thơ ngây
Chuồn chuồn khoan nhặt đong đầy nắng yêu

PPL _ NVT
Nguyễn Văn Thái 1949 20.06.2011 14:12:46 (permalink)
0
THĂM VƯỜN THƠ

Vườn thơ ngày ấy chiều nay
Lối mòn trải mượt, xanh cây cúc vàng
Sen hồng thoang thoảng hương ngàn
Gió đưa mây tím, xênh xang nắng tình

Ngày xa cách trở dặm nghìn
Vấn vương tưởng một bóng hình thơ ngây
Mộng yêu thầm lặng vơi đầy
“Tìm thơ” khoả nỗi lắt lay bên đời

Vườn thơ ngào ngạt hương trời
Có đôi chim hót những lời viển vông
Viển vông đẹp mộng tơ hồng
Chân son ngượng nghịu tìm không đường về

Ngày trôi dài đến lê thê…

NVT
19 - 6 - 2011
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 89 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 1330 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9