Đời thơ
CHÂN DUNG
Tôi - người mất dẻ xương sườn Vô tình nên chịu đọan trường trần gian May trời thấu hiểu tâm can Đôi vai nhẹ gánh đa đoan bể tình Nhà tôi đẹp một mẫu hình Hoa thơm trái ngọt vườn xinh tươi mầm Cuộc đời bao nỗi thăng trầm Khải hoàn ca khúc bình tâm cõi này Khung trời rộng cánh chim bay Mộng mơ vui hội gió mây khỏa buồn Vô tư mà ngẫm càn khôn Xem trong tùng bách vía hồn đến đâu Dấn thân vào cõi bể dâu Ham chi cho lắm mà đau thân đời Thảnh thơi nhẹ bước mà chơi Màu nâu tô vẻ bầu trời hoàng hôn 3 - 10 - 2011 Nguyễn Văn Thái
NGÀY THẦN TIÊN
Em đẹp bàn tay ngón thon thon Em xinh đôi má mặt căng tròn Suối huyền buông xõa bờ vai ngọc Mắt tình đắm đuối mọng môi son Hai đứa một ngày cõi thần tiên Hôn anh, ngây ngất nghẹn buồng tim Nồng nàn anh nói trong hương ấm Anh mãi yêu em…mãi yêu em!... Mơ mộng mắt tầm xa thẳm xanh Làn mây vương rối má em anh Môi đào hé mở mơ màng đợi Ngơ ngẩn hồn anh hội yến oanh Lồng lộng thân em dáng ngọc ngà Ngỡ ngàng anh tưởng gặp tiên sa Nõn nường thân gái hơi chăn gối Lìm lịm giấc nồng hai đứa ta.
Nguyễn Văn Thái
TÌNH THU
Tình xưa từng lá thu rơi
Trăng tròn ngơ ngẩn tình ơi…mơ màng
Trinh nguyên hương vẻ chan chan
Gió tình lay nhẹ mộng vàng thoảng qua
Bướm hồng run rẩy say hoa
Em nghe tình gió la đà lời ru
Sớm thu voan phủ sương mù
Nai ngơ ngác ngắm rừng thu khoe màu
Đường tình trơn giọt mưa ngâu
Bên dòng em đợi tình đầu em sang
Xanh chưa kịp thắm đã tàn
Để rơi…rơi mãi lá vàng tình thu.
Nguyễn Văn Thái
TÌNH NHÂN Tình đi trong ảo Gói mộng mơ hồ Tơ duyên nào tỏ Ta thành tình nhân? Nghìn mắt nghìn tay Cũng đành bó gối Trời tây vời vợi Anh hỏi ai cùng?
Tình có đêm nồng Mà mong mà nhớ Tà dương sập tới Còn đợi phôi pha!
Có thấu lòng anh Trong tầm xa cách Trải lòng rất thật Đón đợi em về?
Ngắm ánh trăng thề Mơ hương chăn gối Tháng năm mòn mỏi Ươm ngọn lửa hồng
Lòng tự hỏi lòng Ngày đêm vương vấn Duyên trời đã định Hay mộng Nam Kha? Nguyễn Văn Thái
THIÊN THẦN YUE YUE! Con nằm đấy… Ôi thiên thần bé nhỏ! 700 lần mặt trời mọc và xuất hiện những vì sao thưởng thức tiếng con cười, con khóc nghe con nói phần người tinh khiết nhìn con đi bước chập chững trong đời… Ôi nghiệt ngã! Thiên thần… bé bỏng…!!! …“Con không cần trái đất Con đi về phía mặt trời Con đi đến các vì sao Vĩnh biệt!”… Chỉ còn lại tiếng con khóc, tiếng con cười con nói bước chập chững của hình hài bé nhỏ trong tim CON NGƯỜI còn biết yêu thương và ký ức lung linh! Cầu mong con Yue Yue! Khép đôi mắt ngủ ngon nơi thần tiên nơi những linh hồn trong sáng tinh khôi nơi không còn nỗi đau, cái ác nơi không phải trả lời: Vì sao? Vì ai? Vì đâu? Con đừng sợ đừng khóc đừng buồn bên những linh hồn trẻ thơ trong sáng hồn nhiên Bình yên ! Con gái bé bỏng Yue Yue! ngủ đi nào, ngủ ngoan!!!
30 -10 - 2011 Nguyễn Văn Thái
HỒN THƠ
Xế chiều chau chuốt vần thơ
Lối thương đã ngỏ, cỏ bờ tầm tay!
Vốn lưng dành cả mê say
Lấy thơ nhuộm sáng tóc mây cuối chiều
Ngả nghiêng trời đất liêu xiêu
Nét hoa xóa vết đăm chiêu cảnh đời
Phòng thơ sảng khoái tiếng cười
Hòa chung câu hát hồng tươi nghĩa tình
Nổi chìm dòng xoáy mưu sinh
Tóc xanh bạc bước nhục vinh một thời
Giờ còn say một thú chơi
Hồn thơ chân thiện rạng ngời ngàn thu
12- 10 - 2011 Nguyễn Văn Thái
MÙA THU HOẠCH Vàng lên óng ả lắng hương đồng Thu giã mùa đi gửi nắng hong Se lạnh làn may hươm cánh lúa Nồng hơi đất ấm thóc đầy nong Rộn rã gặt mùa mở hội đông Vòng tay đầy lúa má hây hồng Miệng cười mắt ngọc long lanh nắng Thôn nữ diễm kiều, lúa trĩu bông Máy suốt nhịp nhàng nhả suối rơm Nhạc lên rây thóc tỏa hương thơm Chong chong trăng sáng sương vương quyện Hăng ngát mùi rơm hơi lạnh đêm Mùa bội ngát tình giọt mật êm Chim ri ríu rít đậu sân thơm Hạt vàng đan sóng màu lên luống Thóc mẩy hanh khoe trọn ánh hươm 4 - 11 - 2011 Nguyễn Văn Thái
TỰ DƯNG
Tự dưng tôi lạc vườn yêu
Hương xuân nồng thắm, nắng liêu xiêu tình
Phương trời đồng vọng yêu tin
Lời thương tha thiết con tim đã chiều
Tự dưng tôi có người yêu
Từ miền xưa ấy nói điều ruột gan
Chuyện khuya đẫy cả đêm tàn
Tình tôi lan tỏa dặm ngàn đường chim
Tự dưng rơi cõi lặng im
Bước chân ngơ ngác tôi tìm một ai
Thu tàn ru giấc liêu trai
Tôi nghe rõ tiếng thở dài ngàn xa
Tự dưng lạnh giọt mưa sa
Khép mi lòng những nhạt nhòa lệ vương
Chơi vơi giữa cõi vô thường
Biết em cũng có nỗi buồn giống tôi.
20 - 10 - 2011 Nguyễn Văn Thái
KHÚC RU TÌNH Hẹn nhau…hồi hộp gót yêu hồng Quãng vắng đường thơ ngọt bến sông Trăng khỏa sóng tình ru giấc mộng Êm đềm trong suốt dạ mênh mông Ngây ngất hồn nhau hương cỏ thơm Lạnh đêm sương thấm vãi trăng hương Dòng gương óng ánh lan màn bạc Quyến luyến ngàn mơ gió nhẹ vương Mái huyền ấm má thắm màu lơi Lấp lánh vòm sao tỏa sáng trời Thủ thỉ lời tim trong diễm ái Ngân Hà muôn sắc biếc tình khơi Xao xuyến làn môi ngọt lịm mơ Thời gian tuồn tuột đẫm sương mờ… Dấu xưa còn lại bên bờ vắng? Hồn lắng vấn vương đến tận giờ!
11 - 11 - 2011 Nguyễn Văn Thái
RỒI
Rồi ngày cũng lặn vào đêm
Rồi sông hòa biển để quên ngọn nguồn
Rồi mây trĩu nặng hạt tuôn
Rồi cây trút lá gợi buồn tình ai
Rồi con nắng cũng nhạt phai
Rồi thu sẽ phải nguôi ngoai theo mùa
Rồi về cổ tích xửa xưa
Rồi ta yên nghỉ cõi thừa thế gian
Chỉ thơ còn với giang san
Và đời tươi sắc muôn vàn tình yêu
19 - 11 - 2011 Nguyễn Văn Thái
GIẤC MƠ CÓ THẬT
Cầu hôn.
Em nói rằng: - Không…
Ngỡ ngàng, bảy vía ba hồn tầng mây
Cơm khê, lửa bén chân gầy
Giật mình…ngơ ngác…nơi nầy là đâu???...
Trời cao có hiểu lòng đau
Đất dày có thấm giọt sầu: tình tan!
Xóm làng hiu quạnh, toang hoang
Chơi vơi trong mộng, bàng hoàng thinh không
Trời đâu có nổi bão giông
Sao ta cồn sóng cõi lòng, thất kinh!
Lặng yên… mắt đục vô hình
Ta cầm vô vọng sợi tình hư vô…
Giật mình!... Ôi!...Một giấc mơ
Thở phào… Hạnh phúc- thoát bờ mộng mê
26 - 6 - 2011 Nguyễn Văn Thái
BỐC MỘ CHỊ
Chị ơi! Trọn một kiếp người! Để giờ gọn gẽ đủ, đầy quách hoa Bao năm sương gió cũng là Nắm xương vô thức… lệ sa… lạnh cồn… Chị ơi! Về phía ngọn nguồn Dãi dầu mưa nắng mỏi mòn đường sinh Bể dâu tròn một chữ tình Phù du gói bọc phù sinh một đời Dương trần giọt lệ đầy vơi Giãi tình thương nhớ, yên ngơi nỗi lòng! - Thôi đừng luẩn quẩn đếm đong! Quách hoa đất ấm…là xong phận rồi… Hồn chị thanh thản vui cười. Niết bàn như vọng tiếng người… Chị khuyên!
18 - 11 - 2011 Nguyễn Văn Thái
NẮNG
Nắng mai rực rỡ quyện gót em
Nắng tỏa hương thơm rộn bậc thềm
Nắng tía ngàn hoa khoe sắc thắm
Nắng hường muôn ngọn thả làn êm
Nắng tha thướt dáng cong kiều diễm
Nắng sóng nhẹ nhàng lướt khúc im
Nắng cảnh thần tiên nơi thế cục
Nắng tình hưu trí ước chi thêm.
21.11.2011 NVT
THU TẬN
Thu tận chao nghiêng rơi lá buồn Mong manh áo mỏng lạnh chiều buông Trao mùa khắc khoải lòng nhung nhớ Thánh thót giọt tình lác đác tuôn 28 - 11 - 2011 Nguyễn Văn Thái
NỖI NIỀM NGƯỜI XA XỨ Tuyết rơi từ sáng tới chiều Mình em lạnh lẽo cô liêu bốn bề Quê hương vời vợi ngày về Cô phòng, tuyết buốt não nề ai ơi Thèm mơ … dẫu ánh trăng lơi Thèm hương bếp lửa, thèm lời sẻ san Thèm màu hoa, cỏ đồng làng Thèm nghe “tiếng ngọc”, “tiếng vàng” - con yêu Nhìn trời thăm thẳm liêu xiêu Dưới chân đất thấu chín chiều quặn đau Úa cau vôi cũng nhạt trầu Buồn trông cánh nhạn mà đau đáu tình Quê hương! Ôi thấu cho mình Chơi vơi đất lạ, tâm linh rối bời Người ơi! Người hỡi! Ơi người! Sương khuya tiếng vạc vọng lời … Biết chăng? 8 - 12 - 2011 Nguyễn Văn Thái
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: